Tiêu Dao Tiểu Thư Sinh

Chương 988: Chương 988








________________

Lúc Tiên Đế ngồi trên ngai vàng vẫn luôn cần cù triều chính, ngoại trừ bệnh nặng hoặc tình huống đặc biệt, mấy chục năm qua cực ít khi không lâm triều.

Còn đương kim bệ hạ, nếu luận về mức độ cần cù triều chính, tuy còn lâu mới sánh bằng Tiên Đế, nhưng vẫn ngày ngày cử hành lâm

triều, chỉ là người chủ trì lâm triều đổi thành trưởng Công chúa.

Đối với việc này, văn võ bá quan đã sớm hình thành thói quen, lâm triều mà không nhìn thấy bệ hạ là chuyện bình thường, nhìn thấy bệ hạ mới kỳ quái.

Bởi vậy, khi bọn họ sắp hàng chỉnh tề đứng trên triều đình, nhìn thấy công chúa và bệ hạ đi ra từ hai bên, trong lòng có chút kinh ngạc.

Hôm nay không phải mùng một, cũng không phải thời gian đặc biệt gì, thế mà bệ hạ lại lâm triều, thực sự hiếm thấy.

Còn về việc có phải do bệ hạ lười biếng nhiều ngày bỗng nhiên tỉnh ngộ hay không thì đó không phải việc mà thần tử bọn họ có thể suy đoán, mọi người chỉ hơi kinh ngạc một chút, sau đó lâm triều vẫn được cử hành như bình thường.

Một quan viên Viện Khoa Học báo cáo kỹ càng tiến triển nghiên cứu mấy ngày gần đây của viện; Lễ Bộ thượng thư khuyên can bệ hạ nên mở rộng hậu cung để củng cố nền tảng lập quốc; một ngự sử tư lịch khá cao nói thẳng, Tướng vị không thể để trống, nay Tần Tướng cáo lão, cần phải sớm ngày định ra Tể Tướng mới....

Thiên tử đánh giá rất cao thành quả nghiên cứu của Viện Khoa Học, ngoảnh mặt làm ngơ đối với lời nói của Lễ Bộ thượng thư, sau đó mới nhìn sang chúng thần, chậm rãi nói.

- Về vị trí Thừa Tướng, trong lòng trẫm đã có người được chọn, chư khanh không cần nhiều lời.

Các quan viên nghe vậy, chỉ cảm thấy trong lòng phát khổ, bọn họ sở dĩ nhiều lời như vậy cũng vì trong lòng bệ hạ đã chọn được

người....

Nhưng mà người trong lòng bệ hạ thật sự không thích hợp vị trí Thừa Tướng chút nào....

Lý Hiên nhìn sang tên thái giám bên cạnh, chậm rãi nói.

- Tuyên chỉ đi.

- Tuân chỉ.

Thái giám kia cung kính gật đầu, hắn lấy một tấm Thánh chỉ ra, tiến lên phía trước, nhìn thoáng qua chúng quan viên.

Chính là cái nhìn này khiến trong lòng mọi người dâng lên một loại dự cảm không ổn.

Lúc này, âm thanh lanh lảnh của thái giám từ phía trên truyền tới.

- Chiếu viết...

Vừa mới nghe được hai chữ “Chiếu viết, trong lòng vô số người đã cảm thấy nặng nề.

Thánh chỉ rất coi trọng từ ngữ, nội dung khác nhau thì sẽ dùng từ khác nhau, chủ yếu có ba loại “Chiếu viết", "Chế viết", "Sắc viết”.

"Sắc viết" là dùng để khi phong thưởng, có ý thông báo, "Chế viết" dùng để biểu thị công khai với bách quan, biểu đạt hoàng ân, còn về “Chiếu viết" lại có ý chiếu các thiên hạ, không phải việc quan trọng thì sẽ không dùng tới.

Bệ hạ sắc lập Thái Tử, thêm phong Công Chúa, dùng chính là "Chiếu viết".

Quan trọng là, phong Thừa Tướng không cần dùng đến "Chiếu viết”.

