Tiêu Dao Tiểu Thư Sinh

Chương 956: Đề Phòng Lý Hiên!



Chương 956: Đề Phòng Lý Hiên!





Lý Dịch chạy ra khỏi phòng, che ngực mà chạy, giống như nhà lành bị lưu manh phi lễ.

Lưu manh dĩ nhiên chính là Lạc Thủy Thần Nữ, dưới sự bồi dưỡng của hắn, hiện tại nàng càng ngày càng không chú ý tiêu chuẩn hai người ở chung..

Trong sân, Tiểu Thúy trừng to mắt, ngay cả việc đá quả cầu cũng quên, quả cầu rơi trên mặt đất, dẫn tới Tiểu Châu không để ý đến dáng vẻ mà cười ha ha.

Tiêu Dao Tiểu Thư Sinh Trailer

- Ngươi thua, cây trâm kia phải cho ta mượn mang ba ngày.

- Chúng ta là tỷ muội tốt, ta chính là ngươi, ngươi nếu thích như vậy, ta liền tặng ngươi cây trâm kia cho ngươi.

Tiểu Thúy quay lại nhìn nàng, bĩu môi nói:

-Bất quá, cái này cũng không đại biểu ta đá không lại ngươi, nếu không phải Lý công tử dọa ta, ta còn có thể tiếp tục đá.

Vừa rồi nàng nhìn thấy Lý Dịch che ngực chạy ra đến, trong nội tâm nghi hoặc cùng cực, chẳng lẽ, tính tình tiểu thư nhà mình đã vậy còn rất gấp gáp, nhiều năm như vậy nàng đều nhìn không ra?

Trong nội tâm nàng âm thầm thở dài, Tiểu Châu muốn cây trâm kia, chính mình cho nàng là được, làm gì cần cùng hắn chơi loại trò chơi nhàm chán này, đến mức bỏ lỡ một màn đặc sắc kia.

Trong phòng, Lý Dịch mang bát Uyển Nhược Khanh dùng qua để ở một bên, cầm gối đầu, để cho nàng dựa vào sau lưng, ngồi không đến mức khó chịu.

Sau đó ngồi xuống cạnh nàng hỏi:

-Cảm giác khá hơn chưa?

Nàng gật gật đầu.

-Đỡ hơn nhiều.

Lý Dịch vươn tay, sờ sờ trên trán trơn bóng của nàng, không còn nóng, chỉ có chút ho khan cùng mệt mỏi, nghỉ ngơi mấy ngày là có thể khỏi hẳn.

Lý Dịch giúp nàng gập nhẹ chăn nói:

-Mấy ngày nay ngươi cứ ở trong nhà nghỉ ngơi, cũng đùng đi đâu, trời sáng ta tới đưa thuốc cho ngươi uống, hai ngày nữa sẽ không sao.

Bời vì quan hệ giữa Thọ Ninh cùng Minh Châu q trong nhà cho tới bây giờ cũng không thiếu đồ tốt trong cung, bí phương của thái y viện cũng dùng thoải mái, lần trước Tiểu Hoàn ho khan, Minh Châu để thái y đưa tới một đơn thuốc, dùng một ngày là tốt lên nhiều.

Uyển Nhược Khanh không cự tuyệt, chỉ nhu thuận gật gật đầu.

Lý Dịch ngược lại hơi nghi hoặc một chút, ngày bình thường nàng đối với người nào cũng là một bộ dáng khách khí, mỗi lần muốn vì nàng làm vài việc, nàng luôn lo lắng phiền phức đến chính mình, đủ kiểu chối từ, lần này, thế mà lạinghe lời như thế?

Bất quá, nữ hài tử nha, nghe lời một chút vẫn tốt hơn, nghe lời một điểm khiến người ưa thích, không nghe lời, tựa như Liễu nhị tiểu thư -- cũng khiến người ưa thích.

Hắn tự nhiên không biết, hai gian phòng này thông nhau, bố cục ngược lại, nếu là không có một bức tường bên giường, hai nơi gian phòng giường, liền giống như là cùng một chỗ.

Mà bức tường này, cũng chỉ là là tấm ván gỗ dựng mà thành.

