Tiêu Dao Tiểu Thư Sinh

Chương 1092: Nhi Tử Của Công Chúa Nhà Ngươi



Chương 1092: Nhi Tử Của Công Chúa Nhà Ngươi


Chương 1092: Nhi Tử Của Công Chúa Nhà Ngươi



- Khụ, khụ!

Lý Dịch thấy Từ Lão ôm lấy bầu rượu mãnh liệt rót, biết hắn có thể do ăn gà quá nhiều bị nghẹn lại.

Thích ăn gà là Nhị Thúc Công, vì thỏa mãn dục vọng ăn uống của lão nhân gia ông ta, trong nhà có năm đầu bếp chuyên môn làm gà cho lão, đủ loại cách làm, bao gồm mấy chục phương pháp, mười mấy hệ thức ăn, ngẫu nhiên sẽ còn sáng chế cách làm mới.

Trước kia, Từ Lão không thích ăn gà, hắn thích ăn đại bạch thỏ, nhưng người già ăn quá nhiều đường răng không chịu nổi, sau đó bắt đầu bắt chước Nhị Thúc Công

Lý Dịch biết Từ Lão thực ra là người Võ Quốc, nhưng đối với đại đa số Tông Sư mà nói, những tục sự kia đã không thể kích thích hứng thú của bọn họ, bọn họ truy cầu là võ đạo cao hơn nữa, đại đa số đều du lịch chọn bốn phía, tìm kiếm cơ duyên đột phá lần nữa.

Đương nhiên, Cơ duyên của Từ Lão không ở bên ngoài, ở chỗ này.

Lý Dịch đi tới, ngồi đối diện hắn, hỏi.

- Đại bạch thỏ lại phát triển ra một loại sữa đường kiểu mới lượng đường không cao, không hư răng, Từ Lão muốn nếm thử hay không?

Lão giả dơ bẩn cũng không ngẩng, nói.

- Nói đi, có chuyện gì muốn lão phu làm?

Cùng người có tính cách ngay thẳng thoải mái nói chuyện đúng là thống khoái, đi thẳng vào vấn đề, không chút dây dưa dài dòng nào, Lý Dịch ngẫm lại, nói:

- Từ Lão cũng là người Võ Quốc, hắn cũng không nguyện ý nhìn thấy bách tính Võ Quốc gặp chiến loạn, đời sống nước sôi lửa bỏng

- Không đi!

Lão giả dơ bẩn chà chà miệng, càng thêm dứt khoát nói.

Lý Dịch ngơ ngác một chút.

- Ta còn chưa nói chuyện gì đây.

- Ngươi muốn lão phu đi bảo hộ nữ oa kia.

Lão giả dơ bẩn nhìn hắn, nói:

- Lão phu không đi Võ Quốc.

Nói chuyện với người có tính cách ngay thẳng thoải mái này, một chút cũng không tốt.

Lão giả dơ bẩn đứng lên, nói.

- Có nhị tiểu thư nhà ngươi, còn có những cao thủ phía trên Thiên Bảng kia, cho dù Tông Sư cũng không chiếm được lợi thế, huống chi, Tông Sư Võ Quốc, bây giờ cũng chỉ còn lại lão gia hỏa Dương Vạn Lý kia, hắn cũng là hoàng tộc Dương thị, sẽ không ra tay với nữ oa.

Trong long Lý Dịch vốn nghĩ hắn ở vùng đất hỗn loạn, bên người có Như Nghi, còn có Nhị Thúc Công, bên ngoài càng thủ vệ trùng điệp, an toàn không có gì đáng lo lắng, lần này Dương Liễu Thanh về Võ Quốc, nguy cơ trùng trùng, bên người có một vị Tông Sư theo, cũng không cần lo lắng quá mức về an toàn.

Có điều Từ Lão đã nói như vậy, hắn cũng không kiên trì nữa, dù sao thân phận Từ Lão thuộc về khách thanh, không phải hạ nhân của hắn, hắn ngẫm lại, hiếu kỳ hỏi.

- Chẳng lẽ Võ Quốc cũng chỉ có Từ Lão và vị Dương Vạn Lý kia, hai vị Tông Sư?

- Hai

Lão già dơ bẩn phất tay, nói.

- Ba vị.

- Đây không phải còn một vị sao?

- Vị kia thì càng không khả năng, nói chung ngươi yên tâm, Võ Quốc không có nhiều Tông Sư nhàn rỗi không chuyện gì như vậy!

Lão già dơ bẩn như rất không muốn nói đề tài này, ném câu nói tiếp theo, bóng người rất nhanh biến mất.

Lý Dịch nhìn bóng lưng hắn rời đi, lắc đầu.

Có lẽ hắn thật sự lo lắng quá nhiều, chợt nghĩ, Như Nghi, Nhị Thúc Công, Từ Lão, Lão Thường, còn có vị đạo sĩ họ Viên và đạo Cô ở Tề Quốc, tất cả đều là Tông Sư, hình như Tông Sư đã đi đầy đất vậy, nhưng thực ra suy nghĩ kỹ một chút, trừ bọn họ ra, dường như cũng chưa nghe nói Tông Sư nào khác nữa.

