Lược Thiên Ký

Chương 1777: Kỳ lạ




Phương Thanh La đáp ứng, phi thân vọt tới giữa không trung, Phương Tiểu Mỹ và Đằng Xà cũng lướt lên, thẳng tắp vọt về chỗ sâu, bọn hắn đều đi rất nhanh, không đến nửa canh giờ, liền đến phụ cận một mảnh san hô, chỉ thấy trước san hô, sinh linh Thần tộc đã càng ngày càng nhiều, thực lực cũng càng ngày càng cường đại, bất quá sư huynh muội các nàng các thần thông, tự nhiên không sợ, một đường giết vào, rất nhanh liền thấy được một động phủ tĩnh mịch, liếc nhau một cái, cùng nhau tiến vào trong động phủ...

Đằng Xà thì trấn giữ ở cửa hang!

Hai sư huynh muội, lúc đầu dự định đại chiến một trận, nhưng sau khi vọt vào trong động, lại đều khẽ giật mình.

Bọn hắn xác thực thấy được sinh linh Thần tộc kia, đang ngồi ở trong động phủ, trợn trừng hai mắt, hung thần ác sát, biểu lộ trên mặt cực kỳ vặn vẹo, giống như thấy được cảnh tượng đáng sợ gì, chỉ là vấn đề nằm ở chỗ, hắn sớm đã chết...

Ở trên người hắn, không có chút vết thương, nhưng xác thực chết rồi, thần hồn đã không còn!

- Cái này sao có khả năng? Là ai giết hắn?

Phương Thanh La thấy cảnh ấy, thần sắc cổ quái nói.

- Khí tức của hắn còn chưa tan, xem ra là vừa mới chết...

Phương Tiểu Mỹ cũng nhíu mày, ngưng thần nhìn lại, càng xem càng sợ hãi:

- Ở trên người hắn, thế mà một vết thương cũng không có, người kia đến tột cùng là làm sao giết hắn? Hơn nữa lúc chúng ta đi vào, sinh linh Thần tộc trấn giữ ở bên ngoài vẫn chưa tán, xem ra bọn hắn cũng không biết thủ lĩnh đã chết, chẳng lẽ người giết hắn kia tới tới đi đi, cũng không làm kinh động bọn chúng?

Phương Thanh La nghe được lời này, nhịn không được hít vào một ngụm khí lạnh:

- Nếu như vậy, tu vi người kia nên mạnh bao nhiêu?

Phương Tiểu Mỹ trầm mặc nửa ngày nói:

- Thôi, khẳng định sâu không lường được, viễn siêu chúng ta, đại khái là một vị cao nhân nào đó không ưa sinh linh Thần tộc ra tay, chúng ta cũng bớt thời gian, ngươi cùng ta trở về, đến Bột Hải quốc đại chiến một trận...

- Ha ha, nói rất đúng!

Phương Thanh La cười to, cũng không còn xoắn xuýt, phi thân nhảy lên giữa không trung.

Hai người lại một đường giết ra ngoài, sau đó rời Hỗn Độn Chi Hải, đến một thành trì mới ngừng lại chỉnh đốn, chỉ là ở trong thành này, lại nghe được sự tình Bột Hải quốc đã truyền ầm ầm, lúc đầu hai người bọn họ không thèm để ý, nhưng từ trong lời đồn lại nghe được một tin tức trọng yếu:

- Bắc Minh đại ma đầu muốn đích thân thay đồ đệ hắn đòi công đạo?

- Việc này là thiên chân vạn xác, vị Bắc Minh đại ma đầu kia, được người ca tụng là kỳ tài mạnh nhất ngoại trừ thế hệ hoàng kim ở ba trăm năm trước, tu vi thâm bất khả trắc, tuổi còn trẻ, ở trong Chư Tử đạo tràng đã có chức trưởng lão, nghe nói lúc đầu hắn muốn chạy tới vực ngoại chiến trường, thế nhưng trước khi chuẩn bị đi, lại nghe nói đồ đệ của mình Tiêu Kiếm Trực tao ngộ bất công, rất là tức giận, quyết định chậm mấy ngày, tự mình đến Bột Hải quốc hỏi Dư gia lão tổ, diệt Tiêu gia nhất tộc, đến tột cùng đúng hay là không...

Trong thành này, có người giẫm chân ở trên ghế nói.

- Ai, phiền toái như vậy, mặc dù Bắc Minh đại ma đầu tuổi tác không lớn, lại ghét ác như cừu, sát phạt quả đoán, lúc trước Phù Diêu Cung đại trưởng lão Đạo Vô Phương cùng hắn cãi lộn, cả hai động thủ, lại bị hắn thất thủ giết chết, nhưng sau đó Phù Diêu Cung Đại Tư Đồ lại không trở về tìm hắn báo thù, liền có thể thấy hắn không chỉ có thực lực cao cường, có thể chém giết một đời hoàng kim, còn có bối cảnh thâm hậu, ngay cả Phù Diêu Cung Đại Tư Đồ cũng có chút kiêng kị, có người này tự mình tọa trấn, chỉ sợ Dư gia nguy rồi...

Chung quanh có người than thở, nhận định Dư gia nhất mạch xưng hùng Bột Hải quốc bốn trăm năm, cuối cùng cũng chấm dứt!

- Nếu tên kia xuất mã, sự tình thật đúng là khó làm!

Phương Thanh La cũng quay đầu nhìn Phương Tiểu Mỹ, thấp giọng nói:

- Tiểu sư muội, ngươi cũng không nên khinh cử vọng động, ngoại nhân đều tưởng Bắc Minh đại ma đầu này ở hai trăm năm trước đản sinh, nhưng ta nghe người ta nói, kỳ thật tuổi của hắn còn lớn hơn chúng ta, chỉ là ở trước khi Cửu Thiên Huyền Quan rơi xuống, một mực bình thản không có gì lạ, sau đó cơ duyên xảo hợp vào Chư Tử đạo tràng, mới bộc phát tài năng, đột nhiên tăng mạnh, nhưng hắn biểu hiện ra, chỉ sợ mới một bộ phận thực lực mà thôi, người này thâm tàng bất lộ, chúng ta không thể khinh thị...

Phương Tiểu Mỹ lạnh lùng nói:

- Chỉ hận những thúc thúc bá bá kia đều rời Thiên Nguyên, nếu không cần gì phải sợ hắn?

Phương Thanh La suy nghĩ một hồi mới nói:

- Coi như hiện tại cũng không cần sợ hắn, Chư Tử đạo tràng bọn hắn người đông thế mạnh, nhưng Tiệt đạonhất mạch chúng ta cũng cao thủ nhiều như mây, khỏi cần phải nói, mời nhiều mấy người trợ quyền, ngươi đi Đại Tuyết Sơn, mời mấy vị trưởng lão kia tới, ta cũng đi tìm mấy bằng hữu, cùng một chỗ ước định ba ngày sau gặp mặt ở Bột Hải quốc, ngược lại muốn xem xem Bắc Minh đại ma đầu kia có bao nhiêu bản sự!

- Cũng tốt!

Phương Tiểu Mỹ đáp ứng, cùng Phương Thanh La tách ra, trực tiếp chạy tới Đại Tuyết Sơn.

Nàng có Đằng Xà chở, con thú này phi hành rất nhanh, thiên hạ vô song, mặc dù nơi này cách Đại Tuyết Sơn rất xa, nhưng chỉ dùng hơn nửa ngày là đến, nàng thấy ở trước sơn môn, có vô số nhân chờ bái sư, ầm ĩ không chịu nổi, liền không vào sơn môn, mà từ sau núi tiến vào Đại Tuyết Sơn, đang định trực tiếp tiến về chủ điện tìm mấy vị trưởng lão quen biết, chợt lòng nao nao, quay đầu nhìn về phía một phương hướng khác, nơi đó chính là một ngọn núi cao, trong núi dựng đầy bia đá, chính là thánh địa an táng của Đại Tuyết Sơn...

Nơi này an táng các trưởng lão, đệ tử ở lúc đầu Đại Tuyết Sơn lập đạo và thời điểm cùng sinh linh Thần tộc đại chiến vẫn lạc, trên đỉnh núi là mộ của ngũ tổ, trong đó có một cái là mộ không, là của Đại Tuyết Sơn Thái Thượng trưởng lão Hồ Cầm lão nhân sớm xây cho mình, bốn cái khác là của bốn vị lão tổ ở thời điểm lập đạo hi sinh, Phương Tiểu Mỹ nhìn cũng chính là nơi đó, ở trước mộ, đang ngồi một người áo đen, nhìn bi văn uống rượu.

Liếc nhìn người kia, Phương Tiểu Mỹ cảm thấy có một loại quen thuộc khó tả, tâm thần bất định.

- Vị tiền bối này...

Phương Tiểu Mỹ có chút chần chờ, do dự một chút mới mở miệng, chậm rãi đi tới.

- Nguyên lai là Phương sư tỷ, ngươi đã đến?

Thời điểm Phương Tiểu Mỹ chuẩn bị cất bước đi qua, chỉ nghe cách đó không xa vang lên thanh âm nhẹ nhàng thở ra của một người, nàng vội vàng xoay người, chỉ thấy mấy nam tử mặc đạo bào màu xanh lam, người đi đầu tướng mạo nhìn chỉ ba mươi mấy tuổi, tay cầm trường kiếm, phất tay để mấy đạo nhân còn lại rời đi, mình thì giá mây bay tới, xa xa cười nói:

- Vừa rồi ta phát giác có người từ sau núi vào Đại Tuyết Sơn, còn tưởng là ai tới, vội vàng dẫn mấy vị sư đệ tới xem xét, lại không nghĩ rằng là Phương sư tỷ tới, sao không nói trước với ta một tiếng, để ta tới đón ngươi, vừa rồi mất tập trung, ngược lại suýt nữa xuất thủ...

- Hàn sư đệ!

Phương Tiểu Mỹ nhìn hắn nhẹ gật đầu, kỳ thật từ tướng mạo nhìn, dung mạo bất quá mười sáu tuổi, ít hơn đạo nhân kia nhiều, nhưng lại gọi hắn sư đệ, người kia cũng không kỳ quái, người tu hành tu vi càng cao, tướng mạo tự nhiên sẽ tuổi trẻ, mà đạo nhân kia trên thực tế tuổi tác cũng nhỏ hơn nàng, chỉ là lộ ra tang thương một chút!

- Vừa rồi ở sơn môn có quá nhiều người, nên ta từ sau núi đi vào!

Sau khi giải thích một câu, liền nhìn về phía mộ bia nói:

- Vị tiền bối kia là...

Lời còn chưa hỏi ra, nàng không khỏi ngẩn ngơ, ở trước phần mộ, thế mà đã không có một ai, nam tử nhìn mộ bia uống rượu, thế mà chẳng biết lúc nào rời đi, dưới tình huống khoảng cách gần như thế, mình lại không phát hiện!

- Tiền bối nào?

Hàn sư đệ đi tới phụ cận, nhìn về phía mộ bia.

Phương Tiểu Mỹ ngẩn ngơ nói:

- Vừa rồi ta rõ ràng thấy có người ở trước mộ uống rượu!

Thần sắc của Hàn sư đệ hơi kinh ngạc nói:

- Không thể nào? Bên kia an táng đều là hài cốt của tiền bối, có đại trận thủ hộ, trừ khi ngày giỗ, người bình thường không cho đi qua, để tránh kinh động các tiền bối, sao có thể gặp người, chẳng lẽ hoa mắt?

Phương Tiểu Mỹ lắc đầu, cực kỳ khẳng định nói:

- Không có khả năng, ta xác thực thấy được có người ở nơi đó...

Nói xong ánh mắt sáng lên, chỉ về phía bia trước:

- Ngươi nhìn, trước bia còn có một vò rượu!

Lấy tu vi của bọn họ, nhãn lực cực kỳ lợi hại, mặc dù mộ bia cách bọn họ ba bốn dặm, nhưng nhìn một cái, lại có thể thấy rõ ràng, ở trước năm mộ bia, ở chỗ bia mộ của Vạn La lão tổ, để một bình rượu đen như mực, Hàn sư đệ cũng nhìn thấy, vội vàng cầm lệnh bài, cùng Phương Tiểu Mỹ bay tới, xuyên qua đại trận, rõ ràng thấy được cái bình kia, trên mặt đất còn có dấu vết tế rượu!

Hàn sư đệ chấn kinh:

- Mấy ngày nay đến phiên ta thủ sơn hộ trận, các loại đại trận của Đại Tuyết Sơn, phàm là có dấu hiệu xâm nhập, ta tự nhiên có thể phát giác, xem như Phương sư muội từ sau núi đến, chưa từng xúc động bất kỳ cấm chế gì, ta cũng lập tức phát giác, nhưng mới rồi ta rõ ràng không có cảm giác được nơi này có dị động, người kia lại có thể lặng yên không tiếng động tới nơi này, không phải là quỷ chứ?

Nói xong liền muốn thông bẩm chư vị trưởng lão, để cho người thẩm tra, chỉ là chẳng biết lúc nào mới có kết quả!





Bạn cần đăng nhập để bình luận