Lược Thiên Ký

Chương 1644: Ma đầu





- Ngươi... Ha ha ha ha...

Độc Long Tử, hoặc nói là Đế Thích, nghe Phương Hành nói xong, không nhịn được cười lớn, trong tiếng cười tràn đầy chế nhạo, đơn thuần chính là cảm thấy buồn cười, dù sao Độc Long Tử cũng là Đại La Kim Tiên, tương đương nhất thiên chi chủ, mà Phương Hành tuy hung cuồng bá đạo, nhưng chỉ là Thái Ất Thượng Tiên, mặc dù chỉ kém một tia, nhưng người tu hành đều hiểu, hai cảnh giới kia chênh lệch, là không thể tính theo lẽ thường, có thể nói lạch trời, mà một Thái Ất Thượng Tiên bị thương nặng, tới gần tuyệt cảnh, lại nói muốn làm thịt Đại La Kim Tiên, cái này chính là chuyện cười.

Mà ở phía xa, tu sĩ Thiên Nguyên cũng được, sinh linh Thần tộc cũng được, đều nhìn thấy thân ảnh nói chuyện kia, tâm tình cực kỳ trầm trọng, một lúc lâu không người mở miệng...

Mà ở trong tiếng cười lớn của Độc Long Tử, Phương Hành chỉ cười gằn nhìn hắn, hàm răng cắn chặt, không nói một lời.

- Ngươi xác định bây giờ ngươi còn có năng lực tái chiến...

Thời điểm Độc Long Tử cười xong, ánh mắt lạnh lùng nhìn Phương Hành, Phương Hành lại động.

Khi Thiên Bá Man Đao đã bị Độc Long Tử đoạt, hắn là tay không!

Thời điểm Độc Long Tử cười to, hắn không nói tiếng nào, nhưng khi Độc Long Tử cười xong, lại đột nhiên vung quyền, pháp lực nổ tung, ba hình bóng đại mãng ở sau lưng vọt lên, tiếng đàn vô hình boong boong mãnh liệt, lực lượng khó có thể hình dung gia trì đến trên người Phương Hành, lúc ẩn lúc hiện như lực lượng Tiên Danh nhất phẩm của Từ Thiếu Yết, càng mấu chốt là, trên người Phương Hành hiển lộ ra, không chỉ có lực lượng Tiên Danh nhất phẩm, mà là ba đạo lực lượng Tiên Danh nhất phẩm!

Ầm! Ầm! Ầm!

Chỉ nháy mắt, trong cơ thể hắn như có ba ngọn núi lửa bạo phát, lực lượng tăng lên gấp ba!

Sau đó hết thảy lực lượng, đều gia trì đến trên quả đấm của hắn, lực lượng thức giới cũng thuận theo xuất hiện, một hư ảnh thế giới hiện ra ở trên đỉnh đầu của hắn, trong thế giới kia có núi có biển có cự mộc, thậm chí còn có Tiên Viên phiêu phù ở giữa không trung, nhìn như phiêu miễu không dấu tích, nhưng ẩn chứa lực lượng cuồng bạo khó có thể hình dung, đều bị Phương Hành triệu hoán lại...

- Ta nói không phải chuyện cười!

Theo tiếng rống của Phương Hành, một quyền này của hắn đột nhiên đảo qua, mạnh mẽ đập về phía Độc Long Tử.

- Ngươi!

Độc Long Tử rõ ràng còn muốn tiếp tục duy trì dáng dấp bình tĩnh, nhưng trong nội tâm không khỏi kinh hãi, lấy tu vi của hắn bây giờ, tự nhiên nhìn ra lực lượng gia trì trên người Phương Hành tăng mạnh, cộng thêm hư ảnh thế giới quái lạ, càng làm cho lực lượng của đối phương có vẻ mờ mịt không dấu tích, vốn hắn cảm giác mình chỉ cần một đao là có thể chém ma đầu kia, nhưng bây giờ lại có chút kiêng kỵ!

Dù hắn là Đại La Kim Tiên, cũng không muốn bị cú đấm kia đánh trúng... trúng sẽ chết người!

Cũng chính là nguyên nhân này, đối mặt một quyền hung cuồng vô biên, hắn không nhịn được nhíu mày, lùi về sau một bước.

Dù sao cũng là Đại La Kim Tiên, tìm hiểu lực lượng đại đạo, chỉ lùi lại đơn giản, nhưng không còn hình bóng, diệu đến đỉnh cao tránh thoát cú đấm kia của Phương Hành, thân hình khó có thể dự đoán, nháy mắt xuất hiện ở bên cạnh Phương Hành, Khi Thiên Bá Man Đao nâng lên, nhìn như chỉ một đao, là có thể chém thân thể Phương Hành, triệt để tan rã sức chiến đấu của hắn...

