Lược Thiên Ký

Chương 1164: Tiên Thần đại tế




Nói thì chậm, nhưng thực tế rất nhanh, đám tiên binh của Chư Tiên Minh nóng lòng ngăn cản các Thần Đình Tiểu Thánh dị động, chưa từng suy nghĩ nhiều đã đâm vào trong ma vân bao phủ. các trưởng lão của Chư Tiên Minh và đám tiên binh, lập tức kéo ra trận thế, chuẩn bị vây các Thần Đình Tiểu Thánh, dù sao bọn họ nhiều người, không chỉ có quân trận, còn có các cao thủ như Cổ Hạc, trong lòng nghĩ, những Tiểu Thánh kia xâm nhập, nhìn bộ dáng lén lén lút lút, mặc dù trong lúc nhất thời không biết bọn họ đến tột cùng muốn làm cái gì, nhưng ngăn cản bọn hắn quyết không sai lầm...

Chỉ là bọn hắn không nghĩ tới, đối mặt thế công hung mãnh, các Thần Đình Tiểu Thánh đều không có ý chống cự.

Lúc trước bốn gia hỏa kia nhìn lên khí thế hung hăng, bây giờ trốn nhanh hơn ai hết, không dám tranh phong, hận không thể tiến vào trong khe hở kia...

Ngay cả Thần Tử Dạ tộc vừa rồi dùng lực lượng một người chống cự ma vân, bây giờ cũng trực tiếp buông tay rút lui.

Chỉ có Hoa Mật Nhi, Phụ Sơn Tử cùng Ly Hỏa nhảy ra, lấy Túi Càn Khôn trong tay ra.

Nhưng bọn hắn hiển nhiên không có ý tứ chính diện kháng địch, mà ném ra rất nhiều quan tài màu đen...

Những hài cốt này, đúng là bọn họ ở trên đường tới thu nhặt, lít nha lít nhít, không biết có bao nhiêu cỗ, vào lúc này bị bọn họ một hơi ném ra, quả thật là hiện đầy thiên không, cùng nhân mã của Tiên Minh tạo thành một loại hình ảnh cực kỳ quỷ dị, phía trước chính là tiên binh của Chư Tiên Minh, khí thế cuồn cuộn cuốn tới, đằng sau lại là vô số quan tài và bạch cốt lít nha lít nhít thi, sát khí ngập trời, thẳng đón tiên binh của Chư Tiên Minh.

Nhìn bộ dáng kia, tựa như hai đạo sóng lớn đang hung mãnh va chạm.

Cùng lúc đó, Hoa Mật Nhi thấp giọng ngâm nga:

- Tiên huyết mạch, thần chi hài; người sống chi tức, tử vật chi linh; thành ý tiến cống, Chân Ma đại tự; dẫn ta Đại Đạo, chỉ ta tuyệt địa, giúp ta thấy chân phủ...

Ngữ điệu của nàng cực kỳ quỷ dị, giống như một tế văn tà ác, thanh âm lạnh buốt, mang theo một loại cảm giác quỷ dị khó mà hình dung, giống như thiên hôn địa ám, U Quỷ cười thầm, trong thanh âm còn mang theo cảm giác đắc ý nồng đậm, mà theo tế văn tụng niệm thành công, giữa thiên địa, trên thi hài vô tận, cũng dần dần bay lên vô số lục mang thăm thẳm...

Mà lúc này, ma vân trên không mất đi Thần Tử Dạ tộc chống cự, cũng dùng xu thế ngân hà đổ xuống, ở dưới ma vân, tiên binh của Chư Tiên Minh và vô số quan tài sắp va vào nhau vừa vặn tiếp nhận loại lực lượng này, như nam châm dẫn dắt, tất cả lực lượng đều tập trung vào một chỗ, rơi thẳng về phía dưới.

- Không tốt...

Đến lúc này, đám người Phật Ấn xen lẫn ở trong tiên binh rốt cục ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề, nghẹn ngào kêu lớn, thần sắc đại biến, giống như gặp quỷ... Chẳng ai ngờ tới, bọn họ liều lĩnh lao đến, muốn ngăn cản hành động của Thần Đình, kết quả ngăn cản không được, ngược lại bị ma vân để mắt tới...

- Ai, không giúp được các ngươi, tự cầu phúc đi!

Lúc này Phương Hành chỉ liếc về phía sau một cái, liền vội vàng xông vào trong.

Trong lòng hắn minh bạch, thời điểm các tiên binh xông tới, những người này đã không còn sinh lộ.

Hắn đã bất chấp nguy hiểm nhắc nhở Hồ Tiên Cơ, nhưng không có tác dụng, vậy hắn cũng bất lực, không hỗ trợ nhiều nữa.

Dù sao trên đỉnh đầu chính là Táng Tiên Ma Vân...

Uy lực không thua Độ Kiếp Tiên Vân của Thần Chủ!

Lúc ở Hội Kê Sơn, Thần tộc phủ xuống, đưa tới Thiên Nguyên Đại Lục đại họa, loạn thế mở ra.

Trong đại họa, sinh linh Thần tộc hung tàn và ngang ngược tự nhiên làm cho lòng người phẫn hận, nhưng khi đó theo Cửu U Thần Vương mang xuống Độ Kiếp Tiên Vân càng làm cho lòng người sợ hãi, lúc ấy kiếp lôi lít nha lít nhít, như mưa to phủ xuống, không biết đánh chết bao nhiêu sinh linh Nhân tộc, hủy đi bao nhiêu hạt giống tốt, có thể nói, nếu không có phiến kiếp vân kia, thì dù thực lực của sinh linh Thần tộc mạnh hơn sinh linh Thiên Nguyên Đại Lục, cũng sẽ không đứng vững nền móng thuận lợi như vậy...

Mà phiến kiếp vân kia, đã bị bọn họ điều tra rõ ràng, kỳ danh chính là: Độ Kiếp Tiên Vân!

Tiên bảo vô thượng của Thần Chủ, đạt đến cấp độ Tiên bảo đỉnh phong...

Loại Tiên bảo kia, hung uy đã không phải người bình thường có thể phỏng đoán, kinh khủng tới cực điểm.

Nếu bàn về cảnh giới, bảo vật này không bằng Tiểu Thế Giới, nhưng Tiểu Thế Giới dù sao cũng là một loại sản phẩm, nó không phải binh khí chuyên môn, không phải vì sát lục mà sinh, Độ Kiếp Tiên Vân lại khác, nó được luyện chế ra, tác dụng duy nhất chính là sát lục, có lẽ ở thời điểm nào đó, nó cũng có tác dụng bảo mệnh, tỉ như Vân Thường của hắn, chính là từ Độ Kiếp Tiên Vân luyện chế, nhưng mục đích cuối cùng của nó vẫn là giết người, tựa như ở Hội Kê Sơn, Tiên bảo vừa ra, sinh linh diệt tuyệt, thần mất hồn tán, không một ngọn cỏ.

Mà Tiên bảo kia của Thần Chủ, tên gọi Độ Kiếp Tiên Vân, bây giờ bọn họ thình lình ở trên Thần Ma chiến trường, trên không Táng Tiên Sơn, lại thấy được một vật cấp độ Tiên bảo, chính là Táng Tiên Ma Vân...

Càng kinh khủng hơn là, Táng Tiên Ma Vân này còn đáng sợ hơn Độ Kiếp Tiên Vân, dù sao Độ Kiếp Tiên Vân là vật của Thần Chủ, về sau lại cho Cửu U Thần Vương điều khiển, cho nên lực lượng của nó có thể khống chế, còn Táng Tiên Ma Vân lại không phải vậy, nó bồng bềnh ở trên không Táng Tiên Sơn, hình như đang bảo vệ thứ gì đó, chỉ biết bị động phản kích, lực lượng vô cùng vô tận, vừa rồi Thần Tử Dạ tộc xuất thủ, một kích quét nát đợt công kích thứ nhất, nhưng nó phản kích ra lực lượng lập tức mạnh gấp ba, lần nữa chống đỡ, lại mạnh hơn gấp ba.

Không ngừng gấp ba như thế, ai cũng không biết cuối cùng ma vân sẽ vung ra lực lượng mạnh cỡ nào.

Dù sao ngay cả Tiên cũng có thể táng diệt a...

Thần Tử Dạ tộc không hổ là nhân vật tuyệt đỉnh trong Thần tộc, hắn một người chống chừng thời gian uống cạn chung trà!

Nhưng đến lúc này, hắn đã sớm không chịu nổi, đã đạt đến cực hạn.

Cũng vào lúc này, tiên binh lao đến, đám người Hoa Mật Nhi thả ra hài cốt tiền bối, hai phe ở dưới Táng Tiên Ma Vân gần mất khống chế va chạm, lại theo Hoa Mật Nhi niệm tụng tế văn, thình lình tạo thành một loại khí tức cổ quái, trực tiếp dẫn dắt lực lượng của Táng Tiên Ma Vân qua...

Nói cách khác, các trưởng lão của Chư Tiên Minh, một chi tiên binh kia, cùng thi hài của tiền bối Thần tộc, lúc này đều trở thành tế phẩm!

Một loại tế phẩm có thể tạm thời dẫn dắt đi lực lượng của Táng Tiên Ma Vân, để các Thần Đình Tiểu Thánh có cơ hội lợi dụng!

