Tiêu Dao Tiểu Thư Sinh

Chương 980: Chương 980







________________

Một lần nữa đến ngày 15 tháng giêng, Kinh Đô ngày càng phồn hoa, giờ phút này mới chỉ vừa qua buổi trưa, đường lớn đường nhỏ trong thành đã trở nên chen chúc không chịu nổi.

Lý gia.

Tiểu Hoàn ở ngoài phòng bếp thò đầu ra, nói.

- Cô gia, ta muốn ăn bánh nhân hạt vừng, nhị tiểu thư cũng muốn ăn bánh nhân hạt vừng.

Không gian phòng bếp vốn đã không lớn, Lý Dịch đang làm bánh Nguyên Tiêu, Nhược Khanh hỗ trợ ở bên cạnh, Loli ngạo kiều ở một bên choáng chỗ chứ không giúp gì, còn có Vĩnh Ninh chạy tới chạy lui bên trong, thoạt nhìn thì có vẻ hơi chen chúc, nếu như người khác muốn giúp đỡ, cũng không thể tiến đến.

Lý Dịch phất tay, tỏ ý đã biết.

Vĩnh Ninh tới gần bên cạnh Lý Dịch, dịu dàng nói.

- Ca ca, Tâm Di muốn ăn bánh nhân đường.

Bây giờ trên tay Lý Dịch toàn là bột gạo nếp, điểm trên chóp mũi nàng một cái, đáp.

- Chỉ có thể ăn hai cái bánh nhân đường, nếu ăn nhiều sẽ sâu răng, rất đau đó.

Vĩnh Ninh ngẫm lại, ngẩng đầu nhìn hắn, duỗi ra ba ngón tay, hỏi.

- Ba cái có được hay không?

Nhìn thấy bộ dáng đáng thương của nàng, Lý Dịch bất đắc dĩ gật đầu.

- Ba cái thì ba cái, nhưng không thể nhiều hơn.

- Vâng!

Vĩnh Ninh dùng sức gật đầu một cái, lo lắng Lý Dịch sẽ đổi ý, vội vàng chạy đến bên người Thọ Ninh, trừng to mắt nhìn.

Loli ngạo kiều đang ôm một cái sàng nhỏ không ngừng đong đưa qua lại, trên sàng là nguyên liệu làm bánh Nguyên Tiêu và bột gạo nếp, làm như thế này sẽ tạo ra bánh Nguyên Tiêu tròn vo. Đối với nàng, loại công việc này dường như chả một chút nào.

Làm một lúc, nàng chậm rãi đi tới, nhìn chằm chằm Lý Dịch nói.

- Tiên sinh, có thể bao thêm một số bánh nhân đậu hay không, buổi chiều khi hồi cung ta muốn mang lên cho phụ hoàng, phụ hoàng thích ăn nhất là bánh nhân đậu.

Lý Dịch nhìn nàng cười nói.

- Tiểu Thanh tỷ tỷ đang chuẩn bị nhân bánh rồi, lát nữa chúng ta cùng nhau gói.

Lúc này Loli ngạo kiều cũng bắt đầu vui vẻ, Vĩnh Ninh đi đến bên cạnh nàng, nhìn thấy cái sành nhỏ trong tay nàng, nhỏ giọng hỏi.

- Hoàng tỷ, có thể đưa cái này cho ta chơi một chút hay không?

Bánh Nguyên Tiêu chuẩn bị buổi tối ăn, bây giờ còn sớm. Ngày 15 tháng giêng ở Kinh Đô chính là thời gian phồn hoa náo nhiệt nhất trong năm, phần lớn thời gian Vĩnh Ninh và Thọ Ninh đều sống trong thâm cung, buổi tối phải trở về, đương nhiên sẽ không thể bỏ qua cơ hội này.

Sau khi ăn cơm trưa xong, Lý Dịch dẫn theo hai người bọn họ lên đường.

So với ban ngày, buổi tối lại càng náo nhiệt hơn, bởi vì hội đèn lồng, tiết mục pháo hoa đều phải chờ đến tối mới tổ chức.

Trên đường phố, có bán các loại đồ ăn vặt, các loại tạp kỹ biểu diễn ở đầu đường, còn bày ra một số các loại đồ chơi linh hoạt thông minh, hai tiểu cô nương nhìn cũng không kịp.

Lý Dịch ngắm một vòng đám người hối hả, cửa hàng san sát nối tiếp nhau, người bán hàng rong đầu đường nối liền không dứt, thật tốt cảm giác được, thời gian hai năm này, Kinh Đô đến cùng đã phát sinh quá nhiều thay đổi.

