Tiêu Dao Tiểu Thư Sinh

Chương 924: Tranh Nhau Vạch Tội



Chương 924: Tranh Nhau Vạch Tội





----------------------

Lưu Đại Hữu nhìn qua Lý Dịch, sau hồi lâu kinh ngạc mới có hơi chút mặc cảm chắp tay một cái rồi nói:

- Đại nhân thật cao minh!

Hành động của huyện nha hoàn toàn không có che giấu, Tần tiểu công gia trắng trợn cướp đoạt dân nữ, chuyện rất nhanh truyền bá ra khắp Kinh Đô.

Đây cũng không phải lần đầu tiên vị tiểu công gia kia làm ra việc bỉ ổi, vô liêm sỉ như thế, chuyện lại càng thêm vô sỉ so với chuyện kia, lúc trước hắn không biết đã làm bao nhiêu lần, nhưng nhờ bản thân có bối cảnh thâm hậu, những người bị hại cũng đều ngậm miệng nuốt phẫn hận vào lòng.

Nhưng mà trước khác nay khác, gần đây là khoảng thời gian đặc thù, đừng nói tiểu công gia, cho dù hoàng tử phạm án, tất cả cũng đều phải dựa theo quy củ đến thẩm tra, nếu không, luật pháp triều đình vừa mới cải chế chẳng phải tự mình đánh vào mặt mình, vô số dân chúng đều đang đợi xem bọn hắn trở thành trò cười cho bọn họ.

Đương nhiên, bất kỳ luật pháp gì đều khó có khả năng chỉ hoàn thành trong một lần, Tần gia có lẽ sẽ nhận dư luận khiển trách, nhưng cũng không thể làm bọn họ tổn thương một chút, dân chúng cuối cùng cũng đành bất đắc dĩ tiếp nhận sự thật.

Thôi gia.

Tần Ngạn một mặt kinh ngạc nhìn qua Thôi Thanh Minh, hỏi:

- Nó không có tới Thôi gia?

Thôi Thanh Minh lắc đầu rồi đáp.

- Lúc trước hắn chỉ phái người tới thông báo chuyện của Mật Điệp Tư, buổi tối hôm nay lại cũng không có đến.

Nói xong hắn lại lắc đầu nói tiếp.

- Lúc này không giống ngày xưa, hắn thật sự cần phải cẩn thận một chút, nếu bị quan phủ bắt, vẫn sẽ có chút phiền phức.

- Sự tình lần này qua đi, ta sẽ để nó trong nhà thật tốt, khiến nó thật yên tĩnh trong nhà một đoạn thời gian, đợi đến khi Thục Vương điện hạ trở về thì mọi việc thì đều có thể kết thúc.

Tần Ngạn thở dài lại nói tiếp.

- Ta lại đi mấy gia tộc khác nhìn xem, tên nghịch tử này không ở Thôi gia lại có thể trốn đến nơi nào?

Sau khi Tần Ngạn đi mới có một người đi đến trước mặt Thôi Thanh Minh, nhỏ giọng nói.

- Một chuyện của Tần Dư chỉ là chuyện nhỏ, ảnh hưởng có hạn, sợ chỉ bọn họ sẽ bắt được Tần Dư, rồi đào ra một vài điều gì đó từ trong miệng hắn, chuyện này rất không ổn.

Thôi Thanh Minh ngẫm lại, sau đó khoát tay.

- Cho dù bọn hắn thật sự lôi ra thì có làm sao, nếu bọn hắn quả thật có can đảm đào lên, chúng ta cũng không ngại giúp bọn hắn một chút!

Trung niên bên cạnh sững sờ, giống như ý thức được cái gì, sau đó không khỏi cười theo.

- Nhị ca nói đúng, cứ coi như bọn họ có lá gan kia cũng không có thực lực kia, ha ha.

Đêm khuya, Tần Ngạn kéo lấy thân thể rã rời trở lại Tần phủ, sắc mặt âm trầm lẩm bẩm.

- Tên nghịch tử này đến cùng đã đi chỗ nào!



Lý Dịch hôm nay khó được dịp thức sớm, trên thực tế, mỗi tháng luôn có một ngày như vậy, có khi hai ngày hắn đều phải thức từ sáng sớm.

