Lược Thiên Ký

Chương 722b: Diễn hóa thần cơ, phá diệt vạn pháp (2)




Năm vị Kim Đan của Hoàng Phủ gia thúc đẩy Thần Cơ Phá Diệt Quyết, lại bị tiểu ma đầu dùng Thần Cơ Phá Diệt Quyết phản kích, sáu đạo phá diệt thần lực vung vẩy, năm tu sĩ chủ mạch tính cả các tu sĩ Kim Đan vừa rồi sống sót ở dưới Kiếm Ma đại thuật, đều bị chém giết, như nước mưa nhao nhao ngã vào trong Hắc Thủy Hồ, lúc đầu trên Hắc Thủy Hồ, xung quanh tiểu ma đầu, các tu sĩ như con ruồi mạn thiên phi vũ, bị Kiếm Ma đại thuật chém một nhóm lớn, lại bị phá diệt thần lực quét xuống còn lại, hư không nhất thời giống như rửa sạch sẽ, nhìn không thấy một bóng người.

Triệt để sợ ngây người!

Những có tu sĩ Hoàng Phủ gia bởi vì tu vi không đủ, chưa từng vào hồ chiến một trận, hay chạy tới muộn, không thể kịp thời xông lên, lúc này đã khiếp sợ đến á khẩu không trả lời được, nói không ra lời.

Trong khoảnh khắc ngắn ngủi, tiểu ma đầu đã giết bao nhiêu người?

Bốn mươi? Năm mươi? Hay gần trăm?

Phải biết đây không phải rau cải trắng, con mẹ nó đều là người sống sờ sờ ah!

Hơn nữa còn là tu sĩ Hoàng Phủ gia ngàn dặm mới tìm được một, thân thủ bất phàm!

Sau khi Ngũ tổ xuất quan, triệu tập tất cả tu sĩ Kim Đan của Hoàng Phủ gia về, sau đó Hoàng Phủ Thần Thông mang theo một nhóm tiến về Thần Châu. Còn lại đều ở trong tổ địa này, có thể nói là lực lượng trung kiên sau cùng của Hoàng Phủ gia, nhưng lúc này lại bị người một hơi giết sạch sành sanh, đây quả thực là để Hoàng Phủ gia thổ huyết!

- Oa nha nha tiểu ma đầu, Hoàng Phủ gia ta và ngươi không chết không thôi.

Xác thực có người thổ huyết rồi. một Nguyên Anh cảnh từ đằng xa bay đến, biểu lộ hung tàn bi phẫn.

Chính là Nguyên Anh cảnh Hoàng Phủ Đoan Kính tọa trấn tổ địa chạy đến, hắn ở trước khi Hung Thú tiến vào tổ địa đã xuất động phân thân, chỉ bất quá hắn vốn định xuất thủ trước bảo vệ Đan quật, Kinh điện, Thiên Tử Viện… để tránh bị Hung Thú tàn sát bừa bãi phá hỏng, sau đó lại quay về thu thập tiểu ma đầu, nhưng đạt được một tin tức làm hắn phát điên.

Vốn cho rằng những đệ tử Kim Đan cảnh kia, dù bắt không được tiểu ma đầu, vây khốn hắn cũng không thành vấn đề, kết quả…

Tất cả đều bị tiểu ma đầu làm thịt?

Đây quả thực là để hắn thổ huyết.

Nhất thời cái gì cũng không đoái hoài tới, đỏ mắt chạy về, hơn nữa chân thân cũng chạy đến, không giết tiểu ma đầu thề không bỏ qua!

- Ta sớm đã cùng Hoàng Phủ gia các ngươi không chết không thôi, bây giờ ngươi mới biết được?

Phương Hành nhếch miệng cười lạnh, lăng không hư nắm, sáu đạo phá diệt thần lực đồng thời đánh về phía Nguyên Anh lão tổ.

- Dám dùng thần quyết của Hoàng Phủ gia đối phó ta, nạp mạng đi!

Hoàng Phủ Đoan Kính nhìn thấy một màn này, con ngươi co rút, không có lên thủ thế, không có niệm tụng cổ chú, năm ngón tay vồ lấy, liền có hai đạo phá diệt thần lực hiển hóa ra, bắt về phía sáu đạo phá diệt thần lực.

Rầm rầm rầm!

Hai cự trảo, một cái bắt ba đạo phá diệt thần lực, sau đó Hoàng Phủ Đoan Kính dùng sức lôi kéo.

