Tiêu Dao Tiểu Thư Sinh

Chương 753: Lý Hầu Gia Thông Tình Đạt Lý


Chương 753: Lý Hầu Gia Thông Tình Đạt Lý





----------------------

Vương Nhạc cuối cùng vẫn đi xuống, hắn chỉ thuộc một chi mạch nào đó trong nhiều chi mạch của Vương gia, không thế nào được coi trọng trong Vương gia, xem như phụ thân hắn cũng không dám thể hiện cái gì trước mặt Vương gia đại công tử.

- Thật sự có lỗi, Lý huynh, do Vương gia ta dạy bảo không đúng cách cho ngươi thêm phiền phức.

Vương Vĩnh áy náy nhìn Lý Dịch, lúc quay đầu, sắc mặt trong nháy mắt trầm xuống, lạnh lùng nói.

- Còn không mau xin lỗi Lý Hầu Gia!

Hắn tức giận không chỉ vì Vương Nhạc chọc tới người không nên chọc, càng bởi vì hắn kết giao người không nên kết giao, đây là điều mà Vương gia không cho phép.

Thiếu niên tên Vương Nhạc lúc này làm gì còn bộ dáng phách lối trước đó, cúi đầu, nhẹ giọng nói.

- Lý Hầu Gia, thật xin lỗi, ta sai.

Nghe âm thanh nhỏ như muỗi của hắn, Vương Vĩnh trầm mặt, nói.

- Nói lớn một chút, chưa ăn cơm sao?

Vương Nhạc ngẩng đầu, nhìn Lý Dịch, lớn tiếng nói.

- Thật xin lỗi, ta sai!

"Ồ?"

Lý Dịch giống như cười mà không phải cười nhìn hắn.

- Vậy ngươi không ngại nói xem ngươi sai ở đâu?

Vương Nhạc sững sờ, sau đó có xúc động muốn khóc.

Đúng vậy, hắn sai chỗ nào?

Hắn không phải tới ăn một bữa cơm cùng bằng hữu, không trêu ai không chọc ai, còn bị người chặn ở chỗ này, hắn sai chỗ nào?

Thiếu niên không chịu nổi ủy khuất, nghĩ đi nghĩ lại, hốc mắt có chút ướt át.

Vương Vĩnh áy náy nói.

- Chuyện hôm nay, thật là có lỗi, Lý huynh, qua hai ngày, Vương Vĩnh nhất định sẽ tự mình đến nhà nhận lỗi.

Vương Vĩnh mang theo Vương Nhạc rời đi.

Đến nhà nhận lỗi chỉ là một nguyên nhân, Vương gia hợp tác với Lý gia mới trọng yếu nhất.

Năm tháng không thấy, hắn còn rất nhiều chuyện muốn chính diện trao đổi cùng Lý Dịch.

Mọi người lưu lại bên trong tửu lâu có chút thất vọng, gia chủ Vương gia tương tai tự mình trình diện, thế mà không có phát sinh việc gì kích thích, thật không có ý nghĩa.

Bất quá, nhìn thái độ của Vương Vĩnh đối với người kia cũng để bọn hắn chấn kinh.

Kinh Đô nước rất sâu, làm cho gia chủ Vương gia tương tai cẩn thận đối đãi, không biết tiếp đó, hắn còn có thể trấn trụ những đại nhân vật lần lượt mà đến sau này hay không.

- Ăn nhiều rau xanh một chút.

- Cô cũng ăn nhiều một chút…

Có thể vì bị những người này phá hư bầu không khí, Uyển Nhược Khanh cùng Tằng Túy Mặc hôm nay rất khách khí, Lý Dịch đành phải không ngừng gắp thức ăn cho hai người để hòa hoãn không khí.

Tằng cô nương rất không có khả năng gắp lại đồ ăn cho hắn, Uyển Nhược Khanh cười cười kẹp đồ ăn để vào trong chén trước mặt hắn.

Nhìn ba người khá lâu, lão giả dơ bẩn hung hăng cắn đùi gà, dời mắt, không đành lòng lại nhìn.

Trên đường phố, trong một chiếc xe ngựa, Vương Vĩnh trầm mặt, Vương Nhạc cúi đầu xuống, không nói một lời.

