Lược Thiên Ký

Chương 1220: Nỗi nhục của Thiên Nguyên.




- Sao lại như vậy?

- Phương sư đệ vì sao không tiến vào?

- Đại ca, đại ca mau tới đi.

- Sư huynh, ta dẫn ngươi vào.

Lúc này trên tiên kiều (cầu tiên), sau khi có người bước lên tiên kiều, liền vội vàng xông vào trong tiên phủ, cũng không quay đầu lại, nhưng cũng có người đúng lúc phát hiện tình huống của Phương Hành không đúng, không tiến vào tiên phủ mà ở lại trên cầu đá, đều hét lớn, vội vàng kêu gọi Phương Hành, Thần Tú lại cắn chặt răng, trên khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần toàn là vẻ giận dữ, sau đó cởi tăng bào màu trắng trên người xuống ném vào giữa không trung, hóa thành một con đường màu trắng vươn về phía Phương Hành!

Thần Tú Lúc này không ngờ một nổi giận rồi, muốn cường hành phá vỡ Tru Tiên trận từ bên trong, đón Phương Hành vào.

- Được!

Phương Hành cũng không khách khí, hét lớn một tiếng, liền muốn bước lên con đường làm từ tăng bào, liên thủ với Thần Tú, trực tiếp xông vào!

- Đây là tạo hóa trong truyền thuyết sao?

- Khô thủ ngàn vạn năm, cuối cùng cũng đợi được tới lúc này rồi à.

Nhưng cũng đúng vào lúc Phương Hành chuẩn bị bước lên, xa xa đột nhiên có thanh âm kích động và điên cuồng truyền tới.

Cùng lúc đó, hơn mười đạo khí tức mạnh mẽ đến cực điểm từ xa bay tới, muốn lao vào Tru Tiên đại trận.

Nếu không phải là lúc này tận mắt nhìn thấy, Phương Hành không dám tin rằng, trên Thiên Nguyên còn có nhiều cao nhân cảnh giới Độ Kiếp như vậy, mà phương hướng bọn họ đến không phải là ngoài Tịnh Thổ, mà là từ trong Tịnh Thổ, từ khí tức này cho thấy, có rất nhiều người căn bản chính là ẩn núp ở xa xa, hiện giờ vừa thấy thần vật xuất thế, liền lập tức chạy đến tranh đoạt, bọn họ rõ ràng cũng tính chuẩn thời cơ, khi Phong Thần bảng chưa xuất hiện phản ứng, vẫn không dám tới gần, sợ kinh động tới nó, cho tới khi các tiểu thiên kiêu bước lên cầu đá, mới xông tới!

- Kẻ nào?

Phương Hành gầm lên giận dữ, vung chưởng đánh thẳng, chưởng lực ùa ra.

- Tiểu nhi, cút ngay, chớ có cản đường thành tiên của lão tổ!

Người vừa tới không ngờ thực lực ngút trời, mấy người đi tới trước nhất chỉ dựa vào khí tức cho thấy, không ngờ có tu vi Độ Kiếp năm sáu tầng, vị mạnh nhất chắc phải là cảnh giới Độ Kiếp bảy tám tầng, một chưởng đó của Phương Hành cho dù là cảnh giới Độ Kiếp cũng không dám khinh thường, nhưng bọn họ liên thủ với nhau, lại căn bản không sợ, trực tiếp vung chưởng đẩy Phương Hành ra xa, sau đó giống như ác lang lao thẳng về phía trước, người lao thẳng tới Tru Tiên đại trận, có người thì tóm lấy đại đạo bạch trù Thần Tú ném ra.

- Những người này... Là những người tu hành lánh đời.

Phương Hành bị một chưởng đánh văng ra, mặt mày nhíu chặt, phẫn nộ đến cực điểm.

Trên đường tu hành, hắn tất nhiên cũng biết trên đời này có một đám người đặc thù, bọn họ vừa không phải là thánh nhân vượt qua cửu kiếp, cũng không phải là lão tổ tông của đạo thống một phương, nắm giữ thế lực các phương trên Thiên Nguyên, bọn họ chính là cường giả trưởng thành trong các thời kỳ, chỉ vì thiên lộ bị đoạn tuyệt, không thể thành tiên, cho nên đều sau khi rực rỡ nhất thời thì thất ý quy ẩn, khô thủ tử quan, bình thường luôn ẩn náu không ra mặt, ngay cả lúc trước Liên nữ và thánh nhân dẫn theo một đám cao nhân tới vực ngoại, bọn họ đều cự tuyệt mời của Liên nữ, tử thủ Thiên Nguyên!

Số lượng của nhóm người này không ai có thể nói được chính xác là bao nhiêu, nhưng quả thật là phi thường đáng sợ, Cửu đại cấm khu trong miệng thế nhân kỳ thật đại bộ phận đều là một bộ phận trong số những người này bị khí tức Thần tộc hàng lâm khiến cho bừng tỉnh, không đành lòng nhìn thấy chủng tử tu hành của Thiên Nguyên đoạn tuyệt, cho nên xuất thủ làm ra, đương nhiên, cũng không phải đều là như vậy, trong đây cũng có những loại bại hoại như Tù Tâm Nhai Chủ!

