Lược Thiên Ký

Chương 1000: Phù Diêu Cung Thiếu Tư Đồ




Kiếp lôi hạ xuống, ngay cả đám người Dao Trì Vương Mẫu cũng không dám tùy tiện tiến lên, bởi vì kiếp lôi kia quá kinh khủng.

Tu sĩ bình thường, sau khi kết thành Nguyên Anh, đều cần nhiều năm tích lũy lịch luyện, có hoàn toàn nắm chắc mới dám dẫn kiếp lôi, nhưng dù như thế, vẫn không biết có bao nhiêu Nguyên Anh viên mãn ở thời điểm độ kiếp nuốt hận thất bại.

Độ kiếp, là sinh tử quan, chống đỡ qua, liền bước vào Độ Kiếp cảnh, không qua, tan thành mây khói, hết thảy thành không.

Cũng chính là nguyên nhân này, thế gian không biết có bao nhiêu Nguyên Anh cảnh, nhưng cả đời không dám bước vào Độ Kiếp cảnh, trực tiếp đoạn tuyệt tâm tư này, hoặc là chỉ ở thời điểm thọ nguyên sắp hết, mới dám nếm thử độ kiếp, chỉ tiếc, khi đó tinh huyết của tu sĩ khô kiệt, khả năng vượt qua lôi kiếp đã thấp đến hầu như bằng không, cho nên thế gian thường nói: chỉ có người đại phách lực mới có thể độ kiếp!

Đám người Dao Trì Vương Mẫu không thể nói không có quyết đoán, nhưng ở dưới tình huống không có chút chuẩn bị nào nhìn thấy kiếp lôi, thì đều bị dọa hãi hùng khiếp vía, ai dám lên chứ?

Thậm chí ở sâu trong nội tâm bọn họ, đều hận không thể lập tức quay đầu bỏ chạy, rời kiếp lôi càng xa càng tốt!

Nhưng lúc này, một màn để bọn hắn cũng cảm thấy khiếp sợ xuất hiện.

Dưới kiếp lôi, trong động phủ, cửa đá từ từ mở ra, một nam tử trẻ tuổi người mặc trường bào đỏ sậm, trường thân ngọc lập, giống như trong tranh nhẹ nhàng bước ra ngoài, hắn ngẩng đầu nhìn kiếp lôi trên trời, không có chút sợ hãi, ngược lại trầm thấp cười, sau đó một bước đạp lên không trung, giơ cao tay phải, nghênh đón kiếp lôi...

- Cẩn thận!

Dao Trì Vương Mẫu kinh hãi, không nhịn được cao giọng kinh hô.

Ngay cả tu vi như các nàng cũng không dám đụng vào kiếp lôi, bảo bối kia mới vừa kết anh, sao lại có dũng khí đối diện?

Bất quá lôi kiếp phủ xuống, nhanh chóng biết bao, thanh âm của nàng vừa ra khỏi miệng, lôi kiếp đã từ trên trời giáng xuống, vùng thế giới này, trong nháy mắt hóa thành lôi hải, đạo đạo khí tức kinh khủng quanh quẩn bốn phía, ngay cả bọn họ cũng ở thời khắc này bị hù rùng mình, vừa rồi bởi vì lo lắng Thiếu Tư Đồ, bọn họ không kịp thời né ra, vào lúc này, vậy mà cũng bị lôi kiếp lan đến gần, lúc này muốn chạy trốn đã không kịp, chỉ cảm thấy thiên uy huy hoàng, tu vi lực lượng nhanh chóng trôi đi, vậy mà rõ ràng cảm nhận được khí tức tử vong!

- Ha ha, kiếp lôi này là thượng thiên ban cho ta, các ngươi đừng đoạt a?

Ở trung tâm lôi hải, truyền đến từng tiếng cười to, sau đó có một bóng người thong dong xuất hiện, là thiếu niên lúc trước, hắn giang hai cánh tay, đón lôi kiếp xông tới, thân hình ở thời khắc này như trở nên vô cùng to lớn, vậy mà ngăn cản tất cả kiếp lôi từ không trung hạ xuống, cái này còn chưa tính, còn đón kiếp lôi bay lên, đạo đạo kiếp lôi mang theo khí tức hủy diệt khủng bố oanh kích ở trên người hắn, để thân hình hắn trở nên mơ hồ, nhưng hắn lại còn cười to...

- Hắn làm sao...

Dao Trì Vương Mẫu nhìn lấy một màn này, cơ hồ không thể tin được, thần sắc đại chấn, nghẹn ngào kêu lên.

Bọn họ vốn là hộ đạo giả, nhưng ai có thể nghĩ tới, ở dưới thiên uy, bọn họ đã thành người được bảo vệ?

Chỉ có thể dựa vào người trẻ tuổi kia xông thẳng lên trời, cản lại tất cả kiếp lôi, bọn họ mới tránh bị tác động đến, nhưng trong lòng kinh ngạc, lại còn đáng sợ hơn gặp lôi kiếp, đây chính là kiếp lôi ah, hắn mới vừa xuất quan, làm sao có dũng khí đối cứng kiếp lôi?

- Nguyên Anh vừa thành, kiếp lôi trên trời rơi xuống...

Phù Diêu Cung đại trưởng lão chấn kinh, thậm chí khủng hoảng:

- Hắn đây là... bởi vì thành Tiên Anh, mà bị trời ghét sao?

Oanh! Oanh! Oanh!

Kiếp lôi giống như mưa rơi xuống, ngay cả tiếng kinh hô của đại trưởng lão cũng bị che mất, thậm chí bọn họ đã không dám ở lân cận, liếc nhau một cái, không hẹn mà cùng bay về phía xa, cách tới mười dặm, thi triển pháp nhãn nhìn một màn để người khiếp sợ kia, không chỉ bọn họ, trên dưới Phù Diêu Cung bóng trắng lắc lư, không biết bao nhiêu nữ đệ tử bị kinh động, có người kinh hô, có người khủng hoảng, có người kích động, cũng có người quỳ xuống, cầu nguyện Thiếu Tư Đồ có thể thuận lợi vượt qua trận kiếp nạn này...

Mà lúc này, Thiếu Tư Đồ ở trên không trung đã biến thành một đoàn lôi cầu, đó là vô số kiếp lôi hạ xuống bao phủ hắn, tầng tầng oanh kích ở trên người hắn, sau đó lại sụp đổ ra, tung tóe bốn phương, một đạo một đạo, từng tầng từng tầng, thật giống như thác nước từ trên chín tầng trời trút xuống, lại như Thiếu Tư Đồ dùng bản thân nghênh chiến thượng thương, ngạnh kháng binh khí lôi điện từ trên trời giáng xuống!

Ở trong thiểm điện tán diệt, bọn họ có thể nhìn thấy thân ảnh cô tuyệt kia, pháp bào trên người đã bị kiếp lôi đánh tan, lộ ra nhục thân thon dài, tản ra bảo quang óng ánh, lúc nào cũng có lôi kiếp nổ xuống, cơ hồ đánh tan nhục thể của hắn, lộ ra mảng lớn vết thương khét lẹt, nhưng hắn nắm giữ mộc pháp vô thượng, vết thương không ngừng nứt ra, lại không ngừng khép lại, như nước chảy không ngừng tắm rửa hắn, mà ở trong quá trình này, trong kiếp lôi, dường như có một loại vật chất nào đó, theo vết thương của hắn xuất hiện và khép lại, tiến vào trong thân thể hắn, khiến cho nhục thân của hắn dần dần xuất hiện tử ý, thụ thương cũng càng ngày càng nhẹ...

- Tiên Anh!

- Nguyên lai đây mới thật là Tiên Anh...

Dao Trì Vương Mẫu ngơ ngác, phảng phất như nhìn ra cái gì, thần sắc vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ:

- Tiên Anh như thế, lo gì không thể thành tiên?

- Nguyên lai, Tiên Anh phải đưa tới kiếp lôi, ở trong kiếp lôi tẩy luyện ra Tiên Anh...

Phù Diêu Cung đại trưởng lão cũng nhìn ra, tự lẩm bẩm.

Ngoại trừ Viên gia Phù Tô công tử mượn đạo nguyên thành tựu Tiên Anh, sau Thượng Cổ, Tiên Anh thứ nhất chân chính rốt cục xuất hiện, thủ đoạn tu luyện của hắn vậy mà tàn khốc như thế, để tu sĩ thế gian sợ hãi đến khó hình dung...

- Sơ kết Tiên Anh, liền lây dính khí tức Độ Kiếp, nếu đến Nguyên Anh viên mãn chân chính, sẽ đáng sợ cỡ nào?

Trưởng lão Phù Diêu Cung thì thào nói, Thiếu Tư Đồ để bọn hắn mong đợi lâu như thế không cho bọn họ thất vọng, trái lại, hắn biểu hiện vượt xa dự liệu của mình, sơ kết Nguyên Anh liền có dũng khí trực diện kiếp lôi, dùng lôi kiếp luyện ra Tiên Anh, điều này nói rõ năng lực chịu đựng lôi kiếp của hắn mạnh hơn Nguyên Anh bình thường rất nhiều, đối với người tu hành bình thường mà nói chính là độ kiếp sinh tử đại quan, với hắn mà nói lại chỉ là một quá trình, đây nhất định có thể thành Tiên chủng, Tiên chủng chân chính!

Còn thực lực...

Nguyên Anh cảnh, một khi độ kiếp, dù chỉ là vượt qua đạo lôi kiếp thứ nhất, vậy vô luận là thọ nguyên hay thực lực, đều sẽ dâng lên trên phạm vi lớn, hiện tại hắn vừa mới kết anh liền gánh lôi kiếp, lây dính tiên khí trong lôi kiếp, như vậy thực lực của hắn mạnh bao nhiêu?

Tối thiểu nhất, Phù Diêu Cung đại trưởng lão nhìn thấy một màn này, trong lòng lại ẩn ẩn sinh ra sợ hãi!

