Tiêu Dao Tiểu Thư Sinh

Chương 865: Hội Xem Sao


Chương 865: Hội Xem Sao





----------------------

Qua mùng một, dựa theo thông lệ, những ngày tiếp theo hẳn là ngày đi thăm bạn bè, thời gian đầu năm, giữa bạn bè thân thích, cùng nhau đi dạo một chút.

Lý gia không ít bạn bè tại Kinh Đô, trước đó có lão phu nhân dẫn đường, Lý Dịch đã từng đi bái phỏng qua mấy nhà, năm nay thì thanh nhàn không ít.

Lâm Uyển Như muốn tiến hành khảo sát thương nghiệp tại Kinh Đô, bình thường tới khuya mới trở về, Lý Dịch để lão Phương phái mấy người theo cùng, mặc dù cuối năm, nhưng người không an phận cũng có không ít.

- Nói bậy nói bạ!

Bên trong Phù Dung viên, Cảnh Đế ném mấy đạo tấu sớ của Tư Thiên Giám và Ngự Sử Đài trên bàn, âm thanh lạnh lùng phát ra.

- Tai tinh mê hoặc, đường đường trưởng công chúa, là đối tượng mà bọn họ muốn nói gì thì nói sao?

Lý Minh Châu đi qua, vỗ vỗ lên lưng lão, nói khẽ.

- Phụ hoàng không nên tức giận, thân thể quan trọng, còn về những việc kia, cũng chỉ lời đồn mà thôi, không có gì đáng ngại.

- Trẫm biết con không để ý, nhưng Tam Nhân Thành Hổ (*), nếu phát triển lên, cuối cùng còn không biết sẽ trở nên thế nào…

(DG: Tam nhân thành hổ (三人成虎. Nghĩa đen là ba người thành con hổ, tức là "Ba người nói có cọp, thiên hạ cũng tin có cọp thật") là một thành ngữ điển tích của người Trung Quốc chỉ về hiện tượng một việc, dù cho sai lầm, hay tin thất thiệt nhưng nếu nhiều người cùng tin là như vậy thì cũng dễ khiến người ta đem bụng tin mà cho là phải, khi ba người nói là có cọp thì cả thiên hạ ai cũng đều tin là có cọp, tiếng đồn nếu cứ lặp đi lặp lại sẽ có thể khiến người ta tin là sự thật. Ý của câu thành ngữ này là chỉ lời đồn đại quá nhiều sẽ khiến người ta tin là có thực.)

Cảnh Đế nhíu nhíu mày, nói.

- Lúc trước thiên cẩu nuốt mặt trời, bọn họ nói đức hạnh trẫm có vấn đề, cần phải hạ Tội Kỷ Chiếu; thiên cẩu nuốt mặt trăng, bọn họ nói trẫm dùng luật quá mức nghiêm khắc, nên tái tạo luật pháp, khoan hồng nhẹ nhàng; bây giờ Huỳnh Hoặc Thủ Tâm, bọn họ nói trẫm sắp băng hà còn chưa đủ, lại còn muốn liên luỵ con…

Một bên khác, Lý Dịch ngồi tạ trên bãi cỏ, cắn một miếng dưa leo, nhật thực cùng nguyệt thực đều đẩy lên trên thân thiên cẩu, thiên cẩu có tội nghiệt gì…

Lý Hiên ngồi xổm bên cạnh hắn, trên tay cầm nửa quả dưa leo, đã cầm một khắc đồng hồ, cũng chưa cắn thêm miếng nào.

Hắn đang tự hỏi.

Lúc đầu suy nghĩ về một vấn đề, hiện đang tự hỏi về nhân sinh.

Những ngày nay hắn đang nghiên cứu Tinh Tượng và Thiên Tượng, mới đầu chỉ hiếu kỳ hỏi Lý Dịch một câu, lúc sét đánh, vì cái gì luôn luôn trước nhìn thấy sấm sét, sau đó mới nghe thấy tiếng sấm.

Sau đó hắn biết tốc độ ánh sáng nhanh hơn tốc độ âm thanh, bởi vậy nơi xa sét đánh, luôn luôn thấy được sấm sét trước, sau đó mới nghe được tiếng sấm.

