Tiêu Dao Tiểu Thư Sinh

Chương 1063: Bọn Họ Đang Sửa Đường




Chương 1063: Bọn Họ Đang Sửa Đường


Chương 1063: Bọn Họ Đang Sửa Đường



Võ Quốc, một phủ đệ ở Hoàng Đô.

Có vài nhân ảnh ngồi trong viện, nhỏ giọng nói chuyện với nhau.

Sau lưng mấy người còn có vài chục nhân ảnh khác, đều là đội quân tinh nhuệ lần này cùng nhau tiến vào Hoàng Đô.

- Các ngươi nói xem lần này đầu hàng bọn họ sẽ phong cho chúng ta chức quan gì?

- Chắc không nhỏ đâu! Nếu như lần này không nhờ chúng ta, sao bọn họ có thể dễ dàng đánh bại Đoan Dung Công chúa.

- Thành tướng quân đã đi vào trong cung hỏi rồi, sẽ nhanh chóng có tin tức thôi, cuộc sống này quả thật rất thần kỳ! Thoạt đầu nghĩ đến làm tướng cướp, thế mà lại trở thành quan viên! Nằm mơ cũng nghĩ không ra, đời này Mã Đại ta cũng có thể đội nón quan!

Thân phận mấy người này đều là kẻ phản bội, mấy năm trước Võ Quốc đại loạn, sau đó xảy ra khởi nghĩa vũ trang tự lập Vương Vị. Vài ngày trước đó thì bị triều đình thu phục, đồng tâm hiệp lực với triều đình đánh bại một đám phán quân có thực lực mạnh mẽ khác. Lần này tới Kinh Đô, chính là đến lĩnh thưởng, phong quan.

Mấy người đang trò chuyện hăng say, ngoài cửa bỗng nhiên vang lên tiếng đập cửa, sau đó lập tức có một người đứng lên, cười nói.

- Chẳng lẽ Thành tướng quân đã trở về?

Hắn tự mình đi ra mở cửa trước, quả nhiên thấy khuôn mặt quen thuộc kia của Thành tướng quân.

- Ha ha! Thành tướng quân, về sau chúng ta cũng là đồng liêu rồi!

Phốc!

Hắn còn chưa nói hết, thân thể đã chấn động mạnh một cái, cúi đầu nhìn thấy trước ngực Có một thanh trường thường xuyên qua, máu tươi tràn ra khóe miệng. Hắn nhìn nam tử đang đứng đối diện, thống khổ kêu lên.

- Ngươi...ngươi

Biểu cảm trên khuôn mặt nam tử kia vô cùng bình tĩnh rút trường thương ra, sau đó phất tay.

- Bắn tên!

Từng mũi tên lập tức chen chúc bay vào, bên trong định viện bị lấp đầy bởi tiếng hét thảm không dứt bên tai.

- Họ Thành, ngươi không giữ lời hứa!

- Lão tử làm quỷ cũng sẽ không tha cho ngươi!

- Các ngươi đang làm cái gì vậy? Người một nhà, là người một nhà mà!

Truyện-được-thực-hiện-bởi-Hám Thiên Thần

Vùng đất hỗn loạn.

. Tới gần một đỉnh núi Võ Quốc, một nam tử tướng mạo đoan trang chính trực đang đi qua đi lại trên đường, trên mặt ẩn hiện vẻ lo lắng.

- Báo!

Một bóng người nhanh chóng gấp gáp chạy từ cửa trại tới, sau khi đi vào quỳ một chân trên đất, lớn tiếng nói.

- Bấm Vệ tướng quân, công chúa điện hạ bị triều đình phục kích tại Lâm Châu, may mà đã thành công thoát đi, bây giờ sẽ lập tức đến

đây.

Sắc mặt nam tử trầm xuống, lập tức nói.

- Trần Thanh, người tự mình dẫn theo 500 người ra tiếp ứng điện hạ!

Sau lưng hắn, một nam tử quỳ một chân trên đất, khom người nói:

- Mạt tướng tuân mệnh!

Một người khác do dự một chút, hỏi.

- Tướng quân, đồng thời dẫn 500 người ra khỏi động, động tĩnh quá lớn, nếu như bị huynh đệ Vạn Thị biết, chỉ sợ sẽ phải...

Sắc mặt nam tử trung niên trầm xuống, huynh đệ Vạn Thị ở cách nơi đây mấy chục dặm về phía ngoài là một tổ chức tội phạm với nhân số đông đảo, thực lực mạnh mẽ. Mấy năm này, hai phe thỉnh thoảng sẽ có xung đột, nếu như đối phương thừa lúc không có người mà đánh vào thì cũng là một vấn đề lớn.

Hắn ngẫm lại, lắc đầu nói.

- Vẫn là an toàn của điện hạ quan trọng hơn, Trần Thanh người dẫn người lập tức xuất phát:

Ngay vào lúc này, một âm thanh yếu ớt bỗng nhiên vang lên bên tai mọi người.

Cái người báo tin kia nhếch nhếch miệng, nhìn bọn họ, nói.

- Tướng quân, huynh đệ Vạn Thị...bọn họ...bọn họ...

Lúc này người kia lập tức biến sắc, hỏi:

- Chẳng lẽ bọn họ lại có động tĩnh gì?

Cái người báo tin lắc đầu, một hồi lâu sau mới nói rằng:

- Vạn Thị huynh đệ...bọn họ...

Tướng quân nhịn không được, giận dữ nói:

- Bọn họ làm sao, mau nói đi!

- Bọn họ... Đang sửa đường.

Vệ tướng quân nghe vậy kinh ngạc, mày nhăn lại bước đến, hỏi.

- Sửa đường?

Người báo tin ngẩng đầu nhìn hắn một chút, gật đầu nói:

- Thám tử bên ta tận mắt nhìn thấy không chỉ huynh đệ Vạn Thị mà còn có Hắc Hạt Tử của Song Xoa Lĩnh và cả Tuần Sơn Hổ của Bạch

Hổ Câu .

Hắn liên tiếp kể tên mấy vị sơn tặc hiển hách ở những vùng lân cận, nuốt ngụm nước bọt, nói tiếp:

- Bọn họ...đều đang sửa đường

Huynh đệ Vạn Thị, Hắc Hạt Tử, Tuần Sơn Hổ mấy người vừa được nêu tên hầu hết đều là tội phạm của Võ Quốc.

Mấy năm trước bọn họ chỉ chạy trốn đến vùng cho mã tặc ở Biên Châu, sau này trong nước có biến động lớn, có người tụ tập được một đám người sau đó hình thành thế lực cho mình trong phạm vi nhỏ, đủ để có địa vị ngang bằng với triều đình.

Còn có mấy người giống huynh đệ Vạn Thị, thực lực thì nửa vời đã không thể chống lại triều đình lại còn không muốn quy thuận đại thế lực của bọn họ, vậy nên dứt khoát trốn vào vùng đất hỗn loạn chiếm một ngọn núi rồi tự lập Vương vị.

Những năm nay, bọn họ phát triển lớn mạnh như quả cầu tuyết, sớm đã trở thành bá chủ một phương trong núi, lại còn thường xuyên rời núi cướp bóc của bách tính thương lái. Bọn họ cũng muốn diệt trừ, chẳng qua có lòng nhưng không có sức.

Bọn trộm cướp sơn tặc giống như vậy bỗng nhiên không cướp giật mà chạy tới sửa đường, chuyện không đầu không đuôi cho dù ai đi

chăng nữa đều sẽ cảm giác kỳ quái.

Có một người giống như nhớ tới cái gì đó, nói.

- Tướng quân! Ta nghe nói, hai năm trước Cảnh Quốc bên kia mới xuất hiện một thế lực mới, thực lực bọn họ bất phàm liên tiếp đánh qua một đường thương đạo của Cảnh Quốc và Tề Quốc, dọn sạch sẽ tất cả các sơn tặc trên đường. Cho người bảo vệ các thương đội đi qua, sơn tặc trên đường đều bị bọn họ thu phục, tất cả đều trở thành khổ sai làm đường sửa chữa cầu cống.

Vệ tướng quân nhìn hắn, hỏi.

- Ý ngươi là... Những người kia lại tới đây, đồng thời thu phục luôn huynh đệ Vạn Thị, Hắc Hạt Tử, Tuần Sơn Hổ, khiến chỗ này không còn bá chủ một phương, tự bọn họ sửa cầu làm đường khai mở Con đường mới?

- Trừ cái này ra, thuộc hạ quả thật không nghĩ ra nguyên nhân gì khác.

- Tạm không nói đến bọn họ có tới Võ Quốc hay không, đồng thời thu phục cả huynh đệ Vạn Thị, Hắc Hạt Tử, Tuần Sơn Hổ, ngươi cảm thấy cái vùng đất hỗn loạn này sẽ xuất hiện một thế lực khổng lồ như vậy?

