Tiêu Dao Tiểu Thư Sinh

Chương 621: Thế Cục Mới



Chương 621: Thế Cục Mới

----------------------

Nếu đến lúc này, còn có người chưa hiểu được dụng ý vừa rồi khi Lý Bá Tước đứng ra, thì hôm nay đã không xứng đứng trên triều đình.

Bệ hạ đương nhiên không thể nào bắt tất cả những quan viên tham ô hối lộ vào đại lao hay kéo ra ngoài chém đầu toàn bộ, như vậy không chỉ có triều đình sụp đổ, mà toàn bộ hệ thống quan viên cảnh quốc đều sẽ sụp đổ.

Nhưng mà chuyện tham ô lại thật sự tồn tại, bệ hạ không thể coi như không thấy, nếu nhẹ nhàng qua loa cho qua, e là hiện tượng này ngày sau sẽ càng thêm nghiêm trọng.

Bệ hạ muốn một nấc thang để xuống, quan viên nào đó trong triều cũng cần một nấc thang, hoặc nói cơ hội chuộc lỗi.

Bây giờ cơ hội này xuất hiện.

Sau đó khi một vị quan hộ Bộ đứng ra, lại có thêm một vị quan viên đứng ra, nghiêm mặt nói:

- Bệ hạ, học sinh viện toán học đều là trụ cột tương lại của triều đình, thần nguyện ý vì viện toán học quyên năm ngàn lượng.

Vừa dứt lời, thì có một người đi theo:

- Thần nguyện vì học viện nữ tử quyên góp tám ngàn hai.

- Thần vì viện khoa học quyên ra một vạn lượng.

- Bệ hạ vì nước vất vả, không tiếc cắt giảm chi phí nội phủ, thần cảm thấy sâu sắc hổ thẹn, nguyện ý quyên ra một nửa gia sản……

……

……

Quan viên cả triều, chưa từng có một khắc trung quân yêu nước đến vậy, “vì quân phân ưu”, hở ra quyên góp mấy ngàn đến mấy vạn lượng, trên sách sử ngày sau, tất nhiên là một nét mực đậm rực rỡ.

Cảnh Hòa trong năm đó, đế vương nhân từ, giảm miễn thuế má cho nhiều châu phủ gặp tai họa, khiến cho quốc khố trống rỗng. Cảnh Hòa năm thứ ba tháng hai, các triều thần hào phóng chi tiền giúp đỡ, trong vòng một ngày, quyên gần trăm vạn lượng bạc, hơn thế nữa, có người góp cả nửa gia tài, quả thật mẫu mực trong số quan viên, được rất nhiều quân vương đời sau thúc giục quần thần…

Phía trên kim điện, Cảnh đế ngồi trên long ỷ, vẻ mặt hòa hoãn hơn nhiều so với vừa rồi.

Phía trước không biết đã chuyển bàn đến khi nào, Ngự Sử Đài Mã Trung Thừa ngồi ở đó, cầm bút ghi chép, một đám triều thần xếp hàng, lần lượt dâng lên gia tài.

Đối họ mà nói, đây không phải tán tài, mà đây là vùng vẫy để giành sự sống.

Những quan viên ngồi đây, bây giờ đã để lại trong lòng bệ hạ án lệ, bệ hạ trông có vẻ không muốn truy cứu, nhưng dưới tình huống này, nếu có người giả ngu, kết cục sẽ không tốt hơn nhiều so với những người vừa rồi bị kéo ra ngoài.

Thậm chí có quan viên nào đó không hề biết mình nhận hối lộ nhiều ít, giờ phút này cũng tính đại khái một con số, chỉ có thể nhiều chứ không thể ít hơn, gia tài trong nhà không đủ, dù đập nồi bán sắt, chắp vá lung tung cũng phải kiếm cho ra, vạn nhất sau này bệ hạ đối chiếu, phát hiện số lượng không đủ, có thể sẽ dùng chức quan của họ hoặc đầu người để góp cho đủ số.

Nếu thật sự không kiếm đủ, cũng chỉ có thể góp hơn nửa gia tài, dùng thành ý để cảm hóa bệ hạ.

Mã Trung Thừa ngồi ngay ngắn trước bàn, một tay viết chữ Khải cực kỳ chính trực, ngẩng đầu liếc nhìn vị quan đang tiến gần một cái, vừa cười vừa nói:

- Từ đại nhân, mấy vạn lượng?