- Hầu Tước Trường An Lý Dịch, trời cho thông minh, công tích nổi bật, từ Cảnh Hòa năm thứ nhất đến nay, sáng tạo thiên phạt, hiến móng ngựa, đổi mới tra tấn, giúp lui địch, mở rộng toán học, chặn lũ lụt...

Thái giám kia còn đang cao giọng đọc, trong tai bách quan đã ong ong lên.

Hầu Tước Trường An Lý Dịch...... quả nhiên là như vậy, quả nhiên là như vậy!

Quả nhiên bệ hạ vẫn không chịu nghe khuyên ngăn, khư khư cố chấp, muốn phong Lý Hầu Tước làm Tể Tướng, như vậy thì Cảnh Quốc sẽ xuất hiện một vị Tể Tướng trẻ tuổi nhất từ trước tới nay và cũng là... lười nhất từ trước tới nay.

Nghe tới đây thì có vài tên ngự sử và lão thần biến sắc, nhanh chóng bước ra từ trong đám đông, trước khi Thánh chỉ đọc xong, bọn họ không thể chen ngang, nếu không chính là trọng tội, nhưng giờ phút này mọi người lại nhìn thấy rõ ràng sự dứt khoát trên mặt bọn họ.

- Trừ sâu mọt, quét nịnh thần, thúc đẩy cải cách....Công lao quá lớn, gia phong Cảnh Vương, coi đó là Thiên ân, truyền đời đời, khâm

thủ!

Thanh âm của thái giám kia vẫn còn đang quanh quẩn trong điện, một lúc sau mới có người thả lỏng biểu tình.

Không phải Tể Tướng....

Thì ra chỉ là gia phong Cảnh Vương mà thôi, không phải Tể Tướng, xem ra bệ hạ còn là, còn là....

Cảnh... Cảnh Vương?

Một chữ Vương!

“Cảnh” là quốc hiệu của Cảnh Quốc, Cảnh Vương là Vương gia có địa vị được tôn sùng nhất từ trước tới nay, hoàng thất đã không lập Cảnh Vương từ mấy chục năm trước, thế mà bây giờ bệ hạ lại

đem cái phong hào này cho một người khác họ, một người không phải trong hoàng thất!

Đây quả thực hoang đường!

Quả là trò cười lớn nhất thiên hạ!

Lý Minh Châu nhìn khuôn mặt nghiêm nghị của Lý Hiên, nàng hé miệng một chút nhưng cuối cùng vẫn không nói cái gì.

- Bệ hạ!

- Xin bệ hạ nghĩ lại!

- Ngoại thần phong Vương, làm trái tổ chế, xin bệ hạ suy nghĩ lại!

Truyện-được-thực-hiện-bởi-Hám ThiênTaThần

Trên triều đình đã sớm vỡ tổ, vô số đại thần quỳ xuống tại chỗ, cao giọng phản đối.

- Ý của trẫm đã quyết!

Lý Hiên phất tay rời đi từ hướng bên cạnh.

Có thái giám cao giọng hô to.

- Bãi triều!

- Trầm Tướng, ngài nói một câu gì đi!

- Vương đại nhân, không thể để cho bệ hạ cứ khư khư Cố chấp việc này được!

- Dương đại nhân, ngài đi gặp thái hậu nương nương, không thể để cho bệ hạ hồ nháo như thế!

- Công chúa, Công chúa điện hạ, ngài lại đi khuyên nhủ bệ hạ đi!

Sau khi đứng dậy, quần thần lập tức ký thác hy vọng cuối cùng vào các vị trọng thần đương triều.

Gia chủ Vương gia thở dài, hắn biết tại sao bệ hạ lại làm như vậy, cho nên hắn cũng biết, bệ hạ sẽ không thể nào thu hồi chiếu lệnh này.

Một lão giả lắc đầu, nói.

- Bệ hạ không giống với Tiên Hoàng, lúc này ai nói cũng sẽ không có tác dụng gì...

Ánh mắt đục ngầu của Trầm Tướng nhìn về phía ngoài điện, lẩm bẩm.

- Không, còn có một người, nếu hắn nói thì bệ hạ nhất định sẽ nghe.

Hậu cung, một chỗ cung điện.

Vương Thấm bưng một chén trà tới, đặt trước mặt Lý Hiên, nói khẽ.

