Tiêu Dao Tiểu Thư Sinh

Chương 754: Dù Sao Cũng Không Phải Lần Đầu Tiên


Chương 754: Dù Sao Cũng Không Phải Lần Đầu Tiên





----------------------

Sau khi Vương Vĩnh vừa về, ngôi sao mới trong triều đình gần đây - lễ bộ Vệ thị lang cũng dẫn nhi tử rời đi.

Hai người đối thoại không tận lực hạ giọng để mọi người trong tửu lâu nghe rõ ràng.

Một vạn lượng, cũng bởi vì y phục vị cô nương kia bị bắn lên mấy giọt rượu, Vệ gia phải xuất ra một vạn lượng bạc bồi thường, cái đại giới này, thật sự lớn có chút không thể tưởng tượng.

Có thể ngồi ở chỗ này ăn cơm, đương nhiên không phải dân chúng tầng dưới bình thường, so với thường nhân, khứu giác tự nhiên linh mẫn hơn trong vấn đề chính trị.

Quan trường từ trước đến nay như chiến trường, tình thế triều đình biến đổi từng ngày, huống chi là năm tháng, ai cũng biết, Lý Hầu Gia từ trước đến nay không hợp cùng Tần gia, cùng một hệ Thục Vương, thực ra, lúc trước hắn rời khỏi Kinh Đô, hệ Thục Vương có không ít động tác trong bóng tối, rất nhiều người có khứu giác nhạy cảm cảm giác được áp lực khi giông bão sắp đến.

Nhưng thời khắc Lý Hầu Gia rời khỏi Kinh Đô, lại vừa lúc phát sinh chuyện nhi tử Công Bộ Thị Lang vây giết hai nữ tử, tiếp theo thì Công Bộ Thị Lang bị thanh tra, trong vòng một đêm, từ đại quan biến thành tù nhân…

Bệ hạ rất tức giận đối với việc này, đoạn thời gian kia, lo sợ khiến hoàng thượng tức giận, hệ Thục Vương tự nhiên không dám làm ra sự việc thất thường, nhưng thời gian trôi nhanh, bọn họ lại bắt đầu rục rịch ngóc đầu dậy.

Trùng hợp là long thể bệ hạ không khỏe, tảo triều không ra, trừ đại sự, mọi việc còn lại đều giao cho Thượng Thư Tỉnh quyết định biện pháp, kể từ đó, các loại thủ đoạn của bọn họ cũng không cần kiêng nể gì.

Nhưng Lý Hầu Gia trở về, chuyện hôm nay, tự nhiên không thể lý giải đơn giản.

Đây là đáp lại cũng là thị uy, cũng có thể nói, là tuyên cáo đối với những kẻ sau lưng kia.

Nghĩ đến mọi việc lớn nhỏ năm tháng trước, trong lòng ít người âm thầm chấn động.

Kinh Đô này sợ rằng sắp gặp bão táp…

Sau Lễ Bộ Thị Lang, mấy tên quan viên quyền quý lần lượt đến, tất cả đều là gia trưởng của những hoàn khố trên lầu.

Bữa cơm này ăn rất không ngon, Lý Dịch có chút hối hận, không khí thật tốt đều bị đám gia hỏa đui mù này làm hỏng.

Hắn không biết những người này, ngay cả tên cũng đều chưa nghe nói qua, xem ra mấy tháng nay, Kinh Đô phát sinh không ít chuyện.

Người khác, hắn không có tâm tư bắt chuyện, dù sao khi vừa rồi trừ Vệ Lương Tuấn, phần lớn người đều an an ổn ổn ngồi một chỗ, hắn cũng không tiện lừa bịp để bọn hắn bồi thường, không có lý do phù hợp cũng không thể lấy danh nghĩa vì ta thấy ngứa mắt?

Cái này có chút quá mức.

Hơi hoạt động một chút làm nóng người, tâm tình cũng tốt hơn nhiều, lười nhác vòng vo cùng những người này, sau đó giao việc ứng phó những quan viên vụn vặt cho Lưu huyện lệnh.