Hắn cuối cùng vẫn không nhịn được, ngẩng đầu, nhỏ giọng hỏi.

- Đại ca, người kia, đến cùng là ai?

- Im miệng!

Vương Vĩnh liếc hắn một cái, nói.

- Chuyện hôm nay, ta sẽ không nói cho phụ thân ngươi, nhưng nếu ngươi về sau vẫn còn đi lại cùng những người đó, đừng trách Vương gia vô tình!

Vương Nhạc run rẩy một hồi, liên tục gật đầu.

Chuyện hôm nay cho hắn ấn tượng cực kỳ khắc sâu, hắn chưa bao giờ thấy qua đại ca ngày thường ôn hòa hiện ra biểu cảm như hiện tại, sao dám không không ghi nhớ lời nói của đối phương.

Đồng thời, gương mặt có chút đẹp trai đã lưu lại ấn tượng không thể xóa nhòa trong lòng hắn.

Bên ngoài xe ngựa, một cỗ kiệu vội vàng lướt qua bên cạnh, thẳng đến tửu lâu.

Lễ bộ Vệ thị lang vội vàng bước vào tửu lâu, liếc mắt liền thấy hai hộ vệ Vệ gia ôm lấy tay, nheo mắt, sải bước đi tới, hỏi.

- Thiếu gia đâu?

Vệ Lương Tuấn ở phía trên phất tay.

- Cha, cha, ta ở chỗ này!

Thời điểm Vệ Lương Tuấn chạy xuống, đám quan sai cũng không ngăn cản, Vệ thị lang nhìn hắn, cau mày nói.

- Chuyện gì xảy ra?

Vệ Lương Tuấn ấp úng, không nói một lời, ngay cả Tần tiểu công gia bị đánh một bạt tay còn không dám phản kháng, Vương Vĩnh đều lấy lễ đối đãi, lão cha hắn của hắn nghĩ như thế nào cũng không đủ nhìn.

- Vệ thị lang.

Lưu huyện lệnh đi lên trước, chắp tay với nam tử kia một cái.

- Lưu đại nhân.

Vệ thị lang vẫn nhận biết Kinh Thành Lệnh, nhìn hắn hỏi.

- Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?

Lý Dịch quay đầu nhìn một chút, nói.

- Cái này phải hỏi lệnh công tử.

- Ngươi là người phương nào?

Vệ thị lang chỉ nghe hạ nhân nói công tử bị quan sai bắt đã vội vàng chạy đến, thực còn chưa biết chuyện cụ thể, nhìn người trẻ tuổi bên cạnh xen vào, nhíu mày hỏi.

Lưu huyện lệnh tiến lên một bước, nói.

- Vị này là Lý Hầu Gia.

- Lý Hầu Gia?

Nghe được xưng hô, trong lòng Vệ thị lang hơi hồi hộp một chút, nhưng vẫn chưa từ bỏ ý định hỏi.

- Lý Hầu Gia nào?

- Trường An Huyện Hầu.

Lưu huyện lệnh nhìn hắn, nói.

Tâm Vệ thị lang triệt để chìm xuống.

Trường An Huyện Hầu, Trường An Huyện Hầu Lý Dịch, cái tên này, thật như sấm bên tai..

Thục Vương thậm chí cả một hệ Tần Tướng ăn bao nhiêu thua thiệt trên tay hắn, chịu tổn thất bao lớn, khó có thể đánh giá, bây giờ triều đình, hai cỗ thế lực đang đối chọi gay gắt, vị Lý Hầu Gia này là nhân vật mấu chốt trong thế lực đối phương.

Đừng nói hắn - một Lễ Bộ Thị Lang nho nhỏ, dù Trần gia sau lưng của hắn cũng phải tránh mũi nhọn…

Huống chi, làm tân nhiệm Lễ Bộ Thị Lang, hắn rõ ràng hơn ai khác, vị trí này của hắn như thế nào có được.

Mà sau khi nghe Lưu huyện lệnh kể xong mọi chuyện đã xảy ra, trán hắn bắt đầu chảy mồ hôi mạnh, không bị khống chế mà tuôn như mưa.

