Lược Thiên Ký

Chương 1333 : Chỉ cần thành Tiên, người còn lại không quan tâm

- Nếu muốn vượt qua cửa này, cần có huyết mạch Long tộc cúng tế tổ Tiên, mở được Long môn, chúng ta bố trận thành hàng giết về bờ bên kia!
Cửu Đầu Trùng nói một lúc sau sẽ xuất phát thì thật sự một lúc lâu sau mới xuất phát. Nhưng trước khi lên đường đã chuyển tới một nhóm linh đan, tài nguyên, ai cũng có phần, chính là những thứ mà lão ta đoạt được lúc tới cửa thứ ba này. Trước đây Phương Hành lừa Cửu Linh Đại Hoàn đan từ trong tay lão ta cũng là một loại trong số đó. Ngoại trừ chữa thương ra còn có thể giải độc, bổ khí, đặt ở Thiên Nguyên cũng là tinh phẩm khó gặp được. Còn một nhóm mà Cửu Đầu Trùng đưa tới xác thực xem như là đỉnh cấp. Chỉ có điều trong lòng chư tu cũng không có vẻ cảm kích quá mức, hiểu được dụng ý của Cửu Đầu Trùng. Đối với lão ta thì lại ước gì những người này có thể chống đỡ được lâu hơn chút, càng lâu thì càng có thể chia sẻ áp lực lâu hơn cho lão ta...
Chư tu đi tới đối diện Long môn, chia ba nhánh trái phải và chính giữa, từ xa nhìn nhau.
Cửu Đầu Trùng từ sớm đã chiếm vị trí bên trái, đám Phương Hành chỉ có thể tới phía tây, vừa mới nhìn thoáng qua thì đội hình khá là cường đại. Lấy Phương Hành cầm đầu, một bên là tam thái tử Ngao Liệt của Thương Lan Long cung, bên phải là Lộc Tẩu, Văn Tiên sinh, Hoan Hỉ Cáp lại lần lượt đứng ở phía sau. Về sau nữa lại hơn mười vị luận đạo của chư tộc, chuyển đội hình tam giác mắt lạnh nhìn phía trước. Mà đội hình này cũng là đội hình dễ dàng hóa giải áp lực nhất khi bọn họ xông trận. Trái phải phía sau Phương Hành đều có người bảo vệ, chỉ cần chuyên tâm để ý phía trước là được.
Mà so sánh với đội hình lớn của phe Phương Hành, Cửu Đầu Trùng ở bên trái lại có vẻ rất cô đơn. Một đám Long tử Long tôn của Thương Lan Hải đều có tâm đề phòng và chán ghét, không đứng cùng với Cửu Đầu Trùng. Vì vậy tuy là lực lượng nhỏ yếu nhưng vẫn kiên trì chọn đứng ở chính giữa. Còn một đại yêu thoạt nhìn bên ngoài đã già yếu như Cửu Đầu Trùng lại chỉ khoanh hai tay, một mình đứng ở một bên, ánh mắt kinh ngạc nhìn bia hải trước mắt. Phía sau chỉ có một người, lại còn là trưởng công chúa Ngao Trinh của Long cung có thâm thù đại hận với lão ta.
- Mở cửa đi!
Nhìn thoáng qua đám con cháu không chịu tới phe mình, nét mặt của Cửu Đầu Trùng cũng không có gì khác lạ, chỉ thở dài thật thấp rồi phân phó Ngao Trinh đang đứng ở phía sau mình không nói một lời, muốn nàng lấy tinh huyết cúng tế, mở Long môn!
Ở trên Tiên lộ này, huyết mạch Long tộc vốn giống như chìa khóa, không có bọn họ thì sẽ không đi qua được cửa ải.
- Để ta đi!
Ngao Liệt nghe được thì lạnh giọng quát lên, cất bước đi ra:
- Trong bảy năm qua, tỷ tỷ của ta dùng tinh huyết bản mạng giúp ngươi khấu quan mười ba lần, đã bị thương tổn tới bổn nguyên. Cửu Đầu Trùng, đây cũng là một món nợ máu của Long cung ta và ngươi, xem ngươi tự giải quyết cho tốt!
- Ha ha!
Cửu Đầu Trùng cười cười, từ chối cho ý kiến, cũng không trả lời.
Ngao Liệt liền chủ động tiến lên thấp giọng ngâm tụng, sau đó vung tay cắt đầu ngón tay, dùng sức vẩy máu vào Long môn.
- Tiên tổ Tiên tông, tử tôn bất hiếu, dẫn dắt cừu địch tới đây khấu quan...
Sau khi Ngao Liệt than nhẹ, Long huyết rắc vào trên Long môn thoạt nhìn đen thùi lùi lại lập tức có ánh sáng bắn ra bốn phía. Từng tia kim quang phá tan lớp bên ngoài của Long môn, tán ra phù văn vàng rực vô tận, sau đó trong Long môn mơ hồ lóe lên vài tia Tiên quang, cuối cùng đột nhiên phá tan mở ra một cánh cửa khổng lồ tạo thành thần quang môn hộ. Thậm chí còn lan cả ra ngoài làm một mảng lớn bia hải bị bao phủ bên trong đó tạo thành tràng vực vĩ đại mà mắt thường có thể nhìn thấy được, giống như đại đạo tiếp dẫn vậy.