Trước kia nàng và Túy Mặc đều ngủ một căn phòng, buổi tối ở ngăn cách tường nhỏ giọng nói chuyện, đối phương cũng đều có thể nghe được, các nàng thường xuyên dùng phương thức như vậy, cho tới đêm khuya

Lý Hàn đi đến bên người Lý Hiên, thần thần bí bí hỏi:

-Hiên ca ca, tiên sinh thật sự nó qua năm nay cho ta làm viện trưởng?

- hiện tại hắn đang ở chỗ đại hoàng tỷ ngươi, ngươi đi tự mình hỏi một chút chẳng phải sẽ biêt sao.

Lý Hiên chậm rãi đi vào trong điện, từ trong ngực móc ra một vật, vừa cười vừa nói:

-Hoàng bá bá, viện khoa học lại nghiên cứu ra một loại đồ chơ nhanh nhẹn linh hoạt, thật có tâm, ta lấy đến cho ngài nhìn xem.

Lý Hàn gãi đầu một cái, để hắn tự mình đi hỏi, hắn đương nhiên là không dám.

Tiên sinh mặc dù bình thường hòa ái không tưởng nổi, nhưng đã từng cảm thụ những ác mộng đó, hắn nhớ lại, còn rõ ràng mười phần, đến hỏi hắn loại chuyện này, là phải có dũng khí rất lớn.

Cảnh Đế tựa ở trên giường vẫn không nói gì, Ninh Vương giương mắt nhìn nhìn hắn, nói ra: - -- Đã nói với ngươi từ trước rồi, những thứ này chỉ là kỹ xảo nhỏ nhặt, đều là bàng môn tà đạo, biết nhiều kinh sử các triều đại, trị quốc chi đạo, mới là nghiêm túc.

- Lời phụ vương nói sai rồi.

Lý Hiên cười cười nói:

-Thiên phạt không phải là đạo trị quốc, hạn hán trải rộng Kinh Đô vùng ngoại ô xe chở nước cũng không phải đạo trị quốc, bách tính làm nông lúc sử dụng công cụ cày mới cũng không là đạo trị quốc chi đạo ... nhưng ai dám nói chúng nó là bàng môn tà đạo?

Câu nói này, Ninh Vương tự nhiên không có cách nào phản bác, thiên phạt chính là vũ khí chiến tranh, là để uy hiếp cường địch, hai cái sau, cũng là chi pháp xúc tiến nhân dân cực lớn, nếu ai dám nói những cái này là bàng môn tà đạo, sợ sẽ bị người trong thiên hạ nhổ nước bọt đến chết đuối.

- Còn nữa, thuật nghiệp có chuyên công, luận trị quốc chi đạo, hài nhi còn kém so với Lý Huyền Hầu, luận võ học, hài nhi không sánh bằng Minh Châu, nhưng là luận khoa học chi đạo, hai người bọn họ...

Lý Hiên nói đến đây thì không nó được nữa, bởi vì hắn thật sự là nói không nên lời nếu bàn về khoa học chi đạo, lời Lý Dịch kém xa hắn.

Luận trị quốc chi đạo, luận võ học, luận khoa học chi đạo -- giống như hắn cũng không sánh bằng.

Cái này thật sự là một chuyện khiến người ta thương tâm.

Hắn ho nhẹ vài tiếng nói:

-Huống chi, Lý Huyền Hầu cũng từng nói qua, khoa học kỹ thuật mới là gốc rễ của cường quốc, cũng là chiến lược Cảnh Quốc ổn định phát triển trong thời gian dài, những chiến lược trị quốc trên triều đình cũng không thể quan trọng so với nghiên cứu của viện khoa học.

- Hiên nhi nói có lý.

Cảnh Đế gật gật đầu, thanh âm mặc dù suy yếu, nhưng ngữ khí lại không thể nghi ngờ.

- Đại Đạo ngàn vạn, mỗi một thời đại phương lược của đế vương đều có khác biệt lớn, khoa học kỹ thuật hưng quốc, tại sao không phải trị quốc chi đạo?

Hắn tiếp nhận đồ Lý Hiên vừa rồi đưa qua, quan sát tỉ mỉ.

-Chí ít, từ hiện tại đến xem, cách làm này của Hiên nhi là chính xác, Cảnh Quốc thiếu không trị quốc bách quan, cũng thiếu không viện khoa học.

- Hoàng bá bá anh minh!