Xung đột cùng vị này đã đủ để hắn ăn không tiêu, càng thêm đáng sợ là bên mình còn không chiếm ý.

Vệ thị lang cúi đầu, trịnh trọng nói.

- Đều do Vệ mỗ dạy bảo không đúng, chọc giận Lý Hầu Gia, sau khi về bản quan sẽ quản giáo hắn thật tốt.

Lý Dịch khoát khoát tay, không thèm để ý chút nào nói.

- Không sao, người trẻ tuổi xúc động rất bình thường, Vệ thị lang cũng không cần trách phạt lệnh công tử quá mức, nên lấy dẫn đạo làm chủ.

Vệ thị lang sững sờ một hồi, lập tức gật đầu.

- Vâng vâng vâng, ta biết, đa tạ Lý Hầu Gia!

Trong lòng hắn giờ phút này cô cùng kinh ngạc, vị Lý Hầu Gia này rất thông tình đạt lý, đâu có khó tính như lời đồn.

Nhìn xem, rất dễ nói chuyện.

- Tạm thời không nói đến chuyện lặt vặt.

Lý Dịch nhìn hắn, nói:

- Chỉ là, lệnh công tử vừa rồi làm bẩn y phục bằng hữu của ta, không biết…

- Nên bồi!

Vệ thị lang mãnh liệt gật đầu, nói:

- Đây là cần phải, y phục vị cô nương này, ta sẽ bồi thường theo giá thị trường!

Nếu như người người đều hiểu rõ lí lẽ giống như Vệ thị lang thì không biết có thể miễn đi bao nhiêu phiền phức, Lý Dịch cười cười, nói.

- Đã như thế, ta cũng sẽ không nói thêm gì, một vạn lượng bạc, Vệ thị lang không nên quên, trước khi trời sáng, đưa đến hẻm Dương Liễu.

- Nhất định, một

Vệ thị lang gật đầu, sau đó thì ngơ ngẩn, có chút không xác định hỏi.

- Bao nhiêu?

Cho dù y phục toàn dùng kim tuyến dệt thành cũng không đáng giá một vạn lượng bạc nha?

Nghe lầm, nhất định nghe lầm.

- Chỉ một vạn lượng, Vệ đại nhân nhất định sẽ không để trong lòng.

Lý Dịch khoát khoát tay, nói:

- Quyết định như vậy, Vệ đại nhân có thể mang lệnh công tử đi rồi.

Một vạn lượng bạc, hắn đương nhiên không thể để trong lòng, trong lòng không bỏ xuống được, Vệ gia không phải không bỏ ra nổi số tiền này, nhưng nếu lấy ra, sợ rằng phải dùng hết tiền để dành mua quan tài cho hắn.

Giờ phút này, Vệ thị lang rốt cuộc minh bạch, đây cũng không phải vấn đề bồi thường.

Đây là cảnh cáo, cũng là chấn nhiếp.

Vệ gia ra một vạn lượng bạc, việc này như vậy coi như thôi, bằng không, vị trí Lễ Bộ Thị Lang của hắn sợ rằng sẽ chuyển chỗ.

Vệ thị lang không chút nghi ngờ, người trẻ tuổi nhìn như vô hại trước mặt có năng lực như vậy.

Hắn không biết mình như thế nào đi ra khỏi tửu lâu, ngơ ngơ ngác ngác đi trên đường, trong nháy mắt bừng tỉnh, vội nói.

- Nhanh, nhanh, đi Trần phủ!

- Cha…

Vệ Lương Tuấn vừa mới nói ra một chữ đã bị Vệ thị lang cho ăn một bàn tay để người đi đường đưa mắt nhìn qua.

- Cha, người đánh con…

Vệ công tử chưa bao giờ bị đối đãi như thế đưa tay bưng một bên mặt, khó tin nói.

- Không phải chỉ là một Huyện Hầu thôi à, người là Lễ Bộ Thị Lang, phía sau còn có Trần bá bá, tại sao sợ hắn!

- Ta làm sao lại ra tên ngu ngốc như ngươi!

Vệ thị lang hung hăng nguýt hắn một cái, cắn răng nói.

- Ngươi có biết, Lễ Bộ Thị Lang tiền nhiệm vì sao mà rớt đài không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận