Tiêu Dao Tiểu Thư Sinh

Chương 1121: Đã Đáp Ứng Tiên Đế Như Thế Nào?



Chương 1121: Đã Đáp Ứng Tiên Đế Như Thế Nào?

Chương 1121: Đã Đáp Ứng Tiên Đế Như Thế Nào?



Con người Lão Thường này, mỗi lần nói chuyện luôn âm trầm, lúc nào cũng là vẻ mặt người chết kia, cực kỳ phi thường vô cùng không được người khác chào đón.

Tên của hắn đủ để khiến vô số quan viên quyền quý ở Kinh Đô nghe thấy phải sợ mất mật. Cái danh Thường Đức Thường tổng quản có lẽ bá tánh bình thường chưa từng nghe tới, nhưng ở trong nhà cao cửa rộng lại có thể ngăn em bé khóc đêm.

Lý Dịch chưa từng có một khắc nào lại cảm thấy gương mặt người chết này thân thiết giống như bây giờ.

| Lão Phương đi ra ngoài lấy loại rượu mạnh nhất, không phải cái loại rượu chưng cất công nghiệp chỉ có hương thơm không có độ kia,

mà chính là loại rượu được làm ra sau khi công nghệ được cải tiến, đây là nhóm rượu ngon đầu tiên được chính thức sản xuất.

- Mấy năm nay ta đã đi rất nhiều nơi, uống rất nhiều rượu, nhưng mà rượu của các ngươi vẫn hợp khẩu vị nhất. Khó trách năm đó bệ hạ luôn nhớ mãi không quên.

Lão Thường uống rượu không giống như bọn người lão Phương, lúc uống thì ngửa đầu ra rót một bình, uống ừng ực, sau khi uống xong | thì hơn một nửa bình rượu đều rót vào CỔ, vào áo, lão Thường uống từng chén một, nếu có thời gian thì hắn còn sẽ tinh tế nhấm nháp

mùi vị, không hề để lãng phí một giọt.

Lão Thường hơn nửa đời người đều đi theo bên cạnh tiên đế, cho nên mỗi lần nói chuyện luôn có thói quen nhắc tới tiên đế.

Lý Dịch uống được vài chén thì bắt đầu giảm tốc độ chậm lại, hỏi.

- Mấy năm nay người đã đi tới những nơi nào?

Lão Thường rót rượu vào trong chén Lý Dịch, nói.

- Ngũ hồ tứ hải, đại giang nam bắc, khi còn sống thì bệ hạ có một cái nguyện vọng, ngài ấy muốn đích thân đi khắp Cảnh Quốc, đến xem mỗi một châu mỗi một huyện, hiện tại bệ hạ đi rồi, cho nên nguyện vọng của ngài ấy chỉ có thể để lão phu thực hiện thay.

Tiên Đế đã từng nói muốn ngắm nhìn toàn bộ Cảnh Quốc, xem mỗi một châu mỗi một huyện như thế nào, sau đó dấu chân Lão Thường đã thật sự đạp lên mỗi một châu mỗi một huyện Cảnh Quốc. Có một người trung phó như thế, Tiên Đế trên trời có linh thiêng, hẳn cũng rất vui mừng.

Lý Dịch nhấp một ngụm rượu, lại hỏi.

- Kế tiếp ngươi có tính toán gì không?

- Thiên hạ to lớn, có rất nhiều điều thú vị, nhưng cũng chỉ có nơi này là lão phu muốn lưu lại, dạy mấy tên đồ đệ, hưởng an nhàn mấy năm, không biết ý của Cảnh Vương điện hạ như thế nào?

Còn thế nào nữa, Lý Dịch giơ hai tay hai chân đồng ý.

Lão Thường là Tông Sư, hơn nữa còn là người xuất sắc trong giới Tông Sư, quý hiếm hệt như lông phượng hoàng sừng lân, nếu so sánh với lão Thường thì động vật bảo hộ cấp độ một của quốc gia còn lâu mới bì kịp.

Chờ khi nào Điền lão dưỡng thương tốt, lại thêm Từ Lão, Lý Dịch đếm đếm ngón tay bắt đầu khảy bàn tính, ý tưởng rất không tồi, nếu như lại chộp Viên lão đạo tới đây, như vậy thì nhà bọn họ đã gom đủ ngũ tuyệt. Chưa kể còn có Nhị Thúc Công, còn chưa tính tới Như Ý đã nửa bước Tông Sư...