Thì ra ánh sáng truyền đi, cũng cần có thời gian

Thì ra sau khi hắn ngẩng đầu lên, thấy là mặt trời của nửa khắc đồng hồ trước đó, Bắc Đẩu Thất Tinh một trăm năm trước, Tâm Túc năm trăm năm trước, thậm chí màn đêm buông xuống, thời điểm hắn ngắm nhìn bầu trời, nhìn thấy mỗi một vì sao, thực ra đã sớm không còn tồn tại…

Nguyên lai dù cho Lý Dịch đứng đối diện hắn, hắn nhìn được cũng không phải hắn lúc trước…

- Uy, không có sao chứ?

Lý Dịch lắc lắc dưa leo trước mắt hắn, hắn có chút hối hận, cũng có chút bận tâm, vừa rồi thật sự không nên lắm miệng, đo lường tinh không và lượng cấp đã vượt xa khỏi cực hạn của người hiện tại có thể tưởng tượng.

Vạn nhất sau khi biết được vũ trụ mênh mông cùng bản thân rất nhỏ bé không đáng kể để hắn sinh ra ý nghĩ gì không nên sinh ra, tội trạng này coi như rất lớn.

Lý Hiên ngẩng đầu nhìn hắn, nghiêm nghị hỏi.

- Ngươi rốt cuộc là ai?

Lý Dịch nhìn hắn một lát, rốt cục thở dài, nói.

- Xem ra không gạt được…

Hắn nhìn Lý Hiên, chân thành nói.

- Thực không dám giấu, ta là người của hơn một nghìn năm sau xuyên không đến nơi đây…

Lý Hiên nhìn hắn, suy nghĩ một lát, cũng nghiêm túc nói.

- Đã như thế, ta cũng không dối gạt ngươi, thực ra ta đến từ mặt trăng…

- Người mặt trăng, chào ngươi!

- Người tương lai, chào ngươi!

Hai người giơ dưa leo lên chạm một cái, sau đó chính là hai tiếng "Răng rắc".

Lý Hiên rất thông minh, mà được Lý Dịch lâu dài quán thâu cùng bồi dưỡng, năng lực tiếp nhận đối với sự vật mới dị thường mạnh.

Hắn cho tới bây giờ chưa từng hoài nghi Lý Dịch, bởi vì cho dù hắn hoài nghi, một ngày nào đó sau này, hắn sẽ tìm được chứng cứ để chứng minh đối phương đúng.

Lúc trước, khi Lý Dịch nói cho hắn biết, hắn thấy được những ngôi sao thật ra chỉ là một vật thể hình cầu, hắn không tin, nhưng hiện tại hắn đã tận mắt thấy, nguyên lai những ngôi sao kia thật sự là vật thể hình cầu…

- Sự việc Minh Châu, ngươi định làm gì?

Lý Hiên nằm trên bãi cỏ, hai tay xếp lên gối sau ót, nói.

- Tùy ý bọn hắn chửi bới như thế sao?

Lý Dịch lắc đầu, nói.

- Cái này, vẫn phải dựa vào ngươi.

- Nói đi, muốn ta làm thế nào?

Lý Hiên lần nữa ngồi dậy từ trên bãi cỏ, trong mắt chớp động lên ánh sáng hưng phấn.

Thường Đức đứng sau lưng Cảnh Đế, mở miệng.

- Nghe Mật Điệp Tư báo cáo, những ngôn luận chửi bới nhằm vào công chúa điện hạ đang truyền bá phạm vi lớn, dân gian có không ít truyền ngôn, nhưng so với mấy lần dân nghị trước đó, ảnh hưởng nhỏ hơn rất rất nhiều.

Cảnh Đế phất phất tay.

- Huỳnh Hoặc Thủ Tâm, có liên can gì đến Minh Châu, con dân trẫm cũng không phải đều là ngu dân, bọn họ hiểu được phân rõ thị phi đúng sai, sẽ không dễ dàng bị những người muốn làm loạm đánh động. Huống hồ, Minh Châu đã làm rất nhiều chuyện cho dân chúng, bọn họ đều là người được lợi, sao có thể làm ra chuyện vong ân phụ nghĩa …

Thường Đức gật gật đầu, nói.

- Có lẽ thật sự như thế…

Trong lòng hắn tất nhiên biết rõ, đó cũng không phải nguyên nhân duy nhất.