Dù hắn là Đế Anh viên mãn, cũng không dám cùng tiểu bối vừa mới kết anh kia đấu pháp...

- Có lẽ với hắn mà nói, căn bản không tồn tại Nguyên Anh cảnh...

Dao Trì Vương Mẫu tiếp lời của đại trưởng lão, nội dung nói ra lại càng kinh người.

- Tu sĩ đã trải qua lôi kiếp, liền tượng trưng cho bước vào Độ Kiếp cảnh...

Thanh âm của nàng thật thấp, đáy mắt hiện lên vô số kích động:

- Như vậy, coi như hắn vừa mới kết anh, nhưng độ lôi kiếp... Hiện tại, chúng ta nên định cảnh giới của hắn như thế nào?

Đại trưởng lão nghe lời này, thần sắc cũng ngưng trệ, nửa ngày mới trầm lắng nói:

- Sinh liền độ kiếp, siêu việt đương thời...

Theo hắn nói câu này, các tu sĩ vắng lặng, tâm tình khuấy động, vậy mà một câu cũng nói không ra.

- Ha ha, bế quan mấy tháng, tỉnh lại liền được tắm rửa, thật đúng là thoải mái...

Ước chừng một nén hương sau, kiếp lôi càng lúc càng ít, cho đến cuối cùng biến mất không còn tăm tích, mà trên không trung ngưng tụ vân khí màu tím, cũng dần dần tán ra, bầu trời Phù Diêu Cung âm u mấy tháng, rốt cục nghênh đón hư không quang đãng, mà lúc này ở giữa không trung, Thiếu Tư Đồ còn giống như thiên thần lơ lửng, pháp bào trên người đã sớm bị kiếp lôi đốt một tia không thừa, cả người trần truồng, chỉ có mấy sợi vân khí bồng bềnh ở bên cạnh, che chắn lấy bộ vị yếu hại...

- Nhanh đi! Nhanh đi!

Dao Trì Vương Mẫu vui vẻ, phân phó đám nữ đệ tử ở trong Phù Diêu Cung.

Sớm đã có nữ đệ tử chuẩn bị tốt ứng thanh đi ra, có người bưng pháp bào, có người bưng ủng ngọc, có người bưng bội kiếm, cũng có người bưng ngọc sức… bay tới không trung, vây quanh Thiếu Tư Đồ, có hai thị nữ một người khoác áo bào lên người hắn, một người ở sau lưng chỉnh lý nếp uốn trên quần áo, một người động tác nhẹ nhàng ngồi ở trước người, mặt đỏ bừng mang đai lưng, những người khác cũng cười hì hì xông tới, đâu vào đấy, mặc giày, buộc tóc, còn có người treo ngọc bội ở trước ngực, đeo bội kiếm ở hông...

Những sự tình này đều làm quen, nhưng lúc này đối mặt với Thiếu Tư Đồ trần truồng, lại từng cái đỏ mặt, có người che miệng cười, có người nhắm hai mắt, còn có mấy người to gan hiếu kỳ xốc áo choàng của Thiếu Tư Đồ lên nhìn vào trong...

- Ha ha, sắp thành phu thê rồi, lúc này hiếu kỳ cái gì chứ?

Thiếu Tư Đồ xoa đầu mấy thị nữ nghịch ngợm, cười ha ha, cất bước đi xuống, ánh mắt nhìn bốn phía:

- Tiểu Man đâu? Lúc ấy không phải nói sau khi ta xuất quan, hi vọng người thứ nhất nhìn thấy chính là nàng sao?

- Ta giam nàng lại rồi, hiện tại còn không phải thời điểm ngươi gặp nàng!

Dao Trì Vương Mẫu chậm rãi tiến lên đón, ý mừng trên mặt còn chưa thu lại, đã nhiều hơn một phần ngưng trọng.

- Ha ha, về sau ta thành Tư Đồ, đừng loạn quản nữ nhân của ta nữa, nếu không ta sẽ trở mặt!

Thiếu Tư Đồ nở nụ cười, trên mặt tuấn mỹ lại mang theo chút trêu tức, cũng không biết nói thật hay giả.

- Trở thành Tư Đồ, thì nên hiểu chút chuyện, hiện tại Dao Trì có một đối thủ, cần ngươi đi giải quyết!

Dao Trì Vương Mẫu không thèm để ý hắn đối nghịch, ngược lại thần sắc ngưng trọng hồi đáp.

- Ta mới vừa kết anh, không nói tìm muội tử để ta động phòng, lại để cho ta đi giết người?

Thiếu Tư Đồ nghe vậy lắc đầu liên tục:

- Không làm được không!

Dao Trì Vương Mẫu vừa bực mình vừa buồn cười, nghiêm mặt nói:

- Chỉ là người này một mực muốn cướp nha đầu Tiểu Man, không chết không thôi!

Thần sắc của Thiếu Tư Đồ bỗng nhiên ngưng trọng lên, ánh mắt cũng lạnh xuống, nửa ngày sau, âm thanh lạnh lùng nói:

- Nói cho ta biết hắn ở đâu!

















Bạn cần đăng nhập để bình luận