Tiêu Dao Tiểu Thư Sinh

Chương 1129: Đừng Hiểu Lầm....



Chương 1129: Đừng Hiểu Lầm....

Chương 1129: Đừng Hiểu Lầm....

Lão Phương và Lâm Dũng thật sự là tương ái tương sát.

Lúc nãy, hai người vừa mới đi ra ngoài còn kề vai sát cánh, xưng huynh gọi đệ, đến khi Lý Dịch thẩm tra đối chiếu sổ sách một hồi, vừa bước ra khỏi phòng thì đã thấy Lâm Dũng bị lão Phương treo trên cây.

Thực lực của Lão Phương là không thể nghi ngờ, người khác có hâm mộ cũng không có được.

Hắn ta có thần lực trời sinh, lúc trước điều kiện trong nhà không tốt nên chỉ thấy hắn có sức lực lớn hơn người khác một chút, sau lại điều kiện vật chất tăng lên, lúc này bắt đầu bỏ xa người bình thường.

Lại cộng thêm việc được Nhị Thúc Công dạy dỗ, hiện giờ ngay cả Lý Dịch cũng không dám tùy tiện nói mình có thể thắng được lão Phương, nắm đấm của hắn quá nặng, nên một quyền sẽ chết người.

Lâm Dũng chỉ có chút thân thủ, chỉ có thể coi là nửa người trong võ lâm, dĩ nhiên không phải đối thủ của lão Phương.

- Lý huynh đệ, cứu ta, mau tới cứu ta!

Lâm Dũng bị treo trên cây, nhìn thấy Lý Dịch đi ra giống như nhìn thấy vị cứu tinh.

Lý Dịch liếc nhìn lão Phương một cái, lúc này thì lão Phương mới không tình nguyện nhảy lên cây thả hắn xuống.

Truyện-được-thực-hiện-bởi-Hám ThiênTaThần

Kỳ thật thì việc Nhược Khanh mang thai hơi vượt quá dự đoán của họ.

Lần này đi tới Tề Quốc, ngoại trừ du sơn ngoạn thủy, nhìn thế giới bên ngoài thì họ vẫn còn có một chuyện quan trọng khác.

Thống nhất thánh giáo.

Hứa Chính thật là một nhân tài hiếm có, nếu hắn ở đời sau thì tuyệt đối sẽ là thủ lĩnh của tổ chức bán hàng đa cấp, mà lại còn là đại hình tổ chức bán hàng đa cấp, là mục tiêu số một mà quốc gia cần đả kích và thủ tiêu.

Hiện giờ thì giáo lý của họ đã biến thành khuyên người hướng thiện, dẫn đường cho cái thành giáo mà đạo cô kia sáng lập đi lên một Con đường chính xác. Tất cả giáo chúng, tùy thời đều có quyền lực tin giáo hoặc không tin giáo, về bản chất thì đã không khác gì mấy các giáo phái chính quy ở đời sau.

Nhưng mà chỉ dựa vào một mình Hứa Chính thì không thể nào hoàn thành nhiệm vụ gian khổ này được.

Cho dù địa vị của hắn có cao hơn nữa thì cũng không thể cao hơn đạo cô kia, có rất nhiều chuyện đều cần Nhược Khanh ra mặt.

Hiện tại Nhược Khanh mang thai, Lý Dịch đương nhiên sẽ không lại để cho nàng ấy xuất đầu lộ diện, tạm thời thì gác lại công việc của thánh giáo sang vừa, yên lặng nhìn diễn biến.

Dọc theo đường đi, họ đã thu thập được rất nhiều tin tức có liên quan tới Tề Quốc.

Hoàng đế của Tề Quốc đã bị bệnh từ lâu, không thể quản lý triều chính, mấy năm này càng bị bệnh liên miên, thậm chí nhiều lần còn bệnh nặng, suýt nữa băng hà, nhưng rốt cuộc thì vẫn chưa có băng hà.

Nếu như hắn ta băng hà dứt khoát một lần như vậy thì đại hoàng tử Triệu Tranh là thái tử đường đường chính chính, nếu trước khi Hoàng Đế băng hà không có chiếu lệnh phế thái tử thì hắn ta sẽ trở thành Tân Hoàng Đế, tam hoàng tử Triệu Di đi ra chỗ khác ngồi chơi hóng mát đi. Trừ phi hắn tạo phản hoặc Triệu Tranh bỗng nhiên mắc chứng động kinh nhường ngôi hoàng đế cho hắn, bằng không thì đời này hắn sẽ không có duyên với ngôi vị hoàng đế.

Nhưng mà lão hoàng đế không bằng hà, Triệu Tranh cũng chỉ là thái tử, nếu hắn duỗi tay trước thì sẽ là tạo phản....

Vì thế hai người, thể lực hai phe cứ giằng co không ngừng nghỉ.

Hoàng đế Tề Quốc làm đại hoàng tử Triệu Tranh giám quốc, lại còn cố tình để tam hoàng tử Triệu Di đi theo giám sát bên cạnh, có thể nghĩ, triều đình Tế Quốc hiện giờ Có dáng vẻ gì.

