Lược Thiên Ký

Chương 1386: Hiểm cảnh sinh tử




- Trong đây có rất nhiều cố sự.

Khi Phương Hành chạy ra khỏi hành cung, vẻ mặt vừa cổ quái vừa phẫn nộ, thật sự không ngờ, ngay cả Ma Khuê và Sơn Tôn, sau khi có được mệnh lệnh của Đế Thích cũng đều do dự, không dám động thủ, nhưng tiên thị của Thanh La tiên tử này lại không chút khách khí, vừa tới hàn huyên vài câu, mà vào một khắc xác định được thân phận của mình liền hạ sát thủ, từ điểm này cho thấy, Thanh La tiên tử từng có giao tình thâm hậu với Đế Lưu, dường như còn nóng lòng lấy mạng của Đế Lưu hơn cả Đế Thích, lại càng không muốn hắn còn sống mà xuất hiện!

Điều này cũng khiến hắn khó hiểu.

- Là nguyên nhân gì khiến Thanh La tiên tử này vội vàng giết tình nhân cũ như vậy?

Đương nhiên, trước mắt không phải là lúc để nghĩ tới vấn đề này, nha hoàn thoạt nhìn thì yểu điệu, kì thực xuất thủ lại thô bạo tàn nhẫn đó đã theo sát hắn, sau lưng hạt châu màu tím bay lên, lại giống như một viên lưu tinh trực tiếp bắn tới giữa không trung, sau đó thì nở rộ từng đạo tử mang, loại tử mang giống như kiếm khí này không ngờ trong nháy mắt bao phủ cả đỉnh núi!

Mà Ma Khuê và Sơn Tôn cũng một trái một phải xông ra, Ma Khuê thân mặc giáp vàng, tay cầm tiên mâu, song chưởng rung lên, tiên mâu không ngờ bắn ra vô số đạo thương ảnh sắc bén, đan vào trong không trung, ngay cả hư không cũng bị hắn đâm ra một lỗ thủng, hư không phía trước phía sau Phương Hành, không ngờ bị một mình hắn đâm nát, giống như trái phải đều là tinh thần màu đen, giam cầm Phương Hành ở tại chỗ, không thể vọng động, nếu không sẽ bị những lỗ thủng đó gây thương tích, thật sự là hung hiểm đến cực điểm.

Đương nhiên, Ma Khuê đó dường như cũng có chút tâm thần không yên, tuy đã xuất thủ, cũng thực lực không kém, nhưng không trực tiếp xuất thủ với Phương Hành, chỉ muốn giam cầm hắn mà thôi, mỗi một mâu đều vô cùng chuẩn xác vòng qua Phương Hành, đâm vào trong hư không.

Cũng là Sơn Tôn xuất thủ cực kỳ quỷ dị hung ác, không ngờ trực tiếp lấy ra một quyển trục, mở ra trong không trung, không ngờ chính là một bức tranh cuốn sơn thủy dài chừng trăm trượng, bên trên vẽ từng tòa kỳ sơn quái phong, mỗi một tòa đều có hình dạng và khí chất độc đáo, một tòa ở giữa nhất không ngờ giống như Thiên Nguyên Phong Thiện sơn, mà theo quyển trục được hắn mở ra, vô số đại sơn giống như biến thành thật, tuy chỉ là vẽ lên, nhưng lại khiến người ta cảm giác được một loại ý cảnh giống như thân ở chân núi, núi cao nguy nga, không thể trèo lên.

Sơn Tôn điểm lên một ngọn núi trong đó, lập tức có sơn ảnh hiện lên, hóa thành một đạo hắc mang chui vào trong đất đá dưới chân Phương Hành, sau đó, mở to mắt nhìn trong bùn đất dưới chân Phương Hành, không ngờ đất đá quay cuồng, không ngờ có một tòa đại sơn cứ như vậy đột ngột từ dưới chân hắn chui ra, giống như là một gốc cây sinh tưởng, vô cùng thần dị, mà đỉnh núi sắc bén như kiếm thì chỉ thẳng về phía Phương Hành trong không trung, mắt thấy sắp trực tiếp xuyên thủng nhục thân của hắn.

Chỉ trong nháy mắt này, trên dưới trái phải đều là thần thông đáng sợ, không ngờ bức Phương Hành không có đường để đi.

- Đại Tiên giới quả nhiên không hổ là Đại Tiên giới!

Phương Hành cũng thầm khen một tiếng, sau đó sắc mặt trở nên ngưng trọng!

Ba người này đều chỉ là ngụy tiên, vẫn chưa được coi là cao thủ của Đại Tiên giới, nhưng bọn họ vừa ra tay, liền có thể thấy được bất kể là thần thông pháp thuật, hay là đấu pháp đều vô cùng đáng sợ, nếu đặt ở Thiên Nguyên, chỉ sợ ít nhất cũng là nhân vật cấp lão tổ tọa trấn một phương!

Đại Tiên giới quả nhiên nội tình vô cùng!