- Thiên Địa Đại Ma Bàn!

Nhưng còn không chờ đao của hắn chém xuống, Phương Hành đã thuận thế xoay người, tốc độ mau đến dọa người, hai tay vận chuyển Thiên Địa Đại Ma Bàn, âm dương nhị khí lăn lộn, như một đại mài bị hắn quét ngang về phía Độc Long Tử, tất cả động tác quả thực như nước chảy mây trôi, đã không phải Thái Ất Thượng Tiên phổ thông có thể tưởng tượng, ngay cả Độc Long Tử cũng cảm thấy kinh ngạc, nhẹ nhàng "Ồ" một tiếng!

Theo lý thuyết vào lúc này hắn nên tránh thoát, nhưng một là thần thông của Phương Hành đẩy tới quá nhanh, hai là hắn đã né một lần, lại tiếp tục trốn khó tránh khỏi sẽ mất thân phận, bởi vậy hắn hơi do dự, không có trốn nữa, mà thuận thế nhấc lên Khi Thiên Bá Man Đao, động tác trôi chảy đến cực điểm, chém về phía Âm Dương Đại Ma Bàn, trước đây hắn chưa tiếp xúc qua Khi Thiên Bá Man Đao, tự nhiên không cách nào phát huy ra thần uy của nó, nhưng bằng vào tu vi của hắn, cũng làm cho một đao kia cực kỳ khủng bố!

Ầm!

Một đao chém ở trên Âm Dương Đại Ma Bàn, lập tức chém thần thông kia chia năm xẻ bảy, lực lượng bạo phát ra, uy lực không thua mặt trời nổ tung, Độc Long Tử kinh hãi, không dám nghĩ nhiều, vội vàng lui ra ba ngàn dặm!

Vèo...

Âm Dương Đại Ma Bàn bị chém nứt, Phương Hành bị đẩy lui mấy vạn dặm, hai tay máu thịt be bét.

Nhưng lúc này, tâm ý dũng mãnh của hắn lại bị kích phát ra, dựa vào tư thế bị nổ bay, thân hình ở bên ngoài mấy vạn dặm đạp một cước, lấy tốc độ nhanh hơn bắn ngược trở về, dưới chân đạp thân pháp Thái Thượng Tiêu Dao Kinh, trên người sử dụng vũ pháp Thái Thượng Phá Trận Kinh, một người như một chi tiên quân, khí tức gào thét, quả thực như thiên quân vạn mã xung phong, xa xa vọt về phía Độc Long Tử, chỗ thân hình đi qua, Nhật Nguyệt Tinh Thần run rẩy...

- Tiểu nhi ngông cuồng!

Ngay cả Độc Long Tử cũng thay đổi sắc mặt, hắn dùng Khi Thiên Bá Man Đao không quen, tiện tay cất đi, hai tay bắt ấn, thân hình phóng lên trời, đánh ra một thức thần thông, biểu hiện trên mặt đã hơi trầm trọng, đáy lòng lại ngóng trông, chiêu thức này của mình có thể để cho tiểu tử Thái Ất cảnh kia tan vỡ, từ bỏ chống lại.

Nhưng sự thực để hắn thất vọng trước sau như một, Phương Hành đạp lên hư không, hai mắt đỏ ngầu, lại trực tiếp đón thần thông của hắn vọt lên, một tiếng vang ầm ầm, hắn lấy thân thể va nát thần thông của mình, thương thế vốn đã có vẻ cực kỳ khủng bố bây giờ càng đáng sợ, đầy người đều là máu tươi, nhưng thế tiến công không giảm chút nào, vẫn cứ vọt về phía mình...

Oành!

Đến lúc này, Độc Long Tử cũng không còn biện pháp khác, chỉ có thể thầm vận lực lượng đại đạo, miễn cưỡng đỡ lấy đòn đánh này.

Ầm!

Công kích đánh đến khí tức quanh người Phương Hành sụp đổ, thân hình cũng rút lui mấy ngàn dặm, nhưng hắn không nói một lời, lần thứ hai vọt lên, nhìn dáng dấp kia, lại giống như bất tử không thương, rõ ràng mỗi tiếp xúc một lần, thương thế trên người sẽ nặng một phần, nhưng khí thế không những không giảm, trái lại càng cuồng bạo, cả người quả thực như ma thần trong truyền thuyết!

- Ma đầu…

Ngay cả Độc Long Tử cũng không còn cách, không nhịn được thầm mắng một tiếng, lần thứ hai cúi người xông ra ngoài.

