Lược Thiên Ký

Chương 1566: Hiện tại có thể nói chuyện rồi


- Lần này Đế Lưu sẽ trả lời năm thế lực lớn chúng ta thế nào?

Một đạo hỏa long bắn thẳng về phía tiểu tiên tướng thủ vệ kia, mắt thấy sắp táng mạng ngay tại chỗ, chư tiên đều có tâm sự, mà lúc này, Phong Sơn Đồng dẫn đầu xuất thủ lại vẻ mặt hung lệ, mắt lộ tinh mang, hắn cũng không phải chỉ lỗ mãng như bề ngoài, mà thầm nghĩ trong lòng:

- Thanh La tiên tử từng nói, cuối cùng có thể thể quyết định rốt cuộc liệu có hóa giải được mối thù này hay không là năm phía chúng ta chứ không phải Đế Lưu hắn, lão phu vốn đã muốn tìm cơ hội xem thử, Đế Lưu đã ăn đủ quả đắng trong sự kiện này liệu có dám ngoan cố tới cùng với ngũ đại thế lực chúng ta hay không, sẽ phải trả giá đắt thế nào, tiểu tiên tướng ngươi là chết trong tay ta, Đế Lưu nếu biết điều, cũng phải nín nhịn, nếu không cam lòng, vậy lão phu cũng ngại hợp tác một chuyến với Đế Thích điện hạ.

- Ha ha, mấy thế lực lớn này một tháng trước đã nhìn thấy sự hung ác điên cuồng của Đế Lưu, không ngờ đã có chút dao động, cảm thấy có thể lăn tăn giữa hai vị đế tử hòng thuận lợi mọi bề, thu hoạch được lợi ích lớn hơn, bởi vậy vẫn lưu lại dư địa cho Đế Lưu, không muốn bức hắn quá mức, vẫn muốn tiếp tục xem tiềm lực của hắn. Quả thực chính là hoang đường, so với như vậy, chẳng thà giống như Thất Muội thiên chúng ta, trực tiếp ngả về phía Đế Thích điện hạ, cũng chỉ có như vậy, mới có thể chiếm trước tiên cơ, trong đế tử chi tranh đạt được lợi ích lớn nhất!

Khi trong lòng hắn hiện lên suy nghĩ này, hỏa long đã đánh về phía tiểu tiên tướng Tưởng Tuần!

Mà gặp phải tiên uy của đường đường là Thái Ất thượng tiên này, Tưởng Tuần đó rõ ràng không có bất kỳ sức chống đỡ nào.

Nhưng cũng đúng vào lúc này, sau lưng hắn lại đột nhiên vang lên một tiếng thét dài!

Sau đó liền có một đạo lưu quang từ sâu trong Loạn Lưu hải bay tới, đó rõ ràng là một chiếc đầu khô lâu, tốc độ nhanh tới kinh người, trực tiếp đi tới ven bờ biển loạn lưu, giống như đột phá vách tường không gian, chắn ở trước mặt tiểu tiên tướng đó, sau đó liền nghe thấy ầm một tiếng, một đạo hỏa long đánh vào đầu lâu khô lâu, chỉ có ánh lửa bắn ra bốn phía, lưu hỏa bay loạn, một hỏa diễm ẩn chứa tiên uy bị cuốn ra xa, đốt cháy vạn dặm, trước Loạn Lưu hải, biển lửa cháy rực, phải qua chừng mấy giây mới từ từ rút đi!

Sau đó, trong ánh mắt kinh ngạc của chúng tiên, liền nhìn thấy tiểu tiên tướng của phía trước đầu lâu khô lâu!

Lúc này hắn không ngờ đứng trong miệng của đầu lâu khô lâu, bên cạnh một nam tử tuấn mỹ, tất cả hỏa diễm đều bị một tầng Hồng Mông trận văn trên đầu lâu khô lâu đó ngăn cản, không thể làm tổn thương tới tiểu tiên tướng to gan lớn mật một!

- Đế Lưu.

- Đế Lưu điện hạ, cuối cùng cũng chịu hiện thân rồi sao?

Mọi người đều ngẩn ra, tâm tư khác nhau, có người kích động, có người thì trong lòng trầm xuống.

Cũng có người đang nghĩ, thì ra vừa động thủ với tiên tướng thủ hạ của hắn, hắn liền vội vàng xuất hiện, vừa rồi quả nhiên là đang ẩn núp.

- Ha ha, Đế Lưu điện hạ, ngươi quả nhiên đã xuất hiện.

Vị Phong Sơn Đồng của Thất Muội thiên thấy một màn này, cũng hơi ngẩn ra, sau đó ngửa mặt lên trời cười dài, thanh âm hung ác điên cuồng, nhưng trong ánh mắt lại không hề có nét cười, chỉ âm trầm nhìn Đế Lưu, lạnh giọng cười nói:

- Ba ngày trước ngươi nói sẽ cho một câu trả lời, lão phu theo hẹn mà đến, tiên tướng nho nhỏ này không biết tự lượng, cản ở trước trận, thậm chí còn dám bắn tên về phía lão phu, ngươi nên cho ta một lời giải thích chứ?