Gần đây xảy ra các loại chuyện đều cần hắn phải hao tâm tốn sức, không chỉ có bị Lý Đoan tra tấn, đêm qua lại bị Liễu nhị tiểu thư quấn lấy bồi đến nửa đêm, thiếu ngủ đến nghiêm trọng, thừa dịp lão hoàng đế còn chưa tới, hắn muốn dựa vào trên cây cột để ngủ một hồi, bất chợt bên tai lại có một con ruồi cứ ong ong réo lên không ngừng, cho dù hắn đuổi cũng đuổi không đi.

Lý Hiên cau mày nói.

- Lưu Nhất Thủ đã xảy ra chuyện gì thế, hắn bình thường làm việc không phải rất cẩn thận à, sao lần này lại quá lỗ mãng, ta vừa rồi mới tới đã nghe được không ít người cũng đang thảo luận, muốn vạch tội hắn trước mặt bệ hạ.

Lý Dịch phí sức mở mắt, hữu khí vô lực nói.

- Vạch thì vạch thôi, ngươi đừng nói trước, lập tức vào triều rồi, để cho ta ngủ một hồi đã.

Lý Hiên nhìn hắn, sau đó kinh ngạc nói.

- Ngươi làm sao thế kia, sao lại mang một bộ dáng mặt ủ mày chau.

Lý Dịch liếc nhìn hắn một cái không khỏi bất lực nói.

- Nếu ngươi có một vị thê muội luôn có tinh lực tràn đầy thì sẽ không thể tốt hơn so với ta bao nhiêu đâu.

Biểu cảm trên mặt của Lý Hiên từ kinh ngạc đã biến thành chấn kinh, sau đó hắn mới nhỏ giọng hỏi.

- Ngươi đã ăn nàng?

Lý Dịch chưa hiểu hắn nói lời này có ý gì đã có âm thanh lanh lảnh của thái giám truyền tới, bệ hạ giá đáo.

Khi lão hoàng đế vào triều luôn cần hai tên thái giám hai bên để vịn, trưởng công chúa ngồi phía bên phải chếch xuống dưới một chút với lão, sau đó quần thần đều nhao nhao quỳ lễ.

- Chúng khanh hôm nay có chuyện gì quan trọng cần khởi bẩm?

Lão nhìn xuống phía dưới, âm thanh vẫn trầm ổn như cũ, nhưng không còn đầy khí thế như dĩ vãng.

Trên đại điện, Thôi Thanh Minh cùng mấy người nhìn nhau, sau đó khẽ gật đầu.

Có một người đang muốn tiến lên, chỉ là vừa đi ra một bước, vị trí phía trước đã có người đứng ra nhanh hơn so với hắn.

Nhìn thấy đạo thân ảnh kia trước điện, ánh mắt của Thôi Thanh Minh nhắm lại.

Kinh Triệu Duẫn Tằng Sĩ Xuân khẽ khom người thi lễ, sau đó nói.

- Bệ hạ, thần vạch tội Hình Bộ Thị Lang Lưu Nhất Thủ, hắn ỷ vào ân huệ bệ hạ ban xem kỷ luật như không, mang theo Mật Điệp Tư, lén xông vào quan trạch.

Thôi Thanh Minh nghe thế khẽ giật mình, trên mặt hiện ra một chút nghi ngờ.

Tằng Sĩ Xuân thế mà lại vạch tội Lưu Nhất Thủ, chẳng lẽ mình đã đoán sai?

Có điều giờ phút này không phải lúc nghĩ những chuyện này, ánh mắt hắn hơi hơi ra hiệu, lại có mấy người đi ra.

- Thần vạch tội Hình Bộ Thị Lang Lưu Nhất Thủ.

- Thần tán thành.

Trong lúc nhất thời, hồng nhân trong mắt bệ hạ, trong vòng hai năm gần đây, từ một tên tiểu tiểu bộ khoái lấy tốc độ cực nhanh thăng lên làm Hình Bộ Thị Lang - Lưu Nhất Thủ Lưu đại nhân trở thành mũi nhọn của tất cả mọi người, không ngừng có người đứng ra vạch tội, lý do vạch tội cũng không hoàn toàn giống nhau.

Phía sau đám người, một thân ảnh dần dần đứng ra theo, sau đó đảo mắt qua nhìn trên thân mọi người, quét nhiều lần đi đi về về, rồi mới lấy ra một cây bút từ trong tay áo, bắt đầu viết lên trên.