Thấy hai nữ không còn động đũa, Lý Dịch cũng để đũa xuống, hỏi.

- Ăn no à, nếu no rồi, chúng ta đi thôi.

Uyển Nhược Khanh cùng Tằng Túy Mặc liếc nhau một cái, khẽ gật đầu.

Lý Dịch quay đầu nhìn Lưu huyện lệnh.

- Lưu đại nhân, nơi này thì làm phiền ngươi…

- Không phiền, không phiền…

Lưu huyện lệnh liên tục khoát tay, nếu hôm nay chỉ có hắn, tự nhiên trấn không được tràng cảnh dạng này, nhưng mà có Lý Hầu Gia đứng sau lưng, không cần lo lắng những gia tộc kia.

Trong lúc hai người nói chuyện, lại có mấy người từ bên ngoài đi vào.

Mỗi lần có người đi vào, trong sân sẽ bộc phát ra một trận ồn ào nho nhỏ.

- Đây là người nào?

- Không biết, bên trong quan viên quyền quý Kinh Đô còn có nhân vật như vậy?

- Ngay cả vị này cũng không nhận ra, đây không phải vị Tần gia ngũ gia kia sao…

Bị một người điểm tỉnh, mọi người nhao nhao bừng tỉnh đại ngộ.

Tần phủ có nhân khẩu hưng vượng, Tần Tướng có năm con dưới gối, ba đứa con đều làm quan trong triều, thời điểm quyền thế Tần gia đỉnh phong, hai người nắm giữ trọng chức trong Thượng Thư Tỉnh, trực tiếp tham dự triều chính, tuy quyền thế Tần gia hiện tại không bằng khi đó nhưng vẫn không thể khinh thường.

Tần tứ gia làm người điệu thấp, tuy không tham gia triều chính nhưng lại có sức ảnh hưởng không nhỏ trong giới kinh doanh.

Duy chỉ có vị Tần ngũ gia này, bản thân không có tài năng gì, nhưng nếu bàn về danh khí, trong Tần gia, sợ rằng không thua kém vị đại hoàn khố lớn nhất Kinh Đô - Tần tiểu công gia kia.

Bởi vì, Tần gia hai năm trước xảy ra một chuyện xấu chấn động toàn bộ Kinh Đô, liền phát sinh trên thân Tần ngũ gia.

Tần tiểu công gia từ trước đến nay có đặc thù đam mê đối với phụ nữ có chồng, một lần hưng phấn thế mà đánh chủ ý đến trên thân thúc bá nhà mình.

Hắn thừa dịp say rượu, cậy mạnh bắt ép ái thiếp mà Tần gia ngũ gia vừa mới cưới, Tần ngũ gia biết được chạy đến lý luận bị hắn đạp ra khỏi phòng.

Thị thiếp kia không chịu nhục, tự sát tại chỗ, chuyện này lúc trước huyên náo rất lớn, gây nên sóng to gió lớn ở toàn bộ Kinh Đô đều, về sau chẳng biết tại sao, Tần tiểu công gia vẫn là Tần tiểu công gia, Tần ngũ gia lại không còn là Tần ngũ gia kia nữa.

Thân phận của hắn đã thành sỉ nhục của hắn, mọi người bởi vì hắn là Tần ngũ gia, mặt ngoài a dua xu nịnh, vụng trộm lại trào phúng cùng khinh thường

Ngày sau, mặc kệ Tần gia thăng chức nhanh như thế nào, Tần ngũ gia lại vĩnh viễn không có khả năng ngẩng đầu.

Lưu huyện lệnh nghênh đón, ánh mắt Lý Dịch nhìn về phía tráng hán đi phía sau trung niên nam tử sau lại rất nhanh di dời, Tằng Túy Mặc cùng Uyển Nhược Khanh đứng lên, người sau thì thân thể không vững, nếu không phải Lý Dịch nhanh chóng đỡ lấy, sợ rằng sẽ phải té ngã xuống đất.

- Làm sao?

Lý Dịch lo lắng hỏi.

Uyển Nhược Khanh hơi cau mày.

- Hình như vừa rồi bị đụng trúng.

Thời điểm nàng vừa rồi tránh né người kia, bắp chân đụng vào cái bàn, lúc ấy trong lòng khẩn trương, cũng không có cảm giác gì, giờ phút này triệt để trầm tĩnh thì cảm giác hơi đau.

Tằng Túy Mặc đi qua thay Lý Dịch đỡ nàng, Lý Dịch nhìn nàng, hỏi.

- Còn có thể đi không?

- Không có gì đáng ngại.

Uyển Nhược Khanh lắc đầu, nhờ Tằng Túy Mặc nâng đỡ, tuy đi có chút gian nan nhưng cũng có thể di động chậm chạp.

Tần Dư cùng Tần ngũ gia cũng không có giao lưu gì, đi từ trên lầu xuống, không thèm nhìn Lý Dịch một cái, trực tiếp đi ra tửu lâu.

Lý Dịch cùng hai nữ ra ngoài, vừa hay bắt gặp Hộ Bộ Thị Lang Tằng Sĩ Xuân vội vàng chạy đến, hắn dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn Tằng Túy Mặc, Tằng Túy Mặc cúi đầu không nói gì.

Trên đường phố, nhìn Uyển Nhược Khanh mỗi khi đi một bước, đôi mi thanh tú đều nhíu một cái, Lý Dịch cảm thấy chào giá bộ y phục vừa rồi vẫn còn có chút ít, tiện nghi cho họ Vệ.

Bất quá, dù sao hắn cũng là người nhất ngôn cửu đỉnh, lời nói ra không tốt thu hồi, hiện tại tăng giá rất thích hợp, nếu như trước ngày mai hắn còn không đưa tiền đưa tới, tiền bồi thường tăng gấp đôi, hợp tình hợp lý, xem ra đối phương cũng không thể nói gì hơn.

- Rất đau?

Trên đường phố, dòng người rộn ràng, xe ngựa không thể thông hành, nhìn Uyển Nhược Khanh nhíu mày, Lý Dịch rốt cục dừng lại.

Uyển Nhược Khanh lắc đầu, cười nói:

- Không có việc gì.

Mi đầu còn không có giãn ra, nụ cười nhìn có chút miễn cưỡng, Lý Dịch đi đến trước mặt nàng, ngồi xổm người xuống, nói.

- Lên đi.

"A?"

Uyển Nhược Khanh nao nao, đợi đến hiểu được ý hắn, khuôn mặt bắt đầu nóng.

Hắn không giống với bất kỳ nam tử nào mình nhận thức biết, tuy nhiên nàng đã nỗ lực thích ứng hình thức hai người ở chung, nhưng mà vẫn cảm thấy, lúc ăn cơm gắp thức ăn cho nhau đã là cực hạn nàng có thể làm được.

Đây cũng nhờ nàng trải qua thời gian dài mới thích ứng, bởi vì lúc nói những lời này, ánh mắt hắn từ trước đến nay đều thanh tịnh như nước, không chứa một tia tà niệm.

Trừ hắn ra, đổi lại bất kỳ kẻ nào, sợ rằng nàng sẽ xem như kẻ xấu, sẽ không có sắc mặt tốt.

Nhưng quen thuộc thì quen thuộc, nếu cứ như vậy để hắn cõng đi qua dòng người rộn ràng trên đường, bị nhiều người nhìn như vậy…

Chỉ suy nghĩ một chút, nàng đã cảm thấy gương mặt có chút nóng lên.

Tằng Túy Mặc cũng có chút sững sờ nhìn một màn này, lúc này, Lý Dịch đã mở miệng thúc giục.

- Nếu cứ đi về như thế, trời sẽ tối.

Lý Dịch quay đầu nhìn một chút, nói.

- Nhanh lên đi, dù sao cũng không phải lần đầu tiên.

Lần thứ nhất dĩ nhiên chính là một lần lúc còn ở Khánh An phủ, nàng đi ra từ Ninh Vương phủ người sốt cao té xỉu kia.

Tằng Túy Mặc có chút gian nan quay đầu.

- Không phải…lần thứ nhất?


Bạn cần đăng nhập để bình luận