- Hai vạn.

- Chu đại nhân?

- Một vạn……

- Vệ……

- 5000.

……

……

- Tiểu tử, ngươi thành thật nói cho lão phu, chủ ý này, có phải ngươi nghĩ ra không?

Tiết lão tướng quân đứng ở sau cây cột, nhìn Lý Dịch hỏi.

- Tiết lão nói điều này không đúng rồi, loại chuyện này, sao tiểu tử có thể tham dự.

Lý Dịch vẫy vẫy tay, lắc đầu nói.

Tiết lão tướng quân vẻ mặt không tin, muốn nói tiểu tử này không có cùng bệ hạ chật vật vì…… thông đồng thành……muốn nói tiểu tử này không có thông đồng với bệ hạ, vừa rồi sao lại nhở họ nắm lấy cơ hội?

Lý Hiên đang muốn đi đến bên kia, bị Lý Dịch kéo lại, nhìn hắn hỏi:

- Ngươi đi làm gì?

- Quyên bạc đấy……

Vẻ mặt Lý Hiên nghi ngờ, hỏi:

- Nhiều người như vậy đều quyên, sao ngươi không định đi quyên một ít?

Tiết lão tướng quân lắc đầu, Lý Minh Châu nhìn hắn một cái, không nói gì.

Lý Dịch thở dài, vẫy vẫy tay nói:

- Đi thôi đi thôi……

Lý Hiên nhìn vẻ mặt của hắn, lập tức đứng yên, nói:

- Không đúng, chuyện này có phải có gì đó ta không nghĩ tới không?

Lý Dịch chỉ về phía hơn mười vị quan viên đang ở vừa nói chuyện phiếm, hỏi:

- Họ sao lại không đi quyên?

Hắn hiện tại thật sự bắt đầu hoài nghi, đầu óc tên gia hỏa này có phải thật sự bị thiếu gân không, một chút mẫn cảm chính trị cũng không có, chuyện này, công chúa điện hạ là một vị nữ tử đều hơn hẳn hắn.

Sau một lát, Lý Hiên rốt cuộc chợt hiểu ra.

- Hay, thật sự rất hay, loại này biện pháp, rốt cuộc là tên gia hỏa thiếu đạo đức nào nghĩ ra được, nếu như bị những tên tham quan đó biết, còn không hận chết hắn?

- Đa tạ Lý Bá Tước.

Lúc một vị quan viên xa lạ đi tới bên cạnh Lý Dịch, dừng lại trong một cái chớp mắt, chắp tay, nhỏ giọng nói.

Trong ánh mắt kinh ngạc của Lý Hiên, lại có một người đi tới, hạ giọng nói:

- Ân tình của Lý đại nhân, hạ quan khắc trong tâm khảm.

……

- Cho ngươi một lời khuyên.

Sau khi ứng phó với mấy người, Lý Dịch quay đầu lại nhìn Lý Hiên, nói:

- Sau khi trở về, ăn nhiều hạch đào vào, nhớ rõ ngàn vạn lần không được dùng cửa kẹp…

Công chúa điện hạ từ bên kia đi qua, mày nhíu lại, nói:

- Không thể ngờ được, triều đình thế mà lại có nhiều sâu mọt như thế, quan ngũ phẩm quan lục phẩm còn như thế, nếu càng làm lên cao, chẳng phải càng thêm cả gan làm loạn?

Lý Dịch lắc đầu, nói:

- Tiểu quan thường tham lam, càng lên cao, loại chuyện này ngược lại không phổ biến.

Quan lại càng lên cao, thì sẽ càng coi trọng thanh danh, nhất cử nhất động đều có vô số người nhìn chằm chằm, huống hồ, mấy ngàn mấy vạn lượng bạc, đối với họ mà nói, khinh thường làm, tới chực vị đó rồi, có vị quan viên nào mà sau lưng không có gia tộc và thế lực khổng lồ, vì bạc trì hoãn mà con đường làm quan của mình, có được mấy nhân tài ngu ngốc đi làm.