Sụp đổ!

Một chuỗi thanh âm phảng phất như khảy đàn tỳ bà, sáu đạo phá diệt thần lực căng thẳng, phát ra thanh âm chói tai.

- Định trụ cho ta!

Phương Hành bị Hoàng Phủ Đoan Kính kéo nhúc nhích, nhưng chỉ nhoáng một cái, liền mượn lực lượng đài sen định trụ bản thân.

Đài sen tọa trấn hư không, thân hình không dao động, pháp lực cuồn cuộn không dứt, xem như Nguyên Anh lão tổ cũng không làm gì được.

- Quay lại đây cho lão phu!

Hoàng Phủ Kính Đoan là Nguyên Anh cảnh, hơn nữa nhục thân cường đại, quái lực vô tận, lúc này kéo một cái, vậy mà không kéo động Phương Hành, cũng hơi khẽ giật mình, có chút xấu hổ rống lớn, lực lượng nhục thân tăng trưởng, hai tay kéo một cái, dùng lực lượng kéo núi kéo động phá diệt thần lực.

- Phong Thiện Sơn ý, trấn áp bản thân!

Lúc này ánh mắt của Phương Hành cũng lạnh lẽo, vận chuyển Phong Thiện Sơn ý.

Mặc dù pháp chủng đã diệt phá, nhưng lực lượng nguồn gốc từ Phong Thiện Sơn vẫn còn, lúc này hòa vào trong Hỗn Độn pháp lực, hắn tu chính là Vô Pháp Đan, có thể ngự vạn pháp, đã từng lĩnh ngộ sơn ý của Phong Thiện Sơn, vẫn còn khắc ở trong thức hải, chỉ là uy lực yếu đi rất nhiều mà thôi, lúc này lập tức thôi động sơn ý, đồng thời trên đài sen, vô số linh khí liên tục không ngừng rót vào trong cơ thể hắn, khiến cho thân hình hắn giống như núi cao vạn cổ không đổi, một mực tọa trấn hư không, bất động như núi.

- Ba ba ba ba ba…

Năm đạo phá diệt thần lực đứt đoạn, làm hư không xuất hiện vô số loạn lưu màu đen.

Chỉ còn một đạo phá diệt thần lực do Phương Hành đánh ra, còn ở trong tay Hoàng Phủ Kính Đoan, lực lượng ngang nhau.

- Nguyên lai là đài sen kia.

Hoàng Phủ Kính Đoan dù sao cũng là Nguyên Anh cảnh, kiến thức rộng rãi, tu vi thâm hậu, mặc dù trong con giận dữ, nhưng sau hai lần không kéo được Phương Hành, cũng để hắn ý thức được vấn đề, ánh mắt quét qua, đã thấy đài sen dưới mông Phương Hành, pháp nhãn lấp lóe linh quang, trong lòng đã rõ ràng:

- Tiểu ma đầu, tu vi của ngươi sớm bị phế, pháp lực hoàn toàn không có, lại dùng đài sen kia cung cấp pháp lực, chẳng lẽ ngươi không ý thức được, dùng thân thể của ngươi, vận chuyển đài sen cường đại bực này, tu vi có thể nhất thời đạt tới đỉnh phong, nhưng sau đó kinh mạch sẽ vỡ nát, mất mạng tại chỗ sao?

- Ngươi có phiền không?

Phương Hành quát lạnh, một tay kéo lấy phá diệt thần lực, đầu ngón tay bắn lên, ngàn vạn kiếm khí màu đen giống như sóng triều bay ra.

- Sưu …

Thân hình Hoàng Phủ Kính Đoan lóe lên, ở trong chớp mắt biến mất, lúc xuất hiện lần nữa, đã đến phía sau hắn, tay kết kiếm quyết, thân hình như quỷ mị, trảm ra mấy đạo kiếm khí kinh thiên, tất cả đều bổ về phía đài sen của Phương Hành, nhưng thanh âm lại từ bốn phương tám hướng truyền đến:

- Chẳng lẽ bằng chút bản lãnh ấy của ngươi, còn muốn kéo Hoàng Phủ gia ta đồng quy vu tận sao? Ngươi cần ngồi bất động trên đài sen, mới có thể rút ra linh khí hóa thành pháp lực, vậy lão phu nhìn xem sau khi phá vỡ đài sen, ngươi còn làm sao đùa nghịch uy phong?

Oanh! Oanh! Oanh!

Trong tiếng nói chuyện, Hoàng Phủ Kính Đoan phun ra một ngụm bản mệnh chân huyết, điểm điểm tinh huyết hóa thành hình dạng của hắn, nhất thời chừng trên dưới một trăm phân thân, hiện đầy hư không, thông qua từng góc độ khác biệt chém về phía đài sen, dù tay trái của Phương Hành có phá diệt thần lực, trong tay phải có Kiếm Ma đại thuật, cơ hồ giữ vững mỗi một tấc hư không, nhưng lúc này cũng không cách nào bắt được cái bóng của Hoàng Phủ Kính Đoan.

- Đậu phộng, ngươi có xấu hổ hay không, một Nguyên Anh cảnh tựa như con khỉ vòng quanh ta chuyển, hảo hảo đánh một trận không được sao?

Phương Hành tức đến chửi ầm lên, vận chuyển Kiếm Ma đại thuật một mực giữ vững đài sen.

- A a a a ha ha, ngươi có tư cách gì đấu pháp với lão phu, nhìn ta hủy đài sen của ngươi.

Hoàng Phủ Kính Đoan lạnh giọng cười to, kiếm quang chém về phía đài sen càng nhanh.

- Ngươi vô sỉ.

Phương Hành quơ phá diệt thần lực, tức giận đến lên tiếng mắng to.

- Ngươi vô tri!

Hoàng Phủ Kính Đoan lạnh giọng quát tháo, ra tay không có chậm chút nào.

Đây quả thực làm Phương Hành giận điên lên, hôm nay hắn lo nhất là loại phương thức đấu pháp này!

Hoàng Phủ Kính Đoan đường đường Nguyên Anh cảnh, nếu không chính diện đấu pháp với hắn, bằng bản lĩnh hiện tại của hắn, thật đúng là không làm gì được lão gia hỏa kia, coi như Kiếm Ma đại thuật và phá diệt thần lực đánh trúng, vậy cũng không thương cân động cốt, mà đài sen mặc dù huyền diệu vô tận, nhưng chất liệu lại cực kỳ yếu ớt, bị lão gia hỏa này đánh trúng sẽ vỡ vụn.

- Ngươi vô sỉ!

- Ngươi vô tri!

- Ngươi vô sỉ!

- Ngươi vô tri!

- Ngươi vô tri

- Con mẹ nó ngươi mới vô tri.

Vừa đấu pháp vừa chửi đổng, hai người đều bận bịu quên cả trời đất.

Thẳng đến cuối cùng, Phương Hành nhịn không được, cắn răng quát:

- Lão vương bát đản, thật nghĩ tiểu gia không làm gì được ngươi?

Trong tiếng quát, hắn lấy ra một đóa Huyết Liên Hoa, đồng thời bàn tay đặt ở trên đài sen.

Một tiếng ầm vang, phảng phất như toàn bộ thế giới đều rung động.

Trong Hoàng Phủ tổ địa, linh khí như thủy triều lao về phía Phương Hành, tạo thành bão linh khí mà mắt trần có thể thấy được, bị đài sen dẫn tới, sau đó điên cuồng rót vào trong cơ thể Phương Hành, đây quả thực đã ra khỏi cực hạn của Phương Hành lúc này, thậm chí trước kia cũng không chịu nổi linh khí bạo ngược như thế, trong nháy mắt này, hắn hóa ra Ma Tướng ba đầu sáu tay, không là vì ngăn địch, mà là dùng loại phương pháp này, đến tiêu hao linh khí trong cơ thể.

Cùng lúc đó, hắn ngậm Huyết Liên Hoa vào miệng, phi thân lên.

Hắn đã rời đài sen, một tay cầm Hắc Kiếm, một tay cầm Huyết Ẩm Cuồng Đao, pháp y bồng bềnh, phóng thẳng về phía Hoàng Phủ Đoan Kính.

- Ngươi…

Hoàng Phủ Đoan Kính thấy cảnh ấy, cũng bị hù đến tròng mắt kém chút rơi ra.

Tiểu ma đầu làm sao thật rời đài sen rồi?

- Ha ha, ngươi nhìn ngươi có phải vô tri hay không?

Phương Hành xông về hư không, đao kiếm vung mạnh, chém chết vô số phân thân của Hoàng Phủ Đoan Kính.





Bạn cần đăng nhập để bình luận