Tiêu Dao Tiểu Thư Sinh

Chương 826: Người Ta Trong Sạch



Chương 826: Người Ta Trong Sạch





----------------------

- Trần đại nhân, Tằng đại nhân, trước khi đi không cầm một xâu à?

Trên tay Lý Dịch cầm hai xâu cánh gà, khi Trần Trùng và Tằng Sĩ Xuân đi ngang qua thì đưa tay ra hỏi.

- Sao dám làm phiền Lý Huyện Hầu tự mình nấu ăn, cáo từ, cáo từ.

Cho dù vừa rồi khi tấu sự với bệ hạ cũng nuốt không ít nước bọt bởi vì mùi thịt thỉnh thoảng truyền đến, Tằng Sĩ Xuân và Trần Trùng vẫn sợ hãi ôm quyền, bước nhanh rời đi.

Nói đùa, vừa rồi bệ hạ muốn một xâu cánh gà cũng bị hắn thẳng thắn từ chối, không nhường nhịn chút nào, lúc này nếu hai người bọn họ dám đưa tay, bệ hạ nhìn thấy sẽ nghĩ như thế nào?

- Dối trá.

Lý Dịch liếc hai người đang chạy trối chết, cái gì gọi là sao dám làm phiền, nói như bọn họ chưa làm qua bao giờ vậy, trước mặt mình một bộ, trước mặt lão hoàng đế một bộ khác, đúng là hai tên xảo trá.

- Không cho bọn hắn ăn, đến, hai người các ngươi, mỗi người một xâu.

Hoàn toàn không để ý đến ánh mắt lão hoàng đế ở phía xa nhìn mình, Lý Dịch phân hai xâu cánh gà cho Vĩnh Ninh và loli ngạo kiều.

- Cảm ơn tiên sinh.

Loli ngạo kiều rụt rè nói một câu, lại rụt rè tại nhẹ nhàng hôn trên mặt hắn một cái.

Lý Dịch đã cầm hai xâu cánh gà khác tới trên lửa nướng, thấy thế đầu nghiên sang một bên.

- Ai, ai vừa ăn đồ, miệng đầy dầu.

- Ta sẽ lau cho tiên sinh mà.

Loli ngạo kiều móc ra khăn tay nhỏ, chạy tới nhúng nước, lại nhanh chóng chạy về.

Hừ!

Nằm trên ghế xích đu, Cảnh Đế ngáp một tiếng, sau đó quay đầu, lột một quả nho ném vào trong miệng, lẩm bẩm.

- Kỳ, thật sự là kỳ.

- Bệ hạ, vì sao mà kỳ?

Thường Đức cúi đầu hỏi.

Cảnh Đế kinh ngạc nói.

- Con người Trần Trùng này, năng lực là có nhưng ngày thường kiên định đứng bên phía Thục Vương và Thôi gia, lúc bọn hắn gặp bất lợi, từ trước đến nay đều tránh nặng tìm nhẹ, hôm nay tại sao lại vậy, môn phiệt tông tộc làm loạn các nơi, phía sau sợ rằng có Thôi gia trợ giúp, hôm nay hắn lại hi hữu nhìn thấy công bằng, không có chút bất công nào, ngươi nói cái này có kỳ không?

- Thân là trọng thần triều đình, lo liệu công đạo, không bất công, vốn là trách nhiệm bản thân, bệ hạ lại cớ gì nói lời ấy?

Cảnh Đế lạnh hừ một tiếng.

- Chỉ sợ đa số người trong triều đều không có nghĩ rõ ràng như ngươi…

Lần nữa lột một quả nho, mới nói.

- Nói đến, những môn phiệt tông tộc này liên hợp làm loạn, việc thành lập thư viện ở địa phương gặp phải trở ngại cực lớn, Kinh Đô vẫn cách quá xa, chính lệnh có chỗ tiêu giảm, đi gọi Lý Dịch tới.

Lý Dịch giao trách nhiệm nướng thịt cho Lý Hàn, rồi đi rửa tay, vừa đi vào thì nhìn thấy Cảnh Đế ăn một quả nho, gật đầu.

- Rượu nho và quả nho chỉ khác một chữ cũng kém không nhiều lắm, bệ hạ không nên uống rượu, ăn nhiều chút nho cũng tốt.

Nói xong, đưa tay tiếp nhận quả nho Cảnh Đế ném qua, khoan hãy nói, quả nho cống phẩm này so với bên ngoài, xác thực ngọt hơn rất nhiều.

Cảnh Đế nhìn hắn hỏi.

