Tiêu Dao Tiểu Thư Sinh

Chương 975: Chương 975






________________

Không thử thì không thử, dùng loại ánh mắt kỳ quái đó nhìn người ta làm gì.

Khi còn bé thường xuyên lưu lại dấu răng trên cổ tay của mình, sau đó dùng bút bi vẽ thành đồng hồ, làm ra một đồ án hình đồng hồ, chính mình cắn chính mình là việc rất bình thường.

Không để ý tới nhị tiểu thư, khi trở về phòng nhìn thấy Tiểu Châu cùng Tiểu Thúy đang chơi đùa trong sân, Lý Dịch dừng bước lại, sau đó ngẫm nghĩ lại, vẫy tay nói với nàng.

- Tiểu Châu, ngươi tới đây một chút, ta có chút chuyện muốn hỏi ngươi.

Một chỗ sân nhỏ trong Kinh Đô.

Mấy vị quan viên phụ trách vụ án “Thánh giáo” tập hợp cùng một chỗ, nhìn trên bàn bày ra một bức họa, mặt ủ mày chau.

Lý Hiên từ bên ngoài đi tới, ánh mắt liếc nhìn mọi người một chút, hỏi:

- Đều đã nhìn ra cái gì, các ngươi nói đi chứ!

Vụ án này đã kéo dài rất lâu, tiêu hao hết kiên nhẫn thứ hắn vốn không có nhiều, hắn còn chờ vụ án này kết thúc để đi tìm Trầm Sổ thương lượng một vấn đề khoa học, nói đến đây mới nhớ đã khá lâu không nhìn thấy tên Trầm Sổ kia.

Đại Lý Tự Khanh một mặt bất đắc dĩ nói:

- Điện hạ, tính thật giả của bức họa này tạm thời không nói tới, chỉ dựa vào bức họa này, chúng ta cũng rất khó tìm được vị “Thiên Hậu nương nương” kia, bức họa này đã dán đầy khắp phố lớn ngõ nhỏ ở Kinh Đô, đến bây giờ còn không thu hoạch được gì.

Một bên khác, mắt Kinh Thành Lệnh Lưu Đại Hữu lộ ra vẻ trầm tư, hắn luôn cảm thấy bộ dạng của Thiên Hậu nương nương” trên bức họa này giống như đã gặp qua ở nơi nào đó, dù cố gắng thế nào cũng đều nghĩ không ra.

Tâm phiền muộn, một lần nữa cầm lấy hồ sơ trước đó lật xem.

- Được, các ngươi nhanh lên đi.

Lý Hiên khoát tay, lúc muốn đi ra ngoài, liếc liếc bức họa trên bàn một chút, bước chân liền dừng lại.

Hắn đi tới nhìn một lần nữa, nhìn bức họa trên bàn đến xuất thần.

| Lưu Đại Hữu thả hồ sơ hai vụ án trong tay ra, giống như đang ý thức được gì đó, bước chân nhanh đến, ánh mắt nhìn về bức họa trên

bàn.

Sau một khắc, Lý Hiên liền trực tiếp thu lại bức họa kia.

- Điện hạ, ngài!

Vẻ mặt chúng quan viên vô cùng nghi hoặc.

- Ta sẽ lấy bức họa này về cẩn thận nghiên cứu một chút, các ngươi giải tán đi.

Hắn phất phất tay, cầm lấy bức họa trực tiếp rời đi.

Chúng quan viên hai mặt nhìn nhau, họa Thiên Hậu nương nương” chỉ có một bức, căn cứ vào bức họa bọn họ cũng không tìm được người, huống chi các họa sĩ mô phỏng vẽ ra, Thái Tử điện hạ đến cùng muốn làm gì.

Lưu Đại Hữu có chút thất thần đi ra ngoài, thầm nghĩ một ít chuyện, cuối cùng hắn cũng đã nghĩ thông suốt việc này.

Thì ra vụ án Lý Kiện Nhân chết và Tín Vương phủ bị đốt cũng không phải không có quan hệ với nhau.

