Tiêu Dao Tiểu Thư Sinh

Chương 745: Cướp Gả Đàng Hoàng




Chương 745: Cướp Gả Đàng Hoàng





----------------------

Trong tiểu viện, Tiểu Hoàn khom người, dán lỗ tai mình lên cái bụng hơi nhô ra của Như Nghi, chờ một lúc nàng mới ngẩng đầu, nghi hoặc hỏi.

- Tại sao không cử động….

- Lúc này mới bao nhiêu tháng, nào có thể nghe được dễ dàng.

Lý Dịch nhéo má Tiểu Hoàn, theo lý thuyết thì thời gian này hẳn sẽ có thai động, nhưng mà có thể do Như Nghi và hắn đều ưa thích yên tĩnh cho nên tiểu gia hỏa cũng không thích vận động, hắn thò đầu tới gần.

- Ta cũng muốn nghe một chút...

Loli ngạo kiều đứng bên cạnh Lý Dịch, chắp hai tay ra phía sau, thân người hướng về phía trước hiếu kỳ nhìn quanh, đôi mắt liên tục chớp chớp, còn ở nơi xa hơn, Vĩnh Ninh đang ngồi trên xích đu, Đoan Ngọ đứng phía sau nhẹ nhàng đẩy….

Như Nghi mỉm cười nhìn bọn họ, toà tiểu viện yên tĩnh lâu nay rốt cục lại trở nên náo nhiệt.

Kỳ thật, tin tức Lý Dịch trở về cũng không có nói cho bao nhiêu người, hắn cũng chỉ đi đến hoàng cung một lần, sau khi về nhà thì không ra ngoài nữa, bây giờ đã là ngày thứ ba.

Chủ yếu là hắn vất vả lắm mới trở về, muốn an nhàn mấy ngày, ở bên cạnh Như Nghi nhiều thêm một chút. Một khi tin tức truyền đi, sợ rằng trong nhà không yên tĩnh được.

Những việc trải qua mấy năm nay, tuy hữu kinh vô hiểm, gặp chuyện dữ hóa lành, thậm chí còn có chút thu hoạch, nhưng Lý Dịch chân chính trải qua mới biết rõ chỗ hung hiểm trong đó, cũng làm cho hắn càng thêm trân quý hết thảy những gì đang có và sau này sẽ có.

Cuộc sống yên tĩnh điềm đạm như hiện giờ, đạt được không dễ.

Yên ổn thực sự đạt được không dễ dàng, tuy tin tức hắn trở về không có gióng trống khua chiêng lan rộng ra ngoài, nhưng sẽ luôn có ít người có thể thông qua đủ loại con đường biết được.

Lý Hiên mặt đen xông tới, nhìn Lý Dịch, tức giận nói.

- Ngươi đã trở về ba ngày cũng không chịu thông báo cho ta một tiếng, nếu không phải hôm nay Minh Châu nhắc một câu, đến bây giờ ta cũng chưa biết!

Lý Dịch tạm thời không nói đây là quyết định của mình, con hàng này có chuyện tốt hoàn toàn không nhớ tới hắn, ngược lại mỗi lần có chuyện phiền toái đều không quên, muốn có thời gian thanh nhàn, nhất định phải trốn tránh cái tên này ra xa một chút.

Mặt đen hiển nhiên chỉ giả vờ, Lý Hiên từ trước đến nay không tim không phổi, trong mắt chỉ có những thứ đồ vật kỳ lạ cổ quái, quả nhiên, một giây sau trên mặt hắn đã hiện ra sự vui mừng khó có thể che giấu, vui vẻ nói.

- Đi thôi, đi ra ngoài uống rượu chúc mừng một chút, đi Quần Ngọc Viện, chỗ cũ!

Lão Phương nghe vậy mãnh liệt gật đầu, hình như cực kỳ đồng ý đề nghị này, Lý Dịch khoát tay.

- Không đi Quần Ngọc Viện, nếu đã đến thì lưu lại ăn bữa cơm đi.

Lý Hiên hỏi.

- Ngươi vào bếp?

Lý Dịch gật đầu, sau khi trở về, một ngày ba bữa của Như Nghi, hắn không muốn để người khác làm.

Lý Hiên gật đầu.

- Vậy thì lần này ta sẽ không khách khí….

Lý Dịch tự nhủ ngươi có lần nào khách khí, sau đó hắn thấy Lý Hiên thoáng nghiêng thân mình, chỉ vào một người sau lưng.

- Giới thiệu một chút, vị này là Trầm Sổ, ngươi chớ nhìn hắn lớn lên nhu nhược, bản lĩnh cũng không nhỏ, sau này ngươi đến Viện Khoa Học sẽ biết.

- Gặp qua Lý Hầu Tước.

Người trẻ tuổi sau lưng Lý Hiên tiến lên một bước, chắp tay chào hỏi.

Lý Dịch tùy ý hồi lễ.

- Trầm huynh không cần khách khí.

Lý Dịch rất hiếm khi thấy Lý Hiên đối xử với người nào nhiệt tình, xem ra vị Trầm Sổ này hẳn có chút năng lực, không khỏi nhìn nhiều hai lần.

Người này lớn lên da mịn thịt mềm, cảm giác hơi nhu nhược, nhưng hắn cũng chỉ nhìn xem hai lần, sau đó lập tức dời mắt sang nơi khác.

- Thân thể của thế tử phi thế nào rồi?

Lý Hiên khoát tay, nói.

- Nàng ấy vẫn còn ở trong cung, cực kỳ tốt, bên người có mấy vị ngự y đi theo, ngay cả ta muốn gặp cũng phải được nương nương đồng ý….

Lý Hiên nói một hồi, rồi như chợt nhớ tới cái gì, hắn quay sang nhìn Lý Dịch, ánh mắt khác hẳn.

- Kỳ thật, ta có một ý tưởng...

Lý Dịch khoát tay.

- Nếu như việc về Viện Khoa Học, trước đừng nói cho ta, gần đây không đàm luận những chuyện này.

- Không phải….

Lý Hiên vội vàng lắc đầu.

- Thời gian Thấm Nhi và nương tử nhà ngươi mang thai chênh lệch không nhiều, hẳn lâm bồn cũng không khác nhau mấy, với quan hệ của hai nhà chúng ta, dứt khoát kết làm thân gia đi?

Không đợi Lý Dịch đáp ứng, hắn lại tiếp tục nói.

- Nếu cả hai đều nam nhi hoặc nữ nhi, thì để bọn họ kết nghĩa kim lan, sau này nâng đỡ lẫn nhau, nếu một nam một nữ thì kết giao, ngươi cảm thấy thế nào?

- Không được!

Lý Dịch chém đinh chặt sắt, dứt khoát cự tuyệt.

Chuyện này, hắn đương nhiên không đồng ý.

Nếu như nhà mình sinh nhi tử còn tốt, tuy tên này không đáng tin cậy, nhưng lớn lên cũng rất ngọc thụ lâm phong, nhan sắc của thế tử phi cũng coi như ngàn dặm chọn một, với gen của hai người thì sinh ra nữ nhi hẳn sẽ không quá kém, vừa vặn tiện nghi con trai mình.

Nhưng nếu như ngược lại, tên tiểu tử thúi nhà Lý Hiên muốn tai họa cô nương nhà mình…nằm mơ đi!

Lý Hiên kinh ngạc hỏi:

- Tại sao?

- Ngươi cũng đừng quá quan tâm tới việc của bọn nhỏ, chúng ta không thể ép duyên ….

Lý Dịch liếc hắn một cái.

- Lúc trước ở phủ Khánh An, không biết ai vì một việc hôn sự mà uống đến say mèm, nước mắt nước mũi đầy mặt….

Trầm Sổ ngồi một bên nghe vậy có chút kinh ngạc nhìn thoáng qua Lý Hiên, nàng không ngờ người này còn trải qua chuyện đó.

Trên mặt Lý Hiên lộ ra vẻ xấu hổ, vội nói.

- Chẳng phải bây giờ chúng ta cũng rất tốt...

Tuy Lý Hiên nói như vậy nhưng trong giọng nói lại không có tự tin.

