Tiêu Dao Tiểu Thư Sinh

Chương 986: Chương 986



________________

- Nghĩ cái gì thế?

Lý Dịch bóng ngón tay vào trán Thọ Ninh, nói:

- Thánh chỉ này phải đợi người lớn lên mới tính.

Mấy tiểu cô nương, Đoan Ngọ thì nhu thuận, Vĩnh Ninh thì ngốc manh, mà nói tới tinh quái thì cũng chỉ có Thọ Ninh, vô số mưu ma chước quỷ, có trời mới biết trong cái đầu nhỏ của cô bé đang suy nghĩ gì.

- Thì người ta là nói lúc người ta lớn mà!

Thọ Ninh che cái trán của mình lại rồi cười khẽ chạy đi, sau đó lại nhanh chóng chạy về, hỏi:

- Vậy thì bao lâu mới được xem như lớn lên?

Lý Dịch xoa xoa đầu nàng, nói:

- Đợi tới khi người lớn lên thì tự khắc sẽ biết.

Sau khi Thọ Ninh chạy đi, Lý Dịch nghĩ đến việc vừa rồi, quay đầu nhìn Minh Châu nói:

- Lý Hiên làm việc không dùng đầu óc, cô nhớ ép hắn xuống một chút.

- Ý ngươi là việc chọn ra người vào vị trí Hữu Tướng?

Lý Minh Châu suy nghĩ một chút rồi quay sang nhìn Lý Dịch, nói:

- Nhưng mà ta cảm thấy vị trí này rất thích hợp ngươi, chẳng lẽ ngươi không muốn cấu kết làm việc xấu với ta à?

- Cấu kết làm việc xấu với nhau.....

Lý Dịch lắc đầu, hỏi.

- Ai là sói ai là bái(*)?

(DG: Bái (31): Sinh vật qua lời đồn đãi, hình dạng giống chó sói, hai chân trước rất ngắn, muốn di chuyển thì phải bò ở trên người sói, lìa ra thì sẽ ngã. Câu "cấu kết làm việc xấu" hán việt là “lang bái vi gian” (3MBERF) nghĩa là lang và bái là giống loài gian ngoan, kết hợp với nhau sẽ ra việc xấu. Hình ảnh lang cõng bái được gọi là “lang bái”, chỉ người chạy trốn rất chật vật)

Lý Minh Châu nghĩ một hồi, nói:

- Ta là bái đi, ta thích ở phía trên.

Từ lúc Tiên Đế băng hà đầu năm đến nay, triều đình đại khái đã an ổn trở lại, mãi cho tới tháng tư thì mới xuất hiện phong ba.

Tần Tướng đã từ quan cáo lão nhiều lần, sau khi bệ hạ đáp ứng thì lại phong hắn làm “Đặc Tiến”, đây là tán quan không trực tiếp tham dự triều sự, địa vị còn ở trên Kim Tử Quang Lộc Đại Phu, có quyền lực tham gia triều hội yết kiến, hành lễ vẫn như lúc thừa tướng.

Hai tướng tả hữu là hai cây trụ lớn che trời của triều đình, bây giờ một cái trụ lớn đã ngã xuống, đương nhiên phải sớm dựng thêm một cái mới.

Những năm gần đây, triều đình Cảnh Quốc đang dần trẻ hóa, nguyên lão giống như Tần Tướng, Trầm Tướng vốn còn thừa không nhiều lắm, nhưng bởi vì tuổi già sức yếu nên cũng không thích hợp ngồi lên vị trí này.

Nước có thể không qua một ngày, nhưng lại không thể không tướng một ngày.

Vào triều hội đầu tháng tư, chuyện vị trí Hữu Tướng thuộc về ai tự nhiên là vấn đề quan trọng nhất.

Mặc dù triều đình dần trẻ hóa, nhưng còn chưa đến mức không có trung niên, có thể lựa chọn một trong những người như Vương gia,

Trầm gia, hay một số ít quan viên có cả tư lịch và năng lực.

Trầm gia tất nhiên sẽ không cần cân nhắc, hai tướng tả hữu trên triều đình không thể nào đều xuất từ Trầm gia, Trầm gia sẽ không tham dự, mà nếu muốn tham dự thì bách quan cũng không thể nào đồng ý.

Mấy quan viên khác, hoặc tư lịch không đủ, hoặc bối cảnh không đủ, nếu muốn tranh đoạt chức Thừa Tướng thì chắc đợi thêm vài năm.

