Tiêu Dao Tiểu Thư Sinh

Chương 915: Đóng Cửa Lại




Chương 915: Đóng Cửa Lại





----------------------

- Sự việc trọng yếu như vậy…

Sắc mặt Lý Hiên âm trầm, không ngừng đi qua đi lại trong đình, khi thì chỉ hai người.

- Các ngươi, các ngươi…

Lý Dịch cùng Lý Minh Châu đều im lặng không nói, bị giáo dục cùng khái niệm truyền thống ảnh hưởng, với hắn mà nói, lần đầu tiên nghe được chuyện này, xác thực có chút khó có thể tiếp nhận.

- Các ngươi thế mà không nói cho ta biết!

Lý Hiên tung chưởng đập vào bàn đá, tức giận hỏi.

- Sự việc trọng yếu như vậy, các ngươi thế mà gạt ta, có phải không xem ta làm người một nhà hay không?

Vẻ giận dữ trên mặt chỉ duy trì một chớp mắt, sau đó một khắc liền biến mất.

Hắn vỗ vỗ hay tay, một mặt kinh hỉ nói.

- Cái chủ ý này thế mà ta trước kia không có nghĩ tới?

Đối với hắn mà nói, nếu về sau có thể duy trì hiện trạng không thay đổi như bây giờ, vậy dĩ nhiên tốt nhất, nhưng mà dù người nào kế thừa hoàng vị, lấy thân phận, vị trí của hắn đều sẽ không sống quá tốt tại Kinh Đô.

Nhưng mà Minh Châu là ai, cả hai người cùng nhau lớn lên từ nhỏ, Kinh Đô tam kiệt cùng tiến lùi cộng vinh nhục, giống như mặc chung một cái quần, mặc dù bây giờ mặc cùng một cái quần là hai người bọn họ, nhưng nhìn tình huống trước mắt, nếu như Minh Châu thật có thể ngồi lên vị trí kia, tuyệt đối là kết quả tốt nhất.

Chỉ là… Tuy nàng cũng là hài tử của Hoàng bá bá, nhưng lại là nữ tử, nữ tử làm Hoàng Đế, độ khó khăn sẽ có chút lớn a.

Suy nghĩ kỹ một chút, tưởng tượng long bào được nàng mặc lên người, hơi khó nhìn nha…

- Chuyện này còn chưa nhất định, tạm không nói đến nữa.

Lý Dịch đè bả vai hắn để hắn tỉnh táo lại, nói.

- Câu chuyện ngày hôm nay, ngươi không thể nói cho ai biết, bao gồm bệ hạ, phụ vương, mẫu hậu, thế tử phi của ngươi, còn có ngươi vị Trầm huynh kia..

- Các ngươi yên tâm, loại chuyện này, ta biết nặng nhẹ, trừ ba người chúng ta ra, ta sẽ không để cho người thứ tư biết.

Lý Hiên trịnh trọng gật đầu, sau đó nói.

- Theo như ngươi nói, trở ngại lớn nhất trước mặt chúng ta hiện tại là Thôi gia, Thôi gia làm ra sự việc đại nghịch bất đạo, còn nhảy nhót trên triều đình cả ngày, nhìn thật sự rất phiền, muốn hoặc không làm, đã làm thì cho xong hay không…

Hắn quay đầu lại nhìn sau lưng.

- Ta thấy cái hồ của Viện Toán Học này cũng không tệ…

Tuy không biết Lý Hiên học ý nghĩ động một chút lại dìm hồ không đáng tin cậy này của người nào, nhưng hắn có nói một câu không sai, Thôi gia không ngã, bọn họ không có thời gian an bình, lần này không động thì thôi, động thì phải để Thôi gia không cách nào xoay người, một lần vất vả suốt đời nhàn nhã.

Còn về bí mật giữa hai người bị hắn biết, ảnh hưởng ngược lại không lớn, trời sinh Lý Hiên thiếu dây thần kinh, sẽ hồ đồ trong rất nhiều chuyện, nhưng lại chưa từng làm ra nhiễu trong đại sự.

