Tiêu Dao Tiểu Thư Sinh

Chương 635: Hội Giám Thưởng Lưu Ly




Chương 635: Hội Giám Thưởng Lưu Ly

----------------------

- Táo này sao lại chua đến vậy……

Vừa rồi lúc đi từ trong phòng ra, cầm lấy hai quả táo trên bàn trang điểm của Như Nghi, cơ mặt Lý Dịch hơi vặn vẹo.

- Đâu có đâu, táo hôm nay tiểu thư mua về rất rất ngọt

Tiểu Hoàn nghi ngờ lấy một quả táo từ trong túi bách bảo của mình, bỏ vào miệng Lý Dịch, nói:

- Không tin cô gia nếm thử đi.

- Kỳ lạ……

Lý Dịch lẩm bẩm một câu, chẳng lẽ vừa rồi vận khí mình quá kém, tiện tay cầm hai quả táo, đều chua ê răng?

Sau đó dường như hắn nhớ gì đấy, hỏi tiểu Hoàn:

- Hôm nay tiểu thư đi ra ngoài sao?

Tiểu nha hoàn gật đầu, nói:

- Vâng, lúc sáng có đi ra ngoài một lần, táo này cũng mua lúc tiểu thư về.

Lão Phương đứng ở phía sau lắc đầu, nói:

- Chua ngọt đều là nhân sinh, chua thì như thế nào, ngọt thì như thế nào, trong lòng có khổ, chua ngọt đều là khổ……

Lý Dịch quay đầu lại nhìn hắn, hỏi:

- Hôm nay ngươi có phải lại…

- Cô gia, ta lại không hề phản bội người……

Nét mặt của khuôn mặt chữ điền lão thay đổi, vội vàng giải thích.

- …… Giấu tẩu tử Phương gia đi Quần ngọc viện?

Ánh mắt Lý Dịch sáng ngời nhìn hắn.

- Không có.

Lão Phương thở dài nhẹ nhõm một hơi, nói:

- Hôm nay không có, cô gia, không có chuyện gì, ta đi về trước đã.

- Từ từ.

Lý Dịch kịp thời gọi lại hắn.

- Cô gia còn có chuyện gì?

Lý Dịch nhìn hắn, hỏi:

- Vừa rồi ngươi nói……cái gì mà phản bội?

……

……

Bận rộn chuyện về lưu li cũng coi như xong, mọi chuyện cũng đã được sắp xếp đâu vào đấy, những chuyện sau đó, không liên quan tới hắn nhiều, giao cho lão hoàng đế và Vương gia làm.

- Ngươi không lo quản tốt viện khoa học của ngươi đi, chạy tới đây làm gì?

Lý Dịch ngồi trong viện, nhìn Lý Hiên hỏi.

Viện khoa học vừa mới khai viện, tên gia hỏa này gánh vác nhiều hạng mục nghiên cứu, thế mà còn có thời gian đi dạo?

Lý Hiên ngồi xuống nói:

- Hiện tại ta càng ngày càng cảm thấy, không có đủ kiến thức nền tảng về toán học, rất nhiều chuyện cơ bản không làm được, chỗ ngươi có độc môn bí tịch gì đó không, nâng cao hơn những thứ học sinh viện toán học một chút, khả năng nắm bắt nhanh hơn chút?

Lý Dịch vẫy tay, nói:

- Bí tịch thì không có, ngươi muốn học toán, phải đi theo học sinh viện cùng nghe giảng bài thật kỹ, hôm qua lại có thêm mười học sinh nhập học, Lý Hàn phụ trách bổ sung tri thức họ thiếu hụt, ngươi nghe cùng họ đi.

- Vậy được rồi.

Hiếm thấy Lý Hiên không có dây dưa, đoạn trên mặt lộ ra hưng phấn, nói:

- Đúng rồi, hôm nay còn có một chuyện rất tốt muốn nói cho ngươi.

Lý Dịch xoa xoa mi tâm, thuận miệng nói:

- Chuyện gì, thế tử phi mang thai?

Lý Hiên sửng sốt một chút, nhìn hắn hỏi:

- Ngươi làm sao mà biết?

Lý Dịch động tác cứng đờ, nhìn hắn hỏi:

- Thế tử phi thật sự mang thai?

Lý Hiên gãi đầu, nói:

- Ngự y nói hẳn sẽ không sai, nương nương hôm nay mang nàng nhập cung, về sau ta muốn gặp nàng, trước tiên còn phải xin……

Lý Dịch quay đầu lại nhìn thoáng qua, Như Nghi đi từ bên ngoài vào phòng.

- Chúc mừng nha……

Hắn chắp tay với Lý Hiên, hơi suy sụp nằm xuống, cắn răng nói:

- Tiểu Hoàn, tiễn khách!

……

……

Hàn Sơn tự.

Vị hòa thượng trẻ tuổi cung kính hành lễ với Đàn Ấn đại sư, nói:

- Sư phụ, trong cung gửi thiệp mời đến, mời chúng ta đi tham gia lưu li giám thưởng hội, ngài có muốn đi không?

- Không.

Đàn Ấn lắc lắc đầu.

- Bệ hạ triệu kiến, Hàn Sơn tự vắng mặt chính là vô lễ, đem thiệp mời này đến cho Đàn Tịnh sư thúc của ngươi, bảo hắn thay vi sư đi, nhớ rõ nói với hắn, nếu thật sự có bán tượng phật lưu li, tốt nhất nên lờ đi.

- Đồ nhi biết.

Hòa thượng trẻ tuổi gật đầu nói.

