Tiêu Dao Tiểu Thư Sinh

Chương 793: Tần Tướng Đến Nhà



Chương 793: Tần Tướng Đến Nhà





----------------------

Những tuần cuối tháng bảy, khí trời bắt đầu chậm rãi chuyển lạnh.

Phương Nam truyền đến tin tức, hồng thủy rút đi, nước tạm thời được tiêu trừ, triều đình phái quan viên nghiêm ngặt dựa theo điều lệ ban bố làm việc, thành lập trụ sở tạm thời an trí nạn dân, hằng ngày phát cháo, vải, cơm cũng không phát sinh loạn động quy mô lớn.

Còn về bệnh dịch sau thiên tai cũng không xảy ra, dịch tiêu chảy đã từng xuất hiện nhiều, nhưng rất nhanh đã bị khống chế, không có chuyển biến xấu.

Tuy công tác trọng kiến sau thiên tai còn cần không ít thời gian nhưng ảnh hưởng của thiên tai lần này nhỏ hơn rất nhiều so với những lần trước, không quan trọng đến nổi bách tính không thèm quan tâm.

Lần này, thiên tử rời xa hoàng cung, quy mô quá lớn, trước sau phải chuẩn bị mấy ngày, bao gồm hoàng hậu nương nương và cả mấy vị sủng phi trong hậu cung cũng đều theo lão đến ở Phù Dung viên.

Đương nhiên, triều chính vẫn trước sau như một, vận hành bình thường, một số chính sự quan trọng,sau khi trải qua Thượng Thư Tỉnh và hai vị Tể Tướng phê duyệt sẽ đưa vào trong cung, giao cho trưởng công chúa định đoạt, trưởng công chúa quyết định, nếu mọi người không có dị nghị thì cứ thế chấp hành, nếu có ý kiến trái chiều thì gửi một tấu chương đưa đến Phù Dung viên, quyết định sau cùng do bệ hạ định đoạt.

Đương nhiên, cho đến trước mắt, đối với tất cả quyết định của công chúa điện hạ đều không có ai đưa ra nghi vấn.

Mấy ngày ngắn ngủi, có một ít quan viên triệt để hiểu rõ, vì sao bệ hạ lại đưa ra một quyết định nhìn như cực kỳ hoang đường như vậy.

Nan đề Thượng Thư Tỉnh không giải quyết được, đưa đến trưởng công chúa không quá một ngày đã có thể đạt được phương pháp giải quyết tốt đẹp, sau khi sợ hãi thán phục cũng làm cho rất nhiều người cảm thấy không còn thể diện.

Yêu nghiệt, bản triều thật ra yêu nghiệt

Trưởng công chúa bận bịu, Lý Dịch tự nhiên rảnh rỗi.

Dự tính ngày Như Nghi sinh là đầu tháng mười một, khoảng cách đến đó chỉ còn khoảng ba tháng, dù nàng là một đại Tông Sư cũng được bảo vệ tầng tầng lớp lớp, tránh xảy ra bất trắc, không cho phép đi ra khỏi cửa phủ, dù sao trong nhà đủ lớn, có núi có nước, phong cảnh cũng không tệ, rất phù hợp để an thai.

Có Tiểu Hoàn thiếp thân chiếu cố còn chưa đủ, Liễu nhị tiểu thư đã thật nhiều ngày không đi ra ngoài, luôn ở trong nhà, cả ngày bên cạnh Như Nghi, đến lúc đi ngủ, Lý Dịch cũng sẽ bị nàng đuổi ra ngoài.

Không gian trong nội trạch không lớn, Lý Dịch đặc biệt dựa theo bố cục trong nhà ở Liễu Diệp trại bố trí, nàng đuổi mình ra, lại không cho phép mình ngủ phòng nàng, Lý Dịch chỉ có hai lựa chọn, một là giao lưu một chút với Tiểu Hoàn, hai là ngủ ở ngoại trạch, lựa chọn đầu tiên cơ hồ bị hắn loại bỏ không chút do dự.