Hắn giãn ra người một cái, trở về phòng, chuẩn bị hoàn thành bản kế hoạch chưa viết xong.

Dương Liễu Thanh gõ cửa, từ bên ngoài đi vào,

- Sư bá, người tìm ta.

Lý Dịch gật đầu, từ trong ngăn kéo lấy ra một quyển sách, đưa cho nàng, nói:

- Cái này ngươi cất kỹ, về sau sẽ có tác dụng lớn.

Dương Liễu Thanh sau khi nhận lấy nhìn, sắc mặt khẽ giật mình, nhìn hắn:

- Sư bá, cái này...

Lý Dịch chỉ bản "những điều người tạo phản cần biết", nói:

- Quyển sách này là một cương lĩnh tổng quát, cũng là cơ sở nhập môn, sau khi người lui xuống xem trước một chút, nhìn có thể hiểu hay không, có chỗ nào cảm thấy không hiểu đến hỏi ta, còn về mỗi một bước kế hoạch đằng sau, đến lúc đó căn cứ tình huống thực tế lại sửa đổi Ngạch, xin lỗi, lấy nhầm rồi.

Hắn nhìn trang bìa sách, sau khi kinh ngạc, lập tức lấy “kế hoạch bồi dưỡng nữ hoàng” trên tay Dương Liễu Thanh lại, thả lại trong ngăn kéo, lấy quyển những điều người tạo phản cần biết phía dưới kia đưa cho nàng.

- Bản này mới đúng, ngươi mấy ngày nay xem kỹ một chút, ta còn có chút việc, đi trước.

Khi đi tới cửa, bước chân hắn dừng lại, lại nói.

- Về sau mỗi khi đi một bước đều phải vạn phần cẩn thận, mấy tên nằm vùng trong đám người của ngươi, cũng nên thanh lọc một chút.

Trừ hai hộ vệ bên người Dương Phủ, Lý Dịch tin tưởng, mật thám Võ Hoàng xếp vào ở bên cạnh họ còn không ít, sự tồn tại của những người này, trước sau đều là một thử uy hiếp, còn về phân biệt cùng xử lý như thế nào, tin tưởng các nàng có cách của các nàng.

Vệ Lương và Trần Thanh đều xuất thân quân lữ, mỗi người bên người đều có một đám thân vệ tuyệt đối trung thành, cùng bọn hắn vào sinh ra tử, không thể nào có dị tâm, đầu tiên loại bỏ những người này, ngoài ra còn thừa lại hơn mười người, tất cả đều bị giữ lại vùng đất hỗn loạn, vạch ra một ngọn núi nào đó, bọn họ ở chỗ này ăn mặc không lo, nhưng muốn truyền tin tức ra ngoài thì không thể nào.

Mặc kệ trong này có nằm vùng hay không, mấy năm sau, cũng không quan trọng nữa.

Sau khi thanh tẩy phen, binh lực các nàng sẽ không đủ 500, lại thêm nhóm đầu tiên Liễu Minh an bài nhân thủ, cũng chỉ có sáu trăm người lộ diện.

Chỉ là chiến lực của bọn hắn lại không đơn giản dùng số người để cân nhắc, không nói bên trong có một bộ phận người đều là cao thủ lấy một chọi mười, lấy một chọi mấy chục, chỉ bao gồm trang bị Thiên Phạt tinh xảo, cũng đủ để nhẹ nhõm ứng đối mấy ngàn tinh binh

Võ Quốc bọn hắn.

Đương nhiên, người các nàng có thể dùng vốn ít, còn muốn dựa vào một chút nhân thủ như thế lật bàn nữa, kẻ ngu mới cứng đối cứng với quân đội Võ Quốc

Dương Liễu Thanh đại khái còn muốn chuẩn bị một khoảng thời gian, đợi đến chế định tốt bước kế hoạch đầu tiên, mới có thể đi ra khỏi vùng đất hỗn loạn, phóng ra bước cách mạng đầu tiên.

Vốn định thảo luận trước một chút với Túy Mặc mấy khoản kiểu dáng nội y sành điệu, không biết sao Vương lão đầu tìm tới cửa, việc nội y chỉ có thể chờ đợi đến tối sẽ chậm rãi trò chuyện.

Con người Vương lão đầu, Lý Dịch cực kỳ thưởng thức, hắn tư tưởng tiến bộ, lớn mật, tuy lớn tuổi, nhưng một chút cũng không bảo thủ, điểm này tại thời đại bây giờ vô cùng hiếm thấy.

Huống chi, sau cách mạng, làm Thừa Tướng, làm tấm gương sáng cho văn nhân Võ Quốc, Vương lão đầu sẽ đưa tác dụng phi thường lớn.

