Tiêu Dao Tiểu Thư Sinh

Chương 948: Vẹn Cả Đôi Đường


Chương 948: Vẹn Cả Đôi Đường





----------------------

Sau cùng, để chứng minh rõ ràng tay nghề của hai người Minh Châu và Như Ý tương xứng, không phân cao thấp, Lý Hiên một mình ăn sạch tất cả những miếng thịt để lại.

Có thể bởi vì ăn quá no, mặt của hắn nghẹn đến đỏ bừng, dùng ánh mắt vô cùng u oán nhìn Lý Dịch.

Người trẻ tuổi luôn cần trưởng thành, nhớ năm đó, hắn cũng đã từng giống như Lý Hiên thật thà chất phác, về sau cứ thế mà bị Liễu nhị tiểu thư và trưởng công chúa dạy dỗ, rõ ràng nhân sinh có vài con đường, lại không lựa chọn con đường tốt mà đi.

Lý Hiên xoa bụng, rất không có phong độ nằm trên ghế, lẩm bẩm.

- Ta nói không sai chứ, những quan viên trên triều đình kia sớm đã bị Minh Châu cai quản quen rồi, không có Minh Châu, bọn họ căn bản không dám buông tay đi làm, ngươi xem xem triều đình hiện tại loạn thành dạng gì?

Không thể không nói, chủ ý này Lý Hiên rất tốt, ngay cả chính Lý Dịch cũng không nghĩ tới.

Có câu nói rất hay, đã từng có một vị nữ hoàng anh minh đứng trước mặt quần thần, thế nhưng bọn họ không trân quý, đợi đến khi mất đi rồi mới hối tiếc không kịp, việc đau đớn nhất trong nhân thế cùng lắm cũng chỉ như thế này thôi

Tuy công chúa điện hạ nghỉ ngơi mấy ngày nay, còn chưa đủ để khiến quần thần nghĩ đến một phương diện nào đó nhưng cũng đủ để bọn hắn ổn định lại tinh thần, cân nhắc rất nhiều chuyện.

- Chủ ý này thật không tệ.

Lý Dịch gật đầu, giơ ngón tay cái lên với hắn, thuận tiện đưa một cái quả táo qua, nói.

- Ăn chút trái cây sau khi ăn xong, có lợi đối với thân thể.

Lý Hiên trừng to mắt, che miệng chạy như điên ra bên ngoài, cái chữ “Ăn” này, hiện tại với hắn mà nói, nghe cũng không thể nghe.

Do tuổi đời còn trẻ nên rất đẹp, ăn quá no dẫn đến nôn cũng là sự trừng phạt đối với việc hắn tuỳ tiện hứa hẹn. Sau khi nôn xong, khí sắc Lý Hiên tốt hơn nhiều, cả người co quắp trên ghế, dáng vẻ Hoàng tộc không còn sót lại chút nào.

Trưởng công chúa nghỉ ngơi mấy ngày nay, căn bản cũng không ở trong cung, quần thần đương nhiên không dò xét được tin tức gì, kỳ quái là, nàng và Liễu nhị tiểu thư rõ ràng là oan gia, lại luôn như hình với bóng, trừ ngủ, phần lớn thời gian đều ở cùng một chỗ, Lý Dịch không nghĩ ra, hai người bọn họ trừ học võ bên ngoài, còn có tiếng nói chung gì?

Cũng không thể trừ ẩu đả bên ngoài, lại hỗ trợ tâm đắc lẫn nhau chứ?

Cái này khiến Lý Dịch có chút bận tâm, hắn quay lại nhìn Lý Hiên, hỏi.

- Ngươi xem giúp ta một chút, các nàng đang nói cái gì.

Hiện tại, hắn vô cùng tin phục đối với lời nói của Lý Hiên, cũng rốt cục phát hiện ưu điểm lóe sáng lớn nhất trên người hắn. Vĩnh viễn không nên đánh giá thấp có nam nhân có trái tim bát quái, bởi vì ngươi vĩnh viễn không biết, hắn nỗ lực lớn bao nhiêu chỉ vì nhìn trộm.

- Hết sức chăm chú mới có thể thấy rõ ràng, ngươi không nên quấy rầy ta.

Lý Hiên uể oải từ trong tay áo lấy ra một cái kính viễn vọng nhỏ nhắn, tiến đến trên mắt.

- Minh Châu nói Như Ý nhà ngươi quá bạo lực, luôn sử dụng vũ lực với ngươi rất không tốt, mà lại đánh chỗ không lịch sự.

Lý Dịch cảm giác vui mừng sâu sắc, công chúa điện hạ cuối cùng vẫn là công chúa điện hạ, biết thương người, điểm này, Liễu nhị tiểu thư chỉ tôn trọng bạo lực sẽ không hiểu.

- Nàng còn nói mấy ngày trước nàng phát hiện một bản bí thuật trong Tàng Thư các trong cung, có thể khiến người bị thi thuật đau đến không muốn sống, sau khi thi thuật sẽ thay đổi bình thường, không lưu lại một chút dấu vết, đề nghị Như Ý nhà ngươi học một chút.