- Sư phó, mau nghĩ biện pháp đào tẩu đi.

Phía dưới truyền đến một thanh âm, là Thái Hư Bảo Bảo đang ôm chặt lấy đùi Phương Hành.

Thằng ôn này cũng khéo, hành cung Phương Hành lao ra khỏi hành cung, liền ôm chặt lấy đùi Phương Hành, không bị bỏ lại!

- Bằng vào bọn họ mà cũng muốn vây khốn ta à?

Phương Hành thấp giọng cười lạnh tựa hồ là đang an ủi Thái Hư Bảo Bảo, hoặc như là đang khuyến khích bản thân!

Sau đó, cảm giác được hung hiểm chung quanh, nháy mắt hạ quyết định, không đứng ở tại chỗ, chờ thần thông của ba người đó vây kín, mà thân hình trầm xuống, rơi xuống phía dưới, ở phía dưới, không ngờ chính là núi cao Sơn Tôn triệu hồi ra, đang như lợi kiếm đâm tới trời cao, thoạt nhìn, không ngờ chính là thần thông cường đại nhất trong ba người bọn họ!

Chỉ có điều, Phương Hành chỉ liếc một cái liền nhìn ra, nhìn thì là mạnh nhất, nhưng kì thực là yếu nhất!

Hồng Can tiên tử đó tuy chỉ là tiên thị, nhưng tử châu mang theo đó rõ ràng chính là một kiện tiên bảo đáng sợ, nó sắc bén như kiếm, khó có thể ứng đối, Phương Hành thật sự không muốn đón đỡ, mà Ma Khuê thân là tiên tướng, một thân võ pháp cũng là từ chiến trận mài ra, cũng là Sơn Tôn, rõ ràng là nhân vật giống như học cứu, loại người này phần lớn là giỏi trận phù đan khí, không tinh nghiên thuật chiến trận, cho dù là ở Đại Tiên giới cũng vậy, Sơn Tôn thoạt nhìn thì thần thông đáng sợ nhất, nhưng uy lực lại kém nhất!

Ầm!

Chỉ một thoáng, thân hình Phương Hành rơi xuống, gia trì lực lượng thế giới, cả người lập tức trở nên có chút mơ hồ, hơn nữa, nhục thân hiện giờ của hắn chính là đoạt xá từ đế tử Đế Lưu, mạnh mẽ vô cùng, sau khi gia trì lực lượng của một phương thế giới này, lại càng đáng sợ vô cùng, không ngờ bị hắn một cước đạp xuống, vừa hay đạp vào đỉnh của tòa đại sơn vừa từ dưới đất chui ra, sau đó tòa đại sơn thoạt nhìn thì nguy nga cao lớn này liền bị một cước của hắn đạp cho núi đá nứt toác, khói bụi bốc lên rồi đổ sập xuống.

Một cước không ngờ trực tiếp san bằng một ngọn núi!

Mà mượn khói bụi tràn ngập, Phương Hành đã dán sát mặt đất, chạy về hướng bắc.

- Quả nhiên không hổ là đế tử, bị trấn ngàn năm, không ngờ vẫn có phản ứng cỡ này.

Nha hoàn áo đỏ đó nhìn thấy một màn kinh thiên động địa này đã sợ tới sắc mặt cũng có chút trắng bệch.

Nếu là Đế Lưu ngàn năm trước, nàng ta đương nhiên đánh chết cũng không dám đến vuốt râu hùm, hiện giờ dám đến, cũng chỉ là bởi vì tình thế nghiêm trọng, mới bị bức phải thay tiểu thư diệt trừ một tai họa này, cái dựa vào chính là Đế Lưu này bị trấn ngàn năm, nhục thân nhất định là cứng ngắc hủ hóa, trong khoảng thời gian ngắn không thể khôi phục thực lực, hơn nữa sau khi nàng ta tới, chuyện thứ nhất chính là tới gặp Đế Lưu để xác nhận điểm này, chỉ khiến nàng ta không ngờ, Đế Lưu nhìn thì nhục thân quả thật cứng ngắc, lúc này động thủ, không ngờ lại lợi hại hơn xa tưởng tượng của nàng ta.

Tuy thoạt nhìn thì thực lực của hắn quả thật đã giảm mạnh, nhưng phản ứng vẫn nhanh tới đáng sợ!

- Bị trấn ngàn năm vẫn có bản sự cỡ này, nếu chờ ngươi dưỡng thương xong, vậy chẳng phải là thực sự sẽ lật cả trời sao?

Sau khi thấy một màn này, nàng ta trong lòng cũng không nhịn được căm giận hừ lạnh một tiếng, sát ý càng đậm, đồng thời ở sau lưng nàng ta, viên tử châu đó lại tử quang đại thịnh, tử khí ẩn chứa trong đó giống như nồng đậm hơn mấy lần, ẩn chứa lực lượng cường thịnh hơn:

- Chỉ tiếc, ngươi có mạnh tới mấy cũng phải chết ở đây, ta tự biết không phải là đối thủ của ngươi, nhưng nếu không có thủ đoạn đặc biệt, tiểu thư sao lại để ta tới.