So ra mà nói, sự việc Gia chủ Thôi gia và nhị đệ nhà mình đồng tính đồng bóng, lạnh nhạt phu nhân, khiến đại phu nhân Thôi gia và lão tam Thôi gia vụng trộm càng khiến người ta cảm thấy hứng thú so với việc công chúa điện hạ đến cùng có phải tai tinh hay không.

Đối với việc này, hắn cũng cảm thấy rất hứng thú, đều nói Kinh Đô quyền quý cực loạn, lại không nghĩ tới sẽ hội loạn thành dạng này…

- Cho dù như thế cũng không thể buông lỏng cảnh giác.

Mày Cảnh Đế nhăn lại, nói.

- Truyền chỉ xuống, nếu Kinh Đô lại có người loạn truyền ngôn luận, phạt 50trượng …

"- Bệ hạ, việc này tuyệt đối không thể…

Lý Dịch từ một bên đi tới, giải thích.

- Lợi dụng miệng dân, truyền đi rất nhanh, càng áp chế, cạng bị phản tác dụng, đến lúc đó, công chúa điện hạ không phải tai tinh cũng sẽ bị bọn họ nói thành tai tinh…

Nhìn thấy hắn đi tới, Cảnh Đế lại nằm xuống xích đu, khoát khoát tay, nói.

- Đừng quanh co lòng vòng, ngươi có biện pháp nào, nói thẳng là được.

- Đối với dư luận, trấn áp không bằng khai thông, tất cả mọi người tưởng rằng tai tinh bao trùm đế vương, chỉ cần để bọn hắn biết, Huỳnh Hoặc và Tâm Túc cách xa nhau rất xa, vô luận như thế nào đều không hợp nhau được, vậy thì tốt rồi?

Nghe Lý Dịch nói xong, Cảnh Đế giống như nhớ tới cái gì, đứng thẳng người, quay đầu nhìn về phía Lý Hiên, hỏi.

- Viện Khoa Học thật có thể thấy rõ ràng Huỳnh Hoặc?

Lý Hiên gật gật đầu, cười nói.

- Bẩm Hoàng bá bá, ba ngày sau, Hiên nhi chuẩn bị tổ chức một "Hội xem sao" tại viện khoa học. Đến lúc đó, không chỉ có Hoàng bá bá, bất kỳ Hoàng tộc tôn thất, Kinh Đô quyền quý, hay chư vị đại thần trong kinh đều có thể nhìn qua diện mạo chân thực của Huỳnh Hoặc, nếu Hoàng bá bá có hứng thú, còn có thể nhìn xem trên mặt trăng đến cùng có cái gì…

Cảnh Đế nhìn hắn, trầm ngâm một lát, mới hỏi.

- Bên Tư Thiên Giám thì sao, có bao nhiêu phần trăm chắc chắn?

Lý Hiên cười cười, nói.

- Hiên nhi đang định hỏi đại nhân Tư Thiên Giám một chút, rõ ràng chỉ là Nhật Thực cùng Nguyệt Thực phổ thông, làm sao kéo đến trên thân Thiên Cẩu, Huỳnh Hoặc và Tâm Túc cách nhau xa không chỉ ngàn vạn dặm, như thế nào lại gặp, chớ nói chi đến đây là ông trời cảnh báo, là hiện tượng không may mắn?

Cảnh Đế nghi ngờ.

- Nhật thực, nguyệt thực?

Lý Hiên gật gật đầu, nói.

- Chính là "Thiên cẩu nuốt mặt trời" và "Thiên cẩu nuốt mặt trăng", ba ngày về sau, Hiên nhi sẽ nói cho Hoàng bá bá, nhật thực và nguyệt thực hình thành như thế nào, đây chỉ là một loại hiện tượng Thiên Văn bình thường, không phải điềm báo không may mắn gì, càng không liên quan đến Hoàng bá bá…

Cảnh Đế phất phất tay, nói.

- Không cần tổ chức trong Viện Khoa Học, ba ngày sau, trẫm tổ chức đãi tiệc quần thần bên trong Phù Dung viên, Hội Xem Sao của ngươi đến lúc đó tổ chức tại nơi này…

Bạn cần đăng nhập để bình luận