Chí ít sau khi hắn biết, sẽ không lại làm ra những hành động giống như lúc trước, động một chút lại hóa trang bản thân như yêu tinh, còn đòi học Thần Ngữ gà mờ này nọ, kết quả lại tạo ra một câu chuyện cười.

Có điều chuyện này cũng nhắc nhở hắn, trên đời này không thiếu thứ lạ, loại trộm biến thái chuyên môn học Thần Ngữ cầm ống nhòm núp trong bóng tối nhìn chăm chú người khác cũng có, về sau làm chuyện gì, vẫn phải cẩn thận hơn gấp bội.

Sau khi trở về nhà, tất cả ý nghĩ loạn thất bát tao trong đầu đều biến mất, vợ con, dì nhỏ, còn có tiểu nha hoàn đã lớn bắt đầu thoát khỏi vẻ ngây thơ như trước, nơi này là một vùng trời nhỏ khác, phải ngăn cản tất cả mọi thứ không hợp cùng với chữ "nhà" này ra bên ngoài.

Liễu nhị tiểu thư cầm trong tay một trang giấy đang nói gì đó với Như Nghi, chắc lại đụng phải chữ nào không biết, Như Nghi làm chuyện gì đều có thể tĩnh tâm, hai tỷ muội khi còn bé cũng đã làm học được một vài chữ thông dụng, nhưng đối Liễu nhị tiểu thư thì sợ rằng sẽ làm chuyện vô ích.

Lý Dịch cầm mấy tờ giấy bày biện lộn xộn trên bàn lên nhìn xem, phần lớn là một ít chuyện liên quan tới Liễu Minh.

Liễu Minh hôm nay đã sớm hình thành hệ thống ổn định, nói là tổ chức cũng không đủ, đa phần đệ tử tinh anh bên trong đều tinh thông võ đạo, đều là võ lâm cao thủ tiếng tăm lừng lẫy trên Cao Thủ Bảng và Hiệp Nghĩa Bảng, về phần người thường còn lại thì càng nhiều, còn có một loại quan hệ cùng loại với khế ước, cao thủ bên trong Minh đông đảo, lại có tiền tài hùng hậu chống đỡ, hòa hợp cùng người trong võ lâm các nơi, hợp tác ăn ý, xem như hoàn toàn thay đổi bố cục võ lâm đương thời.

Làm lãnh tụ của Liễu Minh, tốc độ phát triển của Liễu nhị tiểu thư rất kinh người. Đương nhiên, không phải đặc biệt nói đến một vị trí nào đó trên thân thể nàng, trừ trên sinh lý bên ngoài, còn có tâm lý bên trong.

Lại hồi tưởng ba năm trước, thiếu nữ áo trắng ôm kiếm ngồi trên lưng ngựa, cùng nữ tử đang nhíu chặt mi đầu cắn ngón cái, nghiêm túc nhìn chằm chằm mảng giấy trước mắt hiện tại, tưởng chừng như hai người khác nhau.

Trên bàn có một chồng giấy khác được sắp xếp chỉnh tề, Lý Dịch cũng lật lên nhìn xem, tất cả đều là tin tức liên quan đến Võ Quốc, đối với quốc gia duy nhất lâm vào nội loạn nếu so với các nước xung quanh này, tuy triều đình Võ Quốc cường thế, nhưng loạn đảng phản bội trong nước thực sự quá nhiều, trong lúc nhất thời cũng trấn ép không xuể, các nước xung quanh chế giễu, mà cũng chưa chắc không tồn lấy một số ý nghĩ khác.

Nhìn thấy hắn đi tới, Như Nghi giống như nhìn thấy cứu tinh, vội vàng cất tiếng gọi.

- Ai nha, tướng công đã về, nhanh giúp Như Ý nhìn xem trên này viết những gì, thiếp thân những ngày nay nhìn thấy chúng thì đau đầu a…

Như Nghi sở dĩ đau đầu là bởi vì Liễu nhị tiểu thư những ngày qua gặp được cái gì không hiểu đều sẽ đi hỏi nàng, Như Nghi thực cũng chỉ biết nhiều hơn em gái mình một ít chữ, dính đến loại hình hàm nghĩa của thi từ, bài văn, nhìn vào cũng sẽ đau đầu.