Hiện tại, Tiểu Hoàn sớm đã không phải tiểu nha đầu ngây ngô như lúc trước, lại chưa bước đến một bước hoàn toàn thành thục, đêm dài đằng đẵng, Lý Dịch cũng không muốn mình chịu khổ.

Các nàng hiện tại một tấc cũng không rời Như Nghi, những phụ nhân ở Liễu Diệp trại lúc trước cũng thường xuyên qua nói chuyện, nói chuyện còn tránh hắn, Lý Dịch cảm thấy mình ở đây thành người thừa, cho nên dứt khoát nằm phơi nắng trong sân, uống trà, suy nghĩ hoàn cảnh sinh hoạt sau này.

Lúc yên tĩnh cũng có đầy đủ thời gian đi suy nghĩ một ít gì đó.

Bắt đầu từ cực kỳ lâu trước kia, hắn làm một ít việc cho trưởng công chúa, đến bây giờ, cuối cùng đã bắt đầu thấy hiệu quả, sau đó phải làm, chỉ có chờ đợi mà thôi.

Rất nhiều chuyện muốn lấy được hiệu quả như dự đoán cần đầy đủ thời gian lên men.

Tuy nói dù bọn họ chuẩn bị thế nào, quyền cuối cùng quyết định vẫn trên tay lão hoàng đế nhưng khi phân lượng của nàng trên triều đình ngày càng lớn, lớn đến đột phá một điểm giới hạn nào đó thì sẽ có khả năng đánh vỡ một số khái niệm thường quy.

Còn về Thục Vương

Thục Vương đã triệt để không cần lo lắng, trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường, có lẽ cũng chỉ có những người sớm cột vào trên cùng một con thuyền cùng hắn, trong tình huống không có lựa chọn nào khác mới có thể lấy phương thức tự thôi miên chính mình để lừa gạt mình, lấy tính tình của lão hoàng đế, sẽ không thể nào trơ mắt nhìn hoàng quyền rơi vào tay một bao cỏ, bằng không thì cũng sẽ không làm ra nhiều cử động nhằm vào Thôi gia, không nói hoàng tử khác, xem như so sánh với tiểu tử Lý Hàn, Thục Vương cũng không có ưu thế.

Ngẫm lại xem, hơn một năm trước, hắn vẫn là hoàng tử có quyền thế lớn nhất Kinh Đô, từng bước một đi cho tới hôm nay cũng thực không dễ dàng.

Hài lòng nằm trên xích đu, đang ở vào trạng thái ngơ ngác, vừa mới sinh ra cảm giác buồn ngủ thì bị tiếng bước chân vội vã làm bừng tỉnh.

Lão Phương vội vàng từ bên ngoài chạy vào.

- Cô gia, không tốt!

- Chuyện gì?

Lý Dịch ngồi lên ghế xích đu, hỏi.

Lão Phương cầm một vật đưa tới tay Lý Dịch.

- Cô gia tự xem một chút.

Đây là một bái thiếp, bái thiếp như thế này, xã giao bình thường hoặc người quen biết, lại không có ai có thói quen như thế, đến nhà bái phỏng đưa ra đồ vật quan trọng của bản thân, trước đó nhận qua rất nhiều bái thiếp, nhưng lần này, không giống nhau.

Lý Dịch buông bái thiếp kia xuống, trên mặt hiện ra nghi hoặc và không hiểu.

- Hiện tại người ở đâu?

- Sảnh phía trước.

- Đi.

Lý Dịch suy nghĩ một lát, vẫn quyết định cất bước ra ngoài.

Chậm rãi đi đến trước phòng, bước vào cửa phòng, chắp tay đối với một vị lão giả ngồi bên trong đang uống trà một cái.

- Tần Tướng bề bộn công vụ, làm sao hôm nay có thời gian tới nơi này?

Không nói gì thêm kiểu như “Không có từ xa tiếp đón, rồng đến nhà tôm”, trong lời nói rõ ràng có ý vị xa cách.

Tần Tướng lại đưa bái thiếp, tự mình đến nhà, tự nhiên vượt quá Lý Dịch đoán trước.