Hắn mua cho Vĩnh Ninh cùng Thọ Ninh mỗi người một cái kẹo đường được nặn ra theo gương mặt của hai nàng, thuận miệng hỏi vị lão giả bán kẹo đường kia.

- Lão trượng, ngày hôm nay buôn bán thế nào?

Lão giả nhếch miệng cười một tiếng, đáp lời.

- Bán buôn tốt lắm, trước kia hàng phải bán trong một ngày, còn hôm nay nửa canh giờ đã bán xong!

Lý Dịch nhìn cây kẹo đường trong tay các nàng, cười nói.

- Lão trượng tay nghề tốt, thổi kẹo đường trong sinh động như thật, buôn bán tốt cũng không kì lạ, xem ra cuộc sống trong nhà trải qua

khá tốt nhỉ?

Lão giả lắc đầu, đáp.

- Lão đầu tử ta cả một đời thổi kẹo đường, thời gian cũng phải gần hai năm cuộc sống mới khá khẩm hơn, nếu không phải nhờ bệ hạ quan tâm đến những người này như chúng ta, giảm thu thuế ba lần, chỉ sợ vào mùa đông năm trước không chừng đã phải chết cóng chết đói trong nhà.

Một tiểu nhị ở quán trà bên kia bĩu môi, nói.

- Trưởng lão đầu ông còn ở đây than về việc buôn bán, một người thổi kẹo đường như ông chẳng phải năm nay vừa xây được căn nhà cho hai đứa con trai, còn cưới về nhà cô vợ mới à? Năm sau nhà ông còn sắp mở luôn cửa hàng bán kẹo đường rồi, nói thử xem ông có cái gì mà ở đó khóc thảm?

Lão giả nhíu mày, bất mãn nói.

- Lão đầu từ năm nay được như thế đều do bệ hạ nhân từ, cũng không phải chưa trải qua giai đoạn khó khăn nào, ngược lại con lừa tiểu tử Vương Nhị ngươi, ngay từ đầu thì đã bắt kịp chính sách.

Loli ngạo kiều ăn xong kẹo đường, liếm liếm cái miệng nhỏ nhắn hồng nhuận phơn phớt, đong đưa cánh tay Lý Dịch, nói.

- Tiên sinh, ta còn muốn nữa.

Lý Dịch nhìn bên chỗ Vĩnh Ninh bên kia, phát hiện nàng cũng trông mong nhìn mình.

Hắn gật đầu, nhìn về phía lão giả bán kẹo đường kia, nói.

- Vị lão trượng này, cho ta kêu thêm hai cái.

Lão giả lại lấy hai kẹo đường, khi Lý Dịch trả tiền, khoát tay, nhìn Vĩnh Ninh và Thọ Ninh, vừa cười vừa nói.

- Mấy nhóc người sinh được thật thanh tú, hôm nay là ngày lành tháng tốt, hai cây kẹo đường này, lão đầu tử tặng các nàng.

Lý Dịch đưa kẹo đường cho hai nàng, trả lời:

- Còn không mau cảm tạ lão gia gia đi.

- Cảm tạ lão gia gia.

- Cảm tạ lão gia gia.

Hai tiểu cô nương nhu thuận nói một câu, nếp nhăn trên mặt lão giả giãn ra, giống một đóa cúc hoa nở rộ.

Lý Dịch nắm hai tay tiểu cô nương, đứng trên đường phố, những thứ âm thanh gào to, tiếng rao hàng, người người nói chuyện với nhau, tiếng cãi vã lọt vào tai, những hình ảnh hiện ra trước mắt là một cái hình thức ban đầu của thịnh thế.

Chỉ tiếc, tự tay giúp người khác nhưng lại không nhìn thấy được thịnh thế sinh ra.

- Thân thể của bệ hạ, đáng tiếc...

- Ai, mọi người đang nói, chỉ sợ bệ hạ sẽ...

- Ông trời ơi, sao lại không thể mở mắt nhìn một chút chứ?

Lão giả kia và tiểu nhị còn đang nói chuyện phiếm, loli ngạo kiều cắn kẹo đường bên trong miệng một cái, cúi đầu xuống, nhỏ giọng nói:

- Tiên sinh, chúng ta về nhà đi.

Lý Dịch gật đầu, nắm tay các nàng, về lại con đường mà bọn hắn đi đến đây.

Bên trong quán, lão giả và tiểu nhị sát vách trò chuyện xong, ánh mắt chợt vô tình nhìn lên, thấy trên bàn từ đâu có thêm một thỏi bạc, biểu lộ ngơ ngác.

Lúc đi vào bên trong viện, bỗng nhiên loli ngạo kiều ngẩng đầu nhìn hắn, nói.


Bạn cần đăng nhập để bình luận