Từng người đứng ra vạch tội, trật tự rành mạch, một thời khắc nào đó, một lão giả với mái tóc hoa râm đứng ra.

- Là Triệu lão đại nhân.

- Hành động của Mật Điệp Tư khiến ngay cả Triệu lão đại nhân cũng nhìn không được?

Tuy quan chức lão giả không cao nhưng lấy học vấn làm chủ, học sinh của hắn đông đảo, đương nhiên, quan trọng nhất là tuổi tác đủ già, già dặn đến mức có thể tùy tiện nói chuyện trên triều đình.

- Lão phu vạch tội học viện nữ tử, các nàng dạy hư học sinh, lại truyền ra học thuyết cha mẹ mắt một mí thì không thể sinh đẻ ra con cái mắt hai mí quả thật hồ ngôn loạn ngữ, hoàn toàn không đưa ra được ví dụ chứng minh.

Vị này là Triệu lão đại nhân, lời nói của lão khiến cho quần thần cả điện không hiểu ra sao, mọi người không phải mới vừa nhất trí phê phán Lưu Nhất Thủ à, bầu không khí đang tăng vọt chưa từng có, thêm ít sức mạnh, sợ rằng có thể dễ dàng kéo vị trí của Hình Bộ Thị Lang xuống, Triệu lão đại nhân không phải già đến hồ đồ chứ, lúc này lại chạy ra để xem náo nhiệt gì.

Quần thần cũng không để bụng đối với việc này, bản tấu Kinh Thành Lệnh Lưu Đại Hữu đang cầm trong tay rơi xuống mặt đất, lại cuống quít nhặt lên.

Lý Hiên há rộng miệng, khắp khuôn mặt đều lộ ra sự hoảng sợ, Lý Dịch mở to con hai mắt, tỉnh cả ngủ.

Trên đại điện, trên mặt Cảnh Đế cũng không có chút biểu lộ gì, phía dưới hắn, trưởng công chúa từ trước đến nay bất động như núi, màng che bằng các hạt châu đính trên mũ phượng nàng đang đội thế mà hơi lắc lư.

Triệu lão đại nhân ngắt lời rất không phải lúc, rất có khả năng sẽ muốn đổi chủ đề, bệ hạ có thể sẽ lướt qua tội tạng của Lưu Nhất Thủ, một bộ phận người bắt đầu hoài nghi vị Triệu lão đại nhân từ trước đến nay trung thành tuyệt đối này đến cùng già mà hồ đồ hay muốn làm phản, nhưng trước mắt mà nói, việc này cũng không quan trọng, rất nhanh có người đứng ra tiếp lấy đề tài vừa rồi còn dang dở, hắn khom người nói.

- Bệ hạ, gần hai năm qua, Mật Điệp Tư ỷ vào ân sủng của bệ hạ, hành động ngày càng vô pháp vô thiên, nếu không thêm chút quản chế, chỉ sợ sẽ gât ra bất lợi đến triều cương.

Mọi người cũng vô thức xem nhẹ Triệu lão đại nhân, lần nữa kéo đề tài trở về, vị Triệu lão đại nhân kia vốn còn muốn nói gì, nhưng nghe được người bên cạnh thì thầm vài câu mới bất đắc dĩ coi như thôi lui xuống.

Trên triều đình, rất nhiều người đều lần lượt đứng ra, cho dù Quân Vương cũng không thể đối đầu nhiều người đến như vậy, cũng không thể xem ý kiến của họ như không thấy, Cảnh Đế đứng lên từ trên long ỷ, uy nghiêm nói.

- Đã có nhiều người vạch tội, Hình Bộ Thị Lang Lưu Nhất Thủ tạm hoãn sự vụ trong tay, còn chuyện Mật Điệp Tư lén xông vào quan trạch cứ giao cho Đại Lý Tự thẩm tra mà xử lí.

Xử lý xong án Mật Điệp Tư, quần thần không có bao nhiêu chuyện quan trọng tấu báo, sau khi tên thái giám kia tuyên bố bãi triều, lúc này Lý Dịch mới có thể thở phào sau đó cùng Lý Hiên chậm rãi đi ra ngoài.

- Lý Huyện Hầu, thế tử điện hạ.

Một thái giám bước nhanh đi tới từ phía sau cung kính gọi.

- Bệ hạ triệu kiến, mời hai vị dời bước đến Cần Chính Điện.


Bạn cần đăng nhập để bình luận