- A di đà phật, từ hôm nay trở đi, vi sư muốn ngồi thiền tìm hiểu Phật pháp, sau hôm nay sẽ không tiếp khách.

Đàn Ấn đại sư nâng tay lên, niệm một tiếng phật hiệu, nói:

- Mấy ngày tới ngươi xuống núi một chuyến, đưa hai bản kinh thư vi sư viết tay này cùng với phương thuốc kia đến phủ Trường An Huyện bá, giúp vi sư nói với Lý huyện bá một câu, nói rằng tạ hắn đánh thức, ngày nào đó Lý gia có hỉ sự, Hàn Sơn tự sẽ có hậu lễ đưa tới……

Không bao lâu, hòa thượng trẻ tuổi đi từ trong thiện phòng ra, sau khi nhẹ nhàng đóng cửa lại, đang muốn quay đầu lại thì không cẩn thận đụng phải một tiểu hòa thượng.

- Thật xin lỗi, xin lỗi sư huynh!

Hòa thượng trẻ tuổi nhìn tăng y bị cháo làm bẩn, lắc đầu, cởi quần áo ra, nói:

- Sư huynh muốn đi qua chỗ Đàn Tịnh sư thúc một chuyến, giúp sư huynh mang quần áo này bỏ vào phòng, hai bản kinh thư này, cũng đặt trong phòng ta đi.

- Được!

Tiểu hòa thượng vội nói.

Pháp Hoa Tự.

- Lưu li giám thưởng hội?

Trên mặt hòa thượng trung niên hòa thượng tràn đầy vui mừng, nói:

- Đây là cơ hội của chúng ta, không biết có thể nhìn thấy đồ chúng ta muốn không……

XX chùa.

- Đi, đây là thiệp mời của bệ hạ, lưu li chính là chí bảo của Phật môn ta, lưu li giám thưởng hội này, vi sư tự mình đi!

XXX chùa.

- Cái gì, không mời chúng ta, dựa vào cái gì, mấy chùa miếu lớn xung quanh, vì sao chỉ có chúng ta không được mời? Không được, chúng ta muốn kháng nghị, cũng đều là chùa miếu, bệ hạ không thể đối đãi khác nhau như vậy được……

……

……

Thời gian hai ngày, chuyện trong cung sắp tổ chức lưu li giám thưởng hội, đã trở thành chuyện bàn tán nóng hổi toàn bộ kinh thành.

Giám thưởng hội lần này, không chỉ mời quan to quyền quý kinh thành, vì giám thưởng hội lấy lưu li làm chủ, mà lưu li lại là một trong bảy bảo vật Phật môn, cho nên ngay cả những cao tăng phụ cận kinh thành đều đã được mời, sau lại vì rất nhiều cao tăng chùa miếu khác không có, vì tỏ vẻ công chính, bệ hạ cuối cùng lại tăng lên không ít danh ngạch……

Lần giám thưởng hội quy mô này được tổ chức ở hoàng cung, nghe nói đương kim bệ hạ vì muốn làm phong phú quốc khố, mang những bảo bối hoàng gia được cất giấu mấy chục năm ra hết, để cho mọi người giám định và thưởng thức, phàm là những bảo vật lấy ra, đều có thể tiến hành mua bán, thiên tử sẽ đem tất cả ngân lượng thu được trong lần giám thưởng hội này sung về quốc khố, dùng để cứu tế dân……

Đương kim thiên tử, chính là nhân quân thật thật tại tại, chính lệnh hạng nhất đều là cử chỉ lợi quốc lợi dân, lần này lại càng không tiếc lấy bảo bối hoàng gia ra để sung vào quốc khố, thử hỏi có vị quân vương nào trong lịch sử vị nào có thể như vậy?

Trong lúc nhất thời, trong dân gian truyền đi vô vàng những lời tán dương, nghe nói đương kim thiên tử long thể có bệnh nhẹ, mỗi người đều hận không thể đem tuổi thọ mình tặng cho vị nhân quân này……

Lão hoàng đế chỉ công vô tư hay không Lý Dịch không biết, hắn chỉ biết mình vô tư tới cực điểm, toàn bộ triều đình, toàn bộ kinh thành, có vị quan viên nào, vị quý tộc nào, có thể làm được như vậy, đem bảo bối nhà mình sung quốc khố?

- Giám thưởng hội tôi snày, ngươi muốn đi không?

Đứng dưới tàng cây xem tiến độ đào hồ viện toán học, Lý Hiên thực không có ánh mắt lại xuất hiện trước mặt Lý Dịch.

- Đi……

Lý Dịch thở dài nói.

Dưa do mình trồng, lại có thể kết ra quả táo thế nào, đương nhiên phải tự mình đến xem.

- Lát nữa chúng ta cùng đi.

Lý Hiên gật đầu, nói:

- Đúng lúc ta có thể đi thăm Thấm Nhi, thật không thể ngờ được, nhanh như vậy ta đã có hài tử, ngươi nói xem, có hài tử cảm giác như thế nào?

Lý Dịch nhắm mắt lại, không nghĩ lại làm hắn ô nhiễm chính mình tầm mắt, nhẹ nhàng phun ra một chữ.

- Cút……

-------

- Không thể hiểu được……

Lý hiên nói thầm một câu, đi về phía phòng học.

Tưởng tượng đến sau này hắn phải học hỏi tên Lý Hàn này, trong lòng hơi buồn bực.

Đi đến cửa phòng học, nhìn thấy người đi từ trong ra, hắn giật mình, đoạn bắt lấy cánh tay y, nghi ngờ hỏi:

- Huynh đài, chúng ta có phải đã từng gặp nhau ở đâu rồi không?


Bạn cần đăng nhập để bình luận