Còn về Liễu nhị tiểu thư vì cái gì không trực tiếp hỏi hắn, Lý Dịch cảm thấy rất kỳ quái.

Như Nghi mở miệng, Liễu nhị tiểu thư mới không tình nguyện đưa trang giấy cho hắn xem.

Lý Dịch quét mắt một vòng đã biết nguyên nhân Liễu nhị tiểu thư đau đầu.

Trang giấy này cùng loại với mật báo của triều đình, hành văn không giống thư tín bình thường, gần như mười phần đều bị mã hóa, tối nghĩa khó hiểu, Liễu nhị tiểu thư thì còn đang trong giai đoạn học chữ, xem không hiểu rất bình thường.

Lý Dịch nhìn một hồi, nói.

- Phía trên này nói, Đoan Dung công chúa Võ Quốc liên hợp một vị phản tướng, sau khi liên tiếp đánh bại hai Châu Võ Quốc, bị triều đình bắt sống, ít ngày nữa sẽ bị xử trảm…

- Cái gì!

Sắc mặt Liễu nhị tiểu thư đại biến.

- Đương nhiên là lừa muội…

Lý Dịch để tờ giấy kia qua một bên, nói.

- Đánh bại hai Châu là thật, binh tướng dưới trướng nàng không ít, tất cả đều có xuất thân quân doanh, thực lực không tầm thường, bây giờ đang ở vào trong thế giằng co cùng triều đình Võ Quốc, trong thời gian ngắn, sẽ không có chuyện gì.

Liễu nhị tiểu thư thở sâu một hơi, ngực chập trùng mấy lần, liếc hắn một cái, nói.

- Ngươi qua đây, ta cho ngươi xem đồ tốt.

Xem mình bị ngốc à, hiện tại đi qua, khẳng định không có chuyện tốt lành gì, Lý Dịch tiếp nhận Lý Đoan từ trong ngực Như Nghi, tiểu gia hỏa đã tám tháng, được dạy dỗ thời gian dài đã biết phát ra các từ tương đối rõ ràng như "Cha" "Nương", đương nhiên, gọi "Tiểu nương" vẫn nhiều hơn một chút.

Như Nghi ngồi xuống bên cạnh hắn, nói khẽ.

- Thiếp thân hôm nay đi tìm Túy Mặc muội muội.

Lý Dịch quay đầu nhìn nàng.

- Các nàng…

- Thiếp thân đã bàn tốt cùng Túy Mặc muội muội, nàng nói đợi đến qua ít ngày nữa thì sẽ chuyển vào nhà chúng ta.

Lý Dịch kinh ngạc nhìn vợ mình.

- Nàng đồng ý?

Như Nghi nghi hoặc nhìn hắn, hỏi.

- Vì cái gì không đồng ý?

Lý Dịch bỗng nhiên có chút hoài nghi ý nghĩa nhân sinh, chuyện này, hắn lải nhải bên tai nàng ta ngày ngày, làm tất cả nỗ lực, thế mà không bằng một câu của Như Nghi?

Cái này cũng có chút quá đau lòng đi.

Có chút buồn bực đi ra cửa đụng phải tiểu nha hoàn đang đi tới, ngẩng đầu nhìn hắn một chút, nói.

- Cô gia, nhị tiểu thư nói người đi qua phòng của nàng, nàng có một vấn đề muốn thỉnh giáo người đó.

Có vấn đề gì vừa rồi không thể hỏi, nhất định phải đi phòng nàng, đi đến trước cửa gian phòng Liễu nhị tiểu thư, cửa phòng vẫn mở, Lý Dịch gõ gõ cửa, cất bước đi vào.

Liễu nhị tiểu thư ngồi bên cạnh bàn, ngẩng đầu liếc một chút, nói.

- Đóng cửa lại.

Lý Dịch đóng cửa mới quay đầu nghi hoặc hỏi.

- Đến cùng có vấn đề gì mà phải đóng cửa?

Bạn cần đăng nhập để bình luận