Lược Thiên Ký

Chương 1757: Biện pháp cuối cùng




- Yêu tăng lớn mật, dám thương cha ta?

Lúc Vạn Sầu Hải bị Thần Tú xuất kỳ bất ý định trụ ma thân, người trong thiên địa không khỏi sa vào kinh ngạc khôn xiết. Dù là hạng người tu vi cao như Lộ Tiểu Quân và Yến Triệu Ca cũng không nghĩ đến, hòa thượng kia lại có thể định trụ ma thân Vạn Sầu Hải, càng không nghĩ tới là, Cực Ác lão ma đầu rõ ràng có vẻ đã nắm giữ hết thảy cục diện, bỗng nhiên tình thế chợt nghịch chuyển, bất ngờ sa vào trong hung hiểm sống chết. Hết thảy chỉ có thể tỏ rõ, dù vừa nãy các nàng không ai coi thường hòa thượng kia, nhưng trên thực tế lại vẫn khinh thường hắn, tu vi hắn thật ra đã cao đến một cảnh giới người thường khó có thể tưởng tượng...

Biến cố xuất hiện, bọn họ đều phải đối mặt với lựa chọn...

Cực ác tiểu ma chủ là người có phản ứng đầu tiên, thoáng chốc khi phát hiện hung hiểm, hắn liền hai mắt trợn trừng, vội vã xông lên, lực lượng đại đạo lực lượng tùy ý vung vẫy, như một con cự long cường hành cuốn tới Tiêu Tuyết ở cách hắn gần nhất!

- Ra tay!

Ra tay tiếp theo là Vong Ưu Ma Chủ Tiêu Bắc Minh và Đại Cùng ma chủ Tống Cái, hai người này đều là hồ ly già đầu thành tinh, tự nhiên hiểu được phân tấc, Vạn Sầu Hải xưng Ma Đế, đối với bọn họ mà nói thì lợi ích hết sức rõ ràng. Như vậy, hiện tại cũng là lúc đến lượt bọn họ làm ra lựa chọn, nếu muốn có được vị trí nên có cho mình ở Ma Đế nhất mạch, vậy thì bây giờ chính là thời cơ tốt nhất để biểu hiện thành ý. Bằng không, đợi lúc đại thế đã định mới đi đầu hiệu Vạn Sầu Hải, ai biết lão ma đầu kia có bất mãn hay không?

Ngay khi bọn hắn còn đang do dự có nên nhúng tay vào đại chiến thì cơ hội tới...

Ai mà ngờ Vạn Sầu Hải sẽ bỗng nhiên gặp phải hung hiểm như vậy?

Lúc này ra tay giúp hắn bình định Càn Khôn, so với vừa nãy ra tay giúp đỡ, lại càng hiện ra công huân!

- Hòa thượng kia, sao dám làm càn?

Tiêu Bắc Minh là người đầu tiên gào thét ra tay, mục tiêu hắn nhắm đến chính là tiểu hòa thượng Thần Tú.

Lúc này tiểu hòa thượng Thần Tú sắc mặt từ bi, hai tay hợp thành chữ thập, Phật quang đầy trời định trụ ma thân Vạn Sầu Hải, nhưng chính hắn lại như đứa trẻ sơ sinh lẻ loi một mình, không chút lực lượng phòng hộ. Tiêu Bắc Minh vừa ra tay, lập tức huyễn hóa ra từng đợt cuồng phong như tiên kiếm, liên tiếp không ngừng cuốn hướng Thần Tú tiểu hòa thượng, tiên binh ma tướng gặp phải trên đường đều bị hắn quét thành thịt nát!

Tống Cái cũng đang âm thầm cuộn lên một mảnh gió thảm mưa sầu vọt về phía quái thai Viên gia, mưa gió đầy trời khắp đất kia tuy không thể ngăn cản kiếm thế của quái thai Viên gia, nhưng cũng hình thành một trường vực khủng bố, không chỉ suy yếu uy lực kiếm ý, hơn nữa còn khiến quái thai Viên gia nếu cố ý xuất kiếm, liền khó tránh khỏi bị đại đạo hắn ảnh hưởng!

- Nếu như... Ta nói là nếu như, giờ chúng ta ra tay...

Đế nữ Đại Thương Thiên Lộ Tiểu Quân và Đế tử Thái Huyền Thiên Yến Triệu Ca cũng nhanh chóng trao đổi một câu:

- ... Hợp lực cùng bọn họ, chém xuống Vạn Sầu Hải, như thế, Lục Ma Thiên vẫn có khả năng giữ được...

Trong lúc nói chuyện, trên người nàng đã cuộn lên một đạo Thiên Ý kiếm!

Thân là con gái Đế cung, nàng sao có thể không bắt giữ lấy cơ hội này?

Nhưng nháy mắt Yến Triệu Ca lại đáp lời nàng:

- Hà tất phải làm đồ cưới cho Đế tử Đại Xích Thiên?

- ... Có lý!

Lập tức Đế nữ Đại Thương Thiên Lộ Tiểu Quân cũng tán đồng ý kiến của hắn, Thiên Ý kiếm vẫn cứ chém xuống, nhưng mục tiêu không phải Vạn Sầu Hải!

Mà là Kiếm Ma lão tổ!

Cơ hội chém giết Vạn Sầu Hải tới quá nhanh, cũng quá đột ngột, khiến cho nàng và Yến Triệu Ca đều không kịp nghĩ nhiều, chỉ có thể dựa vào bản năng đưa ra lựa chọn. Vấn đề cần cân nhắc bây giờ là, nếu chém Vạn Sầu Hải, phía thắng lợi hoàn toàn là Đế tử Đại Xích Thiên, ngay cả nàng và Yến Triệu Ca cũng có nguy cơ trở thành bắt tù, như vậy, so với chém xuống Vạn Sầu Hải, chẳng bằng trực tiếp trợ giúp Vạn Sầu Hải, một là mượn cơ hội chém giết Đế tử Đại Xích Thiên, hai là đổi cái nhân tình!

Có lẽ sự lựa chọn này có chút khó mà tin tưởng!

Nhưng trong giây lát đó, ý kiến Lộ Tiểu Quân và Yến Triệu Ca lại nhất trí dị thường!

Ầm ầm ầm!

Biến hóa khó mà dự liệu hiện ra giữa không trung...

- Ai...

Quái thai Viên gia thở dài một tiếng, quay người tung kiếm chém về phía Vong Ưu Ma Chủ Tiêu Bắc Minh và Đại Cùng ma chủ Tống Cái!

Thoáng chốc, kiếm quang ngang dọc trong thiên địa, cuồng phong do Vong Ưu Ma Chủ điều động và gió thảm mưa sầu do Đại Cùng ma chủ điều động đều bị chiêu kiếm này của hắn chém thành hai nửa, thậm chí không chỉ là hai nửa, trực tiếp chém nát thành từng mảnh từng mảnh. Hai lão ma đầu cũng kinh hãi đến biến sắc, liều mạng trốn chạy, trên người xuất hiện một đạo khe nứt khủng bố, là do kiếm quang gây ra, thiếu chút nữa chém bọn họ thành hai đoạn...

Kiếm quang Tiêu Tuyết chém ra cũng đành chuyển hướng Vạn Giang Hận, ngăn lại quang mang đại đạo của đối phương, một thân ma ý cuồn cuộn hóa mỏng như chỉ bạc, trực tiếp giảo bay ra, tu vị Vạn Giang Hận không yếu thua nàng, thậm chí còn cao hơn một chút, nhưng lúc nghênh đón tia ma ý này, lại như tuyết gặp phải nước sôi, hết thảy thần thông đều trực tiếp tán loạn tan vỡ...

- Ma đầu, ngươi...

Trong tiếng rống thảm, cả người Vạn Giang Hận ngã nhào ra sau, bộ dạng có vẻ rất là thê thảm. Dù là ai cũng nhìn ra được, nếu hắn tiếp tục giao thủ cùng Tiêu Tuyết, kết cục tất sẽ thảm bại, nhưng một kiếm Tiêu Tuyết chém tới cũng bị hắn ngăn lại, đến lúc này, nàng muốn lần nữa ngưng tụ tiên uy chém ra kiếm thứ hai thì đã không đủ thời gian lẫn cơ hội!

Còn về Kiếm Ma lão tổ thì càng là trầm hống một tiếng, bị Thiên Ý kiếm quang đánh cho chật vật né tránh...

Vốn là năm cao thủ cùng lúc xuất chiêu, kết quả chỉ còn mỗi mình Phương Hành!

Cầm trong tay Khi Thiên Bá Man Đao, Phương Hành gào thét lao đến, đao quang chiếu rọi, thiên địa vì đó sợ hãi, một đao chém rụng bảy tám ma ảnh trước người Vạn Sầu Hải, lại thêm chín đạo kích từ bên hiệp trợ, giết sảng khoái đầm đìa, nhưng khi hắn đang chuẩn bị tiếp tục giết tới lại đón lấy ánh mắt âm u khủng bố của Vạn Sầu Hải, lúc này mới phát hiện, mình đang bị lão ma đầu nhìn chằm chằm!

- Ta không biết ngươi là ai, nhưng vốn định giữ lại cho ngươi một mạnh...

Lúc này sắc mặt Vạn Sầu Hải đã dị thường khó coi, thanh âm âm u vô cùng, vừa nói vừa di động ma khí trên người, như có vạn ma bên thân, cuồn cuộn gào thét mà đến, âm thanh phảng phất như là tiếng triệu hoán Phương Hành tiến vào sát giới, mang theo ý cảnh túc sát khó có thể dùng lời diễn tả:

- Nếu ngươi đã không thức thời như vậy, lão phu đành phải lấy đi tính mạng ngươi. Ma Đế xuất thế, tất có một vị Đế tử chôn cùng, ngươi vừa khéo thích hợp!