Như Ý và Dương Liễu Thanh đều là người tập võ, muốn các nàng đi xách đao chém người là một điều vô cùng chuyện dễ dàng, nhưng nếu như cùng các nàng giảng thống nhất tư tưởng, thống nhất mặt trận, đánh như thế nào cho tốt thổ địa chiến tranh, sau khi đại thắng, thành lập và quản lý căn cứ địa như thế nào, không chỉ có các nàng đau đầu, chính Lý Dịch cũng đau đầu.

Việc chuyên nghiệp, phải có người chuyên nghiệp làm.

- Những ngày này được Cảnh Vương giải thích, lão hủ đột nhiên hiểu rõ.

Vương lão đầu sau khi đi vào, đối với Lý Dịch cung khom người trước.

Thực ra nào chỉ là đột nhiên hiểu rõ, những ngày gần đây, sau khi nói chuyện với Lý Dịch hắn mới hiểu được, hóa ra tạo phản cũng có nhiều học vấn như vậy, bên trong rất nhiều phương diện, cùng trị quốc có cách làm khác nhau nhưng kết quả lại giống nhau đến kì diệu.

Đã sớm nghe nói kiến thức Cảnh Vương bao quát cả thiên hạ, ngày xưa ở Cảnh quốc cũng là danh thần đệ nhất, hắn luôn cho lời đồn đãi có chỗ khuếch đại, cho đến bây giờ, tự mình thể nghiệm mới hiểu được, những lời đồn kia còn quá khiêm tốn.

- Khách khí khách khí

Lý Dịch khoát tay, nói:

- Hôm nay Vương thừa tướng đến đây có vấn đề gì?

Họ Vương lão giả gật đầu, nói:

- Cảnh Vương hẳn cũng biết, nghịch tặc soán vị kia phát rồ, giết huynh giết cha xong, còn lo lắng sẽ có người khác uy hiếp được hoàng vị của hắn, gán cho tội danh, đồ sát sạch sẽ tông tộc Dương thị.

Lý Dịch gật đầu, việc Võ Hoàng làm hắn cũng nghe qua, cái này nào chỉ phát rồ, quả thực là phản xã hội phản nhân loại, là người đều không thể làm được việc như vậy

- Kể từ đó, hoàng tộc Dương thị trừ nghịch tặc kia ra, đã không có đàn ông, đợi đến sau khi công chúa điện hạ đăng CƠ, nghịch tặc kia tất nhiên khó thoát khỏi cái chết

Trên mặt lão giả họ Vương hiện ra một vệt sầu lo, nói:

- Nhưng sau điện hạ, cái thiên hạ to như vậy, cần phải giao cho người nào?

Sầu lo của Vương lão đầu Lý Dịch rất hiểu, cũng tỷ như thiên hạ Cảnh Quốc là của Lý gia, Lý Hiên ngồi, Lý Hàn ngồi đều được, nhưng chính Lý Dịch không thể ngồi, Võ Hoàng giết sạch nam nhân hoàng tộc Dương thị, sau này Dương Liễu Thanh làm nữ hoàng nhàm chán, cũng không thể tùy tiện chọn một tên họ Dương vào để truyền hoàng vị cho hắn.

Thực ra Vương lão đầu nói câu nói này không đúng, Dương gia không phải còn có một Dương Phủ bỏ đi, Vương lão đầu cũng xem như hắn chết rồi, tôn trọng người chết, hắn không nói thêm.

Chỉ là, chuyện này, nữ hoàng một thế giới khác đã cho ra đáp án.

Lý Dịch nhìn Vương lão đầu, nói:

- Chuyện nào có đáng gì, đợi sau khi công chúa nhà ngươi có con nối dõi, truyền cho con trai của nàng là được, máu chảy trên người hắn, còn không phải có một nửa của hoàng tộc Dương thị?

Đây là một vấn đề rất dễ giải quyết, để con trai của Dương Liễu Thanh họ Dương, sau đó kế thừa hoàng vị là được.

Tư tưởng của Vương lão đầu vẫn bị giới hạn, nhưng hắn có thể nghĩ đến nữ hoàng, đã rất không dễ dàng, cái này chỗ ngoặt không vòng qua được đi, Lý Dịch có thể lý giải.

Tuy hài tử của Dương Liễu Thanh theo huyết thống mà nói, không thể so sánh với hoàng tộc Dương thị chính thống, nhưng nếu đợi nàng làm Hoàng Đế, những thứ này cũng không phải là việc nữa, thế giới khác còn có một vị muốn đem hoàng vị truyền cho cháu trai.

Lão già họ Vương bừng tỉnh đại ngộ, chắp tay nói:

- Đa tạ Cảnh Vương giải nghi, lão phu thay bách tính Võ Quốc cám ơn ngươi!

- Đừng khách khí

Lý Dịch lần nữa khoát tay.

Dương Liễu Thanh sinh con kế thừa Võ Quốc, cảm tạ hắn làm cái gì, hắn cũng không thể giúp nàng sinh nhi tử.



Bạn cần đăng nhập để bình luận