Lược Thiên Ký

Chương 1310: Nuốt sống Tiên mệnh

Đối với Tiên cảnh bình thường quá mức an nhàn, hơn ngàn năm nay xuôi gió xuôi nước, ngay cả bọt sóng cũng hiếm thấy thì họa Cửu Đầu Trùng ba mươi năm trước thật sự là nỗi đau trong lòng bọn họ. Thậm chí nói theo một cách khác, có thể nói đó là ác mộng, cũng chính vì vậy, khi vị tôn chủ thứ tư không nhìn thấy mặt kia đột nhiên phát giác ra dị biến ở Hắc Thiên Hà thì đồng thời cảm ứng được khí tức của Long Mẫu. Lúc hô lên ba chữ “Cửu Đầu Trùng”, từ ba vị tôn chủ Phật, Đạo, Yêu, cho tới bách tính bình dân trong Tiên cảnh đồng thời cực kỳ sợ hãi, sau đó nhao nhao nhốn nháo loạn tung cả lên. Người có chút tu vi đều nhảy lên giữa không trung, nhìn về hướng nam.
Vào lúc này, trên Hắc Thiên Hà, chính mắt nhìn thấy con của mình chịu khổ, Long Mẫu sớm đã thi triển pháp lực lớn nhất nhổ từng cây thạch trụ lên nhét vào trong vẫn thạch của Lam Tiên sinh. Sau khi một cây thạch trụ bị nhổ đi, nước sông Hắc Thiên Hà cũng không khống chế được mà tăng vọt, sóng dậy cuộn trào, giống một cái roi da màu đen đánh thẳng lên trời.
- Rốt cục là có chuyện gì thế? Cửu Đầu Trùng lại trở về sao?
- Ngươi kia hại chúng ta một lần còn chưa đủ, còn muốn hại chúng ta lần nữa sao?
- Không đúng, không phải Cửu Đầu Trùng, tuy có khí tức tương đồng nhưng yếu hơn hắn ta nhiều...
Trong nhiều tiếng hét lớn, lực chú ý của tất cả đại hội luận đạo đều đã bị rời đi, trên dưới bốn núi lớn đều hoàn toàn đại loạn.
- Lớn mật, lớn mật, bắt nàng, bắt nàng...
Trong hư không ở phía nam, vị cảnh chủ không nhìn thấy mặt kia thét lên những tiếng bén nhọn như roi, phẫn nộ càng rống càng to.
- Đệ tử Đạo gia theo ta đi hàng yêu phục ma...
Đại Đức Đạo chủ cũng không dám thờ ơ, phi thân lên hét lớn một tiếng, là người đầu Tiên hóa thành tia sáng bay thẳng về hướng nam. Còn ở phía bên dưới, tất cả đệ tử của ông ta đều học ông ta, hóa thành hồng quang bay lên, trong chốc lát giống như mưa sao băng theo sát phía sau ông ta.
- Đệ tử Phật môn đi theo ta!
Một phía khác, Đại Bi Phật chủ cùng Đại Uy Yêu chủ cũng không dám chậm chễ chút nào, đồng thời rống to hơn, phi thân tới ngăn cản.
Ba mươi năm trước, họa Cửu Đầu Trùng thật sự làm bọn họ để lại ấn tượng quá sâu. Tru diệt đệ tử tam giáo, cướp đi nửa Tiên mệnh, đối với Tiên cảnh trước đến nay đều bình yên không chút gợn sóng thì quả thực là một chuyện làm người ta giận sôi. Mấu chốt hơn là lần này tác loạn lại vẫn là một con Cửu Đầu Trùng, chuyện này làm bọn họ kinh ngạc hơn. Lửa giận của Cảnh chủ ngút trời, còn Đạo chủ, Phật chủ cùng Yêu chủ đương nhiên cũng không dám chậm trễ chút nào, nhanh chóng lao ra muốn trấn an Cảnh chủ, bắt Cửu Đầu Trùng cả gan muốn đảo loạn Tiên cảnh lại.
Ùng ùng!
Đại quân Tiên cảnh như sông lớn, đồng thời chạy về hướng nam, cảnh tượng đó đúng là hoành tráng!
Ngược lại ở đại hội luận đạo trong chốc lát không có ai quan tâm, hoàn toàn vắng lạnh.
Chỉ có điều người tham gia luận đạo lúc này cũng do dự trong tim, không biết có nên tới hỗ trợ hay không.
- Đi, đi mau!
Trên Hắc Thiên Hà, Long Mẫu hăng hái xuất thủ, rút cột sắt rắn chắc lên cứu mấy đứa con của mình rồi chuẩn bị đi cứu tướng lĩnh hải yêu còn ở trên trụ đá. Dù sao đã xuất thủ thì đương nhiên cứu thêm một người là thêm được một mạng sống. Những tướng lĩnh Hải yêu này tu vi có cao có thấp, cũng không phải hoàn toàn không có đất dụng võ. Chỉ có điều cột sắt trong Hắc Thiên Hà cũng không dễ mà nhổ được. Hơn nữa phản ứng của Cảnh chủ cũng cực nhanh, hầu như khi nàng ta xuất thủ đã đồng thời bị phát giác.
Lam Tiên sinh vừa quay đầu liền thấy được đại quân mênh mông tới từ hướng bắc, cho dù gã có tu vi Độ Kiếp đỉnh nhìn thấy cảnh đó cũng không nhịn được mà tê cả da đầu. Nhất là một tăng, một đạo, một yêu xông ở trước nhất, trên người khí cơ lưu chuyển hùng hồn đáng sợ, so với gã không biết cao hơn bao nhiêu lần. Phải biết rằng đây chính là ba đại cao thủ mà ban đầu ngay cả Cửu Linh Vương cũng không dám chính diện đấu một trận. Gã không dám tới thử tư vị là kẻ địch của ba vị kia, trong lòng ngày càng hoang mang, nhanh chóng rống to hơn:
- Bọn họ sắp đuổi tới rồi!
- Long Hậu cứu ta...
Tướng lĩnh Hải yêu bị cột lên cột sắt kinh hãi, khàn giọng hô to.
Bị nhốt ở đây ba mươi năm, đây chính là cơ hội duy nhất mà bọn họ có thể được cứu, làm sao có thể cam tâm bỏ qua được?
- Bọn họ tới thật là nhanh...
Long Mẫu cũng vô cùng kinh hãi nhìn thoáng qua đại quân Tiên cảnh tới từ phương bắc, cũng không nhịn được mà hết hồn.
Lúc đầu nàng ta đã mưu tính kế hoạch cứu người hôm nay rất lâu, vô cùng nắm chặt, muốn khi đại hội luận đạo tổ chức ở Phi Tiên hồ có khoảng cách chừng vượt qua cả một khu vực lớn với Hắc Thiên Hà này, sợ là còn xa hơn cả Thần Châu. Những người đó muốn chạy tới đây thế nào cũng cần mấy giờ. Nhưng bây giờ không ngờ lại phát hiện khí cơ vô tận như thủy triều tới cực kỳ nhanh chóng, dường như bọn họ đã đột phá ràng buộc không gian, giống như súc địa thành thốn vậy, một bước đã mấy trăm ngàn dặm, trong một khắc đã tới rồi...
- Cho dù ba tên tôn chủ kia đã thành Tiên thì cũng không thể có tốc độ nhanh như vậy được!
Trong bụng Long Mẫu thậm chí có chút khó hiểu nhưng khi mối nguy đã giáng tới đầu, con trai cũng đã được cứu nên nàng thật sự không dám tiếp tục chậm trễ nữa. Có phần không đành lòng nhìn thoáng qua tướng lĩnh Hải yêu còn chưa được cứu, sau đó trong lòng hung hăng quyết định! Nàng ta hiểu bọn họ kỳ thực đều là thuộc hạ trước đến nay đều trung thành với mình, nhưng bây giờ vì mình có thể thoát khốn nên không thể không bỏ qua bọn họ. Dù sao không thể vì mấy tên thuộc hạ mà làm mình cùng với mấy đứa con vừa được cứu ra đều bị chôn vùi ở đây được!
- Đi thôi!
Sau khi đã quyết định, Long Mẫu liền không nhìn tướng lĩnh Hải yêu nữa, xoay người chui vào trong tiểu thế giới của Lam Tiên sinh. Sau đó vẫn thạch lớn như ngọn núi nhỏ trong nháy mắt thu nhỏ lại rồi hóa thành một đốm sao rơi, bay thẳng ra bên ngoài Hắc Thiên Hà.
-Long Hậu cứu ta...
- Long Hậu đừng đi...
- Lão Quy ta luôn trung thành với người như vậy, bây giờ người lại muốn bỏ rơi ta...
Đám tướng lĩnh Hải yêu bị vứt bỏ lúc này lập tức sinh lòng tuyệt vọng, thậm chí có người gào khóc.
- Trốn ở đâu! Trốn ở đâu!
Phía sau con đường mà Long Mẫu cùng Lam Tiên sinh chạy trốn, tiếng nói của Cảnh chủ không chỗ nào không có mặt vang lên, giống như nước sông Hắc Thiên Hà chảy ngược, bống nhiên hóa thành một bức tường nước lớn ngăn ở trước mặt bọn họ. Lam Tiên sinh căn bản không chờ phân phó liền trực tiếp đụng đầu tới, đụng nát bét một vài yêu ma trong Hắc Thiên Hà rồi nhanh chóng trốn bán sống bán chết. Chỉ có điều trong Hắc Thiên Hà nhanh chóng có vô số lực sĩ yêu ma lao ra cản ở phía trước. Sự uy hiếp đối với Lam Tiên sinh cũng không lớn nữa...
Nhưng làm cho Lam Tiên sinh cùng Long Mẫu cảm thấy may mắn chính là giọng nói của Cảnh chủ vẫn vang vọng bên tai bọn họ, thoạt nghe thì vừa vội vừa tức. Nhưng cho tới lúc này lại chỉ thấy nó dâng lên một phần nước sông, gọi vài yêu ma tới chặn đường, bản thân lại không hề xuất thủ...
- Mau đuổi theo mau đuổi theo, đuổi theo bọn họ, giết bọn họ!
Mà ở phía sau, giọng nói cảu Cảnh chủ vẫn đang vang lên bên tai của ba vị tôn chủ, không nhịn được, như sắp đòi mạng vậy.
- Yên tâm, họa Cửu Đầu Trùng này tuyệt đối sẽ không trở lại lần thứ hai...
Đại Đức Đạo chủ rống lên to hơn rồi lần nữa tăng nhanh tốc độ, ùng ùng điều khiển phong vân gấp gáp đuổi về phía trước.
Ở sau lưng của ông ta, Đại Bi Phật chủ cùng Đại Uy Yêu chủ cùng nhau tới, đại quân Tiên cảnh trùng trùng điệp điệp giống như những tia sét đang đánh về phía trước.
Nhưng ngay khi khoảng cách của bọn họ càng lúc càng gần với Hắc Thiên Hà thì đột nhiên giọng nói bén nhọn của Cảnh chủ vẫn vang vọng bên tai bọn họ đột nhiên biến mất. Sau vài hơi, giọng nói này vang lên lần nữa, so với vừa rồi thì còn sắc nhọn đáng sợ hơn.
- Không được không được, cứu ta cứu ta...
Giọng nói bén nhọn này truyền vào trong tai ba vị tôn chủ nhất thời làm cho ba người bọn họ cả kinh.
Cảnh chủ là tồn tại bậc nào, sao lại đột nhiên cầu cứu như thế?
- Quay lại quay lại, tiểu nhi kia... tiểu nhi ghê tởm, tiểu nhi lớn mật...
- ... Ngươi ngươi ngươi ngươi... Dám cướp Tiên mệnh của ta...
Giọng nói của Cảnh chủ vang lên lần nữa, lại có vẻ vừa kinh hoảng vừa khủng bố, mang theo cả tiếng khóc nức nở.
- Không ổn, Thiên Thượng cung đã xảy ra chuyện rồi...
Trong lòng ba người Đại Đức Đạo chủ đồng thời run lên, khó tin quay đầu lại nhìn về phía Phi Tiên hồ.
Từ trong phản ứng của Cảnh chủ bọn họ đã nghe ra có một chuyện xuất hiện thậm chí còn nghiêm trọng hơn so với chuyện Cửu Đầu Trùng cứu người ở Hắc Thiên Hà, đang uy hiếp tới Cảnh chủ. Chuyện này làm bọn họ nhanh chóng nghĩ tới sinh linh Thiên Nguyên Phương Hành đang ở trong Thiên Thượng cung đợi bị Tiên mệnh cắn nuốt. Vốn cho là hắn bị cắn nuốt sẽ là chuyện không thể thay đổi được, ai mà ngờ tới còn xuất hiện chuyện ngoài ý muốn chứ?
- Quay lại!
Cảnh chủ không ngừng thúc giục làm bọn họ không dám có chút sơ suất nào, quát lên một tiếng lớn rồi nhanh chóng quay đầu chạy về phía Thiên Thượng cung.
Mà một đám đệ tử ở phía dưới thậm chí còn chưa hiểu xảy ra chuyện gì, có người quay đầu, có người vẫn đang vọt tới trước, lập tức loạn tung cả lên. Không biết có bao nhiêu người bị người đi cùng đụng ngã khỏi vân giá, kêu thảm rơi xuống phía dưới.
- Nhanh... Mau ngăn cản hắn lại!
Ba vị tôn chủ muốn quay lại cũng không nhanh vậy được, khoảng cách với Phi Tiên hồ khá xa, mà Cảnh chủ rõ ràng là đang không kiềm chế được. Giọng nói vô cùng lớn, thê lệ phiên lãng trong hư không đáng sợ như nữ quỷ. Chỉ có thể nghe được, cũng chỉ có hơn mừi người tu sĩ chuẩn bị luận đạo cùng dân chúng bình thường phía dưới vẻ mặt mờ mịt thấy được, căn bản cũng không hiểu có tình trạng gì xảy ra, thậm chí còn không biết tiếng nói này là của ai. Mỗi người ngắm trái ngắm phải, còn muốn tìm ra người nói chuyện là ai...
- Mau ngăn cản hắn đi...
Giọng nói kia lần nữa vang lên, cực kỳ sắc nhọn, vừa sốt ruột vừa nóng nảy, giống như một nữ nhân đang phát điên.
Mà cùng lúc đó, đột nhiên ở giữa Thiên Thượng cung giống như bị sức mạnh gì đó điên cuồng xé rách, đột nhiên bùng nổ. Tường cung điện cùng cột chống đều bay về bốn phía, bỗng nhiên làm mọi thứ trong cung đều bắn ra ngoài. Sau đó chư tu luận đạo cùng bách tính Tiên cảnh phía dưới liền thấy được một cảnh tượng cả đời khó quên. Trên một cái bồ đoàn trôi lơ lửng giữa không trung đang có một người dáng vẻ thiếu niên, miệng há còn to hơn cả đầu đang ra sức nuốt một quả cầu ánh sáng so với cả người hắn còn lớn hơn ba lần...
Dáng vẻ kia rất giống cáp mô thôn thiên!
Bạn cần đăng nhập để bình luận