Lúc ban đầu khi bước vào Tịnh Thổ, Phương Hành vô cùng cẩn thận, tất cả tính toán chính là lo lắng những người này xuất thủ trảm sát mình.

Đám người tu hành lánh đời này thực lực có mạnh có yếu, nhưng không ai dám khinh thường bọn họ!

Mà hiện giờ, Phương Hành cũng có thể cảm ứng được, ở biên giới Tịnh Thổ có người đại chiến liên tục, chiến lực của nhóm người đó đại bộ phận cũng xuất phát từ nhóm người này, hắn không biết chi tiết cụ thể của đám người Bạch Thiên Trượng và Đại Bằng Tà Vương, nhưng nghĩ lại cũng có thể hiểu được, những người đó sở dĩ không ngại sinh tử, giao thủ với tam đại Thần Vương, hiển nhiên là không muốn để một mảng lãnh địa Tịnh Thổ cuối cùng còn thuộc về sinh linh Thiên Nguyên này bị Thần tộc xâm chiếm, bởi vậy bọn họ mới xuất quan, tham dự trận chiến này!

Nhưng không phải mỗi người đều lòng trách nhiệm như vậy!

Trừ những người tham dự chiến đấu với tam đại Thần Vương ra, không ngờ vẫn còn có một số người ẩn tàng.

Bọn họ chỉ là đang nhìn chằm chằm cơ hội thành tiên!

Bọn họ đang nhìn chằm chằm thần vật này.

Khi đám người Phương Hành ác chiến với các tiểu thánh của Thần Đình, những người này không xuất hiện, bởi vì bọn họ biết mình không thể tiếp cận thần vật đó, rất đễ khiến thần vật sợ quá chạy mất, liền nhẫn nại, cho tới hôm nay, Phong Thần bảng bị kinh động, xuất hiện phản ứng, bắt đầu tiếp ứng chư vị tiểu bối tiến vào tiên phủ, nhóm người này cuối cùng cũng xuất thủ đoạt tạo hóa!

- Bị người ta cự tuyệt còn chưa tính, ngay cả cơ hội cuối cùng Thần Tú sư đệ cho mình cũng bị người đoạt đi sao?

Sự tức giận trong lòng Phương Hành lúc này quả thực là khó có thể hình dung.

Chỉ là trong nháy mắt này, hắn không kịp ngăn cản, các bại hoại trong những người tu hành lánh đời, khô thủ ngàn vạn năm, chỉ chờ cơ hội thành tiên, hiện giờ khó khăn lắm mới thấy cầu đá dẫn tiên trong truyền thuyết, nhìn thấy hy vọng tiến vào tiên phủ, sao lại chịu bỏ qua? Chỉ nghe thấy hư không ở chung quanh ù ù thoát phá, có người trực tiếp lao về phía Tru Tiên đại trận, cũng có người tóm lấy tăng bào màu trắng Thần Tú tung ra.

- Người không có tên trên Phong Thần bảng, xông loạn vào Tru Tiên kiếm, thần hồn tiêu vong.

Sâu trong Tiên phủ, truyền đến một đạo thanh âm không có biểu tình, sau đó kiếm quang của Tru Tiên trận càng trở nên mãnh liệt.

Bạch khí chiếu rọi hư không, trực tiếp hóa thành từng đạo thiên chướng mờ mịt, tất cả tu sĩ lánh đời đang lao về phía Tru Tiên trận trực tiếp bị kiếm quang bao phủ, bọn họ hiển nhiên đã xem nhẹ uy lực của Tru Tiên trận, cho dù bọn họ đều đó chuẩn bị, có người chuẩn bị thần thông bất thế, có người chuẩn bị pháp bảo lợi hại, nhưng sau khi bước vào phạm vi của Tru Tiên trận, bên trong tiên phủ giống như là có sức hút, trực tiếp hấp dẫn thần thông và pháp bảo của bọn họ, khiến cho bọn họ trực tiếp bạo lộ dưới kiếm quang.

Không biết bao nhiêu tu sĩ lánh đời đều bị kiếm quang quấy cho nát vụn, ngay cả thần hồn cũng không trốn kịp.

Chỉ có một người có hi vọng phá được Tru Tiên đại trận, chính là vị cướp được tăng bào màu trắng Thần Tú ném ra, chỉ là trong lòng hắn đang phẫn nộ chửi bới ầm ĩ, trơ mắt nhìn mình có thể mượn lực của tăng bào xông vào cầu đá, nhưng lúc này... Thần Tú trực tiếp buông tay!

Bất lực, hắn chỉ có thể kéo một miếng tăng bào, bi thảm ngã ra.

Các tu sĩ lánh đời còn lại đều kinh hãi, mặt cắt không còn giọt máu nhìn Tru Tiên đại trận ở phía trước, vừa sợ vừa giận.