Dứt lời, sắc mặt nàng ta trở nên cay nghiệt, sau đó thò một bàn tay trắng nõn ra.

Viên tử châu đó lúc này cũng được tâm ý nàng ta kêu gọi, chủ động bay đến giữa lòng bàn tay nàng ta, dung hợp với nó, rất nhanh toàn bộ bàn tay nàng ta đều biến thành màu tím, cơ nhục cứng ngắc, giống như một loại kim loại màu tím, mà nàng ta thì ngẩng đầu lên, híp mắt lại, nhìn qua khói bụi cuồn cuộn, nhìn chằm chằm vào lưng Phương Hành.

- Ma Khuê tiên tướng, đã có Đại La Tử Kim phù, còn không mau mau tế ra!

Một tiếng quát từ trong miệng nàng ta truyền ra, tiên tướng Ma Khuê ở xa xa không nhịn được rùng mình một cái!

Ma Khuê không biết trong lòng đang nghĩ gì, chỉ cúi đầu thở dài một tiếng, trên mặt thậm chí có chút không tình nguyện, nhưng vẫn lấy một hộp gỗ, bên trong không ngờ chính là một đạo tử kim phù triện, hắn ánh mắt nặng nề nhìn Phương Hành một cái, liền hai tay kết ấn, ném phù triện này về phía không trung, đồng thời cả người đều cúi xuống đất, giống như đang khẩn cầu gì đó!

Vù.

Đạo phù triện đó được tế đến không trung, lập tức hóa thành một đạo tử mang bay về phía cửu thiên, sau đó lại cấp tốc hàng lâm, chỉ là đã to hơn mấy lần, hào quang chói mắt, khí tức hùng hồn, chặn phía trước Phương Hành đang tới lúc gấp rút đào tẩu, trên phù dường như có ý chí nào đó hàng lâm, chấn nhiếp thần hồn, chỉ một đạo phù, không ngờ có một loại uy thế trấn áp cửu thiên thập địa!

- Đó là... Tiên phù Trước đây đã trấn áp Cửu Đầu Trùng?

Phương Hành đã sớm nhận ra khí tức của phù triện đó, giương mắt nhìn, cả người trở nên ngưng trọng đến cực điểm.

Một đạo phù triện, trấn áp cửu thiên thập địa, uy lực đó không phải thật sự trấn áp mà là uy hiếp!

Đó giống như là có chứa một loại hung uy đáng sợ dị thường, khiến người ta hiểu rằng, chỉ cần tới gần là sẽ bị hung uy của phù xé thành từng mảnh!

Một loại cảm giác sợ hãi trên tâm linh khiến cho Phương Hành vào khoảnh khắc nhìn thấy phù triện đó, không ngờ lại dừng thế chạy!

Hắn vốn đã quyết đào tẩu, nhưng lúc này, lại có đánh chết cũng không muộn chạy về phía phù triện đó.

- Ha ha, đường đường là đế tử, không ngờ lại phải chết trong tay ta.

Hồng Can tiên tử đó lúc này mỉm cười, tay vừa dung hợp với tử châu đột nhiên vươn về phía trước.

Ầm!

Bàn tay đó sau khi vươn ra, không ngờ biến to, giống như che trời phủ đất, không ngờ giống như hóa thành cự trảo của một con quái thú, gân đen lộ ra, giống như kim thạch, nanh vuốt sắc bén như kiếm, ẩn chứa lực lượng xé rách tất cả, chậm rãi tóm xuống lưng Phương Hành, không ngờ bao phủ tất cả phương vị trên dưới trái phải của Phương Hành, tuyệt đối sẽ không cho hắn tránh được thức thứ hai.

- Có chút phiền phức.

Phương Hành lúc này cũng không khỏi biến sắc, tim như thắt lại.

Lúc này mới chỉ hai thức, hắn không ngờ đã bị bức đến tuyệt cảnh!

Bất kể là Ma Khuê, hay là Sơn Tôn, cùng với nha hoàn váy đỏ kia, thực lực của ba người đều không yếu, nhưng cũng không có bản sự trực tiếp trấn áp hắn, cho dù là vây công, hắn cũng không sợ, cho dù hiện giờ không địch lại, nhưng lực lượng để đào tẩu thì vẫn có.

Nhưng khiến hắn đau đầu là ba người này không ngờ có tới hai kiện tiên bảo!

Một trước một sau, không ngờ chắn đường tiến và đường lùi của hắn, khiến hắn kẹt ở giữa, tiến thoái lưỡng nan!

- Chẳng lẽ chuyến này ngay cả chính tiên cũng chưa gặp mà đã chết trong tay tiểu quỷ?

Một tia lửa giận từ trong lòng hắn bốc lên.


Bạn cần đăng nhập để bình luận