Tiêu Dao Tiểu Thư Sinh

Chương 947: Không Cách Nào Quay Lại




Chương 947: Không Cách Nào Quay Lại





----------------------

Như hoa như ngọc, thiên kiều bách mị

Như ngọc quả là như ngọc rồi, kiều mị, đợi đến ngày Liễu nhị tiểu thư thay đổi thiên kiều bách mị, Lý Dịch cũng có thể mỉm cười nơi cửu tuyền.

Trên mặt Lý Hiên lộ ra vẻ suy tư, đột nhiên hỏi.

- Ngươi cảm thấy, để Minh Châu ngồi lên vị trí kia, thật sự tốt sao?

Lý Dịch gọt một quả táo, cắn một cái, thả xuống bên cạnh, lại cầm lấy một quả khác.

- Bất luận đối với ngươi hay đối Minh Châu mà nói, nàng ngồi lên vị trí kia, đều là ổn thỏa nhất.

Lý Hiên nhìn vỏ quả táo hắn gọt nối liền với nhau, có hình xoắn ốc rớt xuống, hỏi.

- Đối với mỗi một người trong các ngươi, đây đều là chuyện tốt, nhưng đối hai người các ngươi thì sao?

- Có ý gì?

- Ngươi biết ý của ta mà.

Lý Hiên mang theo ẩn ý liếc hắn một cái, nhìn miếng vỏ táo cuối cùng rơi xuống, vươn tay, nói.

- Đa tạ.

Răng rắc!

- Ta không biết.

Lý Dịch cắn một miếng táo, mỗi tay cầm một quả, đứng dậy đi ra ngoài đình.

Như Nghi và thế tử phi đã xuống thuyền, hai tiểu gia hỏa dường như cảm thấy rất hứng thú khi ở trên nước, hai người lại đành phải mang lấy bọn chúng lên thuyền, có Như Nghi ở đây, cũng không cần lo lắng vấn đề an toàn.

Lần này, Loli ngạo kiều không lên thuyền, chạy bước nhỏ tới, đoạt lấy một trái táo từ trong tay Lý Dịch, cũng không quan tâm phía trên có bị hắn cắn rồi hay không, tự mình gặm đến vui sướng.

- Ta mặc kệ trong lòng ngươi và Minh Châu nghĩ như thế nào, cũng không quan tâm chuyện gì xảy ra giữa các ngươi.

Lý Hiên từ phía sau đi tới, trong tay cầm một quả táo chưa gọt, sau khi cắn một miếng, nói.

- Trước tiên qua cửa trước mắt đi, những tên trên triều đình kia đã bị chiều hư rồi, là lúc để bọn hắn yên tĩnh lại suy nghĩ thật kỹ.

Nghe lời tiếp theo của hắn, Lý Dịch phát hiện hắn không thể không đối mặt với hiện thực.

Hắn trong khoảng thời gian gần đây hiếm thấy Lý Hiên, thế mà đối phương đã không còn là Lý Hiên ngu xuẩn như trước kia.

Sự thông minh này, chẳng lẽ học được từ vị Trầm huynh?

Chỉ là, đây cũng là một chuyện tốt, tối thiểu nhất, sau khi hắn thông minh, có thể khiến mình bớt lo một chút,

Loli ngạo kiều ngẩng khuôn mặt nhỏ lên hỏi.

- Hiên ca ca nói ngươi và hoàng tỷ xảy ra chuyện gì vậy?

Lý Dịch vỗ đầu nàng, nói.

- Hắn nói mò, đừng nghe hắn.

Nhìn bóng người Lý Dịch đi xa, loli ngạo kiều không cùng đi lên, yên lặng gặm táo, lẩm bẩm nói:

- Tiên sinh đang gạt ta, mẫu phi nói rồi, nam nhân nếu như qua loa nói không có vậy thì thật sự là có.



Kinh Đô những ngày nay rất loạn, loạn trước đó chưa từng có.

Đại tộc trăm năm Thôi gia bỗng nhiên sụp đổ, xử lí gia tộc Thôi thị là một vấn đề lớn.

Nên xử trí quan viên quyền quý liên lụy đến Thôi gia như thế nào?

Ba mươi mấy nhà trước, tội danh đã gần đầy đủ chứng cứ, nhưng bên trong chuyện này liên lụy quá lớn, không ai dám đoán bừa.

Thục Vương chạy trốn, chức vị quý phi của Thôi quý phi bị tước, hiện tại còn trong lãnh cung chờ xử lí. Long thể bệ hạ không tốt, đến nay quần thần vẫn chưa thảo luận ra được quy định mới.