Lần này thanh tẩy triều đình, nhằm vào phần lớn là quan viên trung tầng, từ tam phẩm trở lên, không hề nhắc đến, một mặt là những quan viên đó đều không sễ dàng dây vào, mặt khác, Lý Dịch xem xét số sách kết quả thanh tra, trừ số ít mấy cái ở ngoài, còn lại đều chênh lệch tương đối nhỏ, không ảnh hưởng toàn cục.

Rốt cuộc thuế một năm Cảnh quốc thu được cũng không vượt qua ngàn vạn hai, lão hoàng đế lại không phải người mù, lập tức không thấy một khoảng lớn, không thể không nhận ra.

Đương nhiên, nơi này là kinh thành, dưới chân thiên tử, tình huống ở ngoài kinh thành, chắc chắn nghiêm trọng hơn nơi này nhiều.

Lão hoàng đế thật đã chìm vào trong núi tiền, lâm triều hôm nay rất lâu mới tan.

Lâm triều sáng nay, chung quy vẫn vượt ngoài dự đoán của mọi người, sấm sét cũng có, nhưng không liên tục quá lâu, gió nhẹ mưa phùn nhiều hơn, chỉ khác là nếu có người không thức thời, sau mưa phùn có thể lại là sấm sét.

Mình tham nhiều ít tự trong lòng vẫn biết rõ, lúc này bệ hạ pháp ngoại khai ân, chỉ xử lý điển hình mấy người, những người còn lại, nếu chủ động quyên góp bạc, sẽ không truy cứu, nhưng cũng chỉ hiện tại mà thôi.

Tránh thoát lần này, không chắc chắn có thể tránh thoát lần sau, người nào đó trong triều, từ nay về sau, sợ là phải cẩn thận cẩn thận làm việc, nếu lại có bất kì cái gì khác người, đến lúc đó nợ mới nợ cũ tính một lượt……

Đương nhiên, trong mắt những quan viên không bị lan đến, một chiêu này của bệ hạ, thật sự cao minh tới cực độ.

Sau hôm nay, toàn bộ thế cục triều đình đều thay đổi, thế lực trong tay đều một lần nữa bị tẩy bài, đặc biệt là những bên có quan hệ mật thiết với Thục Vương, càng tổn thất trầm trọng, trong đó mấy đại gia tốc như Tần gia, Trần gia, Thôi gia tuy rằng tổn thất không nhỏ, lại cũng không động đến căn cơ, nhưng với những quan viên căn cơ còn thấp đó, bị bệ hạ nắm lấy nhược điểm, ngày sau chỉ có thể tự cầu phúc nhiều hơn……

Có thể đoán được là, sau này chuyện bệ hạ khống chế toàn bộ triều đình sẽ đạt tới đỉnh cao trước nay, thậm chí còn đạt tới thành tựu cao nhất trong trong vị hoàng đế của Cảnh Quốc……

……

……

- Bệ hạ, vậy chuyện tu bổ cái hồ trong viện toán học kia……

Hậu điện, Lý Dịch nhìn Cảnh Đế, hỏi thử.

- Ba vạn lượng.

Cảnh Đế thoạt nhìn tâm trạng không tệ, vẫy vẫy tay nói:

- Trẫm chỉ cấp ba vạn lượng, còn lại tự ngươi suy nghĩ biện pháp.

Lý Dịch giật mình, lập tức chắp tay nói:

- Tạ bệ hạ, thần xin cáo lui!

Nhìn hắn hành động quyết đoán, biểu cảm trên mặt Cảnh Đế cứng đờ, hỏi:

- Lúc đầu ngươi định xin trẫm bao nhiêu bạc?

Một chân Lý Dịch đã bước ra khỏi cửa điện, quay đầu lại nói:

- Hồi bệ hạ, ban đầu thần định xin năm vạn lượng, nhưng mà quốc khố căng thẳng, còn thiếu hai vạn lượng, thần sẽ tự mình nghĩ cách.

- Trẫm vừa rồi có phải nên nói một vạn lượng không?

Sau khi bóng dáng Lý Dịch biến mất, Cảnh Đế vuốt cằm, vẻ mặt hối hận nói.

Thường Đức nghĩ ngợi, nói:

- Nhìn dáng vẻ dứt khoát quyết đoán vừa rồi của Lý Bá Tước, năm ngàn lượng e là cũng có thể.


Bạn cần đăng nhập để bình luận