Trước đó, tràng vực này, đám Phương Hành chỉ cảm ứng được sự tồn tại của nó, nhưng bây giờ lại thật sự xuất hiện.
Vắt ngang trên không, cực kỳ to lớn, quy tắc bên trong sâm nghiêm, huyền cơ vô tận, lại như...
- Tràng vực này chẳng lẽ luyện thành từ Vô Lượng?
Có người nhìn ra đầu mối, thất kinh hỏi.
- Tiền bối Long tộc quả nhiên bất phàm, lại luyện Vô Lượng thành tràng vực ở cửa ải thứ ba, thủ bút này khó có thể tương được...
Văn Tiên sinh cũng không khỏi lóa mắt, thấp giọng khen ngợi.
Lộc Tẩu cũng nở nụ cười, nét mặt lại có vẻ ung dung:
- Ha ha, cũng chỉ có tràng vực bậc này mới có thể để cho người ta thành thật vượt qua, bởi vì chỉ có một cánh cửa này thôi, không qua được thì coi như thất bại, bằng không chúng ta đã sớm vòng qua cửa này tiến thẳng tới Tiên giới rồi.
...
...
- Ầm! Ầm!
Khi đang nói chuyện, Long môn đã mở rộng, bên trong có không ít bia đá dựng lên, so với bia hải rải rác ở bên ngoài Long môn, bia hải bên trong Long môn có vẻ dày đặc và cường đại hơn. Bia hải ở bên ngoài đa phần lấy màu xanh làm chủ đạo, bia đá màu đỏ rất ít, màu trắng càng quý hiếm hơn. Nhưng khi nhìn vào Long môn lại chằng chịt toàn bia đá màu đỏ, bia đá màu trắng cũng đan xen trong đó, không hề hiếm thấy như bên ngoài. Có thể thấy được không riêng gì số lượng nhiều hơn, sức mạnh cũng mạnh hơn bên ngoài không ít...
- Bia đá màu trắng giao cho ta đối phó, các ngươi chỉ để ý phòng vệ trái phải và đằng sau là được.
Ánh mắt của Phương Hành lạnh lẽo xông lên trước nhất, vừa bước một bước vào trong Long môn, thân hình chợt như xông vào nộ long!
Vèo vèo vèo!
Đám Ngao Liệt, Lộc Tẩu theo sát phía sau, mấy thân ảnh hóa thành lưu quang xông vào bia hải.
Lách cách.
Cảm ứng được khí của sinh linh, bia đá rậm rạp trong tinh không cuồn cuộn khí cơ ngút trời, tản ra từng tia thần quang phun về phía trước. Còn Phương Hành xông lên trước nhất lại huy quyền đánh ra, sức mạnh cuồng bạo điên cuồng đáy ra đánh tan bia đá chặn ở trước người, hung hăng đánh ra một con đường trong bia hải. Sau đó dọc theo lối đi đó, từng bước một bay về phía trước.
- Chúng ta cũng đi thôi!
Nhìn thấy đám Phương Hành vào bia hải, nhóm tạp huyết Long tử Long tôn của Thương Lan Hải cũng xốc ngạo khí nghiêm nghị muốn xông vào cửa.
- Cậu của các ngươi...
Long Mẫu có phần khó xử nhìn thoáng qua Cửu Đầu Trùng đang cô độc đứng ở một bên.
- Mẫu hậu, trước đây ông ta bỏ chúng ta mà đi, còn cậu cái gì nữa?
Một vị Long tử quát lạnh cắt đứt câu nói của Long Mẫu, sau đó phi thân xông vào cửa.
Long tử Long tôn khác thấy thế cũng không chịu chậm hơn, mỗi người đều phi thân lên, từng người xông vào trong Long môn.
- Nhưng ông ấy... dù sao cũng là cậu của các con...
Long Mẫu Vũ Mị Nhi thở dài, ánh mắt phức tạp nhìn thoáng qua Cửu Đầu Trùng, cũng chỉ có thể bất đắc dĩ theo các con xông trong cửa.
- Mấy lần trước đều thất bại, lần này có nhiều người chia sẻ áp lực như vậy, hy vọng có thể thành công...
Tâm tư của Cửu Đầu Trùng âm ngoan, không hề có chút tình cảm nào. Lúc này nhìn thấy Phương Hành ở bên phải cùng Long Mẫu ở chính giữa vừa trước sau xông vào trong Long môn thì ánh mắt cũng chỉ hơi sáng lên, trầm thấp lẩm bẩm, ánh mắt nhìn thoáng qua sâu trong bia hải, cũng không biết đang tính toán cái gì. Sau đó cười ha ha như là đã hạ quyết tâm, xoay người lại nhìn thoáng qua Long Nữ:
- Vậy chúng ta cũng vào đi thôi...
- Ngươi phải bảo vệ ta cho tốt!
