Tiêu Dao Tiểu Thư Sinh

Chương 653: Tìm Được Con Của Ngươi



Chương 653: Tìm Được Con Của Ngươi

----------------------

Tằng Tử Giám không nhìn thấy Lý Kiện Nhân sớm như trong dự đoán của hắn.

Bởi vì Lý Kiện Nhân mất tích.

Làm tay ăn chơi trác táng nổi danh trong kinh đô, đêm không về ngủ không tính là gì, buổi tối lưu luyến tại thanh lâu sở quán, trắng đêm vui thích, đến giữa trưa hoặc buổi chiều hôm sau lại trở về cũng bình thường.

Đặc biệt là sau khi Lý Kiện Nhân gãy chân, lại suýt nữa bị mất mạng, từ đó đã hoàn toàn tự sa ngã, liên tục mấy ngày đều không trở về nhà cũng không phải chuyện hiếm có.

Lý gia phảng phất đã triệt để từ bỏ hắn, bắt đầu nâng đỡ một vị dòng chính khác mà trước đó không được coi trọng.

Nhưng mà lần này mấy tên ăn chơi, bao gồm Tằng Tử Giám đều biết, đêm qua Lý Kiện Nhân cũng không phải đi tìm hoa vấn liễu. Hơn mười tên sát thủ đối phó hai nữ tử yếu đuối vốn nên là chuyện dễ như trở bàn tay, nhưng mà cho đến trưa ngày hôm sau, họ không chỉ không nghe được tin tức gì về những người này mà ngay cả Lý Kiện Nhân cũng mất tích. Lúc này sự việc đã không còn tầm thường nữa.

- Chuyện này không thích hợp.

- Chẳng lẽ hắn đã xảy ra chuyện gì rồi?

- Nhiều người như vậy, có thể xảy ra chuyện gì? Chẳng lẽ hai nữ tử kia còn có thể giết chết tất cả những người kia một cách im lặng?

Truyện-được-thực-hiện-bởi-HámThiênTàThần



Trong một góc tửu lâu, sắc mặt mấy tên ăn chơi âm tình bất định, Tằng Tử Giám trầm mặt nói:

- Đi Lý gia!

Đại đường Huyện nha, sắc mặt của Lưu huyện lệnh cũng không quá đẹp.

Sáng sớm đã có người tới báo án, đêm qua vài người trong một ngõ nhỏ bị một đám người đột nhiên xuất hiện vây giết, những người đó còn dùng cả cung tiễn, trong đó có bốn người bị thương, đến bây giờ vẫn còn nằm trong y quán.

Kinh đô dưới chân Thiên Tử, trị an tự nhiên là số một toàn Cảnh Quốc, mặc dù vẫn không có cách nào tránh bớt một ít việc vi phạm pháp lệnh, nhưng loại chuyện cản đường chặn giết này vẫn xảy ra lần đầu tiên kể từ khi hắn nhậm chức.

Quan trọng hơn nữa, vụ án này còn liên quan đến hai người rất quan trọng, làm hắn không thể không dụng tâm đối đãi.

- Tra được cái gì rồi sao?

Nhìn thấy một tên bộ khoái từ bên ngoài tiến vào, Lưu huyện lệnh đứng lên hỏi.

Tên bộ khoái kia chắp tay nói.

- Bẩm đại nhân, đã đuổi theo dựa trên vết máu tại hiện trường, hẳn chẳng mấy chốc sẽ có kết quả.

Lưu huyện lệnh cau mày, hắn cảm thấy vụ án này hơi kỳ quái. Theo như những lời mà mấy tên hán tử kia khai báo, đêm qua họ vốn dĩ cũng đã sắp kiên trì không nổi, nhưng có một đám người bỗng nhiên xuất hiện cứu họ, lúc ấy họ vội vã cứu chữa đồng bạn, đến khi trở lại thì mới phát hiện đám kẻ xấu và nhóm viện binh kia đã cùng lúc biến mất.

Càng thêm ly kỳ là, họ cũng không biết người nào đã cứu mình....