Hiển nhiên, đến giờ phút này, khi hắn nhớ tới đoạn thời gian kia, ký ức vẫn còn mới mẻ.

Lý Dịch đứng lên, vỗ vỗ tay, đi về phía phòng bếp.

Những gì Lý Hiên mới vừa nói, thật ra cũng có chỗ đáng khen.

Kết nghĩa kim lan là có thể, nhưng thông gia gì gì đó vẫn xem duyên phận.

Ép duyên đáng sợ như thế nào, đời trước hắn không thể nghiệm khắc sâu nhưng hiện giờ hắn lại ghét cay ghét đắng việc này.

Lý Hiên và thế tử phi có thể có được một kết quả tốt, trong đó còn phải nhờ đến một ít nhân tố ngẫu nhiên, nhưng những gì phát sinh trên người hắn, liên quan đến ân oán của hai đời khiến hắn hiện giờ nhớ tới vẫn không cách nào tiêu tan.

Chuyện kia đã biến thành một nút thắc bế tắc.

Bữa cơm này, Lý Hiên ăn không có chút áp lực, trong lúc ăn cũng nói đến một số nan đề Viện Khoa Học gặp phải, Lý Dịch chỉ đề điểm hắn một vài chỗ quan trọng. Đối với Lý Hiên mà nói, quá trình thăm dò và phát hiện mới có thể khiến hắn có được cảm giác thỏa mãn.

- Tạm thời đừng đi rêu rao việc ta trở về.

Lúc Lý Hiên gần đi, Lý Dịch căn dặn hắn một câu.

Thời gian thư giãn có thể qua một ngày thì tốt một ngày, tuy hiện giờ vẫn còn có rất nhiều chuyện cần hoàn thành, nhưng trước mắt Lý Dịch vẫn không muốn bị việc khác quấy rầy.

Lý Hiên phất tay, tỏ vẻ đã biết.

Đi ra cửa viện, hắn theo thói quen quàng vai Trầm Sổ, cười nói.

- Tính tình của cái tên đó chính là như vậy, sau khi trở về, ngươi nhớ kỹ đừng nói cho người khác.

Trầm Sổ nhíu mày, cho tới bây giờ nàng vẫn chưa thể thích ứng với sự thân thiện của Lý Hiên, khẽ kéo cánh tay hắn xuống, nhỏ giọng trả lời.

- Đã biết….

Lý Hiên sờ mũi một cái.

- Ta nói ngươi, có thể giống như nam nhân một chút không, tính tình nhu nhược như vậy, về sau nữ tử nhà ai nguyện ý gả cho ngươi….

- Ai cần ngươi lo!

Thanh âm của Trầm Sổ rốt cuộc lên cao thêm một chút.

Trong tiểu viện, Lý Dịch không nghe thấy những âm thanh bên ngoài.

Hắn đứng sau lưng Như Nghi, nhẹ nhàng đấm bóp bả vai cho nàng.

Như Nghi vẫn còn có chút không thích ứng việc này, nhưng nàng cũng không tiện mở miệng nhắc nhở, đành phải nói sang chuyện khác.

- Những gì Lý Hiên thế tử mới vừa nói, tướng công thật sự không cân nhắc sao?

Lý Dịch lắc đầu.

- Hôn nhân không phải trò đùa, sao có thể qua loa, tùy tiện định ra hôn nhân đại sự cho bọn nhỏ, sợ rằng sau này cả hai sẽ oán trách chúng ta...

Không gian bỗng trở nên yên tĩnh lại, một hồi sau Như Nghi mới nói.

- Như vậy….Chúng ta thì sao?

Động tác trên tay Lý Dịch khựng lại một chút, hắn nghĩ nghĩ, nói.

- Đừng quên, ta là áp trại phu quân của nàng, cướp gả đàng hoàng (*) ---- Không hề qua loa, tùy tiện.

(DG: Cướp gả đàng hoàng: Nghĩa gốc là “Minh môi chính cưới” (明媒正娶), nghĩa là nhà gái được nhà trai cưới hỏi đàng hoàng, Lý Dịch là áp trại phu quân nên tác giả cải biến từ một chút cho đúng với tình hình thực tế.)



Bạn cần đăng nhập để bình luận