Tiêu Dao Tiểu Thư Sinh

Chương 827: Nghi Kỵ Lẫn Nhau



Chương 827: Nghi Kỵ Lẫn Nhau





----------------------

Bắt đầu từ lúc được tuyên bố, chuyện sửa lại Thị Tộc Chí đã qua một đoạn thời gian, muốn lần nữa xếp hạng các gia tộc quyền thế lớn nhỏ ở Cảnh Quốc tự nhiên không phải một sớm một chiều có thể hoàn thành.

Nhưng lần sửa lại này cũng không phải triệt để lật đổ xếp hạng vốn có, mà tiến hành cải biến trên cơ sở trước kia, mấy đại học sĩ Lễ Bộ và Hoằng Văn Quán đều phụng chỉ đốc thúc làm việc, qua nửa tháng đã hoàn thành bảy tám phần.

Có một người từ bên ngoài vội vàng đi vào, đặt một quyển sách lên bàn, nói.

- Đây là bản sơ thảo ta lấy từ Lễ Bộ, mọi người mau tới nhìn xem, trong hôm nay phải trả lại.

- Ta muốn xem bọn họ muốn sắp xếp Thị Tộc Chí này như thế nào!

Lão giả họ Trương kia đầu tiên hừ lạnh một tiếng, sau đó cầm quyển sách lên xem.

Bình Dương Trương thị, nếu giống như cách sắp xếp đã được công bố trước đó vậy thì cấp bậc của bọn họ trong thế gia đã bị hạ xuống hai đẳng. Đây là một sự sỉ nhục cực đại đối với toàn bộ gia tộc, như vậy sau này cái tên của Bình Dương Trương thị làm sao còn khiến người khác tin phục?

Mà khi hắn lật đi lật lại xem xét vài lần, chòm râu run run, sau đó lại buông quyển sách xuống.

- Hôm nay lão phu còn có một số việc, xin phép đi trước.

Nhìn thấy lão giả họ Trương đặt sổ xuống lập tức quay người rời đi, mọi người không hề ngoài ý muốn một chút nào.

Lần này, Bình Dương Trương thị chịu tổn thất nặng nề, sợ rằng sau khi nhìn thấy kết quả trong lòng đã sớm phẫn nộ đến tột đỉnh, cho nên không muốn tiếp tục ở lại chỗ này.

- Ta cũng xem một chút.

Vệ Phương và Cẩu Hứa đứng gần nhất, cả hai cùng tiến tới, trên mặt tức giận lật xem hai trang, sau khi nhìn thấy tên của nhà mình, cả hai liếc nhìn nhau, đều ngẩn người.

Vệ Phương đại biểu cho Vân Châu Vệ thị đóng sách lại, khóe môi hơi hơi nhếch lên, ho nhẹ nói.

- Ta bỗng nhiên nhớ tới trong nhà còn có việc khác, xin cáo từ trước.

Vị nam tử tên Cẩu Hứa đại biểu cho Thông Châu Cẩu thị cũng nhanh chóng đuổi theo.

- Vệ huynh đừng có gấp, ta đi với ngươi.

Có người nghi hoặc cũng cầm quyển sách lên lật xem, lẩm bẩm.

- Ba người này bị sao, nếu thật sự bị xếp hạng ở phía sau thì chẳng phải còn có rất nhiều người cùng chung hoàn cảnh với bọn họ...

Nhưng người này vừa nói được một nửa thì im bặt.

Bình Dương Trương thị, Vân Châu Vệ thị, Thông Châu Cẩu thị….

Xếp hạng của ba nhà này cũng không có xếp ở phía sau giống như mọi người suy nghĩ, mà ngược lại, xếp hạng của bọn họ còn cao hơn đại đa số người có mặt ở đây.

Không chỉ có như thế, còn có xếp hạng của vài nhà khác cũng vượt qua những gì mọi người dự đoán.

- Chuyện này rốt cuộc là sao? Trương thị, Vệ thị, Cẩu thị, bọn họ, chẳng lẽ bọn họ đã đầu nhập vào….