Sau này có thể chế tạo Như Ý Thành thành nơi dưỡng lão cho Tông Sư, phúc lợi cao, lương hưu cao, cung cấp sự bảo đảm đầy đủ, sung túc cho nhóm lão hiệp góa bụa lúc tuổi già, hoan nghênh tất cả Đại Tông Sư tới đây định cư.....

- Thường gia gia......

Vĩnh Ninh từ đằng xa chạy tới, trên khuôn mặt nhỏ nhắn lộ ra một nụ cười tươi rói, giọng nói thanh thúy, tràn đầy hoan hỉ.

- Vĩnh Ninh điện hạ.....

Thường Đức nhìn nàng, trên mặt lộ ra một nụ cười hiếm thấy, nói:

- Mới mấy năm không gặp mà điện hạ đã cao như vậy rồi.....

Lý Đoan đi theo sau lưng Vĩnh Ninh, khi còn bé có gặp qua Lão Thường vài lần, có điều khi đó hắn còn nhỏ, hiện tại chắc không còn chút ấn tượng nào, lúc này hắn đang dùng ánh mắt chứa đầy sự tò mò nhìn lão Thường.

- Đây là Đoan Nhi nhà người phải không?

Thường Đức chộp lấy cánh tay của Lý Đoan, xoa bóp một hồi, sau đó gật đầu nói:

- Căn cốt không tệ, là một hạt giống luyện võ tốt.....

Thường Đức vươn tay, lại sờ soạng Lý Đoan từ trên xuống dưới một lần nữa, khi mà tay hắn ta chuẩn bị sờ đến đũng quần, Lý Đoan rốt cuộc nhịn không được chạy thoát, núp sau lưng Vĩnh Ninh, dùng ánh mắt sợ hãi nhìn hắn ta.

- Không tệ, không tệ....

Lão Thường liên tiếp nói mấy tiếng không tệ, điều này cực kỳ hiếm thấy.

Long sinh Long, Phượng sinh Phượng, Như Nghi tuổi còn trẻ mà đã đột phá thành Tông Sư, như vậy thì con trai của nàng tự nhiên không thể kém được, Từ Lão cũng đã nói căn cốt của Lý Đoan rất tốt, mạnh hơn phụ thân của mình gấp trăm lần.

Mấy ngày nay, dưới sự chấn nhiếp của Liễu nhị tiểu thư, Lý Đoan luyện công phá lệ chăm chỉ, Như Nghi và Từ Lão cũng thường xuyên chỉ điểm hắn. Bên người không thiếu Tông Sư, cho nên thành tựu sau này của hắn cũng sẽ không quá thấp.

Lão Thường nhìn Lý Dịch, nói.

- Đời này lão phu còn chưa từng thu bất cứ đồ đệ nào, lại không muốn một thân võ học thất truyền, tiểu tử nhà ngươi có tư chất không tệ, thu hắn làm đồ đệ sẽ không đến mức bôi nhọ tên tuổi của lão phu, người cảm thấy thế nào?

Có thể"bái Tông Sư làm sư phụ thì đương nhiên là chuyện tốt, có điều Từ Lão cũng từng tỏ vẻ là chờ Lý Đoan lớn chút nữa thì sẽ thu hắn làm đồ đệ, Lý Dịch do dự một chút, hỏi.

- Bái sư có cần phải tình thân không?

Lý Đoan hiếu kỳ túm lấy ống tay áo của Vĩnh Ninh, hỏi:

- Tiểu Cô CÔ, tịnh thân là cái gì vậy?

Vĩnh Ninh lắc đầu, trả lời:

- Ta cũng không biết.

| Lý Dịch bế Lý Đoan lên, ghé vào tai hắn thì thầm một câu.

Lý Đoan nghe xong hai mắt trừng lớn, sau đó tuột xuống đùi phụ thân, nhanh chóng chạy biến ra ngoài.

Hắn là nam tử hán, có tiểu j mới là nam tử hán, hắn không muốn cắt mất đâu!

Cho dù lão nhân này rất lợi hại, còn lợi hại hơn cả tiểu gì thì hắn cũng sẽ tuyệt đối không cắt!

Lý Dịch thấy Lý Đoan chạy như bay ra ngoài, nói.

- Từ Lão cũng có ý này, tốt hơn hết là chờ Lý Đoan lớn hơn chút rồi bàn lại sau đi...

- Cái tên họ Từ kia à?

Lão Thường nhíu mày, nói.

