Lược Thiên Ký

Chương 1281: Ta lấy Tinh Hải điền thế giới


Lộc Tẩu vốn đã làm qua một phen suy tính chẩn mật, kết quả được ra là hiện nay Phương Hành tối đa chỉ có thể luyện hóa U Thổ trong chừng ba khối vẫn thạch, vì phòng ngừa xuất hiện ngoài ý, hắn thậm chí còn bày bố xuống một phương đại trận, hộ chặt Phương Hành ở bên trong, ai có thể ngờ, luyện hóa vừa bắt đầu, đột nhiên liền xuất hiện cục diện thất khống. Không biết có bao nhiêu vẫn thạch, phảng phất như bị một loại dẫn lực vô hình hấp dẫn tới, cuồn cuộn xông hướng Phương Hành, số lượng đâu chỉ ba khối năm khối, mà phải đến tận mấy trăm khối, thậm chí siêu quá Ngao Liệt vừa rồi, song vẫn không ngừng có vẫn thạch từ tinh không phương xa bay đến...

Oanh! Oanh! Oanh!

Một trăm khối, một ngàn khối, một vạn khối...

Càng lúc càng nhiều vẫn thạch bị hấp dẫn đến, quả thực phô thiên cái địa, thành quần thành phiến tuôn tới Phương Hành, đến sau thậm chí hoàn toàn không nhìn được Phương Hành ở nơi nào, hắn trực tiếp bị toàn bộ vẫn thạch chôn ở bên trong, thành chồng vẫn thạch bị dẫn lực vô hình kéo tụ thành một sườn núi không ngừng tăng trưởng, nhìn từ xa giống như là một ngôi mộ khổng lồ...

- Đây... Đây đến cùng là chuyện gì...

Ngao Liệt và Lộc Tẩu đồng thời kinh hãi, phản ứng đầu tiên là muốn bay tới cứu người, nhưng vừa dựa lại gần Phương Hành liền cảm giác được vô số vẫn thạch chung quanh ùn ùn trút đến, xây thành một ngọn núi lớn, hoặc là một ngôi mộ trùm lấy Phương Hành, gắt gao bao bọc hắn ở bên trong. Hai bọn họ ở ngoài núi, căn bản không cách nào chạm đến, lại thêm lúc này Tinh Hải mênh mang phảng phất thiếu đi mất một mảnh, càng lúc càng nhiều vẫn thạch như sườn núi đổ sụp kéo tới nơi này...

- Tình hình không ổn, mau lui!

Ngao Liệt và Lộc Tẩu đành chịu, chỉ có thể tạm thời lùi ra sau, sau đó ngơ ngác chứng kiến cảnh tượng trước mắt, cả người đều sửng sờ.

Cũng không biết nên nói là tráng quan, hay là thảm liệt, tóm lại trường cảnh trước mắt thật sự xa xa siêu quá tưởng tượng của bọn họ...

Đến cùng đã xảy ra chuyện gì, hắn sao lại dẫn đến nhiều U Thổ như thế?

Mà bằng tu vị Độ Kiếp ba tầng của hắn hiện nay, làm sao có thể luyện hóa nhiều U Thổ như vậy?

Hết thảy đều loạn!

Tồn tại đến cảnh giới như Lộc Tẩu và Ngao Liệt đều hồn nhiên không biết đã xảy ra chuyện gì, nhất thời ngẩn ở trong tinh không.

Nhưng càng khiến bọn họ bội cảm chấn kinh là lúc này trong tinh không đột nhiên hiển hóa ra từng điểm ảo ảnh...

Lúc Lộc Tẩu luyện hóa U Thổ, xuất hiện lượng lớn phù văn màu máu, phạm vi hơn mười trượng quanh người, hiển hóa ra ký ức một đời khổ tu của bản thân...

Còn lúc Ngao Liệt luyện hóa U Thổ thì lại hiển hóa một thân lôi lực, phạm vi gần trăm trượng, nhìn như một mảnh lôi hải...

Nhưng lúc này, lúc Phương Hành luyện hóa U Thổ, không ngờ lại hiển hóa ra...

Một mảnh thế giới!

Có núi cao, có nộ hải, có sông dài, có nắng gắt, thậm chí còn có cả một ít các loại sinh linh...

Hình ảnh của một thế giới cứ vậy vòng quanh ngôi mộ đá chứa Phương Hành một cách đầy quỷ dị...

Cự ly huyễn tượng lan đến thậm chí không cách nào tính toán, cứ từ từ trải ra, căn bản không biết kéo dài bao nhiêu vạn dặm!

