Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 471: Trâu Già Gặm Cỏ Non (2)

Hàng thị.

Trong phòng riêng của một nhà hàng nào đó.

Lăng Lỵ và Bùi Dĩnh, hai siêu cấp phú bà lại lần nữa gặp mặt.

“Lỵ Lỵ, em vào cao thủ câu cá nhà em kia tiến triển như thế nào rồi?”

Trong lúc dùng cơm, Bùi Dĩnh lại xoáy vào vấn đề này hỏi chuyện, đây cũng là vấn đề Bùi Dĩnh nhắc tới nhiều nhất mỗi lần hai người gặp mặt.

Trên gương mặt không có gì nổi bật của Lăng Lỵ hiện lên một nụ cười đầy hạnh phúc, ngọt ngào nói: “Tiến triển vô cùng thuận lợi, đây là lần đầu tiên em được thưởng thức hương vị của tình yêu, khó trách từ cổ chí kim, các vấn đề liên quan tới tình yêu chưa bao giờ là nhạt nhòa, tình yêu này quả thực có sự hấp dẫn của riêng nó, người chưa từng trải qua sẽ không bao giờ có thể hiểu được.”

Thấy chị em thân cận như biến thành một người khác, Bùi Dĩnh giật nảy mình trong lòng, tình yêu thật sự có sức hấp dẫn lớn như vậy sao?

“Xem ra không bao lâu nữa chị có thể tới tham gia hôn lễ của em rồi!”

“Thật ra cũng không khoa trương như vậy, dù sao thì cũng đã sống như vậy biết bao nhiêu năm rồi, cũng không quan trọng nửa năm này, em vẫn muốn thận trọng một chút, phải quan sát kĩ trước mới được.”

“Hôn nhân là chuyện đại sự cả đời, quả thực là coi trọng một chút cũng không quá đáng, em không bị tình yêu làm cho choáng váng, mê muội đã là chuyện đáng tán dương rồi.”

Nói tới đây, Bùi Dĩnh lại đổi giọng, cười híp mắt, hỏi: “Lỵ Lỵ, hôn nhân này quả thật không vội xử lý, nhưng cũng không cần phải cứng rắn kìm nén, em với cậu ta đã làm cái kia chưa?”

Mặc dù Bùi Dĩnh nói rất mơ hồ, nhưng Lăng Lỵ không phải thiếu nữ mười mấy tuổi, mà đã là phụ nữ trưởng thành hơn bốn chục tuổi rồi, cho dù cô chưa từng trải qua chuyện nam nữ, nhưng có câu nói này rất hay, chưa ăn thịt heo chẳng lẽ lại chưa nhìn thấy heo chạy sao?

Trước mặt bạn thân thì không có gì phải giấu, Lăng Lỵ cũng không có ý che giấu, trực tiếp lắc đầu: “Đương nhiên là không có, chị thấy em giống người tùy tiện như vậy sao?”

Bùi Dĩnh như cười như không nói: “Bà cô hơn bốn mươi tuổi rồi, ai dám nói em tùy tiện chứ, có điều nếu như tình cảm ổn định thì cũng không cần phải đợi tới tận đêm động phòng hoa chúc, làm gì đó trước thời hạn rồi cũng không phải không thể lấy nữa, chẳng lẽ em không muốn thử xem đó là cảm giác gì à?”

“Đồ lưu manh!”

Lăng Lỵ gằn một tiếng, nói: “Chị nghĩ gì thế, em và anh ấy tính ra cũng mới chỉ quen biết gần một tháng mà thôi, sao có thể nhanh như vậy đã làm cái kia....”

Bùi Dĩnh cười hì hì: “Thời gian một tháng là đã tính là lâu, tốc độ nhanh thì cũng đã mang thai rồi, nói cho chị một chút em với người ta rốt cuộc là đã đi tới bước nào rồi đi? Kể cả em giữ vững nửa người dưới, nửa người trên hẳn là cũng đã thất thủ rồi nhỉ?”

Lăng Lỵ hơi đỏ mặt, khẽ nói: “Xem ra em phải gọi điện thoại cho Giang đại sư, bảo người ta phải nắm chặt chuyện tìm đối tượng cho chị!”

Vừa dứt lời, điện thoại của Bùi Dĩnh đang đặt trên bàn bỗng kêu lên, hai người đồng thời nhìn thấy ba chữ to ‘Giang đại sư’ hiện trên màn hình.

Giờ phút này, hai người không nhịn được liếc nhau một cái, đều thấy được vẻ kinh ngạc trong mắt đối phương.

Thật đúng là nhắc Tào Tháo Tào Tháo đến mà!

Bùi Dĩnh trực tiếp quẹt một cái trên màn hình điện thoại, sau khi nhận máy, thần tốc bật loa ngoài lên, sau đó mỉm cười chào hỏi: “Giang đại sư, chào buổi tối!”

“Bùi tổng, chào buổi tối!”

Giang Phong cũng lên tiếng chào lại, sau đó hỏi: “Không biết bây giờ Bùi tổng có tiện nói chuyện không?”

Bùi Dĩnh liếc chị em một cái, trả lời: “Thuận tiện, Giang đại sư cứ nói.”

Giang Phong nghe vậy cũng không chần chừ, trực tiếp nói vào chuyện chính: “Là như này, qua khoảng thời gian tìm kiếm qua, tôi cuối cùng cũng tìm được đối tượng thích hợp với Bùi tổng rồi!”

Lời này vừa nói ra, Bùi Dĩnh và Lăng Lỵ đều mừng rỡ.

Bùi Dĩnh có chút mong đợi, hỏi: “Giang đại sư, không biết đối phương là người nơi nào? Năm nay bao nhiêu tuổi? Làm gì?”

Giang Phong giới thiệu: “Anh ấy là người Liêu tỉnh, năm nay 34 tuổi, là giáo sư tại một đại học 985 nào đó ở Thủ đô.”

Nghe xong Giang Phong giới thiệu tuổi của đối phương, Bùi Dĩnh và Lăng Lỵ cũng không nhịn được cười một tiếng, thật là đúng dịp mà, đối tượng Giang đại sư giới thiệu cho hai người đều nhỏ tuổi hơn các cô không ít, chính là trâu già gặm cỏ non điển hình.

Mà thấy Giang Phong giới thiệu đối tượng là giáo sư của đại học 985 nào đó ở Thủ đô, Bùi Dĩnh không nhịn được lên tiếng: “Giang đại sư, cậu nói người ta là giáo sư, là giáo sư chứ không phải là phó giáo sư sao?”

Giang Phong khẽ cười, nói ra câu khiến người ta trợn mắt há mồm: “Đương nhiên là giáo sư rồi, thật ra từ 12 năm trước anh ấy đã được đặc biệt đề cử làm giáo sư cấp nghiên cứu viên trẻ tuổi nhất của nước ta rồi.”

Lời này vừa nói ra, kể cả là hai người phụ nữ đã thấy qua việc đời cũng đều tỏ vẻ không thể tin nổi.

Đối phương năm nay mới 34 tuổi đã có thể lên làm giáo sư của đại học 985 ở Thủ đô, như vậy đã được xem là nhân tài cực kỳ xuất sắc rồi, mà người này vào 12 năm trước, tức là năm gần 22 tuổi, còn được đặc biệt đề cử làm giáo sư cấp nghiên cứu viên, đây là khái niệm gì?

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận