Tiêu Dao Tiểu Thư Sinh

Chương 792: Bệ Hạ Anh Minh



Chương 792: Bệ Hạ Anh Minh





----------------------

Sau khi Từ đại nhân mở miệng, Cảnh Đế gật đầu, nhìn về phía một bên khác.

- Ngụy khanh?

Một người trung niên đi ra, khom người nói.

- Thần chúc mừng bệ hạ!

Đây là một vị cấp sự Môn Hạ Tỉnh, Môn Hạ Tỉnh phụ trách xem xét và góp ý đối với mệnh lệnh của thiên tử, nắm giữ quyền lực thu hồi chiếu thư và bác bỏ tấu chương từ triều thần đến Hoàng Đế, trong bốn vị cấp sự Môn Hạ Tỉnh, vị Ngụy đại nhân trước mắt này là người được bệ hạ coi trọng nhất.

Ánh mắt Cảnh Đế lại chuyển.

- Dương khanh?

Một vị nào đó của Trung Thư Xá Nhân gần đây được coi trọng đứng ra, cất cao giọng nói.

- Thần chúc mừng bệ hạ!

Ánh mắt Cảnh Đế nhìn về phía trước nhất.

Trầm Tướng ngẩng đầu, trên mặt tươi cười, nói.

- Bệ hạ anh minh!

Triều đình lúc đầu ồn ào, sau khi mấy vị đại quan trong triều lần lượt mở miệng, dần dần an tĩnh lại.

Không thích hợp, quá không đúng!

Vừa rồi, bệ hạ điểm danh mấy vị kia đều là trọng thần rất có tiếng nói trong triều, bọn họ và vị kia Lý Huyện Hầu cũng không có quan hệ cá nhân, hôm qua trên triều đình, cũng không có đồng ý đối với việc bệ hạ phong thưởng cho Lý Huyện Hầu, nhưng ngày hôm nay, bọn họ đều bị sao vậy?

Vốn đang cầm thái độ phản đối chuyện này, tính toán nhìn ý kiến của các đại thần, nhưng sau đó lập tức bóp tắt ý nghĩ nào đó.

Để cho mấy vị đại quan trong triều này thay đổi ý nghĩ, việc này, tất có nội tình!

Mà hơn mười người mới vừa rồi dùng ngôn từ sắc bén, cực lực phản đối với chuyện này kinh ngạc đứng tại chỗ, giờ khắc này, rốt cục cảm nhận được một loại tâm tình gọi là cô độc và tịch mịch.

Ngay vào lúc này, Cảnh Đế nhìn phía dưới, mở miệng lần nữa.

- Tần ái khanh?

Hơn mười người nghe vậy, thân thể đều chấn động, ánh mắt đồng thời nhìn hướng một hướng khác.

Đúng vậy, Tần Tướng, bọn họ còn có Tần Tướng, vô luận như thế nào, Tần Tướng đều đứng về phía bọn họ!

Giờ này khắc này, bọn họ đã không cầu bệ hạ có thể thay đổi quyết định, chỉ cầu có thể có một vị người đầu lĩnh, làm chỗ dựa cho bọn họ, giúp bọn họ chịu đựng áp lực đến từ những đại thần kia.

Biểu hiện trên mặt Tần Tướng có chút hoảng hốt, hôm qua, sau khi xuất cung, hắn trực tiếp trở lại phủ, trong đầu lặp đi lặp lại suy nghĩ về những lời nói kia của Lý Dịch, một khách cũng không tiếp, một đêm chưa ngủ.

Cho đến sáng sớm hôm nay, trước đó, một ít ý nghĩ liên quan tới quốc sự cực kỳ mơ hồ trong đầu hắn đã thể hiện đầy đủ rõ ràng trên mặt giấy.

Hắn ngẩng đầu, thanh âm hơi có khàn khàn.

- Bệ hạ anh minh!

Phía sau, hơn mười người kinh ngạc nhìn qua, trong đầu hình như có lôi đình loạn vũ.

Tần Tướng, Tần Tướng, đang nói cái gì?

Trường An Huyện Hầu Lý Dịch và Thục Vương điện hạ như nước với lửa, trên triều đình phàm là có lợi đối với hắn, bọn họ chắc chắn ngăn cản, Tần Tướng nói lời ấy chẳng phải là làm phản đồ?

Bọn họ bắt đầu có chút không hiểu ra sao.

Hai vị Tể Tướng, bao gồm mấy vị đại thần cấp cao trong triều nhất trí phát biểu, rốt cuộc quyết định chuyện này, đầy triều lại không có một âm thanh phản đối nào.