——

Lý Dịch chợt nhớ tới, mình cũng có một chuyện muốn đề nghị Như Ý.

Hiện tại Minh Châu vẫn là trưởng công chúa, giữa hai người còn có thể thường xuyên tỷ thí so tài với nhau, đợi đến sau này, cơ hội như thế này coi như không còn nhiều.

Như Ý muốn nắm lấy cơ hội, mới làm nhục nàng mấy lần, dù sao, mông con hổ cái mông không nên mò, mông của nữ hoàng càng thêm đánh không được, không thừa dịp cơ hội lần này, về sau sẽ không có cơ hội nữa.

Nếu như nàng cần muốn giúp đỡ, tự mình có thể cung cấp trợ giúp miễn phí.



Hộ Bộ.

Trên mặt Hộ Bộ Thượng Thư Tần Hoán nở nụ cười, đích thân dẫn một người ra nha môn, nói.

- Những ngày này Thuế Pháp cải chế, sự vụ Hộ Bộ rất bận rộn, nếu không có ngài, bản quan lại phải đau đầu rồi.

Tằng Sĩ Xuân lắc đầu.

- Tần đại nhân nói quá lời, thân là Hộ Bộ Thị Lang, cái này vốn là chức trách của hạ quan.

Tuy hai người có phẩm cấp khác biệt, nhưng Tằng Sĩ Xuân không chỉ là Hộ Bộ Thị Lang, vẫn là Kinh Triệu Duẫn, thân kiêm hai chức vị quan trọng, Tần Hoán cũng cực kỳ khách khí đối với hắn, cười nói:.

- Những ngày gần đây chạy hai đầu Tằng đại nhân phủ cùng Hộ Bộ, sợ rằng cũng mệt mỏi không ít, nhanh đi về nghỉ ngơi đi, chuyện tiếp theo của Hộ Bộ, giao cho người khác làm là được.

- Bệnh tình của Công chúa điện hạ có chuyển biến tốt, ta còn phải tiến cung báo cáo công tác, Tần đại nhân chỉ đưa tới đây thôi.

Tằng Sĩ Xuân chắp tay một cái, quay người lên xe ngựa.

Hoàng cung, Thần Lộ Điện.

Tằng Sĩ Xuân báo cáo công tác xong, lại nói.

- Bẩm điện hạ, nay đã có bảy vị Thân Vương không có ý chỉ bệ hạ, tự mình hồi kinh, ý kiến trong triều đối với điều này không đồng nhất, xin hỏi công chúa, việc này, nên xử trí như thế nào?

- Chuyện này, phụ hoàng không dị nghị, phía dưới không cần tiếp tục thảo luận nữa.

Lý Minh Châu buông một bản tấu chương xuống, nhìn phía dưới, nói.

- Gần đây sự vụ mỗi nha môn bận rộn để ngươi vừa bận bịu việc Kinh Triệu Phủ nha và Hộ Bộ, quả thật có chút vất vả.

Tằng Sĩ Xuân khom người nói.

- Đây là chức trách của thần.

Lý Minh Châu gật đầu, nói.

- Tuy làm việc cho triều đình, nhưng sắp xếp chuyện hai phủ thoả đáng như thế cũng không dễ, thưởng ngàn thớt tơ lụa, cho năm ngày nghĩ ngơi.

- Thần vừa làm Kinh Triệu Duẫn, lại kiêm Hộ Bộ Thị Lang, tất nhiên phải tận tâm tận lực vì triều đình, đây là chức trách của thần.

Tằng Sĩ Xuân quỳ rạp trên đất, mở miệng.

- Điện hạ đối với thần có ơn tri ngộ, thần cũng đền ơn trả nghĩa, vĩnh viễn tận trung với điện hạ!

Lý Minh Châu thả tấu chương trong tay xuống, ánh mắt nhìn về phía Tằng Sĩ Xuân.

Tận trung với triều đình, cùng tận trung với nàng là hai khái niệm khác biệt.

Tằng Sĩ Xuân làm quan nhiều năm, lại ngồi ở vị trí cao, sao lại không hiểu được khác biệt hai câu này.

Một lát sau, nàng mới lần nữa ngồi xuống, gật đầu nói.

- Đứng lên đi.

Kinh Triệu Duẫn chính là quan viên quản lý khu vực cận kinh thành, quan giai chỉ có tứ phẩm, luận cấp độ trong triều còn có không ít quan viên ở trên, nhưng nếu bàn về địa vị, Kinh Triệu Duẫn đã không thua Lục Bộ Thượng Thư và trưởng quan ba tỉnh chủ yếu.

Trước Kinh Triệu Duẫn, Đổng Văn Duẫn đã trở thành trụ cột vững vàng của Thượng Thư Tỉnh, hai vị Tể Tướng cũng đều đảm nhiệm vị trí này, bình thường mà nói, vị trí này chính là một cái chuyển giao, một khi vượt qua, lắc mình biến hoá, lập tức có thể chân chính làm đại quan đương triều.

Bây giờ Kinh Triệu Duẫn Tằng Sĩ Xuân trước kia là quan viên Thục Vương nhất hệ, sau đó bị công chúa điện hạ nhìn trúng, đề bạt cho tới vị trí hôm nay, trong vụ án lớn ở đầu năm, phát huy được ảnh hưởng rất lớn, được dân chúng Kinh Đô đồng đều khen ngợi. Vài ngày trước đó, quan viên Thục Vương nhất hệ bị liên lụy, có thể bảo vệ cả gia tộc giống Tằng gia thế này cũng không nhiều.



Kinh Triệu Duẫn phủ.

Một quan viên trung niên vuốt chòm râu, lắc đầu nói.

- Bây giờ đầy triều trên dưới đều bận bịu túi bụi, bản quan cũng tranh thủ lúc rảnh rỗi mới có thể có chút nhàn hạ, duy chỉ có Tằng đại nhân ngồi ở vị trí cao, vẫn còn có thể nhàn nhã như vậy, quả nhiên đáng ghen tị.

Tằng Sĩ Xuân cười cười, nhấp nước trà, không nhanh không chậm đặt một con cờ xuống, nói.

- Từ đại nhân lời nói này không có lý, hai ngày trước, bản quan còn không phải bận bịu sứt đầu mẻ trán như chư vị đồng liêu trong triều à, nếu không phải công chúa điện hạ quan tâm, đồng ý cho ta năm ngày nghỉ ngơi, thì hiện tại lấy đâu ra thời gian uống trà đánh cờ?

Quan viên họ Từ cười nói.

- Công chúa điện hạ rất coi trọng Tằng đại nhân, nói không chừng, ngày sau còn phải dựa vào Tằng đại nhân

Lời hắn vừa dứt, hạ nhân Tằng gia gõ cửa đi vào, giao một tấm thiếp mời cho Tằng Sĩ Xuân.

Tằng Sĩ Xuân nhìn, ném qua một bên, thở dài, khẽ lắc đầu.

Quan viên họ Từ kinh ngạc nói.

- Sao Tằng đại nhân lại thở dài?

- Tín Vương đưa thiệp tới, mời bản quan tối nay dự tiệc.

- Thì ra là thế.

Vị kia Từ đại nhân hạ quân cờ xuống, lắc đầu, nói.

- Thiếp mời như thế này, bản quan gần đây cũng nhận được mấy tấm, những hoàng tử này, vẫn quá nôn nóng.

Đề tài đã chuyển dời đến việc này, Tằng Sĩ Xuân dường như vô ý hỏi.

- Từ đại nhân cho rằng, vị nào hiền đức nhất, có hi vọng kế thừa đế vị nhất trong số các hoàng tử của đương kim bệ hạ?

- Bệ hạ anh minh bậc nào, không biết sao chư vị hoàng tử lại không có học được một chút xíu bản lĩnh nào của người không biết.

Quan viên họ Từ lắc đầu.

- Thục Vương, Tín Vương, Tề Vương, những hoàng tử này, so với nhau rất bình thường, nếu bàn về hiền đức, ngươi xem những năm nay từ tin tức của bọn họ truyền đến, chớ nói không so được bằng một cọng tóc của trưởng công chúa, ngay cả Ninh Vương thế tử cũng tốt hơn tất cả bọn hắn cộng lại, thậm chí, thậm chí, bọn họ cũng không sánh bằng ngay cả một đứa bé như Tấn Vương điện hạ!

- Trưởng công chúa có tài năng kinh thiên động địa, không gì không làm được, nhưng là thân nữ nhi

Tằng Sĩ Xuân thở dài.

- Nếu do Tín Vương hoặc Tề Vương kế vị, bản quan thật không tưởng tượng nổi, thiên hạ này, cuối cùng sẽ biến thành dạng gì.

Tâm tình giống như bị hắn dẫn động, trên mặt quan viên họ Từ cũng hiện ra vẻ áo não,

- Không dối gạt Tằng đại nhân, lần này thân thể trưởng công chúa không khỏe, bản quan và mấy vị đồng liêu cũng nghĩ qua vấn đề này, công chúa điện hạ cùng rất nhiều quần thần hao hết tâm lực mới làm được đến bước này, chẳng lẽ về sau phải hủy trong tay người khác?

Mặt Tằng Sĩ Xuân lộ vẻ bất đắc dĩ.

- Nhưng trưởng công chúa chỉ thay mặt chấp chính, chẳng mấy chốc sẽ rời triều đình, không thể nào tiếp tục..

- Ai nói không thể nào!

Quan viên họ Từ ngẩng đầu nhìn hắn, nói:

- Chư vị hoàng tử bình thường, nhưng còn có Tấn Vương, Tấn Vương điện hạ luận thân phận, luận địa vị, luận năng lực, rất nhiều hoàng tử, ai có thể hơn được?

Chỉ là Tấn Vương điện hạ nhỏ tuổi, khó có thể đảm nhiệm chức trách lớn, nhưng trước khi điện hạ trưởng thành, có thể do trưởng công chúa thay mặt nhiếp chính, chẳng phải vẹn cả đôi đường sao?

Tằng Sĩ Xuân nhìn hắn, thấp giọng nói.

- Từ đại nhân, nói cẩn thận.


Bạn cần đăng nhập để bình luận