Hai đám người đột nhiên xuất hiện, lại đột nhiên biến mất, loại vụ án kỳ quái như thế này, hắn làm quan nhiều năm vẫn mới gặp được lần đầu.

Một tên bộ khoái đi tới, nói:

- Đại nhân, hạ nhân trong nhà Lý thị lang đến báo án, nói…công tử nhà bọn hắn mất tích.

- Lý thị lang nào?

Lưu huyện lệnh ngẩng đầu hỏi.

Tên bộ khoái kia trả lời:

- Công bộ Lý thị lang.

- Mất tích bao lâu?

- Sáu canh giờ.

Lưu huyện lệnh khoát tay, nói:

- Nói bọn hắn đi tới các thanh lâu trong kinh đô tìm trước xem, nếu sau ba mươi sáu canh giờ còn không thấy người thì hãy lại đến báo án.

Mấy tên ăn chơi kinh đô này mất tích sáu canh giờ có là gì, đã từng có một tay ăn chơi ở lì trong một thanh lâu bảy ngày bảy đêm, sáng tạo kỷ lục đến bây giờ vẫn chưa bị ai phá vỡ. Lưu huyện lệnh không kiên nhẫn nói một câu, phân phó một tên bộ khoái khác:

- Đi, đi xem thử một chút bọn hắn tra thế nào rồi.

Lưu huyện lệnh mang theo vài tên bộ khoái nha dịch, mới vừa đi ra huyện nha thì đằng trước có một tên bộ khoái vội vã chạy tới, khi hắn ngẩng đầu nhìn thấy Lưu huyện lệnh, sắc mặt tái nhợt nói.

- Đại nhân, có chuyện lớn rồi!

Lưu huyện lệnh nhìn thấy biểu tình hoảng sợ cực điểm trên mặt hắn, trong lòng nảy lên lo lắng, trái tim dần chìm xuống.



...

- Đại nhân, ở ngay phía trước.

Tên bộ khoái kia dẫn đầu, Lưu huyện lệnh mang theo một đám bộ khoái nha dịch đi tới một con hẻm, cuối cùng dừng chân trước một đình viện sâu nhất trong hẻm.

Sắc mặt tên bộ khoái kia tái nhợt, hắn nuốt nước miếng một cái, nói:

- Đại nhân, chúng ta lần theo dấu vết cuối cùng tra đến nơi này.

Lưu huyện lệnh nhìn hắn, hỏi:

- Những tên hung đồ đó đều ở chỗ này sao?

- Đều ở bên trong.

Tên bộ khoái kia gật đầu đáp.

Lưu huyện lệnh hài lòng gật đầu, dạo gần đây năng suất làm việc của mấy tên bộ khoái trong huyện nha càng ngày càng khiến hắn vừa lòng.

- Mười lăm tên hung đồ, thi thể tất cả đều bị tách rời, không có ai ngoại lệ. Trong đó có một người bị kiếm đâm xuyên tim, hình như là nhi tử của Công bộ Lý thị lang, Lý Kiện Nhân.

Tên bộ khoái kia lại bổ sung thêm một câu.

- Ngươi nói là ai?

Lưu huyện lệnh quay phắt lại, trong mắt lộ ra khiếp sợ, nhìn tên bộ khoái kia hỏi.

Sắc mặt tên bộ khoái kia tái nhợt, nói:

- Đại nhân, trước khi tiến vào, ngài cần phải chuẩn bị tâm lý.

Sắc mặt Lưu huyện lệnh đại biến, hắn quay đầu lại nhanh chóng đi vào, mấy tên nha dịch bộ khoái cấp tốc theo sau.

Ọe!

Ngay sau đó, trong viện vang lên một tiếng đồng bộ.

Không bao lâu, Lưu huyện lệnh phải nhờ hai tên sai dịch nâng ra khỏi viện, vịn tường mới đứng vững được.

- Các ngươi lưu lại nơi này, bảo hộ hiện trường...

Lưu huyện lệnh cưỡng ép làm bản thân quên đi cảnh tượng như địa ngục vừa rồi trong viện, hắn phất tay, giọng nói run rẩy:

- Lập tức…lập tức báo cáo cho Hình bộ!