- Không có khả năng, chẳng lẽ ngươi không nhìn thấy dáng vẻ vừa rồi của bọn họ sao...

- Vậy thì chuyện này nên giải thích như thế nào?

Không có ai giải thích, cũng không ai có thể nghĩ thông suốt được, tại sao mấy nhà này rõ ràng cũng giống như bọn họ, thế mà lại được ưu ái hơn bọn họ, dựa vào cái gì?

Tuy chuyện xếp hạng này không đến mức quyết định sự hưng suy của thế gia nhưng ảnh hưởng sinh ra lại không thể coi thường, nếu Thị Tộc Chí hoàn toàn mới bị thế nhân tiếp nhận, như vậy thì gia tộc bọn họ còn có thể bảo trì địa vị được tôn sùng giống như trước đó nữa không?

Không ít người cũng có suy đoán trong lòng, sau đó ánh mắt nhìn những người xung quanh cũng chứa ý dò xét.

Mặt ngoài thì làm như cùng đứng chung một thuyền với bọn hắn, sau lưng lại không biết làm những gì, nếu không thì tại sao lại xuất hiện loại kết quả bất công như hiện tại?

Trong đây còn không biết có bao nhiêu người trong ngoài không giống, làm loại việc dơ bẩn này như Trương thị, Vệ thị, Cẩu thị?

Có người nhíu mày.

- Có lẽ cái này vốn do triều đình cố ý làm như thế?

- Cố ý làm như thế...

Có người cười lạnh.

- Vậy tại sao không chọn ai khác mà lại chọn bọn họ?

Người nọ nhìn biểu tình mọi người chung quanh mới phát hiện lúc này đã hoàn toàn khác lúc mới vào cửa.

Lão giả họ Trương vừa về tới nhà đã có một nam tử từ bên trong chạy ra nghênh đón, vội hỏi:

- Cha, thế nào rồi?

Lão giả họ Trương liếc nhìn hắn một cái.

- Cái gì mà thế nào?

Nam tử lo lắng nói:

- Thị Tộc Chí, Trương gia chúng ta….

Lão giả Họ Trương khoát tay.

- Ngươi đi an bài một chút, đêm nay tổ chức tiệc lớn trong phủ, kêu mọi người trở về, không ai được phép vắng mặt.

- A?

Nam tử nghi hoặc nhìn cha mình, vẻ mặt không hiểu gì cả.

- Đúng rồi...

Chợt nghĩ đến gì đó, lão giả họ Trương phất phất tay.

- Thư viện ở Bình Dương cần quyên gì thì cứ quyên hết ….

- Quyên?

Nam tử nghe vậy kinh hãi.

- Cha, chẳng phải chúng ta đã thương lượng với mọi người rồi sao, việc này chúng ta tuyệt đối sẽ không nhượng bộ...

- Ngươi thì biết cái gì?

Lão giả họ Trương nguýt hắn một cái.

- Ta nói quyên thì quyên đừng hỏi những việc khác, mau đi làm việc của ngươi đi….

Lão giả họ Trương bước nhanh rời đi, nam tử trẻ tuổi ngây người đứng nguyên tại chỗ, hồi lâu sau mới rời đi với vẻ mặt tâm sự nặng nề.

Cùng lúc đó, ở một phủ đệ khác trong Kinh Đô.

Vệ Phương vừa mới trở về đã lập tức phân phó quản gia.

- Nhanh lên, lập tức truyền tin tới Vân Châu, nói xếp hạng của Vệ thị chúng ta trong Thị Tộc Chí đã tăng lên đến ba đẳng, bảo bọn hắn tuyệt đối không nên khó xử người kinh đô đến thành lập thư viện, đồng thời còn phải giúp đỡ nhiều hơn, kẻ nào vi phạm, gia pháp hầu hạ!

Cách Vệ gia không xa, chủ sự Thông Châu Cẩu thị tại Kinh Đô cũng đang phân phó cấp dưới.