Ầm ầm ầm!

Ma khí trên người hắn đột nhiên tuôn ra, như ngọn núi lửa bạo phát, trong giây lát đó, toàn bộ ma thân đồng loạt ngửa mặt lên trời gầm rú, giãy thoát khỏi Phật ý che ngợp bầu trời, lần nữa đoạt về tự do, ai nấy đều như hồ điệp thoát kén...

- Nhưng giờ, ta đổi ý!

Hai tay Vạn Sầu Hải rung lên, như khuấy động thiên địa, thoáng chốc ma khí phủ kín bầu trời!

Cũng nháy mắt này, liên tiếp, bảy, tám đạo bóng đen vọt thẳng tới trước mặt Phương Hành!

Bảy, tám đạo bóng đen kia như là bảy, tám vị Đại La Kim Tiên, từng người điều động khí tức đại đạo, phô thiên cái địa mà tới...

- Lão ma đầu, ở trước mặt ta cũng dám hung hăng?

Phương Hành hận đến nghiến răng, chửi ầm lên, chín đạo kích vung vẩy không ngừng, đánh nát những ma ảnh kia!

Nhưng dù là hắn, lúc này cũng không thể không rút thân mà lui, tạm lánh phong mang, dù sao thế tiến công của Vạn Sầu Hải quá mạnh, ở trong mắt tiên nhân bình thường, đây căn bản không thể chiến thắng!

- Đế Lưu, ta biết được bí mật trên người ngươi, nhanh nhanh giao ra, có lẽ sẽ tha mạng cho ngươi!

Trải qua phen hung hiểm vừa rồi, Vạn Sầu Hải có vẻ đã thật sự nổi giận, lúc này đã không nhìn hết thảy, đủ loại thần thông trút về phía Phương Hành, so với trước đây căn bản như biến thành người khác. Lúc trước hắn còn biểu hiện ra khoan dung đặc biệt đối với vị Đế tử này, nhưng giờ lại trực tiếp đau hạ sát thủ, hận không thể ngay lập tức cắn nuốt, không chút lưu tình!

- Tiểu hòa thượng!

Lúc này quái thai Viên gia một kiếm bức lui hai vị ma đầu, trầm giọng hét lớn, thần tình nghiêm túc.

- Đây là ý trời ư?

Giờ đây Thần Tú cũng một mặt đành chịu, giữa hai hàng lông mày thoáng hiện vẻ cười khổ:

- Vì sao vốn là một tên ma đầu với ai cũng chẳng lợi lộc gì, lại được nhiều người như vậy giúp đỡ, vì sao vốn nên là trừ ma vệ đạo, lại không người để ý...

Hắn một bên thán nói, một bên cười khổ, tựa hồ cảm thấy lời mình nói ra không thực tế!

Vốn là hai phe địch ta, lại có tư cách gì chỉ trích đối phương?

Chỉ là nhìn thấy bộ dạng mê man của hắn, tâm tình quái thai Viên gia cũng không khỏi trầm xuống!

Lấy tu vi của hắn, tự nhiên rõ ràng, hòa thượng này một khi đạo tâm không kiên, vậy càng không thể thi triển thần thông Phật môn kia!

Huống hồ hắn đã thi triển một lần, lại bị người phá hoại sạch sẽ, xét theo khía cạnh nào đó, đạo tâm đã phá!

Thần thông Phật môn chính là như thế, liên quan trực tiếp đến đạo tâm, đạo tâm vừa phá, trong thời gian ngắn không khả năng phục hồi!

- Lẽ nào, hôm nay phải thua sạch trong tay ma đầu kia?

Lúc này, ngay cả quái thai Viên gia cũng không khỏi chán nản, âm thầm gầm nhẹ, mắt đầy không cam tâm!

Đến hiện tại, phương cứu viện bọn hắn đã sức cùng lực kiệt, hận nghiến răng, lại cũng hết cách...

Cơ hội duy nhất đã bị phá hỏng, còn có thể có cách gì?

Duy có Phương Hành!

Lúc này hắn chính đang đón lấy Vạn Sầu Hải cười lớn vọt tới, ánh mắt lạnh lẽo, như hạ định quyết định nào đó, miệng lẩm bẩm như đang nói chuyện với người nào, cười khổ một tiếng, ánh mắt càng thêm sắc bén, rống nói:

- Hết cách rồi, vậy chỉ còn nước dùng chiêu cuối cùng kia...

- Mặc kệ ngươi là ma đầu ma đản gì, chỉ cần tiểu gia ta dùng ra chiêu này, ngươi muốn không quỳ cũng khó...

Phương Hành ngấm ngầm cắn răng, hét:

- Tiểu gia ta tố cáo ngươi!

Bạn cần đăng nhập để bình luận