Đương nhiên, làm như vậy cũng có chỗ tốt, lại còn không nhỏ.

Thế lực hai phe vốn đối lập lẫn nhau, mỗi người chờ bắt lấy cái đuôi đối phương, nắm chặt sai lầm của đối phương, cho nên ai cũng không dám phạm sai lầm gì.

Khi Lý Dịch rời đi, bởi vì chuyện nghị tội bạc mà đã khiến cho triều đình Tế Quốc huyên náo, phân tranh không ngừng, dân tâm bất ổn, nghe nói còn có mấy cái châu khởi nghĩa...

Lần này Lý Dịch trở về, những tai họa ngầm đó đã không còn. Mấy năm trước, dưới sự chủ đạo của tam hoàng tử, triều đình áp dụng một loại phương thức nhu hòa hơn, họ phổ biến vay mượn Ký Số Pháp ra ngoài, đến bây giờ đã thấy hiệu quả, mặc dù chuyện quan viên tham ô vẫn chưa thể triệt tiêu hoàn toàn được, nhưng mà đã rất có hiệu quả...

Người có thể lên làm Hoàng Đế quả nhiên không ai là đèn cạn dầu, Lý Dịch không biết Tề Quốc hoàng đế muốn việc tranh đoạt hoàng vị. sẽ như thế nào, nhưng mà chiêu này của hắn ta thật rất xinh đẹp. Trong một khoảng thời gian rất dài, bao gồm hiện tại, sự cường thịnh của Tề Quốc đúng là có đạo lý.

Nếu như không phải mấy năm nay Cảnh Quốc bật hack lấy một loại tốc độ cấp tốc quật khởi, hẳn đến bây giờ vẫn còn phải tiếp tục sống dưới cái bóng của Tề Quốc.

Kỳ thật thì Lý Dịch cũng không để ý tới việc ai làm hoàng đế Tề Quốc.

Chuyện này không có liên quan quá nhiều tới hắn, vô luận Triệu Tranh hay Triệu Di tiếp quản Tề Quốc thì cũng sẽ không sinh ra nhiều uy hiếp cho Cảnh Quốc.

Rất lâu về trước, Cảnh Quốc đã dẫn đầu thời đại, tốc độ đi tới cũng càng lúc càng xa, càng lúc càng nhanh, bỏ xa các nước còn lại, thậm chí còn mở góc nhìn của thượng đế. Lý Hiên vẫn luôn cải tiến đại pháo và rất nhiều loại hình hỏa khí khác, cũng bắt đầu nghiên cứu và đốc thúc chế tạo chúng.

Chỉ cần không gặp phải một tên hoàng đế ngu ngốc tới cùng cực, lật đổ mọi thứ những gì họ làm ra, như vậy thì Cảnh quốc hiện giờ không phải một vị hoặc nhiều vị minh quân Tề Quốc chỉ cần cố gắng là đuổi theo được.

Dưới điều kiện tiên quyết này, Lý Dịch đương nhiên càng hy vọng Triệu Di đăng cơ.

Hắn bình sinh không quá nguyện ý nợ nhân tình, hắn không thích thiếu nhân tình của nữ nhân, càng không thích thiếu nhân tình của

nam nhân.

Cái trước còn có thể dùng tình cảm để trả, cái sau muốn trả thì cần phải làm một ít việc khác.

Không hề nghi ngờ, sinh ý của Lâm gia có thể làm lớn đến như vậy, thuận buồm xuôi gió qua mấy năm nay, tác dụng của tam hoàng tử Triệu Di cực lớn, có thể nói rất chiếu cố Uyển Như.

Đây chính là nhân tình rất lớn, chỉ dựa vào điểm này thì trong lòng Lý Dịch đã không thể không nghiêng về phía hắn ta được.

Đương nhiên, Lý Dịch không thể nào lập tức chạy tới bên cạnh hắn ta để bày mưu tính kế, nhưng lúc quan trọng thì hắn có thể nâng đỡ

một chút.

Lâm Uyển Như bước ra khỏi phòng, bàn giao cho Lâm Dũng một ít chuyện.

Tuy Liễu Châu cách kinh sư Tề Quốc rất xa, cũng không tính là trọng trận quân sự, nhưng nơi này là một đại châu về thương nghiệp.

Nếu nhìn về vị trí địa lý, Liễu Châu thuộc về phần bụng Tề Quốc, không có giáp với các quốc gia khác, cho nên không có đủ điều kiện để trở thành đại châu về thương nghiệp.

Có điều bá tánh Liễu Châu nổi tiếng về nuôi tằm, tơ lụa Liễu Châu nổi tiếng xa gần, mục đích lần này Lâm Uyển Như tới đây là để mở rộng sinh ý về tơ lụa và may mặc. Nếu nàng ấy thành công thì có lẽ sau này Liễu Châu sẽ trở thành khu vực may mặc lớn nhất của họ tại Tề Quốc.

Lâm Dũng nhìn Lý Dịch cách đó không xa, lại nhìn về phía tiểu thư nhà mình, hỏi:

- Tiểu thư, lần này chúng ta ở Liễu Châu bao lâu?

Lâm Uyển Như là người cầm lái Lâm gia, nàng chỉ cần cam đoan đại phương hướng không ra sai lầm là được, cho nên không cần tốn thời gian dài lưu lại Liễu Châu, việc khác sẽ có quản sự đi làm. Nghe Lâm Dũng hỏi vậy, Lâm Uyển Như suy nghĩ một lúc rồi nói.

- Chắc khoảng một tháng.

Lâm Dũng lại nhìn sang Lý Dịch, hỏi.

- Lý huynh đệ, các ngươi định ở lại Liễu Châu bao lâu vậy?

Nhược Khanh mang thai, một là hiện tại về Thục Châu hoặc Như Ý Thành, hai là ở lại nơi này, chờ khi nào nàng ấy sinh hài tử xong rồi

bàn tiếp.

Tuy nói Như Ý Thành và Thục Châu thích hợp để dưỡng thai hơn, nhưng mà họ đã tiến vào Tề Quốc, nếu hiện giờ đoàn người trở về chỉ SỢ sẽ phải tốn tới mấy tháng, lộ trình lại vừa mệt nhọc vừa xóc nảy, không thích hợp cho thai phụ. Sau khi Lý Dịch thương lượng với Như Nghi các nàng xong, mọi người đã quyết định sẽ ở lại Liễu Châu, đợi khi nào Nhược Khanh sinh hài tử xong thì trở về.

Chỉ là nếu cứ như vậy thì kế hoạch đi đường vòng từ Tề Quốc sang Cảnh Quốc của họ sẽ phải tạm thời gác lại.

Lý Dịch suy nghĩ một hồi rồi nói:

- Chắc khoảng một năm.

Trong khoảng thời gian này thì hắn tự nhiên không chỉ chờ Nhược Khanh sinh con, hắn còn có việc liên quan tới thành giáo, tới sinh ý Tề Quốc, lúc này thì hắn làm một vị chưởng quầy phủi tay cũng nên cẩn thận kế hoạch một chút.

Tiểu thư chỉ dự định ở chỗ này một tháng, mà Lý huynh đệ họ lại muốn ở lại đây gần một năm, Lâm Dũng suy nghĩ một lúc rồi nhìn sang Lâm Uyển Như, nói:

- Tiểu thư, ta cảm thấy Liễu Châu không giống như những nơi khác. Thương vụ ở đây rất phát triển, lại có rất nhiều thương gia lớn, chúng ta tùy tiện tiến vào Liễu Châu, nhúng tay vào thương vụ ở đây, SỢ rằngsẽ khiến họ bất mãn rồi chèn ép chúng ta, không khỏi xảy ra ngoài ý muốn. Ta nghĩ chúng ta hẳn nên ở lại lâu thêm chút nữa, như vậy mới ổn thỏa, tiểu thư cảm thấy thế nào......

Lâm Uyển Như nghe vậy, gật đầu, nói.

- Ngươi nói đúng, vậy thì chúng ta ở lại đây thêm một thời gian nữa.

Lâm Dũng rất tán thành, cười nói.

- Ta xem chúng ta hẳn nên ở lại đây chừng một hai năm mới tốt.

Lâm Uyển Như nhìn hắn, nàng nhíu mày, đang muốn mở miệng thì một tên nam tử trẻ tuổi gõ cửa, sau đó cũng không đợi ai mời mà bước vào sân cùng với mấy tên tùy tùng.

- Lâm cô nương.

Hắn ta nhìn Lâm Uyển Như, cười nói.

- Ta tới đây để thương nghị việc hợp tác của hai nhà Lâm - Lưu.

Lâm Uyển Như đi cùng với người nam tử trẻ tuổi kia ra phòng tiếp khách, Lâm Dũng không đi theo mà đi tới bên cạnh Lý Dịch, nói.

- Đó là người của Lưu gia, Lưu gia là hào phiệt đại tộc lớn nhất Liễu Châu, là nhà ngoại của hoàng gia, họ đã kinh doanh sinh ý tơ lụa nhiều thế hệ...

Lý Dịch kinh ngạc nhìn Lâm Dũng, hắn cảm thấy hôm nay hắn ta hình như nói nhiều hơn bình thường thì phải.

- Tên này ngày nào cũng tới đây nói chuyện hợp tác làm ăn.....

Lâm Dũng bĩu môi, nói.

- Đừng tưởng rằng ta không nhìn ra được, cái gì mà bàn chuyện làm ăn, hắn ta vẫn luôn kéo dài việc hợp tác, rõ ràng tới theo đuổi tiểu thư nhà chúng ta thì có.....

Lý Dịch tiếp tục nhìn Lâm Dũng.

- Ta chỉ chợt nghĩ tới chuyện này cho nên thuận miệng nói thôi...

Thấy Lý Dịch nhìn mình, Lâm Dũng khoát tay, nói.

- Ta tuyệt đối không phải nói tên này là tình địch của Lý huynh đệ, cũng không có ám chỉ là người theo đuổi tiểu thư nhà ta. Người tuyệt đối đừng hiểu lầm nha Lý huynh đệ, đừng hiểu lầm....



Bạn cần đăng nhập để bình luận