Từ bên ngoài nhìn, Vương gia có hi vọng lớn nhất.

Lại thêm hoàng hậu nương nương là nguyên nhân, trong lòng bách quan cũng cơ hồ nhận định, lần này sợ rằng Vương gia sẽ lại bước thêm một bậc nữa.

Nhưng mà bệ hạ một mình chống quần thần, muốn phong vị trí Hữu Tướng cho Lý Hầu Tước, đây là việc để bách quan và bao người kinh ngạc rơi cằm đầy đất.

Tuy nói bệ hạ sủng ái và tin tưởng Lý Hầu Tước, nhưng bách quan bọn hắn cũng phải được hưởng một chút ân huệ chứ, nếu bệ hạ cứ xử trí theo cảm tính, hận không thể đưa tất cả chuyện tốt chồng chất trên đầu Lý Hầu Tước, như vậy thì có chút quá phận....

Huống chi, vị trí Tể Tướng cũng không phải rau cải trắng, đây là nền tảng của triều đình, cần phải có năng lực và tư lịch về nhiều mặt, năng lực của Lý Hầu Tước thì không có người hoài nghi, nhưng về tư lịch thì...

Thôi bỏ đi, tư lịch là cái thứ gì, có ăn được không? Trong hai năm qua, triều đình đã hình thành một bầu không khí: Chỉ nói tới năng lực không nói tư lịch, người giỏi thì ngươi thăng chức, ngươi không được thì có người khác thay, đừng nói cho ngươi là người nào, cũng đừng nói gia gia ngươi là ai...

Đương nhiên, nếu năng lực hai người tương đương nhau, lúc đó sẽ muốn biết cha ngươi là ai, gia gia là người nào.

Toàn bộ triều đình sẽ không có người hoài nghi năng lực của Lý Hầu Tước, bởi vì năng lực quá mạnh nên cũng không cần so đo vấn đề tuổi quá nhỏ làm cho tư lịch không đủ, thậm chí bọn họ có thể không để bụng có tiền lệ như thế này hay không.....

Nhưng mà vấn đề là người này lười chảy nước!

Mặc dù hắn ngồi ở vị trí cao, nhưng quanh năm suốt tháng đều không thấy mặt, rất nhiều người chỉ có thể tới ngày Triều Hội mới có thể nhìn thấy hắn ta một lần, còn nữa, dù là viện trưởng Viện Toán Học, nhưng mà hắn chỉ coi Viện toán học như chỗ câu cá, đúng là hắn có năng lực nhưng mà hắn lười!

Nếu là Lý Hầu Tước thật sự trở thành Tể Tướng, vậy thì có khác gì lúc triều đình có một vị Tể Tướng chứ?

Đến lúc đó, một mình Trầm Tướng xử lý các sự vụ lớn nhỏ trong triều, sợ là cũng cách ngày từ quan cáo lão không xa....

Cho nên ý nghĩ này của Lý Hiện tự nhiên thu nhận sự phản đối của quần thần.

Đương nhiên, đối với bọn hắn mà nói, ngoại trừ lười biếng ra thì Lý Hầu Tước không có khuyết điểm nào khác, vì vậy bọn họ phản đối cũng rất mịt mờ, nhưng dù là thế thì bầu không khí giữa quân thần vẫn còn có chút không thoải mái.

Lý Dịch phát hiện mình còn hiểu Lý Hiên hơn chính bản thân hắn ta, đầu óc của tên này thật sự không có chút vết nhăn nào, ai?

- Vị trí Hữu Tướng này, ngươi lưu cho Vương gia cũng tốt, để Đổng Văn Duẫn thay thế cũng tốt...

Lý Dịch trình trọng nhìn Lý Hiên, nói.

- Đừng tiếp tục tăng thêm phiền phức cho ta, nếu ngươi dám phong ta làm Thừa Tướng, ta sẽ lập tức rời khỏi Kinh Đô...

- Ta biết ngươi không có thêm cái chức này, ta chỉ không quen nhìn dáng vẻ của bọn họ mà thôi!

Lý Hiên hừ lạnh một tiếng, nói.

- Nếu ta làm hoàng đế mà cái gì cũng không thể làm chủ thì bọn họ Còn để ta làm Hoàng Đế làm gì?

Lý Dịch nhìn Lý Hiển, hỏi ngược lại.

- Người cho rằng làm Hoàng Đế thì có thể muốn làm gì thì làm à?