Trên mặt Lý Hiên tươi cười, lập tức nói:

-Loại chuyện trị quốc này, ta không hiểu nhiều, cũng làm không tốt, đã có Minh Châu, những chuyện này giao cho Minh Châu là được, ta chỉ hiểu những thứ này bàng môn tà đạo thôi.

Cảnh Đế ngẩng đầu, cùng Ninh Vương liếc nhau.

Từ trong ngực Lý Hiên lại lấy ra một cái hộp nhỏ, đi đến bên cạnh hoàng hậu, cười nói:

-Nương nương, đám thợ thủ công ở viện khoa học vài ngày trước đó nắm giữ một loại kỹ pháp mới, có thể chế tạo kim ngân mỏng như cánh ve, ta kêu bọn hắn chế tạo một cái trâm phượng cho ngài, ngài nhìn xem có thích hay không.

Hắn cây trâ từ trong hộp ra, cây trâm chế tạo cực kỳ tinh tế, bời vì cực mỏng nên khi cầm ở trong tay cũng không có bất kỳ động tác gì, phần đuôi Phượng Linh chầm chậm rung động, sinh động như thật, lộng lẫy.

Trên mặt hoàng hậu nương nương hiện ra sợ hãi lẫn vui mừng, nhưng không tiếp nhận cái kia cây trâm, mà trực tiếp nắm tay Lý Hiên, luôn miệng nói:

- Thích, thích, chỉ cần là Hiên nhi đưa, Nương nương đều thích.

Ninh Vương Phi một bên ho nhẹ một tiếng nói: - - - Chẳng lẽ trong mắt ngươi cũng chỉ có Nương nương, không có nương của ngươi sao?

Lý Hiên có chút nịnh nọt đi qua, từ trong ngực lấy ra một cái hộp khác nói:

-Hiên nhi đương nhiên không thể quên mẫu thân.

Thần Lộ Điện.

Công chúa điện hạ ăn cơm chiên trứng, hơi nghi hoặc một chút hỏi:

-Vì sao cùng một nguyên liệu, cùng một trình tự, cơm bọn họ làm lại không giống với mùi vị của ngươi?

- Có thể là bọn họ không dụng tâm đi.

Lý Dịch thuận miệng nói một câu, nếu như cùng nguyên liệu cùng trình tự, thì có thể làm ra một cùng một món ngon, vậy cần gì mấy vị đầu bếp cấp thê giới nữa?

Độ lửa, thời gian, tần suất xào, trong chuyện này cần có rất nhiều nhanh nhẹn linh hoạt, người khác sao có thể tùy tiện nắm giữ, hơn nữa, lúc những đầu bếp đó làm cơm chiên trứng, có đặt nhiều ái tâm như vậy sao?

ơm chiên trứng ái tâm không nói trước, nghĩ đến một chuyện khác, Lý Dịch nhìn lấy nàng, chân thành nói:

-Về sau, ngươi phải cẩn thận Lý Hiên một chút.

Lý Minh Châu ngẩng đầu nhìn hắn, mắt lộ ra nghi hoặc.

- Hiện tại hắn chỉ là thế tử.

Lý Dịch giải thích nói:

-Tương lai chờ hắn đăng cơ làm Hoàng Đế, lại nhường ngươi làm nữ hoàng, cũng coi như dễ dàng nhiều, ngươi vẫn phải đề phòng hắn một chút, cẩn thận bị hắn bán.

- Hoàng bá bá, Hiên nhi nói là thật, muốn nói trị quốc, Lý Dịch cùng Minh Châu, đều so ta tinh thông nhiều, riêng là Lý Dịch, hắn thực cái gì đều hiểu, nhưng là hắn lười, chỉ khi Minh Châu tìm hắn, hắn mới có thể nói.

Lý Hiên ngẫm lại nói:

-Một Kim Tử Quang Lộc Đại Phu, ước thúc không được hắn, nếu như phong hắn làm Tể Tướng, hắn sẽ không thể lười biếng, hai người bọn họ phối hợp lại, Cảnh Quốc ta còn có nan đề gì không giải quyết được đây.

Lý Hiên nói rất kích động, Cảnh Đế tươi cười, nhìn lấy hắn, bỗng nhiên nói ra:

-Hiên nhi nếu biết, còn không chịu gọi ta một tiếng phụ hoàng sao?

Lý Hiên ngưng trọng, thanh âm im bặt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận