Tiêu Dao Tiểu Thư Sinh

Chương 920: Thú Vị….




Chương 920: Thú Vị….





----------------------

Không thấy Tiểu Hồng, lão Phương không chỉ đi tìm trong Câu Lan như Lý Dịch đã an bài, ngay cả nha môn huyện, thậm chí Mật Điệp Tư, hắn cũng hỏi thăm qua, các nơi đã hành động cấp tốc, bây giờ việc có thể làm chỉ là chờ đợi.

Tin tức chưa tới thì Lưu Nhất Thủ đã tới trước.

- Mật Điệp Tư tra ra phản đồ.

Sắc mặt Lưu Nhất Thủ trầm như nước, hắn chậm rãi nói.

- Lúc chúng ta dẫn người tới đó thì bên trong đã không còn bất cứ dấu vết gì nữa, chỉ có mấy tên tôi tớ của Tần gia, ngược lại bị đối phương bắt được nhược điểm, nơi đó dù sao cũng là trạch viện của trọng thần trong triều, chuyện có chút phiền toái.

Lý Dịch nhìn Lưu Nhất Thủ, hỏi.

- Không hề tìm được một chút manh mối gì?

Lưu Nhất Thủ lắc đầu.

- Trong vòng một đêm cũng đủ để bọn họ dời người đi nơi khác, những manh mối khác thì vẫn không đủ để xem như chứng cứ. Chung quanh đều có người của ta nhìn chằm chằm, không có người khả nghi ra vào, hẳn trong nhà có mật thất, nhưng bây giờ chúng ta lại không có lý do để điều tra.

- Tên phản đồ kia đâu?

Lý Dịch hỏi.

- Đã tự sát.

Lưu Nhất Thủ lắc đầu, nói.

- Người kia đã ở trong Mật Điệp Tư gần hai mươi năm, lúc tra ra kẻ phản đồ, hắn ta lập tức cắn nát thuốc độc giấu trong miệng, không hề nói một câu nào.

- Ta đã biết.

Lý Dịch gật đầu, lại hỏi.

- Ngươi biết xe ngựa bình thường ra vào nơi đó là của nhà nào sao?

- Đều có ghi chép.

Lưu Nhất Thủ đáp lại một câu, lại ngẩng đầu, nói.

- Nhưng mà đại nhân, chỉ dựa vào những thứ này sợ rằng rất khó cấu thành chứng cứ, huống hồ, tất cả những người này đều là quyền quý Kinh Đô, thân phận siêu nhiên….

Lý Dịch khoát tay.

- Có những thứ này đã đủ rồi.

Địa vị của Mật Điệp Tư trên triều đình rất đặc thù, nhưng đụng phải những chuyện này vẫn sẽ có chút phiền phức, Lưu Nhất Thủ hẳn sẽ có chút đau đầu trong đoạn thời gian này.

Tự tiện xông vào nhà dân, ở nơi khác thì không phải vấn đề gì lớn, nhưng nơi này là Kinh Đô, mọi việc đều phải nói luật pháp. Huống chi trước đó triều đình đã ban bố luật pháp cải chế khiến vô số quyền quý phản đối, Mật Điệp Tư lén xông vào nơi ở của quan viên, nếu triều đình che chở việc này thì không khác gì tự mâu thuẫn, sẽ cho những người này một lý do, có lẽ còn sẽ phát sinh một số việc còn nghiêm trọng hơn.

Nói thật, ngay cả bản thân Lý Dịch cũng không có dự liệu được bọn hắn có thể bố trí người vào Mật Điệp Tư, không thể không nói, lúc trước hắn đã có chút xem nhẹ Thôi gia rồi.

Lần này Lưu Nhất Thủ bất lực trở về, bọn hắn tất nhiên sẽ càng cẩn thận hơn, thậm chí có khi sẽ dừng lại tất cả hành động, nếu muốn sưu tầm chứng cứ thông qua con đường bình thường thì sẽ rất khó khăn.

Răng rắc!

Cuối cùng Lý Dịch vẫn không thể bảo vệ được chén trà bằng Tử Sa Hồ (đất sét đỏ) kia.

- Không tìm được người?

Từ Lão Quái đập một chưởng vào cái bàn mới, cái bàn kia phát ra một tiếng sau đó nát nhừ, bộ ấm chén uống trà bằng Tử Sa Hồ cũng rớt xuống đất, vỡ tan thành từng mảng.

- Bọn họ đang giỡn chơi với lão phu phải không?

Từ Lão Quái cũng không có giữ sự tức giận trên mặt bao lâu, hắn nhanh chóng lộ ra nụ cười, vuốt chòm râu, lẩm bẩm nói.

- Thú vị, thú vị, bao nhiêu năm rồi ta chưa từng gặp được chuyện thú vị như thế….

Trên mặt Từ Lão Quái tươi cười rạng ngỡ, giống như một vị trưởng giả hiền lành, nhưng tên nha hoàn tiến tới dọn dẹp lại tự nhiên rùng mình một cái, cảm thấy cả người có chút lạnh, động tác trên tay càng nhanh hơn….

…… …..

Thôi gia.

Thôi Thanh Minh thở dài.

- Thật đáng tiếc, hai mươi năm qua, nội gián trong Mật Điệp Tư cũng chỉ còn thừa một người, cho tới bây giờ cũng không còn nữa...

Người bên cạnh an ủi.

- Nhị ca đừng thở dài, người xưa thường nói, có bỏ mới có cái mới được, tuy tổn thất một tên nội gián nhưng Mật Điệp Tư tùy ý xâm nhập phủ cũng là một tội danh không nhỏ, triều đình tự cải chế luật pháp thì cũng không thể lật lọng thay đổi được…. Hình Bộ có tên Lưu Nhất Thủ kia thì chúng ta gần như không chen tay vào được, nếu nhổ được hắn ta thì việc sau này sẽ thuận lợi hơn nhiều.

Thôi Thanh Minh gật đầu, nói.

- Ra lệnh cho bọn hắn chuẩn bị sẵn sàng, lần này nếu không triệt để kéo được Lưu Nhất Thủ xuống, thề không bỏ qua!

Thôi gia đều hận thấu xương cái tên Lưu Nhất Thủ kia, lúc trước vì hắn xen vào việc của người khác, làm cho an bài và bố trí mọi việc của bọn hắn đối với Trử gia đều hóa thành tro bụi. Trử gia bị lật đổ, Thôi gia coi như đã bị chặt mất một cánh tay, nếu như việc này lại liên lụy đến Tần gia và những người khác, đến lúc đó bọn họ thật sự đi đến bước đường cùng.

Việc đã đến nước này, bọn họ cũng đã gần như hiểu rõ một chuyện, muốn bệ hạ hạ chỉ triệu Thục Vương hồi kinh sợ là không thể, nhưng nếu duy trì hiện trạng đối với bọn hắn cũng đã tính là một chuyện tốt.

Một khi bệ hạ băng hà, vị trí Đông Cung còn chưa có công bố, luận về thân phận, luận về địa vị thì còn có ai thích hợp hơn Thục Vương nữa?

Nếu thật sự chờ được tới lúc đó, như vậy bọn họ làm việc sẽ trở nên đơn giản hơn rất nhiều.

Trên mặt Thôi Thanh Minh lộ ra một nụ cười trào phúng, nói.

- Ta thật muốn tận mắt nhìn biểu cảm hiện tại của vị Lý Hầu Tước kia như thế nào?

Trong lòng Lý Dịch tự nhiên sốt ruột, nhưng không phải vì việc của Mật Điệp Tư.

Chỉ cần biết rằng đó là sự thật, chứng cứ gì đó đã không còn quan trọng nữa.

Điều hiện tại Lý Dịch lo lắng là, nếu như Tiểu Hồng thật sự xảy ra chuyện gì thì gia đình của lão Phương thật sự sẽ bị hủy hoại. Nhưng mà Câu Lan và quan phủ không phải vạn năng, muốn tìm kiếm manh mối cũng cần phải có thời gian, nếu giống như một con ruồi không đầu tìm kiếm lung tung, không bằng ngồi chờ ở chỗ này.

Một ít người tại Tần gia cũng đang rất sốt ruột.

- Tiểu công gia, ta đã hỏi qua cửa trước và cửa sau, bọn họ nói không có thấy nữ tử xa lạ nào ra vào, nhất định nữ tử kia còn đang trốn một chỗ nào đó trong phủ, nếu tìm từng nơi thì nhất định sẽ tìm ra!

Tần Dư lạnh lùng liếc hắn một cái.

- Vậy ngươi còn không mau đi tìm đi, toàn phủ từ trên xuống dưới, tìm mỗi một gian phòng cho ta!

Hạ nhân kia kinh ngạc, lại hỏi.

- Mỗi một gian phòng? Vậy phòng của Tướng gia và mấy vị lão gia thì….

Tần Dư đạp tên kia một cái.

- Trừ mấy phòng kia ra thì một ngóc ngách cũng không được bỏ sót!

Trong Tần phủ, trong một kho củi vắng vẻ và lộn xộn, một nữ tử nhìn bóng người mà toàn thân che đậy bằng áo choàng màu đen, cảm kích nói.

- Đa tạ ân nhân đã cứu giúp.

- Tiểu Hồng cô nương, tại sao ngươi lại ở chỗ này?

Trong chiếc áo choàng đen truyền đến một âm thanh khàn khàn, không khó nhận ra đó là giọng của một nữ nhân.

- Ta bị bọn họ bắt vào.

Nữ tử trả lời một câu, sau đó như mới nhận ra cái gì, nàng khiếp sợ hỏi.

- Ngươi, tại sao ngươi lại biết tên ta là Tiểu Hồng?

Người kia buông mũ áo choàng xuống, lộ ra một khuôn mặt nữ tử bình thường, chỉ là trên mặt có một vết sẹo thật dài, nhìn qua có chút đáng sợ.

Nữ tử kia nhìn Tiểu Hồng, giải thích một câu.

- Trước kia ta xuống núi cùng với nhóm của Phương đại thúc, trên đường có gặp qua ngươi.

Biểu hiện trên mặt Tiểu Hồng có chút kích động, nàng nắm ống tay áo của nàng ta, hỏi.

- Ngươi, ngươi biết Phương đại ca sao?

Nữ tử có vết sẹo trên mặt không trả lời vấn đề này, mà chỉ nhìn Tiểu Hồng, nói.

- Nơi này rất hẻo lánh, bọn họ sẽ không tìm tới được nơi này, ngươi trốn tạm ở chỗ này trước, ta nghĩ biện pháp truyền tin ra ngoài.

Nàng vừa dứt lời, ngoài cửa bỗng nhiên truyền đến vài tiếng đập cửa dồn dập.

Nữ tử có vết sẹo trên mặt biến sắc, nàng nhanh chóng bảo Tiểu Hồng trốn vào một cái vại lớn, sau đó phủ áo choàng màu đen của mình lên rồi ôm một bó củi, đi tới trước cửa, hỏi:

- Ai vậy, ta chưa sắp củi lại xong, chờ một chút...

Ngoài cửa truyền đến một âm thanh thô kệch:

- Mở cửa, cộng đồng đưa ấm áp.

(*)

(*) Cộng đồng đưa ấm áp: Chỉ một tổ chức, cơ quan tới nhà tận nhà tặng quà tình thương. Nguyên câu - Mở cửa, cộng đồng đưa ấm áp tới- ẩn ý là - Bên ngoài có cảnh sát-, nó bắt nguồn ở trong phim, khi các cảnh sát giả dạng thành shipper hay người kiểm tra đồng hồ nước, v.v… mục đích là lừa kẻ tội phạm ra ngoài, dần dần, câu này trở thành một câu mang ý nghĩa cảnh báo khi có người nói gì đó sai trái (vui đùa). Ở đây nó không có nghĩa gì cả, tác giả thêm vào theo trào lưu thôi.



Bạn cần đăng nhập để bình luận