Vệ tướng quân lắc đầu, nói:

- Mặc kệ huynh đệ Vạn Thị bọn họ đang giở trò quỷ gì, trước hết tìm được công chúa và Tĩnh Vương điện hạ đưa về an toàn rồi sau đó

lại bàn bạc kỹ hơn

Người kia nhìn Vệ tướng quân, trầm mặc một hồi lâu mới mở miệng nói:

- Tướng quân, ý ta nói, nếu như bọn họ thật sự thu phục huynh đệ Vạn Thị, từng nhóm, từng nhóm thì cũng sẽ thu phục huynh đệ chúng

ta.

- Việc này có quan hệ gì với chúng ta?

Vệ tướng quân mi đầu lại nhăn, hỏi.

- Bọn họ thu phục sơn tặc, chúng ta không ý kiến. Nhưng chúng ta cũng không phải giặc cướp, tại sao bọn họ lại phải động thủ với chúng ta, thật sự coi vùng đất hỗn loạn này là địa bàn của bọn họ?

Cách đó mấy chục dặm, trên đường núi.

Bóng người một mảnh đen kịt đang bận rộn phía trên

sơn đạo, phía sau bọn họ đã xuất hiện một đường núi dài màu xám.

Một tên đầu trọc dùng sức đuổi theo trên sơn đạo xác nhận chất lượng không có vấn đề, sau đó tiếp tục đi đến về phía trước.

Hắn thầm nghĩ trong lòng, cái gọi “xi măng” này thật sự dùng tốt nhưng quả thật không thuận tiện bằng khi so sánh với trải đường bằng đá lấy được trên thác.

Một đỉnh núi gần đó, một thanh niên dùng kính đang quan sát, sau đó nói với nữ tử bên cạnh.

- Minh chủ, đây là tin tức Võ Quốc vừa mới truyền đến: sau khi phản quân đại bại, Đoan Dung Công chúa đã không biết tung tích, triều đình Võ Quốc cũng đang cực lực tìm kiếm nàng.

Liễu nhị tiểu thư xem hết những cái tin tức kia, trầm mặc một lát, nói.

- Truyền tin về cho trại, ta đi một thời gian sẽ trở về, chuyện ở đây tạm thời giao lại cho Lữ Lạc.

- Muội muốn đi đâu?

Một âm thanh từ ngoài cửa truyền vào, thanh niên kia nhìn thấy ba người vừa đi tới, chắp tay một cái lập tức lui ra ngoài.

Liễu nhị tiểu thư nhìn bọn họ, hỏi.

- Tại sao các ngươi lại tới đây?

Lý Dịch tìm một cái ghế ngồi xuống, nói:

- Nếu

như chúng ta không tới, qua mấy ngày nữa muội đã đi Võ Quốc tìm người rồi.

Lý Dịch có chút may mắn, may mắn vì đã chạy tới đây đúng lúc. Nếu như chậm thêm nửa ngày, nói không chừng y còn phải bắt chước Như Ý năm đó, trình diễn màn xuất trận ngàn năm hiếm gặp để tìm dì nhỏ.

Liễu nhị tiểu thư nhìn hắn, nghiêm túc nói/

- Ta không thể không quan tâm nàng.

Lý Dịch gật đầu, nói.

- Ta cũng sẽ không để cho muội mặc kệ, ta chỉ muốn nói cho muội biết không nên quá nóng vội. Cứu người từ trong tay triều đình Võ Quốc, chỉ dựa vào một mình muội hoặc có thêm Liễu Minh, đều làm không được, chúng ta muốn bàn bạc kỹ hơn.

- Chúng ta?

- Đừng quên, nàng cũng là sự chất của ta.

Liễu nhị tiểu thư rốt cục gật đầu, gặp bộ dạng phong trần mệt mỏi của hắn, hỏi.

- Ngươi có đói bụng không, ta nấu bát mì cho ngươi ăn trước.

Lão Phương xoa xoa cái bụng, nhìn nàng hỏi:

- Nhị tiểu thư, Có thể nấu nhiều thêm một bát không?

Khục!

Lão già dơ bẩn ho nhẹ một tiếng.

Lão Phương nhìn hắn, quay đầu lại nói.

- Ba bát.


Bạn cần đăng nhập để bình luận