Tiêu Dao Tiểu Thư Sinh

Chương 637: Điên Cuồng Đấu Giá



Chương 637: Điên Cuồng Đấu Giá

----------------------

Phụt….

Nữ tử kia còn chưa mở miệng, mấy người nữ tử bên cạnh đã bật cười trước.

- Chúng ta đã gặp nhau ở nơi nào rồi...

Đây là câu nói không xa lạ gì với các nàng, là chiêu số mà mấy tên tự xưng nam tử tài tuấn quen dùng.

- Tố Tố, vị công tử này đang hỏi muội đó.

Một người nữ tử đứng bên cạnh giật nhẹ tay áo vị nữ tử kia, buồn cười hỏi.

Nữ tử được gọi là “Tố Tố” nghiến chặt hàm răng, nói:

- Từ trước tới nay ta chưa từng gặp qua người này, chúng ta đi thôi.

Trên mặt Lý Hiên lộ ra vẻ nghi ngờ, tuy nữ tử này nhìn cực kỳ quen mắt, nhưng hắn thực sự không nghĩ ra được mình đã gặp ở đâu. Ngay sau đó, trong đầu hắn chợt loé sáng, bỗng nhiên nói:

- Có phải cô có một người huynh đệ gọi là Trầm Sổ đúng không?

Một vị nữ tử bên cạnh “Tố Tố” hỏi:

- Tố Tố, nhà muội có một người gọi Trầm Sổ?

- Không có, người này chắc có bệnh, chúng ta đi thôi.

“Tố Tố” trừng mắt Lý Hiên một cái, sau đó nhanh chân rời đi.

- Người đó chính là thế tử điện hạ, toàn bộ kinh đô, người so với hắn càng kiệt xuất cũng chỉ có vị Lý Bá Tước kia. Tố Tố cần phải nói cẩn thận, bị người nghe được không tốt.

Một nữ tử đi sau lưng nàng quay đầu nhìn thoáng qua, nhắc nhở một câu.

- Cái gì mà kinh đô tam kiệt, chẳng qua chỉ là một tên….một tên dâm tặc vô sỉ….

Trên mặt Trầm Tố lộ ra sự xấu hổ, nàng thấp giọng nói một câu, chỉ là nửa câu sau rất nhỏ, trừ nàng ra thì không có người nghe được.

Ngoài điện, Lý Hiên lắc đầu, nhìn thấy Sùng Nguyên Điện đã mở, đám đông bắt đầu vào tràn vào bên trong, nghi ngờ nói.

- Chẳng lẽ hôm nay hắn ta thật sự không đến?

Sùng Nguyên Điện là nơi tổ chức đại hình lễ mừng, không gian trong điện cực kỳ rộng rãi, sau khi đám đông ùa vào liền nhìn thấy trong điện đèn đuốc sáng trưng, từng dãy bàn kéo dài từ cửa đại điện đến tận cùng bên trong. Xung quanh mỗi một bàn đều có cấm vệ trong cung trông coi.

- A, nơi này cũng có một pho tượng lưu ly Quan Âm, còn lớn hơn cả pho tượng ở Hàn Sơn Tự nữa!

Vừa đi vào đại điện là đã nhìn thấy một pho tượng lưu ly Quan Âm, một tên quan viên không khỏi hô to.

Sau lưng hắn, ánh mắt mấy tên cao tăng nổi tiếng trong kinh đô lộ ra tia sáng.

- Nhìn xem bình Như Ý này, trời ạ, trong suốt óng ánh, không chứa một tia tạp chất...

- Chén lưu ly, đèn lưu ly, đũa lưu ly, tất cả đều làm từ lưu ly, cũng chỉ có hoàng gia mới có thể có nội tình như vậy.

- Phía trước còn có, phía trước còn có, ta lại nhìn thấy một pho tượng Phật...



...

Mọi người vốn dĩ không có chờ mong gì nhiều đối với hội giám thưởng lưu ly hôm nay, nhưng ai mà ngờ được, hoàng cung lại có nhiều đồ lưu ly đến như vậy!

Lưu ly là điềm lành, là bảo vật, ai mà không muốn cất giữ vài món lưu ly ở trong nhà mình, vì gia tộc mang đến nhiều khí vận, nhiều phúc phận, khiến cho toàn bộ gia tộc kéo dài lâu hơn một chút…Tuy rằng không biết điều này có đúng hay không, nhưng thà rằng tin có còn hơn không tin, biết đâu linh nghiệm?

Hơn nữa, đây chính là lưu ly mà hoàng gia cất giữ, nói không chừng họ cũng có thể nhận lấy được một ít khí vận từ hoàng gia, hôm nay vô luận như thế nào, chắc chắn phải mua được một món.

Nhìn lướt qua một vòng, những đồ vật bằng lưu ly chỉ có vài chục món, hoàn toàn không đủ cho tất cả những người có mặt ở đây, huống chi còn có rất nhiều hòa thượng muốn tranh đoạt với họ. Muốn đoạt được một món, sợ là không phải việc dễ dàng gì.

Nhìn ánh mắt của những tên hòa thượng kia khi thấy tượng Phật lưu ly, chúng còn tỏa sáng hơn cả mái đầu trọc của họ, mọi người đã biết ngày hôm nay sợ là sẽ có một trận đánh ác liệt.

- Lão gia, cây trâm lưu ly này, một hồi ngươi chắc chắn phải lấy được nó!

Một người phụ nhân trung niên quay đầu nhìn nam tử bên cạnh nói.

Nam tử nhướng mày, nói:

- Vớ vẩn, cây trâm này sợ là gần ngàn lượng bạc, trong nhà nào có nhiều tiền như vậy cho ngươi tiêu xài?

Người phụ nhân thần sắc ảm đạm, than thở:

- Thiếp thân đến Mã phủ đã nhiều năm như vậy, đã bao giờ từng cầu qua lão gia việc gì chưa?

- Cái này...

Trên mặt nam tử lộ ra vẻ khó xử.

Một chỗ khác, giọng nói đau buồn của một nữ tử trẻ tuổi vang lên.

- Phu quân, chiếc vòng cổ bằng lưu ly này khiến thiếp thân nhớ tới mẫu thân đã qua đời, phu quân giúp thiếp thân mua nó được chứ?

Lại ở chỗ khác, một nữ tử kéo cánh tay người bên cạnh, chỉ vào một hộp gồm đặt ở trên bàn, lẩm bẩm nói:

- Tướng công, đây chính là chuỗi vòng tay thường xuyên xuất hiện trong giấc mơ của thiếp…..

Mỏ lưu ly, phật châu lưu ly, tượng Phật lưu ly, lư hương lưu ly...

Cho dù ở hiện trường có rất nhiều người được ca tụng đại đức cao tăng, khi đối diện với những thứ này, trên mặt cũng khó tránh khỏi lộ ra biểu tình thất thần hoặc khiếp sợ.

Họ thậm chí sinh ra một loại ảo giác, hội thưởng giám lưu ly này chính là chuẩn bị vì họ….



...

- Bệ hạ, từ lúc nào mà trong cung có nhiều lưu ly như vậy?

Phía trước nhất có một nơi dùng màn ngăn cách, Thôi quý phi nghi ngờ nhìn Cảnh Đế hỏi.

- Là do trẫm mấy ngày trước đó thanh tra mật tàng hoàng thất phát hiện được, hẳn đã qua mấy chục năm, là bảo vật mà dân gian hiến lên. Những vật này để đó cũng vô dụng, nếu đã lấy từ dân chúng thì hôm nay trẫm sẽ đưa chúng nó lại cho dân chúng......

- Bệ hạ nhân đức….

Thôi quý phi nghĩ một lát, lại nói:

- Thần thiếp có thể lấy một tượng phật nhỏ được không, lưu ly chính là bảo vật của Phật môn, thần thiếp sớm tối vì bệ hạ cầu phúc, có lẽ có thể càng linh nghiệm hơn một ít.