Dù sao tính chất của Táng Tiên Ma Vân ở chỗ đó, khác biệt với Độ Kiếp Tiên Vân, Độ Kiếp Tiên Vân thuộc Tiên, mà Táng Tiên Ma Vân thì thuộc Ma, độc lập giữa thiên địa, từng cùng Thần tộc đại chiến, lại không thành tiên dung thân ma, bây giờ hai đại tế phẩm, một là hậu duệ chúng tiên, một là thi hài Thần tộc, đoán chừng bàn về khẩu vị, cũng là Tiên bảo này thích nhất rồi, nhìn tư thế kia liền biết, vừa cảm ứng được khí tức của tiên binh và thi hài tiền bối Thần tộc, liền trực tiếp bỏ qua Thần Tử Dạ tộc xông tới...

Kế hoạch của Thần Tử Dạ tộc cũng là như thế, một chi tiên binh và các trưởng lão của Chư Tiên Minh kia, đã sớm ở trong kế hoạch của hắn.

Nếu không có những người này, chỉ dựa vào thi hài của tiền bối Thần tộc, căn bản không thể dẫn dắt Táng Tiên Ma Vân rời đi.

- Làm sao... Làm sao lại như thế?

Lúc này tất cả trưởng lão và tiên binh của Chư Tiên Minh đều hoảng hồn, vừa sợ vừa giận kêu to.

Có mấy vị trưởng lão còn không có tỉnh táo lại, lực lượng của Táng Tiên Ma Vân đã phủ xuống, bọn họ kinh sợ, phấn khởi phản kích, đánh về phía Táng Tiên Ma Vân phủ xuống, lúc này lực lượng của Táng Tiên Ma Vân sớm đã uẩn nhưỡng tới cực hạn, cuồng bạo đến cực hạn, chỉ thuận thế quét xuống một cái, mấy tên trưởng lão kia đã hóa thành từng mảnh huyết nhục và mảnh vỡ thần hồn, sau đó bị Táng Tiên Ma Vân hấp thu vào, lại tiếp tục vọt về phía những người khác, hoàn toàn bao phủ ở trong đó.

Vào lúc này, Táng Tiên Ma Vân giống như một lò nung, luyện hóa tất cả trưởng lão, tiên binh, cùng hài cốt tiền bối Thần tộc bị các Thần Đình Tiểu Thánh hiến tế, một tia cũng không dư thừa, hoàn toàn thôn phệ...

- Đi!

Mà lúc này, Thần Tử Dạ tộc hét lớn một tiếng, dẫn đầu lao về phía trước.

Đến lúc này, ai cũng không dám giữ lại, đều đánh bạc tính mệnh, kéo tốc độ đến cực hạn, giống như đạo đạo khói đen lao thẳng về phía Táng Tiên Sơn, mà lúc này, bởi vì tế phẩm xuất hiện, địa phương Táng Tiên Ma Vân bao phủ, vậy mà xuất hiện một con đường thẳng tắp...

Dùng Tiên Thần đại tế, đổi lấy một thông đạo.

Mà ở cuối thông đạo kia, thì có thể nhìn thấy ngọn núi đen sì, nói là núi, kỳ thật chỉ là một mô đất to lớn, hoặc nói là một mộ phần to lớn, toàn thân màu mực, tản ra ma khí thăm thẳm, không ngừng lướt về phía Táng Tiên Ma Vân, hóa thành một bộ phận của ma vân, nhìn lên giống như căn nguyên của ma vân ở chỗ này, mà ở trước mộ phần, lại dựng thẳng một cửa đồng cao chừng chín mươi chín trượng, tựa như câu thông Âm Dương sinh tử...

- Thời cơ trôi qua rất nhanh, vạn năm khó gặp, xông vào đi!

Cái mộ lớn kia cực kỳ đáng sợ, cửa đồng đi vào trong mộ càng làm cho người sinh ra sợ hãi.

Nhưng Thần Tử Dạ tộc và các Thần Đình Tiểu Thánh xông đến nơi này, lại không hề dừng lại, trực tiếp đâm đầu lao vào...

Mà Phương Hành đồng dạng xông đến nơi này, có chút dừng lại, quay đầu nhìn lướt qua.

Dùng Tiên Thần đại tế đổi lấy thông đạo kia đang chậm rãi khép kín, nơi xa hình như còn truyền đến âm thanh kêu gào của các tu sĩ Tiên Minh.

Trừ cái đó ra, không còn nửa thân ảnh.

Trong lòng Phương Hành hơi có chút thất vọng, trầm lắng hít một hơi, quay đầu vọt vào trong cửa đồng.

- Vốn cho rằng Tịnh Thổ tới, có thể có người giúp ta một tay, xem ra tiểu gia chỉ có thể dựa vào mình...



Bạn cần đăng nhập để bình luận