Một phần sứ thần Tề Quốc đã rời Kinh Đô, Cảnh Quốc phát sinh việc trọng đại như vậy, chắc hẳn các quốc gia khác chẳng mấy chốc sẽ nhận được tin tức. Đến lúc đó, sợ rằng sẽ lại sinh ra không ít rắc rối.

Các điều khoản cải cách của triều đình vẫn còn trong giai đoạn phổ biến, chuyện vặt vãnh của các nha môn liên tiếp không ngừng, những ngày gần đây, quan chức kết giao liên tiếp, quan mới nhậm chức khó có thể nắm giữ được quy định trong khoảng thời gian ngắn .

Tần Tướng sinh bệnh, đã xin nghỉ hơn tháng, chuyện cải cách không có ai chủ trì lại không thể lui lại hay đình trệ.

Dưới tình hình như vậy, mấy Thân Vương không được triệu kiến lại tự ý nhập kinh, tuy nói làm trái luật pháp, nhưng bọn hắn công khai thăm hỏi bệ hạ, không ai có thể lấy lí do đuổi bọn họ rời đi.

Nếu bọn họ ở Kinh Đô an phận cũng đành thôi, nhưng mấy vị hoàng tử này, từng người nóng vội, không ngừng thăm hỏi trọng thần trong triều, tâm tư thế nào, vô cùng rõ ràng.

Đương nhiên, điều vô cùng vô cùng quan trọng đó là trưởng công chúa cũng sinh bệnh rồi, đã ba ngày không thượng triều.

Lúc công chúa điện hạ còn ở đây, tuy những chuyện này vẫn tồn tại, nhưng điện hạ luôn có thể an bài thỏa đáng tất cả mọi chuyện. Hiện tại điện hạ mang bệnh, không lâm triều, quần thần không có người đứng đầu, một chỗ loạn, khắp nơi đều loạn..

Trong mấy ngày nay, hai mươi bốn ti tam tỉnh lục bộ, tất cả quan viên đều vô cùng mong mỏi, lúc điện hạ còn ở đây, bọn họ đều không cảm nhận được gì, bây giờ điện hạ xin nghỉ, toàn bộ triều đình, dường như tất cả mọi chuyện đều lộn xộn.

Tỉnh Thượng Thư.

- Điều luật chính trị do công chúa điện hạ đưa ra, bây giờ quá trình phổ biến gặp trở ngại, cần lập tức giải quyết, rốt cuộc chúng ta nên làm gì, Đổng đại nhân, ngài theo công chúa đã lâu, ngài nói một câu đi

Đổng Văn Duẫn lắc đầu, nói.

- Bản quan hiểu biết đối với việc này có hạn, không dám nói bừa.

Chợt có một người bỗng nhiên đập bàn, nói.

- Tín Vương muốn làm gì, thiếp mời đều đưa tới Thượng Thư Tỉnh rồi, hắn chờ không nổi hay sao?

- Đây đều là chuyện nhỏ, chuyện Thôi gia, rốt cuộc nên xử lí như thế nào, bệ hạ với công chúa không có đưa ra chứng cớ, chúng ta cũng không nên đoán bừa.

- Tần Tướng, Tần Tướng cũng đã lâu không tới, không thể tiếp tục như vậy được.

- Cũng không biết bệnh tình của công chúa điện hạ thế nào, lúc nào mới khỏi?

- Loại chuyện này, chúng ta lại không nghe ngóng được.

Triều sự hỗn loạn, khiến vô số quan viên lớn đối đầu, toàn bộ Thượng Thư Tỉnh náo loạn thành vụn nhỏ.

- Đây là Thượng Thư Tỉnh, cãi nhau ồn ào, còn ra thể thống gì!

Một thanh âm già nua từ ngoài cửa truyền đến, ánh mắt mọi người vội vàng nhìn sang.

- Tần Tướng.

- Tần Tướng, ngài trở về rồi!

- Nhanh, nhanh mời vào.

Có người bước nhanh ra ngoài, đỡ gậy của Tần Tướng dìu ông tiến vào, ngồi trên ghế.

Tần Tướng dùng cây gậy nặng nề đập lên mặt đất, mặt thất vọng nói.

- Các ngươi đều là rường cột của Cảnh Quốc, là trụ cột của triều đình, tương lai cả một quốc gia đều phải dựa vào các ngươi, trưởng công chúa mới rời khỏi mấy ngày, xem các ngươi, nhìn các ngươi còn chút dáng vẻ quần thần không?

