Tiêu Dao Tiểu Thư Sinh

Chương 1029: Kiếm Tiền Dễ Như Trở Bàn Tay!



Chương 1029: Kiếm Tiền Dễ Như Trở Bàn Tay!

________________

VIE) Chương 1029: Kiếm Tiền Dễ Như Trở Bàn Tay!



- Tính sai rồi?

Quan sai kia nghe vậy sững sờ, nhìn hắn lắc đầu, cười nói.

- Không tính sai, Thứ Sử đại nhân có lệnh, sau này thương nhân Tề Quốc và thương nhân Cảnh Quốc đối đãi ngang nhau, mức thuế các ngươi dựa theo tân chế tính toán một lần nữa, không nhiều cũng không ít.

Nam tử phúc hậu nghe vậy ngây người tại chỗ.

Thương nhân Tề Quốc và thương nhân Cảnh Quốc được đối đãi ngang nhau?

Lừa gạt ai chứ?

Cho dù muốn lừa gạt mình cũng không cần lấy cớ vụng về này, nơi này là Cảnh Quốc, người Tề Quốc và người Cảnh Quốc sao có thể giống nhau, sợ rằng hắn vừa mới nộp thuế, đối phương sẽ dùng tội danh trốn thuế lậu thuế bắt hắn lại.

Chỉ không tới nửa năm, quan lại Thục Châu, tâm ngày càng đen!

Hắn nhìn quan sai kia, hai chân mềm nhũn, phù một tiếng quỳ trên mặt đất, một mặt nước mũi nước mắt, khóc kể lể.

- Đại nhân, ta xin ngươi tha cho tiểu nhân đi tiểu nhân trên có mẹ già tám mươi, dưới có con nhỏ tám tuổi, nếu như nhóm hàng này xảy ra vấn đề, mùa đông này, cả nhà tiểu nhân sẽ phải uống gió tây bắc mà sống.

Quan sai kia nhìn bộ dáng hắn khóc ròng ròng, hốc mắt cũng có chút ướt át.

Hắn cũng là trên có cha mẹ già mẹ cần phụng dưỡng, dưới có con nhỏ gào khóc đòi ăn, ở giữa còn có đàn bà phá của xài tiền như nước, vì cháo thịt cho mẹ già, con nhỏ ăn vặt, nước hoa của bà nương.

Vì Công trạng tháng này, vì tiền thưởng hùng hậu, vì có thể sống một năm ấm no, hắn coi như nói rách mồm cũng phải cắn răng kiên trì:

Cùng là người luân lạc khắp nơi, hà tất phải làm khó lẫn nhau?

Hắn đỡ thương nhân Tề Quốc kia, nghiêm túc nói.

- Không tin đúng không, đến đây, đến đây, ta dẫn người đi xem cáo thị, trên các thị viết rõ ràng, nếu như còn không tin, ta dẫn người đi gặp Huyện Lệnh đại nhân, để chính miệng Huyện Lệnh đại nhân nói cho ngươi.

- Trần Thứ Sử, thật là một tên khốn kiếp!

Lúc dẫn thương nhân Tề Quốc kia đi xem các thị, quan sai Hộ Phòng này thầm chửi một câu trong lòng.

Nếu không phải tự lệnh của Thứ Sử đại nhân, hắn bây giờ chắc đã ngồi ở cửa Hộ Phòng phơi nắng, mà không phải ở chỗ này khua môi múa mép đấu khẩu với thương nhân Tề Quốc.

Phủ Thứ Sử.

Trần Trung đang đọc qua hồ sơ thì bị hắc xì một cái, Trần tam tiểu thư mới vừa đi ra cửa lại đi tới, căn dặn hắn.

- Khí trời từ từ chuyển lạnh rồi, nhị ca mặc nhiều quần áo một chút. Đừng để bị cảm lạnh

Trần Trùng buông hồ SƠ xuống, cười gật đầu.

- Ta biết rồi

Cùng lúc đó, tiểu lại Hộ Phòng kia dẫn theo thương nhân Tề Quốc đi ra khỏi huyện nha.

Tiểu lại nhìn thương nhân Tề Quốc, nói.

- Đây chính là Thục Châu, may mà Cảnh Vương điện hạ nhân từ, biết các ngươi vào nam ra bắc không dễ dàng, mới cho các ngươi nhiều ưu đãi như vậy, các ngươi đến chỗ khác, cũng không gặp được chính sách tốt như vậy đâu.