Long Nữ bị Cửu Đầu Trùng kéo tới tinh không này vài năm, nên tức giận đều đã tức, nên phải kháng cũng đều đã từng phản kháng, bây giờ đương nhiên sẽ không làm những chuyện không có ý nghĩa đó nữa. Tiến lên một bước theo sát Cửu Đầu Trùng, ánh mắt nhìn về phía đám Phương Hành ở bên phải đã xông vào trong tinh không, cười nhẹ nói:
- Nếu không, phu quân và đệ đệ ta đều sẽ tức giận!
- Yên tâm, khi còn chưa tới bờ bên kia, ta sẽ không để cho ngươi bị thương!
Cửu Đầu Trùng thấp giọng đáp lại, sau đó nhìn Long Nữ một cái, ánh mắt có chút hăng hái, như là nghĩ tới điều gì thú vị, một lát sau mới cười nói:
- Ngươi cảm thấy tiểu Phương Hành kia cùng Ngao tam thái tử có khả năng thành công tới bờ bên kia không?
Long Nữ hơi ngẩn ra, chăm chú nhìn Cửu Đầu Trùng, nói:
- Bọn họ nhất định có thể!
- Ồ? Sao ta lại cảm thấy hai người bọn họ căn bản không có tư chất thành Tiên nhỉ?
Cửu Đầu Trùng truyền ra một luồng ý niệm cuốn Long Nữ lên, sau đó cất bước bước chân vào bia hải, tay áo phất ra tạo thành một con đường, đồng thời giọng nói cũng vang lên bên tai Long Nữ:
- Ánh mắt của ngươi khá tốt, tiểu Phương Hành là một trong mấy người lọt vào mắt ta ở Thiên Nguyên, trước khi bước vào tinh không thậm chí ta còn nghĩ có thể hắn là truyền nhân duy nhất có tư cách kế thừa đại đạo của ta, chỉ tiếc bây giờ gặp mới hiện hắn có khuyết điểm trí mạng, ích kỷ lại không lạnh lùng, giảo hoạt lại nhẹ dạ, rõ ràng chuyên tâm muốn tự tại lại cố tình quá mức bị ràng buộc, ha ha, không thể không nói, trước đây bản tọa quá đề cao hắn rồi, hắn không có tư cách truyền thừa đạo của ta...
-Ha ha, ngươi muốn truyền đạo của ngươi cho hắn?
Long Nữ theo Cửu Đầu Trùng tiến vào bia hải, giọng nói lại mang theo sự trào phúng nhàn nhạt:
- Cũng không thèm hỏi xem phu quân ta hắn có thích hay không? Hắn có thể rất giống ngươi ở một phương diện, nhưng ta biết hắn không giống ngươi, chỗ không giống quan trọng nhất thậm chí có thể nói là hoàn toàn trái ngược với ngươi! Đạo của ngươi có gì có thể làm người ta hâm mộ chứ? Ngươi hãy nhìn cục diện hiện tại, cũng đều xông Tiên lộ, bên cạnh ngươi còn lại mấy người chứ? Thuộc hạ đã từng không tiếc tất cả xông vào Tiên lộ cùng ngươi đâu rồi? Thuộc hạ đã từng trung thành và tận tâm với ngươi, cho dù ngươi bảo bọn họ đi chết bọn họ cũng cam tâm tình nguyện làm theo còn lại mấy người?
Nàng nói rồi chân mày nhíu lại, nhìn về đám Long Mẫu cách đó không xa, thở dài nói:
- Ngay cả em gái ruột của ngươi, con của em gái ngươi trước kia kính ngưỡng ngươi như thế, tôn sùng ngươi như thần minh, hiện tại thì thế nào? Bọn họ thà rằng một mình đối mặt với bia hải hung hiểm cũng không muốn ở bên cạnh ngươi nhận sự che chở, đây chính là thứ ngươi muốn sao? Ha ha, tu hành một đời, cầu Tiên một đời, chỉ cầu được sự lẻ loi hiu quạnh, đây chính là kết quả ngươi muốn à? Trong thời gian bảy năm này ta cô độc cố thủ một mình ở Long cung nhưng tâm cũng tràn đầy, bởi vì ta biết phu quân ta nhất định sẽ tới, nhưng ngươi thì sao, ngồi trơ ở đỉnh núi bảy năm ngày đêm nhìn bia hải, trong lòng có từng hối hận không?
Những lời này nói vừa kiêu ngạo vừa tự hào, nhìn bóng lưng của Cửu Đầu Trùng, khuôn mặt cũng không nhịn được ngước lên.
Còn Cửu Đầu Trùng sau khi nghe lời này thì cũng hơi trầm mặc, sau một hồi lâu lão mới trầm trầm mở miệng.
- Tuổi các ngươi vẫn còn quá trẻ, làm sao có thể biết được con đường cầu Tiên vốn phải cô độc...
- Bản tọa chặt đứt tất cả ràng buộc trong đạo tâm của ta chỉ vì cầu Tiên, đợi ta đặt chân lên Tiên sơn, người còn lại cần gì phải để ý tới nữa?
Bạn cần đăng nhập để bình luận