- Cần phải lập tức lên đường, không được ngừng nghỉ, suốt đêm chạy tới Thông Châu cho ta, nói cho những phú thương đó, có thể quyên bao nhiêu thì quyên bấy nhiêu, nếu ai làm mất mặt Thông Châu Cẩu thị chúng ta thì cũng đừng trách ta không khách khí!

Trong vòng một ngày, đã có vài tin tức với nội dung đồng dạng từ Kinh Đô truyền ra ngoài.

- Trương gia, Vệ gia…. Những người này, bọn họ đang làm cái gì!

Tại Thôi gia, gia chủ Thôi Thanh Trạch một mặt âm trầm.

- Việc này vốn dĩ cần mọi người đồng lòng mới có thể thành công, nếu có người phản bội làm trái lại, lúc đó những gì người khác làm sẽ bị người trong thiên hạ thấy rõ, sau đó đi so sánh, như vậy chẳng phải sẽ bị vạn người thóa mạ?

Thôi Thanh Hà, nhân vật số hai của Thôi gia ngồi bên cạnh lắc đầu.

- Việc này đã không còn chỉ riêng Trương gia Vệ gia mà thôi, lần này sửa chữa lại Thị Tộc Chí, thái độ của bệ hạ căn bản không thể cho người khác đoán ra được, lúc này lần xếp hạng cuối cùng còn chưa xác định mà các đại gia tộc đã nghi kỵ lẫn nhau, thậm chí đã có người chủ động lấy lòng triều đình….. Lần này do chúng ta sơ sẩy.

...

...

- Cái này vốn là kế ly gián đơn giản nhất, ta không tin không có người nhìn không ra, như vậy còn có thể hữu dụng sao?

Trưởng công chúa nhìn Lý Dịch, nhíu mày hỏi.

- Nhìn ra thì như thế nào, nhìn không ra lại như thế nào...

Lý Dịch thò tay vào giỏ trúc lấy một quả táo đã rửa sạch ra đưa cho Vĩnh Ninh.

- Thọ Ninh, Tiểu Hoàn, Đoan Ngọ, tới đây ăn táo.

Tiểu Hoàn đang cùng chơi với hai tiểu cô nương trong sân, Lý Dịch vẫy tay gọi các nàng tới, chia cho mỗi người một quả táo.

Vương gia đưa táo tới, da mỏng thịt nhiều, thơm ngọt ngon miệng, mùi vị không tệ.

Lý Dịch lấy quả táo cuối cùng ra, cắn “rôm rốp” một cái, lúc này mới nhìn thấy trưởng công chúa chìa tay ra, hắn kinh ngạc hỏi.

- Cô cũng muốn ăn sao?

- Không thèm!

Lý Minh Châu nguýt hắn một cái, trong lòng giận dữ.

- Ngươi nhìn xem, đều cùng một đạo lý, Tiểu Hoàn các nàng có thể ăn táo, duy nhất chỉ có cô ăn không được, cô không cao hứng….. Nhưng mà thứ đám người kia ăn không được không chỉ là táo.

Lý Dịch nhìn nàng, bẻ trái táo kia thành hai nửa, đưa cho Lý Minh Châu một nửa không có cắn qua, nói.

- Cho nên, nguyên nhân không trọng yếu, quá trình không trọng yếu, kết quả mới là trọng yếu.

Lý Minh Châu cắn một miếng táo, như đang suy nghĩ gì đó.

Lý Dịch cầm nửa quả táo còn lại, lật qua lật lại nhìn nửa ngày cũng không có thấy dấu răng của mình đâu, hắn ngẩng đầu, có chút xấu hổ nói.

- Thật xin lỗi, vừa rồi ta đưa nhầm, có thể đổi lại không….

Nhưng mà khi phát hiện nửa quả táo trong tay nàng đã có thêm một cái dấu răng, hắn khoát tay, có chút ghét bỏ nói.

- Thôi bỏ đi, ta không cần nữa...


Bạn cần đăng nhập để bình luận