- Ngọn… ngọn núi cao kia, sao giống như Phong Thiện sơn Thần Châu bắc vực?

Lộc Tẩu nhìn một ngọn núi trong ảo ảnh, thần tình kinh dị đến khó mà hơn được nữa.

- Biển kia... Cũng sao mà chân thực... sao mà quen thuộc quá...

Ngao Liệt cũng nhìn mà cả kinh, sắc mặt sửng sớt, ánh mắt mê man nhìn vào hết thảy...

Đây đến cùng là đã xảy ra vấn đề gì...

Vì sao Phương Hành rõ ràng là người tu vị thấp nhất, mà khi luyện hóa U Thổ lại xuất hiện đủ loại quái tượng như thế?

Sợ rằng, dù là Chân Tiên tới cũng khó có thể làm ra được trận trượng lớn đến vậy?

Rốt cục là để uẩn Phương Hành quá sâu, siêu quá tưởng tượng của bọn họ, hay ... Căn bản là hết thảy đã thất khống?

...

...

- Thì ra... Thì ra là thế...

Mà lúc này, Phương Hành lại đang cuồng hỉ trong lòng, hận không được cuồng hống một tiếng.

Hắn cũng vạn vạn không ngờ rằng, mình luyện hóa U Thổ lại sẽ xuất hiện một màn đột phát như vậy...

Đương thời khi hắn mới dẫn nạp U Thổ nhập thân, hết thảy còn đều rất bình thường, U Thổ nhập thể, đối với hắn mà nói chẳng qua là coi U Thổ như sát linh đã làm loạn cơ thể mình trước kia, có thể luyện hóa liền luyện hóa, luyện hóa không được liền ký sinh nó, cách xử lý sớm đã thuộc làu, sẽ không xảy ra chuyện gì ngoài ý cả. Mới đầu quả thực cũng rất thuận lợi, hắn thúc giục một thân pháp lực, thân như lò lớn, khí huyết là củi, thần hồn như mẫu đan, chậm rãi cùng dẫn vào Tất thổ trong cơ thể, dung hợp, luyện hóa...

Suy đoán của Lộc Tẩu phải nói là phi thường chuẩn xác, lấy tu vị Độ Kiếp ba tầng của hắn bây giờ mà nói, luyện hóa ba khối vẫn thạch là vừa đủ!

Tu vị có hạn, khí huyết và pháp lực liền đều có hạn, điều này chú định hắn luyện hóa không được quá nhiều U Thổ, bởi vì quá trình luyện hóa U Thổ cũng là quá trình khiến bản thân và U Thổ đạt thành một bình hành, U Thổ quá ít hoặc quá nhiều đều sẽ dẫn đến tẩu hỏa nhập ma, đến nỗi băng thoát...

Chỉ là, vô luận Phương Hành hay Lộc Tẩu đều tính sai một điểm, đó chính là thần hồn Phương Hành!

Vấn đề xảy ra trong quá trình Phương Hành luyện hóa cũng chính bởi điểm này!

Lúc hắn bắt đầu luyện hóa, tự thân liền đã khô tọa tự thủ, chìm vào thức hải, tập trung vận chuyển pháp lực!

Nhưng nơi người khác chìm vào là thức hải, nơi hắn chìm vào lại là thức giới...

Bởi vì tu luyện Thái Thượng Đạo kinh văn, đường tu hành của hắn vốn đã dần dần bất đồng với tu sĩ khác, ngoài mặt rất khó phát giác được bất đồng này, nhưng bên trong lại chênh lệch một trời một vực. Tỷ như nói, thức hải hắn sớm đã hóa thành một huyễn cảnh đơn độc, xen lẫn giữa hư và thực, kham xứng một phương thiên địa độc lập. Mà đây cũng chính là căn cơ đương sơ Thái Thượng đan đạo đánh xuống, sau này, tuy Phương Hành tu phá Nguyên Anh, bước lên Độ Kiếp, nhưng phương thức giới này một mực vẫn được bảo lưu lại...

Có núi đồng có sông lớn, có biển cả có nắng gắt, thậm chí còn có vô số yêu thú, một mảnh sinh cơ bừng bừng...

Tuy chỉ là một mảnh thiên địa xen lẫn giữa hư và thực, nhưng ở một trình độ nào đó lại còn chân thực hơn cả thế giới chân thực!

Ngay chính Phương Hành đều không ngờ, lúc hắn luyện hóa U Thổ, phiến thức giới này lại cũng bắt đầu phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất!

Phiến thức giới này chính là thức hải hắn hiển hóa, giản đơn mà nói thì là linh tính sở hệ, đạo nguyên chi ảnh, mà hiện nay, tùy theo luyện hóa U Thổ, đạo nguyên tự nhiên mà vậy cũng bắt đầu xuất hiện chuyển biến về bản chất, vật chất hắc ám đột nhiên từ trời giáng xuống, từng sợi tí ti thẩm thấu vào hết thảy tồn tại có trong thức giới, mà những tồn tại kia sau khi tiếp xúc với U Thổ liền cũng từ bóng dáng hư ảo dần thành chân thực...

Vốn là thức giới nằm giữa hư và thực, vào lúc này, đột nhiên như đánh vỡ một điểm tới hạn, bắt đầu chuyển hướng chân thực!

U Thổ kia bắt đầu khiến thức giới của Phương Hành chuyển hóa theo hướng thành thiên địa chân thực!

Điều này thực sự quá đáng sợ, ngay chính Phương Hành cũng vạn vạn không nghĩ tới điểm này, thậm chí nhìn thấy rồi cũng không dám tin tưởng!

Thức giới do thức hải huyễn hóa, mà thức hải lại vốn là hình chiếu của ý niệm, làm sao có thể hóa thành chân thực?

Lúc này lòng đầy chấn kinh, Phương Hành chỉ có thể ẩn ước đoán được một chút...

Giản đơn mà nói, U Thổ và thức giới này, xét về tính chất vừa khéo hình thành hai cái cực đoan, như là hai đầu âm dương.

Mà hiện nay, hai loại cực đoan trong lúc vô ý tiếp xúc, lại hiển hóa ra cục diện khiến người khó mà tưởng tượng...

Đó chính là... Một phương thiên địa đản sinh!

Một phương thiên địa chân thực!

Thức giới vốn là xen lẫn giữa hư và thực, có linh mà không thực, có ý mà không chất, nhưng hiện nay, tùy theo vô tận U Thổ bị dẫn vào thức giới Phương Hành, lại bắt đầu đánh vỡ giới bích hư ảo, khiến thức giới biến hóa theo hướng chân thực...

Quá trình này, chỉ có thể dùng tạo vật huyền diệu để hình dung!

Tương đối với thức giới to lớn, số lượng U Thổ rõ ràng quá ít, giống như là đào đất lấp biển, vô luận lấp kiểu gì luôn cứ hiện vẻ không đủ, nhưng mà một khi loại biến hóa này đã sản sinh, liền bắt đầu sẽ tự có quy luật vận chuyển riêng, một cỗ dẫn lực tương đối với U Thổ mà nói thì to lớn đến khó mà tưởng tượng đột nhiên sinh ra. Thân thể Phương Hành chợt như hóa thành một hố đen, hoặc nói cách khác là hóa thành một đạo môn hộ từ thế giới hiện thực tiến vào thức giới, bắt đầu hấp dẫn U Thổ vô tận cuồn cuộn không ngừng trút vào...

Cảnh này rơi vào trong mắt Ngao Liệt và Lộc Tẩu, không nghi ngờ gì là một chuyện quá sức đáng sợ.

Một cá nhân làm sao có thể luyện hóa nhiều U Thổ đến vậy?

Giống như một người dù tham ăn đến đâu cũng không khả năng ăn hết con vật còn lớn hơn cả mình được, đúng không?

Chỉ là bọn hắn không ngờ được rằng, hiện nay Phương Hành đã không phải đang luyện hóa U Thổ!

Hắn đang dùng U Thổ đi lấp đầy một thế giới...

Kham xứng từ điểm đến mặt, dần dần hấp dẫn, Phương Hành giống như một khối đá ném vào mặt hồ bình tĩnh, bắt đầu chấn đãng ra từng vòng từng vòng vân sóng càng lúc càng lớn, bắt đầu từ ba khối vẫn thạch bên người hắn, một vòng tiếp một vòng dẫn lực cường đại kéo hút càng nhiều vẫn thạch về đây, từ gần đến xa, từng mảnh từng mảnh, từng quần từng quần, vô số vẫn thạch tuôn về phía hắn, chồng chất một nơi, U Thổ trong vẫn thạch lẳng lặng lưu chuyển, tuôn tiến vào Phương Hành ở trung tâm phần mộ đá giữa tinh không, sau đó rót vào thức giới hắn...

Từng mảnh từng mảnh vẫn thạch tuôn đến chỗ Phương Hành, bỏ lại trong tinh không một mảng lớn chân không...

Từ xa nhìn lại như là trong dải ngân hà đột nhiên xuất hiện một con hung thú đáng sợ, đang uống lấy dòng nước chảy giữa ngân hà!

Bạn cần đăng nhập để bình luận