- Quan sai đại ca, thật sự xin lỗi, là ta lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử.

Thương nhân Tề Quốc mặt áy náy, nhìn quan sai kia nói.

Trong lòng hắn giờ phút này rốt cục thở dài một hơi thật nhẹ nhõm, thậm chí cảm thấy dưới lòng bàn chân có chút nhẹ nhàng.

Vùng đất hỗn loạn đã bớt loạn, Thục Châu không có hoạn phỉ, ngay cả quan phủ Cảnh Quốc đều nhìn bọn hắn như thương nhân, cho bọn hắn nhiều tiện lợi như vậy, sau này chuyện làm ăn này, còn không phải càng làm càng thuận?

- Việc nhỏ việc nhỏ...

Tiểu lại Hộ Phòng nhìn hắn, hỏi:

- Chuyện này các ngươi muốn đi nơi nào?

Nam tử phúc hậu cười nói.

- Đi Khánh An phủ trước, đến lúc đó lại chuyển đường thủy đi Kinh Đô, bán những hàng hóa này đi, lại mua chút đồ Cảnh Quốc mang về, kiếm lời một chút tiền trung gian vất vả.

Rất nhiều thương nhân Tề Quốc có phương thức kiếm tiền không khác gì nhiều với bọn họ, đều là nơi hai đầu trục lợi, kiếm lấy chênh lệch giá, không nên coi thường bên trong chuyện chênh lệch giá này, nếu như vận khí tốt, lợi nhuận chuyến này cũng đủ để bù đắp được

bọn họ ở Tề Quốc suốt hai năm.

Bọn họ buôn bán vải vóc tại Tề Quốc, dựa vào mấy loại bí phương nhuộm vải gia truyền, góp nhặt một số gia tài, trước kia cũng còn có thể buôn bán trong Tề Quốc, nhưng từ khi vải vóc cao cấp Cảnh Quốc chảy vào Tề Quốc, sau đó bắt đầu dẫn dắt trào lưu, việc làm ăn

bọn họ bị ảnh hưởng rất lớn.

Rơi vào đường cùng, chỉ có thể làm hành thương, từ Tề Quốc đến Cảnh Quốc, xuyên châu qua phủ, mua một phần vải vóc bọn họ, xem như cầm tới Cảnh Quốc, đó cũng là cực được hoan nghênh, bọn họ ở Cảnh quốc, cũng có đồng bọn hợp tác cố định.

- Các ngươi vào nam ra bắc cũng không dễ dàng

Cấp dưới kia nhìn hắn, nói.

- Dù sao các ngươi cũng còn phải qua hai ngày mới đi, gặp nhau tức hữu duyên, chi bằng ta mời người ăn cơm rau dưa, như thế nào?

Thương nhân Tề Quốc kia nhìn tiểu lại này, đột nhiên cảm thấy hốc mắt Có chút ướt át.

Bọn họ làm ăn ở Tề Quốc, những người làm quan kia hận không thể rút tất cả trên người bọn hắn rút ra nộp thuế, nhưng đến đây, quan phủ không chỉ chủ động giúp bọn hắn giảm mức thuế xuống, quan sai đại nhân còn muốn mời hắn ăn cơm

Hai việc này so sánh, tại Thục Châu này, hắn lại có cảm giác giống như ở nhà.

Hắn khịt cái mũi, nhìn cấp dưới kia, trịnh trọng nói.

- Đừng, được đại nhân chiếu CỐ, bữa cơm này nên do ta mời, đám hỏi tửu lâu tốt nhất nơi này là ở đâu?

- Như thế này sao mà được?

Tên cấp dưới kia lắc đầu, ngón tay chỉ góc đối diện chếch nha môn một tí.

- Chính là chỗ kia.

Nam tử phúc hậu ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy đối diện chếch nha môn, trên tấm bảng ghi bốn chữ "Như Gia tửu lâu” rất rõ ràng.

Nhã gian lầu hai của Như Gia tửu lâu, qua ba lân rượu, hai người trò chuyện khá lâu, lời nói cũng dần dần ra.

Tên cấp dưới kia nhìn nam tử phúc hậu, hỏi.

- Vừa rồi nghe Hồ huynh đệ nói, các ngươi lần này tới muốn mua vải vóc và quần áo Cảnh Quốc chúng ta, xin hỏi những vật này, Có phải chỉ có Khánh An phủ và Kinh Đô mới có hay không?

- Đây ngược lại không phải.

Thương nhân của Tề Quốc lắc đầu, nói:

- Niếp đại ca ngươi không biết, châu phủ khác tuy cũng có bán, nhưng chúng ta muốn số lượng cực lớn, chỉ có phương lớn ở Kinh Đô và

Khánh An phủ mới có thể mua được.

Tên kia cấp dưới lắc đầu, nói.

- Hồ lão đệ, vậy ngươi không biết rồi, không ngại nói một chút với ngươi, đồ ngươi cần có thể mua ở Khánh An phủ và Kinh Đô, cũng có thể mua được ở Thục Châu chúng ta, đồ ngươi không mua được Khánh An phủ và Kinh Đô, nhưng vẫn có thể mua được Thục Châu chúng ta!

Thương nhân Tề Quốc sững sờ, hỏi:

- Chuyện này là sao?

- Đương nhiên là vì Cảnh Vương điện hạ đã tới đây rồi!

Tên cấp dưới kia khoát tay, nói:

- Chúng ta ăn cơm trước, ăn xong ta dẫn người đi quan sát sẽ hiểu.

- Được, Niếp đại ca, ta kính ngươi một chén trước!

- Xin kính trước.

Sau một lát, tên thương nhân Tề Quốc kia đứng ở trước cửa thành phía Tây, nhìn qua khí thế ngất trời của đám người làm việc, kinh ngạc

nói:

- Niếp đại ca, bọn họ đang làm gì, xây tường thành sao?

- Đây cũng không phải xây tường thành.

Tên cấp dưới kia lắc đầu, nói.

- Ngươi nhìn đi, vòng này bây giờ còn chưa dựng lên xong, tất cả đều là cửa hàng nhà xưởng, qua hai tháng nữa thì xây xong, bên trên nói, sau này nơi này sẽ là trung tâm mua sắm, bán vải, bán y phục, tửu lâu tiệm vải, khách điếm, Câu Lan,... Nơi này đều có.

Hắn nhìn thương nhân Tề Quốc kia, nói.

- Như các ngươi, cũng có thể thuê một gian hàng ở chỗ này, nơi này còn có các thương nhân nơi khác, muốn mua thứ gì, cũng không cần đi thật xa từ Thục Châu chạy đến Kinh Đô, Kinh Đô có, nơi này cũng có.

- Thật sự?

Thương nhân Tề Quốc nghe vậy, hai mắt tỏa ánh sáng.

Chuyện này với những thương nhân bọn hắn mà nói, nếu có thể miễn quá trình đến Kinh Đô, lúc trở về, tiết kiệm cũng không chỉ là thời gian, cũng không chỉ là hành phí khách lữ, còn giảm rất nhiều rủi ro, nếu như tính tỉ mỉ, có thể tiết kiệm nhiều hơn phân nửa chi tiêu.

Huống chi, thời gian là vàng bạc, tiết kiệm thời gian cũng là kiếm tiền, thời gian đi đến Kinh Đô, đủ để bọn họ đi tới đi lui Thục Châu và Tề Quốc mấy phen.

Giữa hai việc này lợi nhuận hơn kém nhau rất nhiều, có thể lên đến mấy phần!

Không chỉ có như thế, quan phủ Cảnh Quốc còn cho phép người Tề Quốc ở đây mở tiệm, theo tin tức vừa rồi hắn có được từ trong

miệng Niếp đại ca, Thục Châu đối với việc buôn bán, rõ ràng khuyến khích và bảo đảm, chuyện này ở chỗ khác cũng ít khi thấy, đối với thương nhân các nơi, quả thật vô cùng hấp dẫn.

Nếu nơi này xây xong một “Trung tâm mua sắm", lấy Thục Châu làm trung tâm, chắc chắn nơi này sẽ trở thành vùng giao tranh thương nhân ba nước Tề, Cảnh, Võ, nếu có thể có một gian cửa hàng ở chỗ này thì việc kiếm tiền dễ như trở bàn tay!


Bạn cần đăng nhập để bình luận