Lý Kiện Nhân muốn gây bất lợi với Nhược Khanh cô nương, người thành giáo liền gọn gàng linh hoạt trước hết để cho hắn xuống địa

ngục.

Tín Vương đốt chỗ ở của Nhược Khanh cô nương, sau đó Tín Vương phủ của hắn cũng bị người thành giáo trả thù hạ cho một mồi lửa.

Hai vụ án này nhìn sơ thì tựa như không liên hệ với nhau nhưng bởi vì một người liền có sự liên hệ chặt chẽ với nhau.

Chỉ là, Nhược Khanh cô nương cũng là Thiên Hậu nương nương

– chuyện này sao có thể?

Lý Dịch nhấp một ngụm rượu, quyết định sau này sẽ đề bạt Tiểu Châu làm ngự dụng hâm rượu sư cho hắn, mùi vị rượu nho do nàng hâm không giống người khác.

Có chút không quan tâm Lý Hiên đang từ bên ngoài đi tới.

Lý Dịch rót một ly rượu đưa cho hắn, nói.

- Thế nào, triều sự không phải đều do Minh Châu xử lý, tại sao lại lộ bộ dáng sầu mi khổ kiểm?

Lý Hiên ngồi xuống thở dài, cầm bức họa trong tay đưa cho hắn.

Lý Dịch mở bức họa ra, mãnh liệt đứng lên, căm tức nhìn hắn, lớn tiếng nói:

- Nói, bức họa của Nhược Khanh tại sao lại ở chỗ của ngươi, ngươi đã có thế tử phi cùng Trầm Sổ, chẳng lẽ ngươi còn có ý đồ khác đối

nàng, người còn là con người sao!

Họa kỹ của bức họa này không cao, người bình thường có thể không nhận ra, nhưng hắn và Nhược Khanh sớm chiều ở chung, như thế nào lại nhận không ra?

- Trầm Sổ?

Lý Hiên kinh ngạc.

- Chuyện này không quan trọng.

Lý Dịch khoát tay.

- Tại sao người lại có bức họa về Nhược Khanh?

Lý Hiên lắc đầu, nhìn hắn, nói:

- Người trên bức họa này là “Thiên Hậu nương nương" của Thánh giáo.

Lý Dịch lại nhìn bức tranh, hỏi.

- Có phải ngươi đã cầm nhầm rồi hay không, trên đời này còn có thể có người giống người khác như vậy sao?

Lúc này, lão Phương vội vàng từ bên ngoài chạy vào, bối rối nói:

- Cô gia, không tốt, không thấy Nhược Khanh cô nương!

Lý Dịch kinh ngạc, tuy Nhược Khanh chưa nói cho hắn biết kế hoạch của nàng, nhưng hắn căn bản không cần lo lắng vấn đề Nhược Khanh rời đi, ra vẻ kinh ngạc nói.

- Đến cùng đã xảy ra chuyện gì?

- Vốn có mấy người bảo hộ đi theo bên người Nhược Khanh cô nương, tất cả đều bị đánh ngất xỉu, chờ sau khi bọn hắn tỉnh lại, thì đã không thấy Nhược Khanh cô nương.

Lão Phương có chút lo lắng nói.

- Cô gia không cần lo lắng, ta đã phải người đi tìm khắp nơi!

- Lý Công tử, Lý Công tử, không tốt!

Tiểu Châu bối rối từ gian phòng Nhược Khanh chạy tới, đưa một phong thư cho Lý Dịch, lau lau nước mắt, mang theo tiếng khóc nức nở.

- Tiểu thư, tiểu thư nàng ấy đi rồi!

Lý Dịch mở thư ra, trong thư nàng đã nói rõ chi tiết việc nàng như thế nào trở thành Thiên Hậu nương nương, tuy biết mọi việc đều không phải ý của nàng, nhưng vì không muốn liên lụy hắn cùng Lý gia, phương pháp tốt nhất chính là để nàng rời khỏi nơi này.

Lý Dịch buông lá thư xuống, chậm rãi ngồi xuống.

Lý Hiên sau khi nhô đầu ra xem, sắc mặt đột biến, lắc đầu nói.

- Ta, ta không biết, nếu như ta sớm biết thì không để bọn hắn đi thăm dò.

Tiểu Châu ôm cánh tay Lý Dịch, mang theo tiếng khóc nức nở.

- Lý Công tử, làm sao bây giờ, làm sao bây giờ?

Một tên hạ nhân Lý gia đi tới, nhỏ giọng nói:

- Hầu Gia, có đại nhân ở Hình Bộ tới thăm.

Lý Dịch phất phất tay.

- Để hắn đến đây.

- Gặp qua Thái Tử điện hạ, gặp qua Lý đại nhân.

Một tên quan viên Hình Bộ đi tới, đầu tiên cung kính cúi đầu chào.

Trong lòng Lý Hiên phiền muộn, liếc nhìn hắn một cái, hỏi.

- Có chuyện gì?

Quan viên kia ngẩng đầu nhìn một chút, nhỏ giọng nói:

- Bẩm điện hạ, người của chúng ta đã vừa mới tra ra được thân phận của nữ tử phía trên bức họa kia, chỉ là, vị Thiên Hậu nương nương" kia, giống như Lý Huyện Hầu...

- Cái gì mà giống như!

Lý Hiên trầm mặt, âm thanh lạnh lùng nói.

- Người Hình Bộ các ngươi làm việc như thế nào, hắn nói đó là Thiên Hậu nương nương thì là Thiên Hậu nương nương sao, các ngươi không dùng đầu óc suy nghĩ một chút, trở về nghiêm túc điều tra

Quan viên Hình Bộ kia bị Thái Tử điện hạ chỉ vào đầu mắng một trận, đành phải khúm núm gật đầu nói phải, bất đắc dĩ lui xuống.

Lý Hiên nhìn Lý Dịch, có chút lo lắng nói.

- Ngươi đừng có gấp, ta sẽ hạ chỉ sai người đi tìm Nhược Khanh cô nương.

Lý Dịch khoát tay.

- Không cần, vô luận như thế nào, nàng cũng là Thiên Hậu nương nương của Thánh giáo.

- Không không không!

Lý Hiên liên tục lắc đầu.

- Lần trước không phải ngươi đã nói, Thiên Hậu nương nương Thánh giáo là đạo Cô kia à, làm sao có thể có hai vị Thiên Hậu nương nương, việc của Nhược Khanh cô nương chỉ là một đợt hiểu lầm, ta sẽ hạ chỉ, toàn Cảnh Quốc truy nã đạo Cô kia!

Lý Dịch lắc đầu, không tiếp tục mở miệng.

Lý Hiên nghiêm nghị nói.

- Lúc này ta đi về hạ chỉ:

Lúc từ Lý phủ đi ra ngoài, Lý Hiên vẫn mang bộ dáng tâm sự nặng nề.

Lúc này, Thánh giáo đã không phải việc lo lắng trong lòng của hắn.

Nhược Khanh cô nương đã đi, với tính tình của Lý Dịch, tất nhiên sẽ không có tính toán gì, nếu hắn cũng đi theo, đối với Kinh Đô này cũng không có ý nghĩa gì.

Trong sân, lão Phương kinh ngạc nhìn Lý Dịch đang bình tĩnh uống rượu nho, hỏi.

- Cô gia, Nhược Khanh cô nương là Thiên Hậu nương nương của Thánh giáo, ngài không kinh ngạc sao?

Không nói đến việc Nhược Khanh cô nương bỗng nhiên trở thành Thiên Hậu nương nương, nàng cứ mất tích như vậy, xem biểu hiện của cô gia, cũng không có gì khác lạ!

- Nhược Khanh là Thiên Hậu nương nương thì sao?