- Tông tộc môn phiệt các nơi bây giờ đã tập hợp lại với nhau, ngươi muốn Minh Châu một lần nữa biên tu Thị Tộc Chí, dựa theo phương pháp này, địa vị của tất cả môn phiệt tông tộc cũ sẽ không giống ngày xưa, chẳng phải sẽ khiến bọn họ càng phản đối gắt gao hả?

- Thần cũng không có nói tất cả.

Lý Dịch lại ăn một quả nho, nói.

- Giống như Bình Dương Trương thị, Vân Châu Vệ thị, Thông Châu Cẩu thị.

Hắn nói ra mấy cái tên.

- Những người này đều là trong sạch hơn một vài nhà khác, đương nhiên phải đối đãi khác nhau.

- Bình Dương Trương thị, Vân Châu Vệ thị, Thông Châu Cẩu thị

Cảnh Đế nhíu mày, hỏi.

- Những người này làm sao?

Hắn nói còn chưa dứt lời, thì lại ngậm miệng lại, trên mặt lộ ra vẻ suy tư, một lát sau gật đầu nói.

- Không tệ, đây đều là người trong sạch, triều đình phải cho họ ưu đãi đặc thù, dù cho trong nhà không có người làm quan trong triều, vị trí trên Thị Tộc Chí cũng phải hơi tăng lên trên một chút.

- Ngươi tiếp tục làm việc đi, lưu lại cho trẫm hai xâu cánh…

Cảnh Đế phất tay, lại quay lại phân phó:

- Người tới, ép những này quả nho thành nước cho trẫm!

Bên ngoài Phù Dung viên, Trần Trùng và Tằng Sĩ Xuân không tách ra mà leo lên cùng một chiếc xe ngựa.

Trần Trùng cau mày nói.

- Bệ hạ mới vừa nói, muốn một lần nữa biên tu Thị Tộc Chí, không biết sẽ nhấc lên nhiều sóng to gió lớn.

Tằng Sĩ Xuân lắc đầu.

- Việc này không thể coi thường, một khiThị Tộc Chí được trọng biên, ngày sau triều đình chọn quan viên, quan hệ thông gia giữa các sĩ tộc, uy vọng hào phiệt trong dân gian đều sẽ xảy ra thay đổi, có thể nói trên căn bản đã chạm đến địa vị những môn phiệt hào tộc đó, bệ hạ muốn nhờ vào đó chèn ép cựu sĩ tộc, sợ rằng sẽ không dễ dàng.

- Những ngày gần đây, có Thôi gia sau lưng cổ động những người này cũng rốt cục cũng ngồi không yên.

Ánh mắt Trần Trùng nhìn ra bên ngoài, nói.

- Bệ hạ thành lập thư viện, quyết tâm giúp đỡ hàn môn thứ tộc mãnh liệt, chèn ép bọn hắn, đúng là hợp tình hợp lý.

- Chỉ là, mấy chục năm qua, giữa những cựu môn phiệt sĩ tộc này chưa từng có đoàn kết, cử động lần này của bệ hạ sợ rằng sẽ không thuận lợi, huống chi, danh vọng của bọn họ trong dân gian cũng rất cao, cũng không phải một bản Thị Tộc Chí có thể phá hủy, một lần nữa biên soạn xong có thể được mọi người thừa nhận hay không vẫn chưa biết được.

Tằng Sĩ Xuân lắc đầu.

- So danh vọng, bọn họ có thể hơn được trưởng công chúa? Giờ phút này công chúa điện hạ lý chính, nếu do nàng phổ biến, dân gian lại có ai không phục?

Trần Trùng nhất thời không nói gì.

Trong một hai năm gần đây, trưởng công chúa thật sự làm ra quá nhiều đại sự lợi quốc lợi dân, nếu không có như thế, bệ hạ cũng không thể bỏ qua tất cả hoàng tử để cho nàng đại diện giám quốc.

Chính bởi vì nàng phổ biến chính lệnh đều cực kỳ gần sát dân sinh, nếu bàn về uy vọng và thanh danh trong dân gian, sợ rằng bệ hạ so ra còn kém công chúa điện hạ, vì công chúa mà biết bao nhiêu nhà thoát khỏi gia cảnh khó khăn, coi nàng là Bồ Tát sống, trong nhà lập bài vị trường sinh cho nàng.

Bỗng nhiên Trần Trùng nghĩ đến một việc, hỏi.

- Ngươi nói, Lý Dịch kia, đến cùng có tâm tư gì?

Tằng Sĩ Xuân nhìn hắn, hỏi.

