Lược Thiên Ký

Chương 1762: Hung uy vô địch



Trên thực tế đám viện binh này không hiểu, kỳ thực Phương Hành đã sớm thức tỉnh!

Bọn họ cho rằng thời điểm Phương Hành nhắm mắt minh tưởng, cả người đã mất đi thức giác, không thể động, không thể chiến, bởi vậy liều mạng bảo vệ hắn, nhưng trên thực tế, Phương Hành ngay cả hóa thân cũng có thể luyện ra, sao không làm được lưu một tia linh thức ở bên ngoài khống chế thân thể?

Cũng chính là nguyên nhân này, những người kia cho rằng Phương Hành không nhìn thấy bọn họ khổ chiến, nhưng Phương Hành đều nhìn ở trong mắt, từ lần thứ nhất linh thức hắn chìm vào thức giới hỏi thăm Thiên Ma, đến lần thứ hai hắn chìm vào thức giới chém giết Vạn Sầu Hải, trong thời gian này thần niệm của hắn đều quan sát mỗi một tia biến hóa bên người, chỉ là hắn làm bộ không nhìn thấy, để tránh trên mặt lúng túng...

Hắn không biết phải làm sao mới có thể biểu đạt cảm tạ trong lòng!

Ở trước khi đến Lục Ma Thiên, hắn đã xem rõ ràng, coi như một lần đánh cược, mà bây giờ, đánh cược thắng rồi!

Chỉ là nhìn thấy bọn họ chịu đựng áp lực quá lớn, mình không thể lại trốn ở đó nữa!

Bởi vậy hắn “đúng lúc” tỉnh táo lại...

Ở trong nháy mắt này, hắn đúng dịp thấy, Vong Ưu Ma Chủ tìm được cơ hội, lấn đến gần người, lông vũ như đao, mạnh mẽ chém về phía Hồ Tiên Cơ đã trọng thương, Hồ Tiên Cơ kinh hoàng, nhưng căn bản không thể thoát được, hắn chỉ đành bước ra một bước, mười ngón như kiềm, chăm chú nắm lấy quạt lông, không cho nó tiến tới!

Hồ Tiên Cơ mặt không có chút máu nhìn thấy một màn này, kinh sợ đến mức không nói câu nào được, chỉ là thở hổn hển!

- Ngươi... Ngươi muốn chết!

Vong Ưu Ma Chủ Tiêu Bắc Minh ngẩn ngơ, sau đó hiện ra vẻ vui mừng, đánh về phía đầu Phương Hành một chưởng, vào lúc này hết thảy đều là theo bản năng, bởi vì đấu lâu như vậy, hắn là người thứ nhất tiếp cận Đế Tử Đại Xích Thiên!

- Muốn chết chính là ngươi!

Nhưng Phương Hành căn bản khôngmuốn nói nhiều, cũng vung một chưởng tới!

Bàn tay hắn hóa đao, hư hư chém ra, khi chém đến một nửa, Khi Thiên Bá Man Đao đã đến trong tay, đao phong trực tiếp xé rách lực lượng Đại Đạo xung quanh Vong Ưu Ma Chủ Tiêu Bắc Minh, lại thẳng tắp chém tới cổ hắn, cơ thể hắn cũng được, thần hồn cũng được, Đại Đạo cũng được, pháp khí bảo mệnh cũng được, đồng thời xé rách, cuối cùng mới chém xuống đầu của hắn!

- Chuyện này... Chuyện gì thế này...

Cái đầu kia bị chém xuống, rơi vào trên mũi Khi Thiên Bá Man Đao, ánh mắt thẳng tắp nhìn Phương Hành!

Mãi cho đến nói xong câu này, con mắt kia cũng không chịu nhắm lại!

Trên thực tế hắn đã chết rồi, hết thảy Đại Đạo và thần hồn đều đã tắt, chỉ là không chịu nhắm mắt mà thôi!

Bởi vì hắn xác thực không biết mình chết như thế nào!

- Tiêu lão ma đầu, ngươi...

Trong loạn chiến, người thứ nhất nhìn thấy màn này là Đại Cùng Ma Chủ Tống Cái, một màn kia làm cho hắn quên ra tay với Ma nữ tóc bạc, nhưng còn không chờ hắn tỉnh hồn, vị Đế Tử Đại Xích Thiên vừa tỉnh lại kia xoay người nhìn về phía hắn nở nụ cười, sau đó bước ra một bước...

- Không được, phải chạy trốn...

Trong tâm Đại Cùng Ma Chủ bay lên một ý nghĩ, chỉ là chưa kịp có hành động!

Trên đầu có lực lượng đè ép xuống, trấn áp lấy hắn, loại lực lượng này cực kỳ khủng bố, quả thực như một Tiên Giới trấn áp, để hắn hầu như ngay cả tiếng kêu thảm thiết cũng không có phát ra, liền bị trấn áp thành một bãi thịt nát, hết thảy đạo quang và thần hồn đều bị trấn thành tro bụi, thời điểm sắp chết, thậm chí ngay cả ý nghĩ cũng không thể xuất hiện...

Sau đó Phương Hành mặt không hề cảm xúc, lại bước ra một bước!

Ở một hướng khác, Vạn Giang Hận suất lĩnh một nhánh ma quân giết về phía Kim Sí Tiểu Bằng Vương và Không Không Nhi, nhưng ma quân còn chưa tiếp cận, chỉ thấy một ánh đao cuốn tới, đợi ánh đao lướt qua, mọi người đều khô héo ngã chổng vó, sau đó như mưa đá ào ào ào từ trên trời giáng xuống...

Trong này cũng chen lẫn Vạn Giang Hận hộ cha sốt ruột, hắn cùng với những ma quân khác không có gì khác biệt!

Hoặc là nói, ở trước một đao kia của Phương Hành, bọn họ đều chỉ có thể coi là giun dế!

Còn Thái Ách Ma Chủ Nhạc Sơn Nhi, vốn phiền phiền nhiễu nhiễu, không dám tiến lên giết, chỉ ở bên ngoài làm dáng vẻ, hắn là người thứ nhất nhìn thấy Phương Hành tỉnh lại, cũng là người thứ nhất chạy trốn, lại thật tránh thoát một kiếp, lúc chạy đã trốn ra vạn dặm, sau đó tiến vào trong sơn động, chỉ có cái mông lộ ở bên ngoài, sợ hãi đến run lẩy bẩy...

Kỳ thực Phương Hành nhìn thấy hắn, vốn muốn giết chết, nhưng nhìn nhìn, chỉ cảm thấy đánh như thế nào cũng phải đánh tới trên mông, thực có chút buồn nôn, không xuống tay được, vì vậy đành phải thôi, quay người lại, buông tha kẻ này!

Vô luận nói như thế nào, cục diện đột nhiên có biến hóa long trời lở đất!

Theo Phương Hành tỉnh lại, ra tay, mấy ma đầu liên tiếp đền tội, quần ma quần long vô thủ!

Thẳng đến lúc này, rất nhiều người phản ứng chậm, mới ý thức tới thực lực của Phương Hành khủng bố!

Không biết có bao nhiêu ánh mắt ngạc nhiên nhìn về phía Phương Hành!

Bất kể là bằng hữu của hắn, hay những ma đầu kia, đều khiếp sợ khó có thể hình dung...

Trong loạn quân, nháy mắt chém giết mấy vị ma đầu, Đế Tử Đại Xích Thiên này, khi nào có bản lĩnh như vậy?

Coi như trong này có thành phần xuất kỳ bất ý, nhưng muốn làm được, cũng hầu như không thể nào?

Nếu hắn thật có bản lĩnh bực này, Lục Ma Thiên sao sẽ loạn thành như vậy?

Đương nhiên, nghi hoặc quy nghi hoặc, nhưng ai cũng không có thời gian suy nghĩ...

Đám lão ma đầu vừa chết, ma quân dưới trướng bọn họ mất hết dũng khí, lập tức tán loạn...

Hiện nay, đừng nói đặt oo trước mặt bọn họ là vị Đế Tử sâu không lường được kia, coi như là một con gà, bọn họ cũng không dám giết, vốn có dũng khí, là bởi vì Cực Ác lão Ma Chủ Vạn Sầu Hải xưng đế, kết quả hiện tại vị Đế Tử Đại Xích Thiên kia ra tay, lão Ma Chủ không thấy tăm hơi, vậy còn nghĩ cái gì, khẳng định là lão Ma Chủ đã thăng thiên!

Đến lúc này còn không chạy, vậy chờ khi nào?

Mắt thấy đại quân như thủy triều rút đi, những người cứu viện Phương Hành trên người đều nhẹ đi, sau đó không thể chờ đợi được nữa, ánh mắt nghiêm nghị, thậm chí có chút sợ hãi nhìn về phía Phương Hành, tựa hồ có lời muốn nói!

Phương Hành biết bọn họ muốn hỏi cái gì, liền cười cợt nói:

- Ta cũng không biết mình có bao nhiêu thực lực...

Quái thai Viên gia hiểu rõ, ngưng thần nói:

- Ngươi nói là thực lực, cảnh giới không thay đổi?

Phương Hành gật đầu, cười khổ nói:

- Còn không thay đổi!

Sắc mặt quái thai Viên gia càng quái lạ, bình tĩnh nhìn Phương Hành một chút nói:

- Ngươi thật đúng là quái thai!

- Ha ha...

Phương Hành cũng cảm thấy câu nói này thú vị, không nhịn được cười lớn.

Trong tiếng cười, ánh mắt của hắn vượt qua khoảng cách vô hạn, nhìn về một góc xa xa.

Ở hướng kia, sắc mặt Yến Triệu Ca và Lộ Tiểu Quân căn bản là không có cách dùng ngôn ngữ miêu tả...

Vì sao Vạn Sầu Hải hung uy thao thiên, đột nhiên không một tiếng động, vì sao vừa rồi Đế Tử Đại Xích Thiên ở trước mặt Vạn Sầu Hải còn như giun dế, nhưng bây giờ có bản lĩnh bực này, bọn họ hiển nhiên đều giải thích không được, hiện tại cũng không có tâm tư đi hỏi rõ, nhìn thấy mấy ma đầu bị chém, đại quân tán loạn, bọn họ nhìn nhau, đồng thời làm ra một quyết định, song song lao về phía cửu thiên, từng người vận chuyển thần thông mạnh nhất của mình...

Lúc này không trốn, còn chờ khi nào?

- Ha ha, bản Đế Tử đã nói rồi, các ngươi chính là dê béo của ta, còn muốn trốn đi đâu?

Lúc này, vị Đế Tử Đại Xích Thiên kia cười to một tiếng, vọt về phía bọn họ, sắp tới trình độ coi khoảng cách như không tồn tại!

Ở trong bọn hắn cảm ứng, chỉ cảm thấy một bóng đen từ trên trời giáng xuống, bất luận trốn tới đâu cũng sẽ bị bao phủ!

- Giết hắn...

Hai người gần như cùng lúc quát lớn, sau đó tế lên hai đạo tiên quang!

Một đạo là ánh kiếm giống như tuyết, chính là Thiên Ý Kiếm, một bên chém về phía bóng đen, một bên chém về phía cửu thiên!

Một đạo khác là một phù triện có khí tức khủng bố của Tiên Vương, nắm giữ khả năng xé rách tất cả!

Đế phù!

Chính là đế phù bảo mệnh của Yến Triệu Ca, được Thái Huyền Thiên Tiên Đế ở trước khi bế quan giao cho hắn!

Nhìn hai người kia đồng thời tế lên thần thông mạnh nhất, cho dù hôm nay thực lực của Phương Hành khó dò, mọi người cũng không khỏi lo lắng lên...

Bởi vì ở trong lòng bọn họ, này vốn không phải người bình thường có thể chống cự!

Chỉ có đạt đến Tiên Vương cảnh, thậm chí cao hơn Tiên Vương cảnh, mới có thể mạnh mẽ chống đỡ!

Coi như là Vạn Sầu Hải, đối mặt hai thức thần thông kia, cũng chỉ có thể xoay người tạm lánh!

Nhưng lúc này Phương Hành đối mặt hai thần thông khủng bố kia, lại chỉ cười khẽ, hắn bây giờ cũng không biết mình đến tột cùng mạnh bao nhiêu, nhưng sâu trong nội tâm muốn thử một chút, bởi vậy hắn chỉ dùng thời gian rất ngắn cân nhắc, liền làm ra phản ứng, thân hình tiếp tục vọt về phía trước, sau đó tay áo phiêu phiêu, nhìn như vô ý, nhưng diệu đến đỉnh phong, đế phù lệch hướng bay về phía ánh kiếm, va chạm với nhau!

Ầm!

Tiên uy khó có thể tưởng tượng xông lên chín tầng trời, ầm ầm ầm đánh vào thương khung.

Thương khung sinh ra vết rạn nứt giống như mạng nhện, sau đó dần dần phá nát...

Thái Ách Thiên đã từng là vị trí của Thái Thượng Đạo, trải qua vô số đại chiến, vốn đã yếu đuối không thể tả, mà bây giờ, theo Thiên Ý Kiếm, đế phù của Thái Huyền Tiên Đế cùng với lực lượng của Phương Hành va chạm, rốt cục không chịu nổi, đạt đến cực hạn, bắt đầu tan vỡ...





Bạn cần đăng nhập để bình luận