Lý Hiên phất tay, nói:

- Bọn hắn càng muốn thì ta càng không cho bọn hắn, ngươi càng không muốn thì ta càng nhất định phải cho ngươi...

Lý Dịch trầm ngâm một lát, nói.

- Nếu ngươi đã nói đến mức độ như vậy, kỳ thật... Những lời ta nói vừa rồi đều là để lừa gạt ngươi, làm một người đọc sách, ai lại không nghĩ làm tể làm tướng, sở dĩ ta cự tuyệt ngươi là vì ta biết ta càng không muốn thì người sẽ càng muốn cho, đây là kế lấy lui làm tiến đơn giản nhất, ngươi đã hiểu chưa?

Lý Hiên nhìn Lý Dịch, cau mày hỏi.

- Cho nên người thật sự cũng muốn làm Tể Tướng?

Lý Dịch trịnh trọng gật đầu, nói.

- Chuyện đã đi tới nước này, ta cũng không dối gạt ngươi nữa, ta thật sự muốn làm Tể Tướng.

- Ngươi muốn làm thì người nên nói sớm với ta!

Lý Hiên VỖ vào đùi, nói.

- Nếu như ngươi sớm nói như vậy, khi Tần Tướng lần đầu tới gặp ta để từ quan thì ta đã đáp ứng hắn ngay rồi, ta còn sợ ngươi không vui, hiện tại thì tốt rồi, sáng sớm mai lâm triều ta sẽ lập tức hạ chỉ:

Làm người phải tuân theo quy củ, cái thứ không đi theo kịch bản nên bị thiên lôi đánh!

- Cô gia, Lão Lưu tới.

Đang lúc Lý Dịch hiếu kỳ Lý Hiên làm Hoàng Đế từ khi nào mà đã trở nên tiện như vậy thì lão Phương đã dẫn Lưu huyện lệnh tiến đến.

Lưu Đại Hữu Có thể nói là thực hành câu “Không có việc thì không đăng tam bảo điện” đến cực hạn, mỗi lần tới thì tất sẽ có đại sự.

Mà lại còn không phải chuyện tốt.

Bởi vậy lão Phương lén lút xưng hắn ta là sao chổi.

- Lưu Đại Hữu tham kiến bệ hạ!

Lưu Đại Hữu cung kính hành lễ với Lý Hiên trước, sau đó mới xoay người, khom người nói:

- Gặp qua Lý đại nhân.

Lý Dịch nhìn hắn, hỏi.

- Lần này Lưu đại nhân tới đây hẳn có đại sự gì xảy ra phải không?

Lưu Đại Hữu lắc đầu liên tục, nói.

- Thành thật mà nói không phải đại sự gì, chỉ là có hai người trẻ tuổi đánh nhau, nguyên nhân là vì tranh giành một nữ tử thanh lâu, kết quả thanh lâu bị hủy, hai người đều bị thương nhẹ, hiện tại còn đang bị tạm giam trong huyện nha...

Nếu chỉ là việc hai tên ăn chơi trác táng tranh giành tình cảm thì cũng không đến mức Lưu Đại Hữu phải chuyên môn đi một chuyến tới nói cho hắn biết, Lý Dịch suy nghĩ một chút, hỏi:

- Ta đoán, trong hai người đó, có một người họ Lý phải không?

Lưu Đại Hữu gật đầu, nói.

- Trong hai người thì có một người là con trai trưởng của Lại Bộ thị lang Lý, Lý Anh Kiệt

- Một người khác thì sao?

- Một người khác... họ Vương.

Lý Anh Kiệt là nhi tử của nhị thúc Lý Minh Trạch, cùng tuổi với hắn, Lý Dịch đã gặp người này nhiều lần, nhưng mà chưa có nói mấy câu. Chỉ là lão phu nhân thường xuyên nhắc tới tên này, nói là hắn ta đã từ bỏ tính tình ăn chơi trước kia, rất khó được.

Chưa bàn tới chuyện phụ thân hắn là Lại Bộ thị lang, Con đường làm quan đang thăng tiến, rộng mở, chỉ cần bằng vào cái họ này, trong Kinh Đô cũng sẽ không có bao nhiêu người chủ động trêu chọc hắn ta.

Lưu Đại Hữu đến đây đã nói rõ mọi việc, Lý Dịch đứng lên, nói:

- Đi xem một chút đi.



Bạn cần đăng nhập để bình luận