Cảnh Đế gật đầu nói:

- Chuẩn.

Một tên thái giám đứng ở phía trước nhất, nói:

- Chư vị, bệ hạ có chỉ, hôm nay cho phép bán những đồ vật lưu ly này, mọi người có thể tùy ý đấu giá, người ra giá cao thì được. Ngân lượng bán được sẽ sung toàn bộ vào quốc khố, giá của mỗi một đồ vật đã được viết ở trên hộp, hiện tại chư vị có thể bắt đầu đấu giá….

Trong điện không ít người đang chờ đợi giờ khắc này, lúc này đã có người gấp không nhịn được chạy tới xem.

- Ba ngàn lượng, một bỉnh lưu ly như ý này lại muốn ba ngàn lượng….

- Một ngàn lượng cho một cây trâm lưu ly, ước chừng gấp mười lần Kim Ngọc Các!

- Phật châu lưu ly ba ngàn lượng, mỏ hai ngàn lượng, lư hương hai ngàn lượng, pho tượng Phật này…một vạn lượng!





Mặc dù đã sớm biết lưu ly khó được, giá cả hẳn cũng sẽ không tiện nghi, nhưng mà sau khi xác nhận vẫn có người trợn mắt há mồm.

Một ít quan viên có mặt ở hiện trường, trước đó vài ngày mới nộp lên gần một nửa gia tài, chỗ nào có thể mua được những vật này?

Coi như thật sự mua được, họ dám mua sao?

Đây không phải rõ ràng nói cho bệ hạ, trước đó họ tham ô càng nhiều sao?

Còn về mấy quan viên không gặp rủi ro ngày hôm ấy, bọn hắn cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Hai vị Tể Tướng một năm mới có bao nhiêu bổng lộc, họ những tên quan viên ngũ phẩm tứ phẩm, lập tức lấy ra mấy ngàn lượng đi mua lưu ly, như vậy có khác gì trực tiếp đứng trước mặt bệ hạ nói rõ mình nhận hối lộ tham ô?

Đương nhiên, quần thần không có tiền mua, cũng không có can đảm mua, nhưng không có nghĩa các quyền quý không có.

Nội tình của họ còn thâm sâu hơn chúng quan viên gấp mấy lần.

Lúc này có người đi đến trước một cái bàn, nói:

- Ba ngàn lượng, nếu không còn ai ra giá nữa thì Bỉnh Ngọc Như Ý này ta sẽ bắt lấy.

- Nói đùa, ba ngàn lượng đã muốn bắt lấy, ta ra 3,050 lượng.

Lại có một người đi tới, cười giễu nói.

- Bốn ngàn lượng.

- 4,050 lượng.

Người kia cười nói:

- Năm mươi lượng còn chưa đủ đi Túy Nguyệt Lâu tiêu sái một hồi, vô luận ngươi ra bao nhiêu tiền, ta đều sẽ ra nhiều hơn ngươi năm mươi lượng.

-....

Nam tử lên tiếng đầu tiên suy nghĩ một lát.

- 4,051 lượng.



...

- Pháp Hoa Tự chúng ta chắc chắn phải bắt lấy pho tượng Phật này, cho dù hai vạn lượng cũng phải lấy!

- Tượng Phật chỉ có hơn mười cái, chúng ta chắc chắn phải bắt lấy chí ít một cái, không thể bị họ hạ thấp được!

- Số lượng Tượng Phật có hạn, sợ là tranh giành không lại bọn hắn, nhưng xâu phật châu này chúng ta chắc chắn phải bắt lấy!





- Ta ra bốn ngàn ba trăm lượng!

- 4,301!

- 4,302!

Lý Dịch đi tới ngoài điện, thấy mấy tên cấm vệ đang kéo hai người từ trong điện đi ra ngoài, hắn liếc nhìn một chút, sau đó quay đầu nhìn Lý Minh Châu, oán trách:

- Ngươi xem, một hai phải ăn cơm chiên trứng cho bằng được, chúng ta tới chậm rồi đấy?



Bạn cần đăng nhập để bình luận