Dù nói từ phương diện nào, hắn và Tần gia, Tần Tướng phải là quan hệ đối lập, không thể điều hòa, Tần Tướng đã từng mời hắn một lần, cuối cùng tan rã trong không vui, lần này lại tự thân tới cửa.

- Tùy tiện đến đây, Lý đại phu chớ trách.

Lão giả đặt chén trà xuống, đứng dậy nói.

- Lần trước, Lý đại phu nói đến chuyện cải chế thuế pháp ở ngự hoa viên có quan hệ, lão phu còn có một số không hiểu, bởi vậy cố ý đến nhà xin giải hoặc, còn mời Lý đại phu vui lòng chỉ giáo.

Miệng lão nói “Lý đại phu”, ngữ khí bình thản, giống như hoàn toàn coi nhẹ tuổi tác Lý Dịch, làm nguyên lão tam triều, trên triều đình, người có thể được hắn đối đãi như thế, không có bao nhiêu.

Ánh mắt Lý Dịch hơi dừng lại trên mặt Tần Tướng, gật đầu.

- Chỉ giáo không dám nhận, xem như giao lưu học hỏi lẫn nhau đi, Tần Tướng mời ngồi.

Tần Tướng gật đầu, lần nữa ngồi xuống, đi thẳng vào vấn đề.

- Chế độ thuế của bản triều phần lớn noi theo tiền triều, tuy thời gian cuối tiền triều, thôn trấn san sát, không phục triều đình, thuế má hỗn loạn, bởi vậy đẩy ra chế độ thuế, cũng không thích hợp với bản triều, tuy nhiên mấy chục năm qua đã có mấy lần cải chế, nhưng lão phu cho rằng, chế độ thuế bây giờ vẫn có thiếu hụt cực lớn.

Buổi nói chuyện hôm nay hoàn toàn khác biệt với khi đi Tần phủ kia.

Tần Tướng hoàn toàn quên lập trường, vấn đề hắn hỏi đều là cải cách thuế pháp và kinh tế liên quan đến những gì Lý Dịch nói hôm qua trong ngự hoa viên, trong quá trình hai người nói chuyện, Lý Dịch ngoài ý muốn phát hiện, Tần Tướng đối với việc này cũng có kiến giải rất sâu.

Mặc dù có vài chỗ còn rất mơ hồ nhưng xét cho cùng, lão thậm chí bổ sung cho Lý Dịch rất nhiều chi tiết mà chính hắn cũng không nghĩ đến, Lý Dịch có thể nhìn ra, có thể nói ra những lời này cũng không phải một ngày có thể làm được.

Nói cách khác, hắn tìm tòi những điều này, tìm tòi những cải cách thích hợp với thể chế giai đoạn Cảnh Quốc hiện tại đã có một đoạn thời gian rất dài.

Nhưng mà do bị giới hạn kiến thức, chỉ có ý nghĩ mông lung, mà lúc này, những ý nghĩ này đã bắt đầu dần nổi lên mặt nước.

Lý Dịch rất rõ ràng, đối với người của thời đại này, có thể nghĩ đến những việc đi trước thời đại là việc khó khăn cỡ nào.

Mà lại, hiểu biết của hắn đối với Cảnh Quốc còn vượt xa mình tưởng tượng, nói chuyện nói vào trọng tâm, trực chỉ ngọn nguồn.

Lý Dịch phát hiện mình cảm thấy vẫn luôn xem nhẹ lão nhân này, đắc tội Tể Tướng của một nước, trong lòng của hắn luôn có chuẩn bị tiếp nhận đối phương trả thù, đồng thời có kế hoạch để đáp trả, nhưng mà Tần Dư lại nhiều lần ăn thiệt thòi, Thục Vương dần thất thế, Tần Tướng đối với hắn, vẫn luôn không có động tác gì.

Cái này không hợp với lẽ thường, Lý Dịch không nghĩ ra nguyên nhân, càng nhìn không thấu Tần Tướng.

Bao gồm hôm nay hắn chủ động đến nhà, không nói ân oán, chỉ nói quốc sự, cho nên Lý Dịch nhiều thêm một ít nhận thức mới đối với lão nhân trước mắt.



Bạn cần đăng nhập để bình luận