Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 604: Một Năm Tích Lũy Hai Mươi Vạn Là Không Thành Vấn Đề

Sau bữa ăn.

Người một nhà cùng tụ tập lại một chỗ tán gẫu.

Quách mẫu vừa mở miệng đã đi thẳng vào vấn đề, nói: “Băng Băng, con bây giờ đã giải ngũ, vậy mẹ sẽ mời người mai mối tới tìm đối tượng cho con, phải nhanh chóng xuất giá mới được, ở tuổi của con mà không tranh thủ thời gian kết hôn thì chắc chắn sẽ bị người trong thôn chỉ trỏ.”

Quách Băng Băng biết bầu không khí trong thôn, đối với việc này đã chuẩn bị tâm lý từ sớm, liền từ chối, nói: “Mẹ, việc tìm đối tượng trước không cần phải gấp, sẽ có người giới thiệu cho con.”

Quách mẫu nghi ngờ hỏi: “Sẽ có người giới thiệu cho con? Ai sẽ giới thiệu đối tượng cho con chứ?”

Quách Băng Băng đáp: “Cái này con sẽ nói với mọi người sau, chúng ta trước thảo luận chuyện lên huyện thành mua nhà đi đã!”

Quách phụ xen vào: “Băng Băng, con muốn đến huyện thành mua nhà sao?”

Quách Băng Băng lắc đầu, nhìn anh trai, nói: “Không phải là em muốn lên huyện thành mua nhà, mà là em muốn anh lên huyện thành mua nhà.”

Lời này vừa nói ra liền khiến Quách phụ, Quách mẫu và cả chị dâu đều không khỏi kinh ngạc nhìn Quách Kiếm Phong.

Quách Kiếm Phong vẻ mặt hoang mang, nói: “Em gái, anh nói muốn chúng ta lên huyện thành mua nhà bao giờ?”

Quách Băng Băng tiếp lời: “Ba, mẹ, anh trai, chị dâu, Tiểu Tiểu năm nay đã học lớp bốn rồi, nói thật, trình độ dạy học ở thôn chúng ta cũng không phải là tốt, để không trì hoãn sự nghiệp học hành của Tiểu Tiểu, em đề nghị anh trai và chị dâu lên huyện thành mua một căn nhà nhỏ, sau đó đưa Tiểu Tiểu đi đọc sách thật tốt, trình độ dạy học ở huyện thành cũng không phải cái mà thôn chúng ta có thể so được.”

Vợ Quách Kiếm Phong nghe xong liền cười khổ, nói: “Băng Băng, những điều em vừa nói chúng ta đều biết rõ, trong thôn chúng cũng có không ít người mua nhà ở huyện thành, thậm chí là ở thành phố, nhưng đó là người ta, chúng ta nào có điều kiện để lên huyện thành mua nhà chứ?”

Quách Kiếm Phong nói tiếp: “Chị dâu em nói đúng đấy, vì chuyện đọc sách của con mà lên huyện thành mua căn hộ, chúng ta nào có điều kiện đó chứ? Đừng nhìn trong thôn có không ít người mua nhà ở huyện thành hay thành phố, đó là bản thân người ta vì chuyện công tác hay làm ăn, cho nên mua nhà ở đó mới là chuyện nước chảy thành sông, không có chuyên môn nào vì việc đọc sách của con cái mà đặc biệt chạy tới mua nhà ở huyện thành hay thành phố đâu.”

Quách Băng Băng đương nhiên biết rõ tình huống trong nhà, cha mẹ cô đều là nông dân, cả một đời cuốc đất kiếm ăn, anh trai cô cũng chỉ là kiến trúc sư làm công cho người ta, năng lực của chị dâu cũng có hạn, mà ở trong thôn lại không có nhiều cơ hội việc làm, chỉ có thể giúp chút việc nông trong nhà.

Tóm lại, cả nhà không phải lo ăn lo uống, nhưng quanh năm suốt tháng cũng không kiếm ra được đồng nào.

Căn nhà này, bất kể là lúc cô về thăm người thân ba năm trước đây hay là bây giờ, vẫn là căn nhà dùng hơn mười vạn để xây lên đó.

“Anh trai, chị dâu, chuyện tiền nong không cần phải lo lắng, em giải ngũ xong có nhận được một số tiền lớn, trước tiên có thể mượn thêm chút tiền gom vào để mua nhà cho hai người, đợi đến khi hai người kiếm được tiền rồi từ từ trả em sau cũng được.”

Quách phụ, Quách mẫu nghe vậy xong thì mắt sáng lên, mặc dù bọn họ không tính là trọng nam khinh nữ, nhưng con gái dù sao cuối cùng cũng thành con nhà người khác, con trai mới là người dưỡng lão đưa ma cho bọn họ.

Bây giờ con gái lại nguyện ý cho con trai vay tiền để lên huyện thành mua nhà, bọn họ đương nhiên là nhạc kiến kỳ thành rồi.

Chị dâu Quách Băng Băng liền vội vàng lên tiếng từ chối: “Băng Băng, như vậy sao được, em chắc chắn cũng cần đi làm, đến lúc đó chính em cũng phải mua nhà, nếu như em đem tiền cho anh chị mượn, vậy còn bản thân em phải làm sao bây giờ?”

Quách Kiếm Phong cũng phụ họa theo: “Đúng vậy đó, em gái, em ra ngoài làm việc cũng sẽ cần mua nhà, không thể đem toàn bộ số tiền cho bọn anh mượn được, còn em chẳng lẽ đi thuê phòng ở à?”

Quách Băng Băng cười nói: “Anh trai, chị dâu, hai người không cần lo lắng cho em, công việc tiếp theo của em cơ bản đã quyết định xong rồi, bao ăn bao ở, không cần phải đi thuê nhà. Em bảo mọi người đến huyện thành mua nhà một mặt là vì cho Tiểu Tiểu đọc sách, một mặc khác là cũng muốn đưa hai người lên huyện thành tìm chút chuyện làm, không cần biết là làm gì nhưng cũng chắc chắn sẽ tốt hơn ở trong thôn.”

Quách mẫu kinh ngạch nói: “Băng Băng, không phải con vừa mới giải ngũ thôi sao? Sao chưa gì đã quyết định công việc tiếp theo rồi?”

Mấy người Quách phụ cũng kinh ngạc, lực chú ý lập tức chuyển từ chuyện mua nhà tới công việc của Quách Băng Băng.

Quách Băng Băng giải thích, “Công việc này không phải do chính phủ địa phương đề cử sắp xếp gì, mà là do bộ đội huấn luyện của đội hôm trước bị loại, tôi trở về cùng hai người hai ngày về, về xong lại chuẩn bị đi làm.

Quách Kiếm Phong vội hài: “Em gái, em có thể đứng lên giới thiệu xem em đang làm việc gì không?”

Quách Băng Băng mỉm cười nói: “Con làm bảo vệ kiêm tài xế.”

Người nhà họ Quách nghe vậy xong cũng không cảm thấy kỳ quái, từ sau khi Quách Băng Băng vào đội nữ Swat, bọn họ liền đi khắp nơi tìm người hỏi xem những người đi ra khỏi bộ đội thì sẽ dấn thân vào công việc gì.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận