Tiêu Dao Tiểu Thư Sinh

Chương 845: Ta Muốn Tằng Phủ!



Chương 845: Ta Muốn Tằng Phủ!





----------------------

- Lý gia các ngươi….

Tằng Sĩ Xuân thì thào một câu, lúc này mới dùng một loại ánh mắt hoàn toàn mới đánh giá hai người trước mặt.

- Ngươi… các ngươi... các ngươi đã….

Lý Dịch nhìn thẳng hắn ta, sau đó gật đầu.

Tằng Sĩ Xuân ngẩn ra hồi lâu, sau đó mới gật đầu nói.

- Tốt, như thế này cũng rất tốt.

Hắn nhìn Lý Dịch, lại nói tiếp:

- Đại ca và đại tẩu qua đời, linh bài của bọn họ quy về từ đường mới là lựa chọn tốt nhất. Tằng Sĩ Xuân ta thề với trời, chỉ cần ta còn sống một ngày thì nhất định phải rửa sạch oan khuất cho đại ca, để linh bài của hai người họ đường đường chính chính bày ở phía trước Từ Đường Tằng gia.

Tằng Túy Mặc ngẩng đầu nhìn Tằng Sĩ Xuân, trong đôi mắt ánh lên sự chấn động.

Lý Dịch lắc đầu, nói.

- Tằng đại nhân là Tằng đại nhân, Tằng gia là Tằng gia.

- Ta có thể đại biểu Tằng gia.

- Nếu ngươi có thể đại biểu Tằng gia thì hôm nay chúng ta đã không tới đây rồi.

- Ta...

Lý Dịch khoát tay, hỏi.

- Cho nên ngươi đi lấy hay để chúng ta tự đi lấy?

Tằng Sĩ Xuân lắc đầu.

- Người ngoài không thể đi vào Từ Đường Tằng gia, vẫn nên để ta đi lấy đi.

Nói xong hắn quay sang nhìn Tằng Tử Giám, nói:

- Tử Giám, con đi theo ta.

Lý Dịch nắm tay Tằng Túy Mặc kéo nàng ngồi xuống, hỏi.

- Lần trước hắn cũng nói với muội như vậy?

Tằng Túy Mặc lắc đầu, nói.

- Lần trước lão không có ở trong phủ, là…

Nàng không nói tiếp nhưng nhìn thái độ vừa rồi của phụ nhân kia đối với nàng, không khó tưởng tượng rốt cuộc lần trước đã phát sinh chuyện gì.

Trong lòng Lý Dịch lập tức dâng lên một tia lệ khí, vừa rồi hắn nên tìm thêm mấy cái lý do nữa, tặng cho bà ta thêm vài bạt tai, đang suy nghĩ thì Lý Dịch bỗng nhiên thoáng thấy bên ngoài có một cái đầu thò vào, lấm la lấm lét nhìn xung quanh. Hắn nhíu mày, lạnh lùng nói:

- Ngươi nào ở đó lén lén lút lút?

- Hiểu lầm, đại nhân hiểu lầm rồi, là hạ quan, là hạ quan…

Vị Hàn đại nhân kia vội vàng đi vào, khom người nói.

- Đều do hạ quan dạy bảo không được, khuyển tử ngang bướng va chạm Lý đại nhân, ngài đại nhân không chấp tiểu nhân, mong ngài tha cho hắn lần này...

Lý Dịch khoát tay, nói:

- Hiểu lầm là Hàn đại nhân mới phải, mà nhắc tới chuyện này, cũng do ta quấy nhiễu lệnh công tử mới khiến cho hắn bị phỏng nước sôi, không biết thương thế của hắn thế nào rồi? Mong rằng Hàn đại nhân không trách tội.

- Không dám, không dám...

Hàn đại nhân khoát tay liên tục, trong lòng thở phào nhẹ nhõm, nói.

- Nếu đã như vậy thì hạ quan xin cáo lui trước….

- Đi thôi, đi thôi.

Lý Dịch lại phất tay lần nữa.

- Lệnh công tử bị thương, nên dưỡng thương hai ngày trước đã, còn về việc vọng nghị bệ hạ sau lưng, chờ hai ngày nữa lại nói.

Hàn đại nhân nghe vậy, hai chân mềm nhũn, mồ hôi lạnh lấm tấm trên trán, thất thanh mà nói.

- Đại nhân hiểu lầm rồi, đây đều là hiểu lầm, cho dù có cho khuyển tử gan lớn bằng trời thì hắn cũng không dám vọng nghị bệ hạ….

- Hàn đại nhân không cần nóng vội, nếu là hiểu lầm thì tin tưởng Mật Điệp Tư nhất định sẽ trả trong sạch lại cho lệnh công tử….

- Mật Điệp Tư.

Nghe vậy, sắc mặt Hàn đại nhân hoàn toàn thay đổi, hắn lẩm bẩm vài câu, sau đó chậm rãi ngẩng đầu, giọng nói mang theo chút oán hận.

- Lý đại nhân, chẳng lẽ ngươi thật sự muốn đuổi tận giết tuyệt Hàn gia chúng ta, lẽ nào ngươi thật sự cho rằng không có bằng chứng, chỉ dựa vào lời nói của một mình ngươi thì bệ hạ sẽ tin tưởng, tốn công tốn sức đụng đến Hàn gia chúng ta?

- Bệ hạ có tin hay không, trong lòng Hàn đại nhân còn không rõ ràng hay sao?

Bịch!

Hai chân Hàn đại nhân mềm nhũn quỳ rạp xuống đất, thất thanh nói.

- Lý đại nhân, tha mạng!

….

….

- Hàn đại nhân phải đi rồi à?

Tằng Sĩ Xuân ôm hai hộp gỗ, vừa đi tới cửa phòng thì bắt gặp Hàn đại nhân bước ra.

Sắc mặt Hàn đại nhân tái nhợt, hắn dùng ống tay áo lau mồ hôi lạnh trên trán, nói.

- Trong nha môn còn có một ít việc, Hàn mỗ trước cáo từ, hôm nay quấy rầy nhiều rồi...

Tằng Sĩ Xuân chỉ cáo biệt Hàn đại nhân, cũng không có đưa tiễn, hắn đi vào phòng, giao hộp gỗ kia vào tay Túy Mặc, nói.

- Chừng nào con nghĩ thông suốt thì lúc nào cũng có thể trở về tìm ta.

Tằng Túy Mặc mở hộp gỗ ra nhìn xem, sau đó khép lại, nàng ôm hộp gỗ kia đứng lên, hơi khom người, nói.

- Cám ơn.

Sau đó quay đầu nhìn Lý Dịch, nhỏ giọng nói.

- Chúng ta về thôi.

Lý Dịch vỗ tay nàng, nói.

- Muội ngồi ở chỗ này một lúc, ta có vài lời muốn nói với Tằng đại nhân.

Hắn nhìn Tằng Sĩ Xuân.

- Tằng đại nhân, ta có thể nói chuyện với ngài một chút không?

Tằng Sĩ Xuân gật đầu, hai người đi tới sảnh bên cạnh.

Lý Dịch chắp tay một cái.

- Còn chưa có chúc mừng Tằng đại nhân thăng chức Kinh Triệu Duẫn….

Tằng Sĩ Xuân chắp tay trả lễ, nói:

- Còn không phải nhờ phúc của Lý đại nhân.

Nếu đến bây giờ hắn còn không biết ý nghĩa những lời người này nói với hắn ở trong cung hôm đó, xem như sống uổng phí mấy năm nay.

- Nếu biết nhờ phúc của ta...

Lý Dịch gật đầu, nói.

- Như vậy chắc hẳn Tằng đại nhân cũng sẽ không để ý giúp ta một việc nhỏ chứ?

Tuy đã sớm nghĩ chuyện này có liên hệ tới Lý Dịch nhưng Tằng Sĩ Xuân cũng không đoán được hắn ta lại không che giấu một chút nào. Hắn có chút kinh ngạc, sau đó cẩn thận nhìn thoáng qua Lý Dịch một cái, hỏi.

- Không biết Lý đại nhân muốn Tằng mỗ hỗ trợ cái gì?

Lý Dịch nhìn hắn hỏi.

- Kinh Triệu Duẫn có phủ đệ của mình không?

Dù không biết câu hỏi này có ý gì, Tằng Sĩ Xuân vẫn gật đầu xác nhận.

- Triều đình xác thực có xây một phủ đệ cho Kinh Triệu Duẫn, ở ngay bên trong nha môn Kinh Đô.

- Sau khi Tằng đại nhân nhậm chức sẽ chuyển đến phủ Kinh Triệu Duẫn chứ?

Tằng Sĩ Xuân hồ nghi nhìn hắn, hỏi.

- Rốt cuộc thì Lý Hầu Tước có ý gì, xin cứ nói thẳng.

- Vậy để ta nói thẳng.

Lý Dịch nhìn chung quanh rồi mới quay đầu lại nói.

- Ta muốn Tằng phủ.

Lý Dịch nhìn Tằng Sĩ Xuân, ánh mắt sáng rực.

- Ta muốn các ngươi dọn ra ngoài, ta muốn Tằng phủ, Tằng đại nhân, ngươi nói cái giá đi.

Tằng Sĩ Xuân nghe vậy thì sững sờ một lúc, sau đó lập tức lắc đầu.