- Phu quân đừng tức giận.....

- Bọn họ nói ta nghi ngờ hắn....

Lý Hiên nắm tay Vương Thấm, làm nàng ấy ngồi bên cạnh mình, lúc này mới thở dài, nói:

- Thẩm Nhi, nàng nói xem, ta làm như vậy thì hắn có thể hiểu được sao?

Vương Thấm thở dài, nàng cũng chỉ có thể thở dài, có một số việc, cho dù nàng thấy rõ ràng, cũng không thể giải nghĩa cho phu quân

được.

Lý Hiên lo lắng Lý Hầu Tước sẽ suy nghĩ nhiều bởi vì những lời đồn đãi bên ngoài, nhưng hắn lại không biết, hắn càng như vậy thì tình cảnh của Lý Dịch sẽ càng khó xử hơn...

Hôm nay không chỉ có triều đình vỡ tổ, ngay cả dân gian cũng nhanh chóng sôi trào lên.

Từ sau khi bệ hạ lên ngôi, quyền thế của Lý Hầu Tước đã đạt tới đỉnh phong, từ xưa đến nay, thần tử như thế này đều không có kết cục tốt. Không chỉ quan viên trong triều mà ngay cả bá tánh trong kinh cũng đang suy đoán, SỢ rằng không bao lâu nữa, bệ hạ sẽ bắt đầu ngờ vực Lý Hầu Tước một cách vô căn cứ, Lý gia suy tàn đã thành kết cục đã định....

Nhưng ai mà ngờ, lúc này mới được bao lâu, bệ hạ của bọn họ đã hung hăng cho một cái tát vang dội lên mặt mọi người.

Cảnh Vương, một chữ Vương....

Ngoại thần phong Vương, từ khai quốc đến nay còn chưa có ngoại thần nào có được vinh hạnh đặc biệt như vậy.

Mặc dù công tích của Lý Hầu Tước rất to lớn, trong triều không ai có thể so sánh được, nhưng đến cùng thì hắn không có công mở rộng bờ cõi, nếu hắn lãnh binh diệt Tề Quốc hoặc Triệu Quốc, phong một chức Vương Gia cũng có thể hiểu được, nhưng bây giờ, dù sao thì Lý Hầu Tước cũng còn rất trẻ tuổi, lần này sự yêu thích của thánh thượng có hơi quá mức rồi....

Một chữ Vương mà nói phong là phong, bệ hạ đã trực tiếp cho thấy thái độ của mình, như vậy thì sau này toàn bộ Kinh Đô, còn có ai dám gây hấn với Lý gia nữa?

Lý gia.

Gia chủ được phong Vương chính là vinh hạnh vô cùng to lớn, sự vui mừng bao trùm toàn bộ trong và ngoài phủ.

Lý Dịch vừa mới đưa tiễn lão phu nhân lo lắng tới hỏi han, sau đó ngồi trở lại trong viện, xoa xoa cái đầu hơi đau của mình, đúng lúc này thì công chúa điện hạ từ bên ngoài đi vào.

Hắn thở dài, nói.

- Đã nói trước rồi, ta nhờ CÔ ngăn cản hắn mà?

Lý Minh Châu lắc đầu.

- Ngươi biết rồi đấy, việc hắn muốn làm thì không ai có thể ngăn cản được.

- Tại sao lại muốn cản ta?

Lý Hiên từ phía sau đi ra, nói.

- Ngươi vì Cảnh Quốc, vì thiên hạ làm nhiều như vậy, chỉ mới là một Vương Tước, tính là cái gì chứ?

- Sao ngươi không đếm thử một chút, từ khi Cảnh Quốc khai quốc đến nay, ngoại thần phong Vương có mấy người?

Lý Dịch lắc đầu, nói.

- Ngươi không quan tâm quần thần sẽ nghĩ như thế nào, bách tính sẽ nghĩ như thế nào à?

- Ta không quan tâm bọn họ nghĩ như thế nào.

Lý Hiên nhìn Lý Dịch, nghiêm túc nói.

- Ta chỉ quan tâm người nghĩ như thế nào.




Bạn cần đăng nhập để bình luận