Lý Dịch nhìn hắn, nói:

- Ta còn là Thanh Long sứ của Thánh giáo, ta có từng khoe khoang qua à?

Mấy ngày gần đây huyên náo xôn xao chuyện Thánh giáo còn chưa lắng lại, trong Kinh Đô lại nhấc lên một cơn sóng.

Việc là như thế này, Tín Vương vốn đã rời kinh, trên đường đi đến đất phong, không hẹn mà gặp cùng một đám côn đồ, không chỉ một đoàn người bị cướp sạch không còn, ngay cả Tín Vương điện hạ cũng bị bọn chúng đánh đập.

Sau đó, Tín Vương điện hạ vừa rời khỏi Kinh Đô lại bị người nhấc ngược trở về.

Trải qua chứng thực, một đám côn đồ kia chính là tín đồ của Thánh giáo.

Tuy Tín Vương điện hạ chịu tai bay vạ gió, nhưng tốt xấu gì thì những người này rời đi Kinh Đô, nghiêm lệnh truy nã điều tra những đám côn đồ đó, mà đám quan viên quyền quý rốt cục cũng thả lỏng trong lòng.

Rốt cục cũng đã đi.

Còn về vị Thiên Hậu nương nương của Thánh giáo, đến cùng là vị đạo Cô bị truy nã kia hay còn có người khác, CÓ quan hệ với Lý Huyện Hầu hay không, triều đình không có kết luận, bọn họ cũng phân được thật giả, nhưng Thái Tử điện hạ và Công chúa đều không để ý, bọn họ cũng không dễ gì lại nói thêm.

Chỉ cần sau này không bị những người này uy hiếp là được.

Tuy Hình Bộ và nha môn đã tra ra được một ít chuyện, nhưng vị cô nương kia biến mất từ Kinh Đô, bọn họ không cách nào chứng thực, Thái Tử điện hạ có ý muốn kết án, ra lệnh cho bọn họ, việc này với bọn hắn mà nói cũng là một chuyện tốt, lui mười ngàn bước ngẫm lại, có ai có thể tiến vào trong nhà Lý Huyện Hầu để tra án?

Lý phủ.

Túy Mặc nhìn Lý Dịch, ánh mắt sáng rực hỏi.

- Đến cùng Nhược Khanh tỷ tỷ đã đi nơi nào?

Lý Dịch lắc đầu, nói:

- Ta thật sự không biết, mấy ngày trước bức họa về nàng đã được dán đầy Kinh Đô, khẳng định hiện tại không thể xuất hiện.

- Ta khẳng định chàng biết chút gì đó.

Túy Mặc một mặt không tin, lắc đầu nói.

- Nếu Nhược Khanh tỷ tỷ mất tích thật, chàng sẽ gấp đến mức phát điện, nơi nào có tâm tư ở chỗ này uống rượu nho?

- Nàng nhìn con mắt

chân thành của ta xem.

Lý Dịch bưng mặt nàng, nhìn nàng nói:

- Ta không có lừa nàng, ta thật sự không biết nàng ta đang ở nơi nào.

Túy Mặc gạt tay hắn ra, tâm lý lại không còn khẩn trương như trước, tuy vẫn hết sức hiếu kỳ vì sao Nhược Khanh tỷ tỷ lại trở thành Thiên Hậu nương nương, nhưng quan trọng hơn nàng đã bình an vô sự.

Vì nếu như nàng thật sự xảy ra chuyện gì, người nào đó sẽ còn sốt ruột hơn nhiều so với nàng!

Lý Dịch nhìn thấy Lý bá vội vàng từ bên ngoài đi qua, hỏi:

- Lý bá, ông đang làm việc gì?

Lý quản gia lại lui về, đứng tại cửa ra vào, nói.

- Cô gia, lần trước không phải nói trong nhà không đủ người à, lại muốn chọn thêm vài nha hoàn, Nhược Khanh cô nương chọn được mấy người từ trong Câu Lan, hiện tại người đã đến, ta đi xem một chút.



Bạn cần đăng nhập để bình luận