Chết mười sáu người, mười lăm người bị chặt đứt đầu, nhìn y phục trên người họ, không thể nghi ngờ đây là đám người đã đánh lén nhóm hán tử kia.

Chỉ là không ai ngờ, những tên vốn là ác đồ giờ phút này đều chết oan chết uổng. Tuy các vũng máu trong sân đã khô, nhưng cái mùi gay mũi và cảnh tượng tàn nhẫn vẫn đánh thẳng vào tất cả cảm quan của hắn.

Quan trọng hơn là, trong đám người chết kia còn có nhi tử của Công bộ Lý thị lang.

Lần trước nhi tử của Lễ bộ Viên Ngoại Lang bị người độc chết, mặt rồng giận dữ, kém chút lật qua nguyên cái kinh đô. Lần này thì ngay cả nhi tử của Công Bộ Thị Lang cũng bị người sát hại, còn đề cập tới hơn mười mạng người khác, đây là vụ án nghiêm trọng nhất xảy ra trong kinh đô mấy năm gần đây!

Huống chi, nhi tử của Công bộ Viên Ngoại Lang mang theo một đám sát thủ vây giết hai tên nữ tử, chuyện này lại liên lụy đến những thứ sau lưng khác nữa, đây chính là một kiện đại án.

Phải biết rằng, chuyện lần trước sát hại nhi tử của Lễ bộ Viên Ngoại Lang, giá họa cho vị Tằng cô nương kia, hay chuyện một đám tử sĩ tập kích vào ban đêm, đến hiện tại vẫn còn chưa có kết luận…...

Vô luận nghĩ theo phương diện nào, chuyện này cũng không phải một tên Huyện lệnh như hắn có thể tham dự.

Có thể đoán trước được, lần này trên triều đình sợ là lại nhấc lên một hồi gió tanh mưa máu.

Lưu huyện lệnh phái nha dịch đi báo cáo khắp nơi, khi trở về huyện nha, chân hắn vẫn còn nhũn ra, vừa mới ngồi vào ghế thì chợt có người tới báo, công bộ Lý thị lang tới thăm.

Công Bộ Thị Lang chỉ cao hơn hắn nửa cấp, Kinh Thành Lệnh như hắn cũng không cần phải quá khiêm tốn, chỉ là giờ phút này, hắn lại hơi rối rắm, bởi vì hắn không biết nên làm thế nào nói tin tức kia cho vị thị lang đại nhân này.

Hắn chỉ vừa mới phái một tên nha dịch chạy tới Lý gia đưa tin, hiện giờ hẳn còn chưa tới nơi, nói cách khác, bây giờ vị Lý thị lang này vẫn còn chưa biết, con hắn và hắn đã là người của hai thế giới.

- Lưu đại nhân.

Nam tử trung niên kia đi tới, chắp tay chào hỏi.

Sắc mặt của Lưu huyện phức tạp, đáp lễ nói:

- Lý đại nhân.

- Con ta hôm qua cả đêm chưa về, bản quan thật sự lo lắng hắn xảy ra chuyện gì, lần này sợ là phải làm phiền Lưu đại nhân rồi.

Nam tử trung niên nhìn vị Kinh Thành Lệnh cũng không quá quen thuộc này, giờ phút này hắn đã biết được chuyện xảy ra từ trong miệng của nhóm người Tằng Tử Giám. Nghe xong trái tim hắn cũng thấp thỏm không yên, đương nhiên hắn cũng sẽ không coi chuyện nhi tử trắng đêm chưa về do tầm hoan ở thanh lâu.

Sau khi biết được vị Lưu đại nhân này không quá coi trọng việc này, hắn lập tức vội vàng tới đây.

Lưu huyện lệnh thở dài, nói:

- Không dối gạt Lý đại nhân, chúng ta đã tìm được nhi tử của ngươi rồi.

- Ở đâu?

Trên mặt nam tử trung niên lộ ra nét vui mừng.


Bạn cần đăng nhập để bình luận