Những lời này rất giống như đang đòi nợ, cuối cùng cũng bức được Đế Lưu phải ra mặt, thực sự rất đắc ý!

Mà các trưởng lão của các đạo thế lực khác, lúc này tâm tình cũng hơi hòa hoãn lại, trong lòng chuẩn bị những lời muốn nói.

Nhưng những lời này còn chưa kịp ra khỏi miệng, trong lòng họ liền giật thót.

Nam tử tuấn mỹ đứng trong đầu lâu khô lâu một không nói một lời, đang chậm rãi tiếp nhận cung tên từ trong tay tiểu tiên tướng đó, sau đó cài tên lên cung, kéo như trăng tròn, mà hướng mũi tên nhắm vào chính là Phong Sơn Đồng đang đắc ý cười to.

- Hả, ngươi muốn làm gì?

Phong Sơn Đồng cũng lắp bắp kinh hãi, tiếng cười im bặt, quát hỏi.

- Vù!

Nam tử tuấn mỹ đó căn bản không thèm trả lời, bởi vì hắn đã trực tiếp buông dây cung, một mũi tên ẩn chứa tiên uy bắn ra.

Tên như lưu tinh, trong nháy mắt đã phá không mà tới!

Cũng vẫn là cung đó, vẫn là tên đó, nhưng ở trong tay nam tử tuấn mỹ này lại không giống chút nào so với ở trong tay tiểu tiên tướng kia. Trên mũi tên nho nhỏ không ngờ có pháp tắc toái phiến vô tận khó có thể hình dung, khiến cho mũi tên bay qua đâu, trong tinh vực đều xuất hiện từng tầng sóng gợn, làm tan biến cả một mảng không gian, Hỏa Giáp binh của Phong Sơn Đồng vốn đang đứng giữa đầu lâu khô lâu và Phong Sơn Đồng, lúc này bị sóng gợn trên mũi tên làm ảnh hưởng, một thân giáp trụ đều bị xé rách, kêu thảm ngã ra chung quanh.

- Ngươi...

Phong Sơn Đồng kêu to, mặt lộ ra vẻ không thể tin nổi!

Dường như hắn chẳng thể ngờ rằng, Đế Lưu vừa rồi còn bởi vì sợ hãi, trốn tránh không dám ra gặp mình, không ngờ lại một lời không hợp, liền bắn một mũi tên về phía mình, việc này nếu truyền ra ngoài, mình đường đường là đại trưởng lão của Thất Muội thiên, mặt mũi biết để vào đâu.

Bị tiểu tiên tướng đó bắn một, mặt mũi đã khó coi rồi.

Bị đế tử này một lời không hợp liền bắn một tên, truyền ra ngoài, mặt mũi cũng chẳng vẻ vang hơn là bao.

Chỉ có điều, hắn còn chưa nói hết thì mũi tên đó đã đến, cho dù hắn đường đường là Thái Ất thượng tiên, vào một thoáng này cũng phải biến sắc, ầm một tiếng, quanh người ngưng tụ ra hỏa lực vô cùng, khiến cho chư vực ở quanh người đều hóa thành một mảng biển lửa, tiên uy đáng sợ ẩn chứa trên mũi tên đó bắt đầu trở nên ngưng trệ trước biển lửa hắn ngưng tụ ra trước người, cháy khét, tới cuối cùng, cả mũi tên đều hóa thành tro bụi, tiên uy còn sót lại bên trên cũng biến mất trong biển lửa vô cùng này!

- Được, khá lắm Đế Lưu điện hạ, xem ra, tiên tướng dưới trướng ngươi xuất thủ với lão phu là do ngươi sai khiến?

Phong Sơn Đồng trưởng lão dùng hết căn nguyên tiên giác mới hóa giải được một tên này, sắc mặt vô cùng khó coi, phẫn nộ gầm lên, hắn không phải không rõ dụng ý của Đế Lưu, tiểu tiên tướng đó một tên chọc giận mình, hắn là chủ tử cũng làm y như vậy, cho mình một tên, thế không phải là muốn khiến mình mất mặt sao? Điều này khiến Thất Muội thiên đại trưởng lão Phong Sơn Đồng trong lòng vô cùng phẫn nộ.

- Ầm.

Nhưng khiến hắn không ngờ là, một tên đó không ngờ chỉ là bắt đầu, hiển nhiên một tên đó không có hiệu quả, Đế Lưu không ngờ trực tiếp bước ra một bước, thân hình như tiên như quỷ, chỉ lóe lên mấy cái trong không trung, không ngờ đã tới trước mặt Phong Sơn Đồng, đại đao trong tay xuất hiện, tạo nên hung uy lạnh lẽo, mùi máu gay mũi và kim mang chói mắt đồng thời xuất hiện, trực tiếp chém tới cổ hắn!

- Ngươi xong chưa.

Phong Sơn Đồng bị bộ dạng thô bạo này của hắn khiến cho hoảng sợ, phẫn nộ hét lớn.

Vốn bị hắn bắn một tên, trong lòng đã đủ tức giận rồi, không ngờ hắn vẫn không buông tha, lại đánh tiếp!

Hắn hắn há to, phun ra liệt diễm vô cùng.

Cơ hồ là trong nháy mắt, cả một mảng tinh vực này đều hóa thành biển lửa, mà ở bên trong biển lửa, tiên giác của của hắn nổ tung, cơ hồ tất cả đều có thể bốc cháy, thần hồn, nhục thân, pháp lực, hư không, tất cả mọi thứ dường như đều hóa thành hư vô trong hỏa diễm này, mà tên đế tử cầm đao lao tới đó bởi vì là chém hắn từ chính diện, lại trực tiếp bị hỏa diễm này bao phủ, lửa giận trong lòng Phong Sơn Đồng càng thịnh, đã có chút không khống chế được lực đạo xuất thủ, có khiến đế tử này bị thương cũng không tiếc!

Thực lực đáng sợ của Một vị Thái Ất thượng tiên lão vào một thoáng này đã hoàn toàn bạo phát!

Đối với loại vận dụng tiên giác liệt diễm này, có thể nói đã đến trình độ huyền diệu khó giải thích.

Chư tiên nhìn thấy một màn này, đều không nhịn được mà trong lòng thất kinh, tự thấy nếu gặp phải loại thần thông này, nhất định phải phải né tránh!

Thậm chí, trong lòng bọn họ cũng đều trở nên lo lắng!

Mục đích xuất thủ của Phong Sơn Đồng đó tất nhiên là để bức lui đế tử, nhưng hắn rõ ràng là xuất thủ quá nặng!

Bọn họ lo lắng, nếu thực lực của đế tử đó không đủ mà bị thương trong lửa này, vậy sẽ rất khó ăn nói với Tiên Đế.

Chỉ là một màn khiến bọn họ càng không thể tưởng tượng được lại vẫn ở phía sau!

Đối mặt với liệt diễm đáng sợ này, đế tử đó không ngờ không hề có ý lui về phía sau, ngược lại còn tiến lên trước!

Hắn không ngờ vẫn lao về phía thần thông đáng sợ đó.

Loại cảm giác đó quả thực giống như có người lao vào mũi thương vậy!

- Đế Lưu điện hạ điên rồi à?

Không biết có bao nhiêu người vào khoảnh khắc này đều thầm kêu trong lòng.

Ầm!

Hỏa diễm mạnh mẽ đáng sợ, không thừa lấy một tia cuốn về phía vị đế tử này, nhưng lúc này, trên người đế tử không ngờ cũng cháy lên hỏa diễm, thân hình trở nên mơ hồ, bị hỏa diễm bao phủ, hỏa diễm Phong Sơn Đồng thi triển ra không ngờ vào lúc này uy lực cũng giảm xuống đến mức thấp nhất, bất kể hỏa diễm đáng sợ cỡ nào, cũng có lúc phải mất đi hung uy, đó chính là khi cháy về phía một mảng hỏa diễm khác, lúc này chính là như vậy, trên người Đế Lưu đột nhiên xuất hiện hỏa diễm, trên trình độ nào đó đã miễn dịch liệt diễm của Phong Sơn Đồng!

- Sao có thể như vậy được, hắn... Tham ngộ được tiên giác của Thất Muội thiên này từ lúc nào?

Ba vị lão tiên mặc áo bào trắng của Ám Sương thiên vào khoảnh khắc này có hai người khiếp sợ lên tiếng.

Thái Ất thượng tiên tu ra tiên giác, chưởng ngự pháp tắc, lực lượng thần thông tăng vọt, nhưng giữa thần thông và thần thông cũng có tương sinh tương khắc, ví dụ như tiên giác tu luyện tiên giác giống nhau, khi dùng thần thông đánh tới đối phương, uy lực sẽ suy giảm, thậm chí bị đối phương miễn dịch, đạo lý rất đơn giản, cùng là tu luyện lửa, sao có thể thể dùng lửa để đốt lửa khác được?

Cùng tu luyện sương thì sao có thể thể dùng sương để đóng băng một mảng sương khác?

Hiện giờ phát sinh trên người Đế Lưu chính là một màn này, Phong Sơn Đồng dùng tiên giác của Thất Muội thiên để ngăn địch, nhưng trên người Đế Lưu không ngờ cũng xuất hiện tiên giác tương tự, tuy rõ ràng là tiên giác trên người Đế Lưu vô cùng nhỏ yếu, nhưng vẫn miễn dịch với thần thông Thất Muội thiên Phong Sơn Đồng thi triển ra trên trình độ rất lớn, hắn xông vào biển lửa đó, sau đó thì một đao chém xuống.

- Phập...

Đầu Phong Sơn Đồng bay ra, trên mặt vẫn đầy vẻ kinh ngạc khó hiểu.

Mà vị đế tử kia thì từ trong biển lửa chậm rãi đi ra, vươn tay đỡ lấy đầu của Phong Sơn Đồng, cười cười với chư tiên.

- Hiện tại chúng ta có thể thảo luận về chuyện câu trả lời rồi chứ?


Bạn cần đăng nhập để bình luận