Lược Thiên Ký

Chương 1427: Ai nói ta không bảo hộ được?




- Nàng lại có địa vị lớn như thế?

Thấy tử mang loá mắt trên người nữ hài mù lòa, ngay cả Phương Hành cũng kinh hãi, trước đây hắn đã đoán được nữ hài mù lòa lai lịch bất phàm, bởi vậy cố ý để nàng mang theo Thái Hư Bảo Kính, bản thể của Thái Hư Bảo Bảo, nó có năng lực che đậy khí tức nhất định, y theo Thái Hư Bảo Bảo nói, huyết mạch quá mạnh hắn không che giấu được, tỉ như nói Phương Hành là huyết mạch Đế Tử, nhưng nếu là huyết mạch Tiên gia bình thường, hắn vẫn có năng lực cải biến, Phương Hành lo lắng nữ hài mù lòa khả năng có huyết mạch Tiên gia, mới cố ý để Thái Hư Huyễn Kính giúp nàng che lấp, chỉ là tuyệt đối không nghĩ tới, huyết mạch của nữ hài mù lòa mạnh như thế, Thái Hư Huyễn Kính căn bản không che được...

Ngay cả Huyền Cơ Chân Nhân là Chân Tiên có được Tiên Mệnh, cũng chỉ lóe lên hồng quang...

Nhưng nữ hài mù lòa dẫn tới tử mang, huyết mạch này, sao mà kinh khủng?

Oanh!

Sau khi yên lặng nửa ngày, đám người chung quanh đột nhiên cuồng loạn, giống như thủy triều lui về bốn phía, trong sân chỉ để lại Lý Hổ Tướng khóc không ra nước mắt và nữ hài mù lòa, Thái Hư Bảo Bảo, đứng ngơ ngác ở trong vô số ánh mắt kinh ngạc...

- Tử mang lấp lóe, cô bé kia là tình huống như thế nào?

- Trời ạ, chỉ sợ Đại La Kim Tiên cũng dẫn không ra dị tượng bực này, Giám Tiên Kính chỉ xem huyết mạch, không giám tu vi, trong truyền thuyết Đại La Kim Tiên soi kính này, cũng chỉ kim mang đại tác mà thôi, nữ hài mù lòa lại dẫn tới tử mang mãnh liệt nhất, chẳng phải nói...

Trong đám người, có tiếng nghị luận hoảng sợ vang lên, rất nhiều người đều đoán được một đáp án đáng sợ...

- ... Trên người nàng lại có huyết mạch Tiên Vương?

Đáp án kia quanh quẩn trong tim, khiến tất cả mọi người nơm nớp lo sợ, trái tim cơ hồ muốn nhảy ra ngoài.

Bây giờ Tam Thập Tam Thiên đã không có Tiên Vương tồn tại!

Các Tiên Vương liên tiếp chinh chiến, đưa đến phần lớn Tiên Vương vẫn lạc, chỉ có ba người cuối cùng thắng được, mà ba người này cũng không còn tự xưng Tiên Vương, mà danh xưng Tiên Đế, cũng từ khi đó, tất cả huyết mạch Tiên Vương đều biến thành hậu duệ tội nhân, chỉ bất quá đến cảnh giới Tiên Vương, có được hậu duệ vốn là một chuyện vô cùng khó khăn, càng có mấy vị Tiên Vương chung thân không thành hôn, một lòng nghiên cứu đại đạo, bởi vậy Tiên Vương hậu duệ cực kỳ thưa thớt, ai có thể nghĩ tới, bây giờ lại có thể tận mắt thấy một vị?

Đừng nói quần chúng vây xem, ngay cả đám người Huyền Cơ Chân Nhân cũng sợ ngây người!

Giám Tiên Kính ở chỗ này, chỉ là vì bắt cá lớn, ai nghĩ được sẽ soi ra một cự long?

Bọn hắn lập tức ý thức được vấn đề, chuyện lần này lớn rồi...