Mọi người nghe vậy, đều xấu hổ cúi đầu xuống.

Tần Tướng nói đúng, trước đó như thế nào, bọn họ đã quên rồi, nhưng từ khi trưởng công chúa chấp chính đến nay, mỗi khi gặp bất kỳ vấn đề khó khăn bọn họ không giải quyết được, chỉ cần một bản tấu đưa lên, chẳng mấy chốc sẽ có phương pháp giải quyết hoàn mỹ.

Bọn họ đã thành quen với cuộc sống như vậy, mỗi ngày đến nha môn rồi lại quay về, không có việc gì đau đầu, tâm tình rất tốt, sau khi về nhà, thay đổi sang thường phục, còn có thể đi nghe vài bộ kịch ở Câu Lan

Để bọn hắn trở lại ngày tháng hiện tại mỗi ngày đều đối đầu nhau, đương nhiên không thể thích ứng.

Tần Tướng ho vài tiếng, lúc này mới đứng lên, vẫn nhìn mọi người, hỏi..

- Các ngươi nhìn dáng vẻ các ngươi hiện tại, sau này nếu như công chúa điện hạ không còn chấp chính, chẳng lẽ các ngươi muốn tiếp tục như vậy sao?

Sắc mặt mọi người càng thêm xấu hổ.

Tần Tướng nói đúng, công chúa điện hạ chỉ là tạm thời thay mặt chấp chính, đợi đến khi tân hoàng kế vị, nàng đương nhiên phải rút khỏi triều đình

Đây là sự thật mà bọn họ bỏ quên từ trước tới nay, qua sự nhắc nhở Tần Tướng, bọn họ rốt cục ý thức được vài chuyện.

Công chúa điện hạ rồi cũng phải đi, sau khi điện hạ đi rồi, ai sẽ kế thừa vị trí kia?

Một trong những tên tầm thường lần lượt thăm hỏi đại thần trong Kinh Đô sao?

Không có công chúa điện hạ, về sau bọn họ phải trải qua ngày tháng như thế nào hồi tưởng nhớ lại mấy ngày nay đủ rồi, đương nhiên, đây chỉ là lời nói dưới tình huống lý tưởng, không có gì bất ngờ xảy ra, còn khó hơn nhiều so với hiện tại.

Từ kiệm thành sang rất dễ dàng, từ sang thành kiệm lại rất khó.

Bọn họ đã quen với phương thức trước đây, bọn họ.. Đã không cách nào lại dễ dàng thay đổi.

Tại sao phải thay đổi, đây là một câu hỏi đáng để mọi người suy nghĩ.

Lý Dịch và Lý Hiên không cần suy nghĩ.

Sau tháng chín, khí trời chậm rãi lạnh đi, suy nghĩ những việc rối loạn kia, còn không bằng ngồi xuống an ổn ăn một nồi lẩu.

Liễu nhị tiểu thư và trưởng công chúa, ai cắt thịt dê mỏng hơn, khẩu vị ngon hơn, tất nhiên cần một trọng tài.

Lý Dịch lắc đầu, nói:

- Hai ngày này bị nhiệt miệng, miệng nếm không ra mùi vị.

- Nếm không ra thì nói nếm không ra, đừng kiếm cớ.

Lý Hiên liếc nhìn hắn một cái, xung phong nhận việc, phất tay.

- Loại chuyện thử đồ ăn này, ta lành nghề, để ta!

Lý Dịch nhìn hắn, quyết định thu hồi đánh giá đối với hắn mấy ngày trước.

Lý Hiên bỏ miếng thịt hai người cắt vào trong nồi đảo đảo, sau khi thử qua, trong lòng đã có đáp án.

Hắn gật đầu, mở miệng nói.

- Ta cảm thấy…

Liễu nhị tiểu thư rút kiếm Thu Thủy ra, bắt đầu lau cẩn thận.

Trưởng công chúa nhìn qua nơi xa, bóp đốt ngón tay kẽo kẹt vang dội.

- Ta cảm thấy…

Lý Hiên nháy mắt mấy cái, trên đầu bắt đầu đổ mồ hôi, nhìn Lý Dịch bên cạnh yên tĩnh ăn cơm, lúc quay đầu lại, nghiêm mặt lắc đầu, nói.

- Thật xin lỗi, hai ngày này ta cũng bị nhiệt miệng, thật sự nếm không ra.

Bạn cần đăng nhập để bình luận