- Có ý tứ gì?

- Vừa rồi ngươi cũng nhìn thấy, hắn được thánh thượng vô cùng yêu thích, trước đó chưa từng có, nào có quan hệ quân thần cùng bệ hạ.

Trên mặt Trần Trùng hiện ra vẻ nghi hoặc, nói.

- Lấy năng lực và thế lực của hắn, vô luận lựa chọn nâng đỡ vị hoàng tử nào, cơ hội Thục Vương lên ngôi đều cực kỳ xa vời nhưng hắn cũng không có đáp ứng bất luận một vị nào hoàng tử mời chào, ngược lại…

- Ngược lại cho tới nay đến đỡ đều là công chúa điện hạ?

Gặp Trần Trùng gật đầu, Tằng Sĩ Xuân ngẫm lại, nói.

- Có lẽ chính hắn cũng ý thức được, vô luận vị trí của hắn như thế nào hắn lại có vị trí như thế nào trong lòng bệ hạ, nếu tham dự cuộc chiến đoạt vị, thế tất sẽ khiến bệ hạ bất mãn, thông qua loại phương thức này, cho thấy thái độ và lập trường của mình.

Trần Trùng cau mày nói.

- Ý ngươi là, ai cũng không giúp, gián tiếp cho bệ hạ thấy thái độ không tham dự đoạt ngôi?

- Không phải vậy à?

Tằng Sĩ Xuân nhìn hắn, hỏi.

- Chẳng lẽ Trần đại nhân cho rằng hắn muốn đến đỡ ra một nữ hoàng?

- Cái này, đương nhiên không có khả năng.

Trần Trùng lắc đầu.

Chỉ là, khi hắn trả lời vấn đề này lại do dự nhiều hơn một cái chớp mắt so với lần trước.

- Hoang đường, hoang đường, Thị Tộc Chí chính là lấy phổ học truyền thống phân chia dòng dõi, sao có thể tuỳ tiện sửa đổi!

- Trương công chớ có kích động, chớ có kích động.

Một trung niên nam tử vịn lão giả đang nổi giận đùng đùng, nói:

- Cử động lần này của triều đình tổn hại lễ pháp, phá vỡ truyền thống, tất nhiên không được thế nhân thừa nhận, Trương công không cần lo lắng.

Lão giả nhìn hắn, khinh thường nói.

- Ngươi đương nhiên không cần lo lắng, Trịnh gia các ngươi trong triều còn có người làm quan, coi như bị giảm cũng giảm không bao nhiêu, Bình Dương Trương thị ta, thế nhưng giảm một lần hai đẳng!

Trung niên nam tử nghe vậy, sau khi ngẫm lại thì không nói thêm gì nữa.

Vị trưởng giả Bình Dương Trương thị này nói rất đúng, Trịnh gia cũng không giống như Trương gia, Trịnh gia còn có người làm quan trong triều, cho dù một lần nữa sắp xếp lại Thị Tộc Chí, vị trí của Trịnh gia cũng sẽ không xảy ra biến hóa quá lớn.

Còn về không có người nào triều chính như Trương gia, người nào quan tâm?

- Lẽ nào lại như vậy, lẽ nào lại như vậy, nếu như vậy, lễ giáo sao còn tồn tại!

Lại có một người tức giận vỗ bàn.

Bên cạnh hắn, một người cũng lộ ra sắc mặt âm trầm.

- Dòng dõi phân chia, từ xưa đã có, há nói đổi thì đổi!

Giống như Bình Dương Trương thị, Vân Châu Vệ thị và Thông Châu Cẩu thị cũng bị lần biên tu Thị Tộc Chí này mà tổn hại lợi ích rất lớn.

Sau khi Vệ Phương và Cẩu Hứa nói xong, trong đường càng sôi trào, nhưng trong lòng mỗi người đến cùng nghĩ như thế nào thì không thể nào biết được.

Tuy giống Trương thị, Vệ thị và Cẩu thị, trong chuyện lần này không ít gia tộc bị tổn hại, nhưng cũng có một chút gia tộc, do nhiều nguyên nhân, địa vị gia tộc không chỉ không có bị hao tổn, ngược lại có tăng lên, sau đó sợ rằng sẽ có uy vọng cao hơn, danh khí càng vang.

Đây là chuyện tốt, hôm nay đã đến thì phải diễn cho có không khí đối với những gia tộc như Trương thị, Vệ thị đang buồn bực, sau đó về đến gia tộc, nên chúc mừng vẫn phải chúc mừng…



Bạn cần đăng nhập để bình luận