Tìm được một hậu duệ Tiên Vương, đừng nói bọn hắn, ngay cả Thanh Huyền Vực Chủ cũng bị kinh động...

Giao người này cho Tiên Đế, kia chính là một đại công đức!

- Bắt... Bắt lấy nàng!

Không biết qua bao lâu, lão đầu vừa rồi ở ngoài cửa thành nghênh đón các vị chân nhân, mới bỗng nhiên lên tiếng quát to.

Ngay cả thân phận như hắn, cũng bị tử mang kinh người dọa sợ, đến bây giờ mới phản ứng được!

Ầm ầm!

Đám tiên binh cũng phản ứng lại, tay cầm tiên mâu, sâm nhiên lao lên, tử mang trên người nữ hài mù lòa quá mức loá mắt, làm cho bọn hắn cảm giác cực kỳ kinh khủng, tựa như phàm nhân nhìn thiên thần, dù nữ hài mù lòa yếu đuối vô lực, bọn hắn cũng không dám khinh thị, lúc này tiến lên, động tác cực kỳ cẩn thận, từng bước từng bước đi qua!

- Ai dám?

Nhưng trong nháy mắt này, thân hình Phương Hành khẽ động, từ trong đám người vọt tới, trong chốc lát xuất hiện ở bên người Lý Hổ Tướng, duỗi tay nắm lấy nữ hài, ánh mắt băng lãnh mà hung ác quét qua chung quanh, để rất nhiều tiên binh sợ hãi...

- Đại... đại nhân, cái này... sao lại thế này?

Lý Hổ Tướng sợ ngây người, lúc này mới lắp ba lắp bắp mở miệng, ngữ điệu sắp khóc lên.

Vừa rồi hắn còn lo lắng Phương Hành, nào nghĩ đến tai họa lớn nhất đang ở bên cạnh mình...

Nói thật, thời điểm tử mang sáng lên, hắn bị dọa cho bối rối!

- Lớn mật, mau giao cô bé kia ra!

Huyền Cơ Chân Nhân cũng phản ứng lại, thấy là Phương Hành đi qua bảo vệ nữ hài mù lòa, không khỏi giận tím mặt, vừa rồi bởi vì trên người Phương Hành không có vấn đề, tâm mới thoáng buông xuống, lại vào lúc này nhảy lên tận cổ, đến bây giờ hắn cũng không nghĩ đến, tại sao có thể có một dư nghiệt không rõ lai lịch giấu ở bên cạnh mình?

Vừa nghĩ tới sau này phải giải thích, hắn liền nhịn không được nhức đầu!

- Đây chính là Cầm nữ bên cạnh ta, sao có thể tùy tiện giao cho người khác?

Phương Hành xoa đầu nữ hài mù lòa, ánh mắt theo tiếng tìm được Huyền Cơ Chân Nhân, cười tủm tỉm nói.

Sự tình đã xuất hiện, ngoại trừ ban đầu chấn kinh, hắn ngược lại đã thản nhiên xuống.

- Hồ nháo! Ngươi có biết đây là người nào không?

Huyền Cơ Chân Nhân giận dữ, bước ra một bước, quát chói tai:

- Nhanh chóng đi tham gia Thăng Tiên Hội, cô bé này không phải ngươi bảo vệ được!

Đến lúc này, hắn cũng không có hoài nghi Phương Hành, dù sao lúc trước Lý Hổ Tướng đi thăm dò tư liệu của Phương Hành, trong tư liệu cho hắn đại bộ phận là thật, lai lịch của nữ hài mù lòa hắn cũng rõ ràng, biết đây là một tiểu ăn mày ở trong bộ lạc Cự Thạch, được Phương Hành thu dưỡng, mang theo bên người, bởi vậy nữ hài mù lòa không có dính líu quan hệ gì với Phương Hành, còn thúc giục Phương Hành nhanh đi tham gia Thăng Tiên Hội, dù sao Phương Hành là hiền tài hắn dốc sức tiến cử, nếu Phương Hành xảy ra vấn đề, mình cũng sẽ bị liên luỵ, sau này giải thích sẽ rất phiền phức...