- Cái tên họ Từ kia chỉ có một thân công phu mèo ba chân, có thể so sánh với lão phu sao?

| Lý Dịch biết ân oán của Từ Lão và Lão Thường, mấy năm trước cũng tận mắt chứng kiến trận chiến đánh cược tôn nghiêm của nam nhân

kia.

Trận chiến kia hai người bất phân thắng bại, sau hôm đó, Từ Lão ngày ngày tới Nhị Thúc Công tìm ngược, hiện tại đã không phải Từ Lão | ba năm trước đây nữa rồi, mà mấy năm nay Lão Thường chỉ lo du sơn ngoạn thủy, không biết có đột phá gì hay không....

Hắn không đành lòng nói cho Lão Thường, hiện giờ thì Từ Lão đã không giống hắn ta nữa, hơn còn tới một đoạn tình cảm lúc tuổi xế chiều. Đợi khi nào thân thể của Điền lão tốt hơn, hai Đại Tông Sư liên thủ, một giây đã có thể dạy hắn ta làm người.

Nếu như tại tăng thêm Dương lão đầu, bạn gay tương ái tượng sát trong tin đồn với Từ Lão, như vậy thì phần thắng của Lão Thường Cơ hồ bằng không.

Thường Đức nhìn Vĩnh Ninh đuổi theo Lý Đoan đi ra ngoài, gật đầu, nói.

- Mấy năm nay người chiếu CỐ rất tốt vĩnh Ninh điện hạ, không có Cô phụ giao phó của bệ hạ.

Lý Dịch chắp tay một cái.

- Đó là chuyện phải làm.....

- Nhưng mà còn Minh Châu điện hạ và Thọ Ninh điện hạ thì sao?

Thường Đức đổi đề tài, cau mày hỏi.

- Ngươi lưu các nàng ấy ở kinh đô đã nhiều năm như vậy, bản thân thì ở nơi này tiêu dao khoái hoạt, có nhớ năm đó người đã đáp ứng bệ hạ như thế nào không?

| Lý Dịch há mồm muốn nói gì đó, đây chính là một vấn đề mà dăm ba câu không thể nói rõ ràng được, hắn dùng một chút, nói:

- Cho nên Lý Hiên thật sự không phải cái thứ gì tốt, Tiên Đế truyền ngôi hoàng đế cho hắn, thế mà gặp chuyện gì thì hắn ta đều giao hết cho Minh Châu xử lý, có hoàng đế nào như vậy sao.....

- Người đáp ứng Tiên Đế chính là ngươi.....

- Nào, uống rượu nào.....

- Ngươi đừng có mà đánh trống lảng sang chuyện khác.....

- Không say không nghỉ.....

Lý Dịch đã lâu rồi chưa có uống say như vậy, dưới sự truy vấn không ngừng nghỉ của lão Thường, Lý Dịch ôm vò rượu uống từng ngụm từng ngụm, sau đó không thể uống thêm được nữa.

- Đau đầu quá....

Lý Dịch lắc đầu, đứng lên, sau đó vẫy tay về phía một cái sân khác, nói:

- Tiểu Hoàn, đỡ ta đi nghỉ ngơi.....

Tiểu nha hoàn nhanh chóng chạy tới, quàng cánh tay của Lý Dịch lên vai mình rồi đỡ hắn đi vào phòng.

Tửu lượng của Lý Dịch thật sự rất kém, hắn cởi giày ra, để nguyên quần áo nằm ở trên giường, chẳng mấy chốc đã đi vào giấc ngủ.

Tiểu Hoàn nấu nước nóng đem vào phòng, nàng nhúng ướt khăn sau đó vắt khô, cẩn thận lau mặt và tay cho Lý Dịch, động tác này nàng đã làm vô số lần, có thể nắm vững lực đạo rất tốt, cho dù Lý Dịch ngủ say thì trên mặt cũng hiện lên vẻ thoải mái.

Sau khi lau mặt và tay cho Lý Dịch xong, Tiểu Hoàn thà khăn lại vào chậu nước, đắp chăn lại cho hắn sau đó yên lặng nhẹ nhàng đi ra

ngoài.

Khi đi tới cửa, nàng lại quay đầu lại, nhìn bóng dáng nằm ở trên giường kia, ánh mắt nàng có chút mê mang, lại có chút ảm đạm.....

Thật lâu sau, nàng mới quay người rời đi, chỉ lưu một tiếng thở dài nhàn nhạt..


Bạn cần đăng nhập để bình luận