Thái độ của những đại thần này, bao gồm Tần Tướng tự nhiên khiến cho trong lòng mọi người nhiều lần nghi ngờ, mà giờ khắc này cũng không tiện hỏi rõ.

Còn về một số người khác, trong lòng không chỉ nghi ngờ.

Thái độ mấy vị đại thần thay đổi, lập trường của Tần Tướng để hôm nay bọn hắn trở thành trò cười trên triều, quan niệm nhân sinh cùng thế giới quan song trọng sụp đổ, sau đó họ cũng bắt đầu dần nghĩ lại lập trường của mình.

Kim Tử Quang Lộc Đại Phu trẻ tuổi nhất từ khi khai quốc đến nay, thần tử bệ hạ tin dùng nhất, chí ít trong thời gian quốc gia vẫn do bệ hạ chưởng quản, đối địch với hắn, không khác gì tự rước nhục.

Chờ cho đến lúc đó, gây thù với hắn trên triều đình sẽ không có kết quả tử tế.

Đối nghịch với thần tử mà thiên tử chuyên sủng, từ trước đến nay đều không có kết cục tốt.

Nhưng rất nhanh bọn họ phát hiện, không cần mấy năm, mấy tháng, mấy ngày, thậm chí ngay cả mấy canh giờ cũng chưa tới, bọn họ đã chờ đến một ngày này.

Sau khi phong Lý Dịch là Kim Tử Quang Lộc Đại Phu, bệ hạ tuyên bố một việc.

Long thể bệ hạ không khỏe, cần phải tĩnh dưỡng, dừng tảo triều vô thời hạn, cũng di giá hành cung đến Phù Dung viên, chuyện triều chính vẫn như cũ do hai vị Tể Tướng tổng lĩnh, ngay lúc này, bệ hạ không triệu Thục Vương về kinh đô, phía trên hai vị Tể Tướng, quyền quyết định đại sự triều chính không phải giao cho một vị hoàng tử nào mà chính là trưởng công chúa.

Đây thật sự là một việc không có đạo lý.

Ngày bình thường, Trưởng công chúa cũng thường xuyên tham dự triều chính, giống như đề xuất luật hôn nhân mới, thành lập học viện nữ tử cùng chuyện thư viện mấy ngày trước, thực những chuyện này, đặt ở một năm trước, dưới cái nhìn của bọn họ, vẫn thật không thể tin.

Hậu cung không thể tham gia vào chính sự, cho dù trưởng công chúa cũng không được, đây là tổ chế.

Nhưng mà trong một năm nay, Kinh Đô phát sinh quá nhiều chuyện, ý nghĩ và khái niệm của bọn họ cũng theo đó mà thay đổi, hiện đang hồi tưởng lại, cũng không biết rõ, trưởng công chúa đến cùng như thế nào đi tới một bước như hôm nay.

Cái này nhìn như không có khả năng, nhưng đã là sự thật.

Mà bây giờ, nàng lại phóng ra một bước dài về phía trước.

Đây là giám quốc, công chúa giám quốc, trước đó chưa từng có, cực kỳ hoang đường!

Trên triều đình tạm thời vẫn chưa có người nào mở miệng, bởi vì bọn hắn đang chờ người khác mở miệng.

Tần Tướng, Trầm Tướng, tam tỉnh lục bộ rất nhiều quan lớn, bọn họ sẽ không đồng ý, bọn họ sẽ không nhìn chuyện hoang đường như thế xảy ra, đó căn bản không ra thể thống gì!

Nhưng mà sự thật để bọn hắn lần nữa ngoài ý muốn.

Trong tưởng tượng, tràng diện các đại thần tập thể can gián không xảy ra, ngay cả ngự sử đều tập thể không lên tiếng, như đã đạt thành một loại ăn ý nào đó.

Đối với việc này, chỉ có vụn vặt lẻ tẻ quan viên phát biểu, cảm thấy cũng không có dự liệu được trên triều đình lại xảy ra cục diện này, cực kỳ uyển chuyển phát biểu, sau đó thì lui trở về vị trí của mình.

Lại một sự việc chưa từng được sinh ra từ khi khai quốc đến nay xảy ra trong tay bệ hạ.

Một ít quan viên tự cho rằng đợi đến mùa xuân tuyệt vọng phát hiện, mùa đông năm nay lạnh hơn so với dĩ vãng.

Bệ hạ đối với Lý Huyện Hầu, nhiều lắm xem như có chút ân sủng, làm một vị Quân Chủ, một vị Quân Chủ anh minh, hắn có phòng tuyến cuối cùng.