- ... Hắn là đuổi theo Đại La Kim Tiên đánh sao?

Không nói lúc này trong lòng Độc Long Tử nghĩ thế nào, nhưng tu sĩ Thiên Nguyên và sinh linh Thần tộc đã bị tình cảnh trước mắt dọa sợ, bọn họ vốn nghĩ mình nhìn thấy sẽ là Đại La Kim Tiên phất tay trấn áp ma đầu kia, lại không nghĩ rằng, lại thấy ma đầu kia hung cuồng bá đạo, rõ ràng nhìn thấy lực lượng của hắn kém xa Đại La Kim Tiên, nhưng khí thế của hắn lại điên dại, không ngừng đại chiến, hung diễm đốt cháy bốn vực, làm cho Đại La Kim Tiên kia nhiều lần lùi về sau, tạm lánh mũi nhọn!

Loại tình cảnh quái lạ khó có thể hình dung này, như có người đánh trống ở trong lòng, mỗi vang một tiếng, tâm tình sẽ nặng một phần.

- Ma đầu này luôn chơi đấu pháp lưỡng bại câu thương, vị Đại La Kim Tiên kia chỉ là không muốn như ý nguyện của hắn mà thôi...

Sau một hồi lâu, Từ Thiếu Yết mới nặng nề mở miệng, ánh mắt thâm trầm, tựa hồ đang phân tích chiến cuộc.

- Không sai, tiếp tục như vậy, hắn còn có thể chống đỡ bao lâu?

- Ta xem tiếp tục như vậy nữa, e là không cần vị Đại La Kim Tiên kia ra tay, chính hắn cũng sẽ mệt chết?

Liên tục có người tiếp lời, nhưng bầu không khí có vẻ rất ngột ngạt.

Qua rất lâu, Đạo Vô Phương mới hừ lạnh một tiếng, mở miệng nói ra một câu, làm hết thảy người phụ họa Từ Thiếu Yết đều nói không ra lời:

- Đạo lý người người đều hiểu, nhưng người làm cho Đại La Kim Tiên lùi về sau như hắn lại có mấy cái?



- Ngươi là đang tìm chết!

Mà lúc này, tâm trạng của Độc Long Tử cũng dần dần tức giận, hắn nhìn ra Phương Hành đã nỏ mạnh hết đà, muốn kéo dài một chút, dễ dàng thủ thắng, nhưng không nghĩ đến, tiểu ma đầu này lại như bất tử bất diệt, khí thế không những không suy yếu, trái lại lúc nào cũng tăng vọt, khiến cho hắn có chút buồn bực mất tập trung, lại không ngừng bị tiểu ma đầu kia vọt tới trước mặt, bức đến bản thân lùi mấy bước, cuối cùng hắn không nhịn được thấp giọng hét lớn:

- Bản tọa nhìn ra được, ngươi là kế thừa lực lượng đại đạo của người khác, nhưng lẽ nào ngươi chưa nghe nói, lực lượng đại đạo huyền diệu khó hiểu, chỉ có mình tìm hiểu mới là chắc chắn sao?

Khi nói chuyện, hắn trầm hống một tiếng, một tay chỉ thiên, sau đó vung lên, trong nháy mắt, ở sau lưng hắn, tựa hồ tinh vân đang lưu chuyển, ấn theo ý chỉ của hắn làm việc, khí tức mạnh mẽ khó có thể hình dung bạo phát ra, như một Thần Long vô hình bị hắn triệu hoán tới, sau đó theo chỉ quyết của hắn, xa xa trấn áp về phía Phương Hành...

- Ta quản ngươi là đại đạo gì, tiểu gia ta chỉ biết, làm thịt ngươi chính là đại đạo!

Mà đón lấy khí tức đại đạo hầu như có thể để cho hết thảy Thái Ất Thượng Tiên mất đi chiến ý, nằm rạp quỳ xuống đất, Phương Hành lại chỉ gầm lên, ánh mắt lom lom nhìn về phía hắn, tiếng gào thét truyền khắp tinh vực, khiến cho thiên địa run rẩy!

Mới nhìn lên, hung uy của hắn lại còn mạnh hơn Độc Long Tử triển khai lực lượng đại đạo!

- Ma đầu...

Nhìn thấy tình cảnh này, trái tim của các tu sĩ Thiên Nguyên và sinh linh Thần tộc đồng thời nổi lên hai chữ như thế.

- Ha ha, như vậy mới có chút ý nghĩa...

Mà lúc này, trong thức giới của Phương Hành, sâu trong quái tháp, cũng có một tồn tại nhẹ nhàng thở dài, nở nụ cười.





Bạn cần đăng nhập để bình luận