Tiêu Dao Tiểu Thư Sinh

Chương 805: Lại Có Ai Phải Ngã Nấm Mốc?


Chương 805: Lại Có Ai Phải Ngã Nấm Mốc?





----------------------

- Đã là người lớn rồi, mà y phục có nếp gấp cũng không biết chỉnh lại, nếu mà không có Tiểu Thúy, muội sẽ chiếu cố chính mình như nào?

Lý Dịch giúp nàng chỉnh lý quần áo lại, nhíu mày liếc nhìn nàng một chút, lúc này mới quay đầu nhìn cô gái tóc trắng kia, mỉm cười nói.

- Ngài cũng vậy, mau vào đi.

Tằng Túy Mặc nhắn hắn, lại nhìn vị Trần phu nhân bên cạnh, trên mặt lần nữa hiện ra vẻ nghi hoặc.

Quay trở lại lần nữa, sau khi ngồi xuống ở khách đường, Lý Dịch mới nhìn Trần tam tiểu thư nói.

- Chuyện xảy ra ở tiệm vải ngày hôm qua, ta đã nghe nói rồi, thật sự cám ơn ngài.

Tằng Túy Mặc nhỏ giọng thầm thì một câu.

- Muốn cám ơn cũng phải ta cám ơn, mắc mớ gì đến chuyện của huynh.

- Như nhau, như nhau.

Ánh mắt của Trần tam tiểu thư dò xét trên mặt Lý Dịch và nàng, vừa cười vừa nói.

- A?

Trên mặt Tằng Túy Mặc lộ ra vẻ nghi hoặc, nàng phát hiện từ sau khi vị Trần phu nhân này biết tên của mình thì thái độ đối với mình liền phát sinh biến hoá cực kì rõ ràng, để cho nàng có chút nghĩ không ra.

Giờ phút này trong lòng nàng thực sự còn có rất nhiều vấn đề muốn hỏi, nhưng chỉ có thể tạm thời đè xuống.

Trần tam tiểu thư dùng một loại biểu cảm tràn đầy yêu thích liếc nhìn Tằng Túy Mặc một chút, sau đó mới quay đầu nhìn Lý Dịch, hỏi.

- Như Nghi cũng phải sinh rồi nhỉ, gần đây thân thể của nàng ổn không?

Lý Dịch gật đầu.

- Còn ba tháng nữa, nàng là người tập võ, thân thể từ trước đến nay đều rất tốt.

Trên mặt Tằng Túy Mặc lộ ra vẻ kinh ngạc, nàng cực kì hiểu Lý Dịch, hắn dù nói chuyện cùng bất cứ ai đều có chút tùy ý, thậm chí ở chung cùng trưởng bối cũng không sợ nói một số chuyện đùa sẽ ảnh hưởng đến toàn cục.

Đây là lần đầu tiên nàng thấy hắn quy củ như thế, thậm chí ngay cả xưng hô cũng đều luôn dùng kính ngữ, loại thái độ này trước đó chưa từng có, không khỏi để nghi hoặc trong lòng nàng càng lúc càng sâu.

- Túy Mặc, Câu Lan ở bên kia không có chuyện gì, chúng ta hôm nay ăn há cảo đi.

Uyển Nhược Khanh từ bên ngoài đi tới, nhìn thấy tình hình trong đường, nao nao, hỏi.

- Có khách?

- Vị này là Trần phu nhân.

Tằng Túy Mặc đứng lên, giới thiệu cho nàng một chút, sau đó mới hỏi.

- Nếu như phu nhân không có chuyện gì, không ngại ở chỗ này ăn cơm xong hãy đi.

Trần tam tiểu thư kinh ngạc, sau đó trên mặt lộ ra nụ cười, nói.

- Được.

Nàng đứng lên, đi qua, vô cùng tự nhiên dắt tay Uyển Nhược Khanh, cười hỏi:

- Vị này nhất định chính là Nhược Khanh cô nương, quả nhiên là giai nhân khó gặp.

Uyển Nhược Khanh bị nàng nhìn có chút hoảng loạn, không biết vị Trần phu nhân lần đâu gặp gỡ này tại sao lại nhiệt tình như vậy, nàng lặng lẽ liếc nhìn Tằng Túy Mặc một chút, ve mặt có hơi chút mờ mịt.

Tằng Túy Mặc cũng mờ mịt giống vậy, nàng chưa từng đề cập qua chuyện của Nhược Khanh tỷ tỷ với Trần phu nhân, tại sao lần đầu tiên gặp mặt đã gọi được tên của Nhược Khanh tỷ tỷ, giờ phút này nghi hoặc trong lòng nàng lại càng sâu, chỉ muốn đợi đến sau khi Trần phu nhân kia rời đi, nhất định phải hỏi Lý Dịch một chút.

Trần tam tiểu thư hình như phát giác được bản thân có chút thất thố, mới buông tay nàng ra, nói:

- Hôm nay quấy rầy các ngươi rồi.

- Không quấy rầy, không quấy rầy.

Uyển Nhược Khanh vội vàng nói một câu, sau đó lại nói tiếp.

- Không ngờ hôm nay có khách, ta lại đi ra ngoài mua nhiều nguyên liệu nấu ăn một chút.

- Nhược Khanh cô nương cũng không cần bận rộn như vậy đâu.

Trần tam tiểu thư quay lại nhìn rồi nói.

- Tú Nhi, ngươi ra ngoài mua chút đồ trở về đi.

Nha hoàn tên Tú Nhi vẻ mặt ngượng nghịu, đi đến bên người nàng, nhỏ giọng nói:

- Nhưng mà tiểu thư, hôm nay là sinh nhật của người, trong nhà nhị gia...

- Đi đi.

- Vâng, tiểu thư

Nha hoàn kia cắn môi, cuối cùng gật đầu, đi ra ngoài.

Uyển Nhược Khanh quay đầu lại, phân phó.

- Ngọc Châu, Tiểu Thúy, đi lấy nhân thịt cùng bột dẻo mà buổi sáng hôm nay ta đã nặn mang tới trong viện, chúng ta qua bên kia làm sủi cảo.

- Hì hì, làm sủi cảo đi.

- Ngươi đứng nhìn là được, cái mà ngươi gói có thể ăn sao?

- Nói như kiểu cái của ngươi gói thì có thể ăn được vậy, vẫn phải dựa vào Nhược Khanh tỷ tỷ.

Hai tiểu nha hoàn líu ríu nhanh chóng chạy đi, Uyển Nhược Khanh cùng Trần tam tiểu thư cười nói đi ra ngoài, Tằng Túy Mặc cùng Lý Dịch đi ở phía sau mấy bước, nàng quay đầu, hỏi:

- Huynh cùng Trần phu nhân, quen biết từ lúc trước sao?

Lý Dịch lắc đầu, nói.

- Chuyện này nói rất dài dòng, sau này sẽ nói cho muội biết.

Tằng Túy Mặc gật đầu, lại trừng mắt liếc nhìn Lý Dịch một chút, hỏi:

- Không phải huynh nói mình là cao thủ võ lâm, trong phương viên 30 trượng có bất kỳ gió thổi cỏ lay nào đều không thể qua được lỗ tai của huynh?

Khoác lác chính là khoác lác, hắn cũng chỉ lợi hại hơn một chút so với người bình thường, phương viên 30 trượng, thanh âm người khác nói chuyện, hắn thật nghe rõ ràng hơn người bình thường nhưng cũng không phải khoa trương như vậy, nếu không lần trước cũng không thể bị lão hoàng đế trốn ở đằng sau rừng cây bắt tận tay day tận mặt.

- 30 trượng có chút khoa trương, công lực thực sự của ta yếu hơn một chút so với 30 trượng.

- Vậy là bao nhiêu?

- Ba trượng.

- Khoảng cách một cánh cửa, là ba tấc phải không?

Lý Dịch có chút nổi giận nhìn nàng.

- Tại sao con gái luôn thắc mắc nhiều như vậy.

Nàng nghĩ một lát, mới nói.

- Vừa rồi trên y phục của ta không có nếp gấp.

- Nơi này, nơi này, còn có nơi này, đèn lồng, đèn lồng treo lại.

- Những người nên mời đều phải kiểm tra đối chiếu lại một lần, ai, ai không hợp ý nhau, ngươi hỏi lại lần nữa, bệnh, bệnh thì để hắn cút!

- Túy Nguyệt Lâu ngày hôm nay có nhiều khách nhân, thịt rượu vẫn phải chuẩn bị một chút thời gian, khách nhân nào, đều đuổi ra ngoài cho ta, ngày hôm nay nếu có một món ăn xảy ra vấn đề, bọn họ sau này cũng không cần mở cửa nữa!

- Cái gì, 20 bàn quá nhiều, để bọn hắn cứ thế mà làm, ăn một bàn ném một bàn còn không được!

- Đều chú tâm một chút cho ta, chuyện buổi tối hôm nay nếu như làm hỏng, tất cả đều cuốn gói cút hết!

Phủ đệ của Trần Quốc Công, Cấp Sự Trung Trần Trùng hôm nay không có chút bộ dáng nào của trọng thần triều đình, bước nhanh mà đi trong phủ, không có chút hình tượng nào há miệng rống to, khiến người làm trong phủ đều nín hơi ngưng thần, cẩn thận từng li từng tí.

Hôm nay chính là sinh nhật của tam tiểu thư, nhị gia từ nửa tháng trước đã bắt đầu chuẩn bị, không chỉ có mời đông đảo khách mời có thân phận tôn quý, bên trong Quốc Công Phủ còn giăng đèn kết hoa khắp nơi, buổi tối còn có danh ca nổi danh nhất Kinh Thành sẽ lên đài biểu diễn, khúc nghệ tạp kỹ tất nhiên sẽ không thể thiếu, dựa theo thông lệ của những năm trước, màn biểu diễn pháo hoa lộng lẫy nhất hàng năm trong Kinh Thành sẽ xuất hiện vào tối nay.

Thông lệ này đã tiếp tục hai mươi mấy năm, không một năm nào bỏ sót.

Đây cơ hồ là chuyện quan trọng nhất trong một năm của Quốc Công Phủ, những năm gần đây, còn quan trọng hơn so với sinh nhật của gia chủ và nhị gia.

Trong Trần gia, địa phương khác có sơ hở, còn có khả năng được tha thứ, nhưng nếu như hôm nay cho dù chỉ có một chút sai sót nhỏ, đổi lại cũng sẽ là phạt nặng.

Sau khi triệt để dò xét lại Trần phủ lần thứ ba, Trần Trùng ngửa đầu rót một chén nước trà lạnh ngắt, lúc này mới hỏi.

- Tam tiểu thư đâu, vẫn chưa về sao?

Một tên hạ nhân của Trần phủ lập tức đi lên trước, nói.

- Tam tiểu thư sáng sớm đã ra ngoài, đến hiện tại vẫn chưa về.

Trần Trùng phất tay.

- Phái người đi tìm kiếm, ngày hôm nay đừng để xuất hiện bất cứ vấn đề gì.

Vừa dứt lời, có một hộ vệ vội vàng đi đến từ đằng xa, thấp giọng nói bên tai Trần Trùng vài lời, trên mặt Trần Trùng lập tức âm trầm xuống.

Âm thanh biến thành lạnh lẽo hỏi.

- Ngươi nói cái gì, tam tiểu thư đi hẻm Dương Liễu, tên Lý Dịch kia cũng ở đó?

Hộ vệ kia liên tục gật đầu.

- Vâng, sau khi thuộc hạ biết chuyện, lập tức trở về bẩm báo!

- Mấy người các ngươi, theo ta ra ngoài!

Trần Trùng lạnh giọng phân phó một câu, bước dài ra cửa phủ.

Một hàng hơn mười người từ Trần phủ đi ra, làm cho một số người trên đường lần nữa trố mắt.

Hôm qua Cấp Sự Trung dẫn người trùng kích Ninh Viễn Hầu Phủ, đại đa số mọi người cũng không biết đã phát sinh chuyện gì, nhưng có chút người biết chuyện lại hết sức rõ ràng, cho dù có Thôi gia, Tần gia cùng một số người khuyên can, Ninh Viễn Hầu Phủ vẫn phải trả giá cực lớn, mới lắng lại việc này.

Hôm nay, nhìn bộ dáng này của nhị gia Trần gia nhị gia, chẳng lẽ có ai phải ngã nấm mốc nữa?

Bạn cần đăng nhập để bình luận