- Điều này không có khả năng, nơi này là tổ trạch Tằng gia, làm sao có thể bán cho ngươi được? Huống hồ, phủ Kinh Triệu Duẫn chỉ tạm cư, lỡ đâu chức vị biến động, ngươi muốn bản quan ở chỗ nào?

- Tằng đại nhân có thể lại mua một toà nhà khác, dù sao vị trí của Tằng phủ các ngươi cũng không tốt lắm, chuyển sang nơi khác, thay đổi phong thủy, thay đổi tâm tình, nói không chừng thời vận xoay chuyển, con đường làm quan càng ngày thông thuận hơn thì sao?

Lý Dịch nhìn hắn, nói.

- Kinh Đô có không ít nơi tốt, Tằng đại nhân cần gì phải chết sống không bỏ một chỗ?

- Không được, điều này tuyệt đối không được.

Tằng Sĩ Xuân lắc đầu cự tuyệt, chém đinh chặt sắt nói

- Tổ trạch không thể vứt bỏ, bản quan hao hết tâm lực mới mất mà tìm lại được, chuyện này xin thứ cho bản quan không giúp được.

Lý Dịch thở dài, nói.

- Tằng đại nhân, đây chính là lần đầu tiên ta nhờ ngươi giúp một tay.

- Việc này bản quan bất lực.

- Tằng đại nhân ngươi biết ta….

Lý Dịch nhìn hắn, cười nói.

- Loại người của ta, vì đạt được mục đích thì việc gì cũng có thể làm ra….

Tằng Sĩ Xuân nhìn Lý Dịch, hỏi.

- Chẳng lẽ nếu bản quan không đồng ý, ngươi còn muốn trắng trợn cướp đoạt hay sao?

- Tằng đại nhân nói đùa, như vậy chẳng phải thành cường đạo?

Lý Dịch lắc đầu.

- Ta là người đứng đắn, sẽ không làm loại việc đó, hay để ta tìm một chỗ mới cho Tằng đại nhân đi? Cam đoan vị trí tốt hơn nơi này, an toàn hơn, mà người của Tằng gia tuyệt đối sẽ không trách ngươi….

Trong lòng Tằng Sĩ Xuân dâng lên một loại dự cảm không ổn.

- Chỗ nào?

- Hình Bộ đại lao, Tằng đại nhân cảm thấy thế nào? Nếu như Tằng đại nhân cảm thấy đại lao Hình Bộ không tốt thì cũng không sao, vẫn còn có thể lựa chọn giữa đại lao Đại Lý Tự và đại lao Mật Điệp Tư, có điều ta không đề nghị đi cái cuối cùng, chỗ kia đi vào dễ dàng, đi ra thì khó….. mua chỗ này từ trong tay triều đình hẳn sẽ tiện nghi không ít.

Tằng Sĩ Xuân biến sắc.

- Ngươi có ý gì?

- Vừa rồi ở trong vườn không cẩn thận nghe được lệnh công tử nghị luận quốc sự với người khác, không thể không nói, gia phong Tằng đại nhân không tệ, Tằng công tử lo nước thương dân, cũng vô cùng lo lắng thân thể của bệ hạ, đặc biệt phá lệ lo lắng việc một hai năm sau bệ hạ băng hà thì ai sẽ tiếp nhận đế vị….

- Cái đó rõ ràng là Hàn gia tiểu tử nói!

- Cái này ta cũng không rõ ràng.

Lý Dịch lắc đầu, nói.

- Bên ngoài có bình phong cản trở nha, làm sao ta biết được do ai nói, nhưng mà cũng không sao cả, đến lúc đó hỏi rõ ràng thì tốt rồi, Mật Điệp Tư thành thạo nhất những chuyện này….

Tằng Sĩ Xuân nhìn Lý Dịch, gằn từng chữ hỏi.

- Khu nhà cũ của Tằng gia có tác dụng gì với ngươi? Tại sao ngươi lại muốn đến mức dồn ép không tha?

- Đối với ta thì vô dụng.

Lý Dịch lắc đầu.

- Nhưng nàng ấy thích.

Tằng Sĩ Xuân nghe vậy thì sững sờ, trên mặt lộ ra vẻ giật mình.

- Là Túy Mặc à….

Hắn lắc đầu, nói.

- Đại lao Hình Bộ vẫn là bỏ đi, lại tìm một chỗ tốt hơn chút.

Lý Dịch lắc đầu.

- Chuyện này nàng ấy không biết, Tằng đại nhân cũng đừng nói cho nàng ấy.

Tằng Sĩ Xuân liếc nhìn Lý Dịch hồi lâu, nói.

- Chí ít ngươi cũng nên để Tằng phủ qua xong năm nay đi chứ?

- Điều đó đương nhiên.

Lý Dịch gật đầu, suy nghĩ một chút, lại hỏi:

- Qua hết năm có thể giảm thêm hai phần không…

Bạn cần đăng nhập để bình luận