Không xông vào được!

Kỳ ngộ Không biết đã đợi bao nhiêu năm đang ở ngay trước mặt, nhưng bọn họ lại Không xông vào được!

- Là tiên đái đó!

Trong Một mảng yên tĩnh, có người phản ứng cực nhanh, đột nhiên ý thức được gì đó, chỉ vào đám người Kim Ô, Thần Tú, Tiêu Tuyết, Lệ Anh trên cầu đá, bởi vì quan tâm tới Phương Hành mà vẫn chưa bước vào tiên phủ, hét lớn:

- Đám tiểu bối này được tiếp dẫn vào, chính là bởi vì tiên đái quấn trên người bọn họ, có tiên đái này thì có tư cách tiến vào tiên phủ.

Đám ẩn giả tuyệt thế này quả nhiên đều là hạng người tài trí thông tuyệt, liếc một cái là nhìn ra chỗ yếu hại.

Cũng có người trực tiếp hạ quyết định, quỷ trảo tóm về phía Phương Hành ở bên cạnh, gầm lên:

- Chư vị đạo hữu, thiên địa cơ duyên chỉ tranh một đường, cùng nhau hợp lực bắt tiểu ma đầu này, bức những tiểu bối đó giao ra tiên đái.

- Nói đúng, không giao ra tiên đái thì băm thây ma đầu này thành vạn mảnh.

Quả nhiên là tàn nhẫn dị thường, vừa được nhắc nhở, lập tức liền có vô số người lao về phía Phương Hành.

Bọn họ tất nhiên nhìn ra, đám người Thần Tú lề mề ở lại trên cầu đá dẫn tiên, không chịu bước vào tiên phủ chính là bởi vì lo lắng cho Phương Hành, mà mấu chốt để tiến vào tiên phủ mà bọn họ hằng tha thiết thì ở trên người những người này, bởi vậy trực tiếp hạ sát thủ với Phương Hành, bức những tiểu bối đó giao ra tiên đái trên người bọn họ, đây chỉ là một niệm đầu chưa được chứng thực, bọn họ trên thực tế cũng vẫn chưa biết tiên đái đó rốt cuộc là gì, có thể giao ra hay không, nhưng vẫn phải thử.

Vừa ra tay đã vô cùng tàn nhẫn, trực tiếp hạ với Phương Hành!

- Ngươi dám đả thương huynh đệ của ta, ta sẽ giết cả nhà các ngươi.

-Ttiên đái này không chịu sự khống chế của chúng ta, các ngươi đừng manh động!

- ...

Trên Cầu đá, đám người Kim Ô sợ hãi, đều há miệng kêu to, có uy hiếp, có giải thích.

Nhưng những tu sĩ lánh đời này đều như phát điên, chẳng ai buồn để ý, chi lo liên thủ đánh hạ Phương Hành.

Đối mặt với một kích của các cường giả liên thủ đánh tới, Phương Hành không ngăn cản được.

Những cường giả này mỗi người đều là cao thủ không xuất thế, cho dù là ở thời kì Thiên Nguyên cường thịnh, bất kỳ ai trong bọn họ chỉ sợ đều có có tu vi địch nổi lão tổ tông của cổ tộc và các đại thế gia, các đại đạo thống, nhưng bọn họ vì cầu tiên mà ích kỷ đến cực điểm, thường ngày chỉ biết bế quan khô thủ, chờ đợi Thiên Môn lại mở ra, so sánh với các lão tổ tông của đại đạo thống, đại tông môn, bọn họ ích kỷ hơn, bởi vì ngay cả tộc quần của bọn họ, bọn họ đều lười chẳng muốn quản lý, càng không có ý định thu đồ đệ truyền nghề.

Tất cả tâm trí đều đặt ở thành tiên!

Trên trình độ nào đó mà nói, bọn họ thậm chí đều điên rồi!

Bạch Thiên Trượng và Đại Bằng Tà Vương lao về phía tam đại Thần Vương chính là để khích những người này xuất thủ.

Nhưng kết quả là có một nhóm người xuất thủ, cam chịu đổ máu vì Thiên Nguyên!

Nhưng vẫn có một nhóm ngườiđưa ra lựa chọn hoàn toàn khác, không để ý đại cục, chỉ vì thành tiên!

Vì thế, thậm chí không từ thủ đoạn. . .

Trong đáy lòng của Phương Hành bỗng nhiên tràn ngập cảm giác chán ghét đối với bọn họ.

Ầm ầm!

N thần thông đáng sợ của những tu sĩ lánh đời này từ bốn phương tám hướng tụ tới, không hề có ý thủ hạ lưu tình.

Đám người Thần Tú và Kim Ô đều kêu to, muốn lao tới, nhưng lại bị Tru Tiên kiếm trận ngăn cản.

Hiển nhiên, Phương Hành đã không thể may mắn, nhưng cũng đúng vào lúc này, một đạo khí tức đáng sợ từ trên trời giáng xuống.

Bạn cần đăng nhập để bình luận