Nhưng mà, trưởng công chúa —— toàn bộ triều đình, người nào không biết quan hệ của Lý Huyền Hầu và trưởng công chúa?

Hai người quen biết khi còn ở Khánh An phủ, thiên phạt do Lý Huyện Hầu tạo ra, lại nhờ công chúa điện hạ dâng cho bệ hạ, nghe nói khi công chúa điện hạ giấu giếm thân phận làm bộ đầu ở Khánh An phủ, Lý Huyền Hầu chính là Huyện úy, quan hệ giữa nam cấp trên và nữ cấp dưới, đến cùng có chuyện gì không muốn người biết hay không, ai biết được?

Huống chi, sau khi đến Kinh Đô, quan hệ giữa hai người, mọi người càng rõ như ban ngày, cùng là Kinh Đô tam kiệt, bách quan trên dưới thường xuyên nhìn thấy hai người cùng nhau xuất hiện, sau khi thành lập Viện Toán Học, học viện nữ tử thành lập tiếp theo đó, hai viện liền nhau, hai người cũng đều là viện trưởng.

Nói câu không rất thích hợp, Lý Huyện Hầu và trưởng công chúa chính là mặc cùng một cái quần!

Thầm nghĩ những chuyện này cho nên có một số quan viên đứng trên đại điện cảm thấy bên ngoài nắng chói đều trở nên u ám.

May mắn là trưởng công chúa chỉ đại diện triều chính, nếu bệ hạ cắt cử hoàng tử khác, trong lòng bọn họ ngược lại sẽ ngờ vực vô căn cứ và sợ hãi, nhưng mà công chúa dù sao cũng là công chúa, nàng kiệt xuất như thế nào đi nữa, bệ hạ coi trọng nàng thế nào thì nàng cũng chỉ là nữ tử, chỉ cần là nữ tử thì vĩnh viễn không có khả năng uy hiếp được vị trí kia.

Thậm chí, từ đầu đến cuối bọn họ đều không có nghĩ qua một việc kia.

Mà lúc này, sau khi bách quan đi ra khỏi đại điện, một ít tin tức ngầm cuối cùng truyền tới từ trong miệng một ít người.

Nghe nói hôm qua sau khi hạ triều, bệ hạ và hai vị Tể Tướng cùng với mấy vị trọng thần trong triều thương nghị quốc sự trong ngự hoa viên, Lý Huyện Hầu và công chúa điện hạ cũng ở đó, khi đó, hai người đều biểu hiện ra tài năng để bệ hạ và mấy vị đại thần chấn kinh, thậm chí thưởng thức, tin phục.

Từ đại nhân mới vừa nói hắn chính là nhân kiệt một đời, là trọng thần quốc gia, chính vì nguyên nhân này.

Mà Tần Tướng, Trầm Tướng và các đại nhân khác không có phản đối, sợ cũng vì nguyên nhân này.

Từ đại nhân và Tần Tướng đều là nguyên lão đương triều, có kinh nghiệm mấy chục năm tham gia chính trị, người có thể để bọn hắn chấn kinh và tin phục.

Trong lòng mọi người không khỏi lần nữa nghi hoặc, chẳng lẽ Lý Huyện Hầu kia đúng như trong thánh chỉ nói, có tài trị quốc, kinh bang chi đạo?

Nghĩ đến chuyện phát sinh trên triều đình vừa rồi, đối với việc này, bọn họ đã không quá hoài nghi.

Dù sao, thái độ của hai vị Tể Tướng và những đại thần kia không có khả năng chuyển biến nhanh như vậy, bệ hạ cũng không có lý do gì đột ngột tuyên bố trưởng công chúa tạm thời quản lý triều chính, duy nhất có thể giải thích chính là bọn họ thật giống như trong tin tức ngầm, kiến giải và thủ đoạn trị quốc làm cho mọi người ở đây tin phục, làm cho bệ hạ triệt để giải sầu từ đó tính toán tạm thời buông tay.

Từ đó cũng làm cho hai vị Tể Tướng và đại thần trong triều không có chút phản đối về quyết định của bệ hạ.

Nghĩ đến tuổi tác của hai người, sau khi hạ triều, không biết có bao nhiêu người chán nản thở dài.

Một đôi yêu nghiệt!

Làm quan đồng liêu, khó tránh khỏi sẽ sinh ra tâm tư so sánh với lẫn nhau, nhưng kết quả, thật khiến người ta tuyệt vọng!

Bạn cần đăng nhập để bình luận