Đối với hắn mà nói, cái này xem như việc thiện, chỉ bất quá tên kia không lĩnh tình...

- Đây là người của ta, ta không bảo hộ nàng thì ai bảo hộ nàng?

Cũng không biết trong lòng Phương Hành đang suy nghĩ cái gì, xoa đầu nữ hài mù lòa, sắc mặt lộ ra cực kỳ yên lặng.

- Gan lớn bằng trời, tiên binh nghe lệnh, lập tức bắt cô bé kia lại, những người khác giết chết bất luận tội!

Trong lòng Huyền Cơ Chân Nhân còn có chút lo lắng, nghĩ đến sau này phải giải thích thế nào, nhưng trưởng lão ở Thượng Huyền Thành không có rảnh rỗi như vậy, lực chú ý của hắn căn bản chưa từng rời nữ hài mù lòa, thấy các tiên binh bị dọa sợ hãi, lập tức hét lớn hạ lệnh thúc giục, không để Phương Hành vào mắt chút nào, trong lòng suy nghĩ, nếu gia hỏa này dám cản đường, vậy trực tiếp chém giết tại chỗ là được...

- Tuân lệnh!

Những tiên binh kia cũng bị Phương Hành mượn uy thế của nữ hài mù lòa chấn nhiếp, rất nhanh liền phản ứng lại, nghe trưởng lão quát lên, không khỏi lớn tiếng đáp ứng, từng hàng nhào tới, tiên khí cuồng bạo tạo nên tầng tầng triều dâng, bao vây đám người Phương Hành ở bên trong, sau đó tiên mâu dày đặc như mưa, muốn đẩy đám người Phương Hành ra, sau đó bắt lấy nữ hài mù lòa!

- Bá...

Ngay một khắc này, ánh mắt Phương Hành cũng hung ác lên, sát khí sinh ra.

- Một đám vương bát đản, lại dám cướp người ở trong tay ta?

Ầm ầm một tiếng, pháp lực cuồng bạo trong cơ thể hắn bừng lên, cả người tràn ngập tiên khí nồng đậm đáng sợ, sau đó trong nháy mắt đưa tay, hóa thành một bàn tay khổng lồ quất ra ngoài, từng hàng tiên binh đang xông về phía trước bị đánh bay ra ngoài, người đụng người, tiên mâu đụng tiên mâu, quân đội trực tiếp loạn không còn hình dáng, lại nện vào đám người vây xem, cửa thành trong nháy mắt người ngã ngựa đổ...

- Đại... Đại gia...

Một bàn tay nhỏ bé cầm bàn tay của Phương Hành, lúc này nữ hài mù lòa đã bị động tĩnh chung quanh dọa sợ, nàng nhìn không thấy, nhưng cảm giác lại càng linh mẫn, thậm chí có thể cảm nhận được sát khí sâm nhiên, ở trước mặt sát khí kia, nàng căn bản không có chút sức chống cự, tùy tiện một cây tiên mâu cũng có thể lấy mạng của nàng, mà càng để nàng sợ hãi là loại cảm giác bất lực phảng phất như thân ở đảo hoang, chung quanh đều là thủy triều kia, chỉ có bàn tay này là an toàn!

- Ai, bị hù giống như con chim cút vậy, thế mà cũng là nữ nhi của Tiên Vương?

Phương Hành không nhịn được cúi đầu nhìn nữ hài mù lòa một cái, biểu lộ có chút hiếu kỳ, từ đầu dò xét đến chân, sau đó mới cười khổ lắc đầu nói:

- Thời điểm ta ở Thiên Nguyên Đại Lục cũng nhận biết một nữ nhi Tiên Vương, bất quá người ta hung hãn hơn ngươi nhiều...

- Đừng... Đừng để bọn hắn đánh ta...

Thân thể nữ hài mù lòa run rẩy, gắt gao nắm bàn tay của Phương Hành, run giọng nói.

- Đồ ngốc, vậy phải có người muốn đánh ngươi mới được...

Phương Hành nhìn nữ hài mù lòa điềm đạm đáng yêu, thanh âm cũng ôn nhu xuống, an ủi:

- Bọn hắn là muốn giết ngươi nha!

- Lớn mật!

Phương Hành ôn nhu nói chuyện với nữ hài mù lòa, lại chọc giận vô số người.

Trưởng lão Thượng Huyền Thành thấy một màn này, đã giận tím mặt, tu vi đáng sợ tăng lên!

- Đáng chết!

Một bên khác, Huyền Cơ Chân Nhân cũng bị một màn này kích thích đỏ ngầu cả mắt, trong lòng có cảm giác tuyệt vọng bay lên.

Tiểu nhi đáng giận kia, đây chính là công nhiên phản kháng tiên binh của Thượng Huyền Thành a...

Hắn đến tột cùng có biết một chưởng này đại biểu cái gì? hay không

Vị trưởng lão Thượng Huyền Thành kia muốn đích thân xuất thủ, hắn cũng trong nháy mắt làm xuống một quyết định!

- Nghiệt súc, giao người ra...

Đoạt ở trước trưởng lão Thượng Huyền Thành, Huyền Cơ Chân Nhân ra tay, lực lượng Tiên Mệnh mênh mông cuồn cuộn tuôn trào, cả người như một đám mây đen, uy thế bao phủ toàn trường, không biết có bao nhiêu người ở dưới tiên uy bao phủ, hai đầu gối như nhũn ra, vô ý thức muốn quỳ xuống, mà một chưởng kia của hắn, thì ẩn chứa thần thông đáng sợ, trực tiếp bao phủ Phương Hành ở phía dưới, một tay che trời, phảng phất như ngọn núi lớn ép tới, khí cơ mạnh mẽ, căn bản không cho người ta dâng lên tâm tư phản kháng!

- Ông trời ơi...

Lý Hổ Tướng nhìn thấy Huyền Cơ Chân Nhân xuất thủ, bị hù đến suýt nữa sụp đổ, pháp lực không cách nào vận chuyển.

Đám người Khô Đằng thì mặt lộ vẻ vui mừng, tuyệt đối không nghĩ tới sẽ có biến số này...

Trơ mắt nhìn đại thủ của Huyền Cơ Đại Nhân bao phủ ở trên đỉnh đầu Phương Hành, bọn hắn không nhịn được muốn reo hò, vốn cho rằng thực lực giữa song phương chênh lệch quá lớn, mình không có cơ hội tìm Phương Hành báo thù, nhưng bây giờ Huyền Cơ Chân Nhân tự mình xuất thủ...

Chỉ bất quá, hình ảnh tiếp theo là bọn hắn có nằm mơ cũng chẳng ngờ tới...

Phương Hành bị một chưởng kia của Huyền Cơ Chân Nhân bao phủ, nhìn giống như con khỉ nhỏ bị đại sơn đè ép, lại ở thời điểm chưởng lực trút xuống, đột nhiên ngẩng đầu lên, pháp lực toàn thân tăng vọt, vậy mà cường hoành hơn mấy chục lần so với hắn bình thường biểu hiện, sau đó đột nhiên cúi người, một tay nắm lấy nữ hài mù lòa, xé rách đạo đạo tiên khí ở chung quanh, khí cơ như nước thủy triều, sau đó thân hình xoay chuyển, một chưởng quất về phía Huyền Cơ Chân Nhân!

Ba!

Ở trong ánh mắt kinh ngạc của tất cả mọi người, Huyền Cơ Chân Nhân bị hắn tát bay ra ngoài, đập chết một đám người vây xem.

Mà Phương Hành ôm nữ hài mù lòa thì chậm rãi xoay người qua, áo bào bị kình phong thổi bay phất phới, ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía Huyền Cơ Chân Nhân, hung hăng gắt một cái:

- Khi dễ nha đầu này đều phải ăn tát, ngươi cho rằng ngươi có thể ngoại lệ?





Bạn cần đăng nhập để bình luận