Lược Thiên Ký

Chương 1563: Ngũ phương chư hầu.




- Đế Lưu điện hạ ở đâu, Ám Ảnh Thiên Mộng gia đúng hẹn đến đây, vạn mong Đế Tử đi ra gặp nhau!

Ngày thứ ba vừa tới, Loạn Lưu Hải đã cực kỳ náo nhiệt, trải qua ba ngày lên men, người người đều chú ý tới Đế Lưu làm sao trả lời ngũ đại thế lực, quả nhiên không để cho bọn hắn thất vọng, ngày thứ ba vừa tới, Ám Ảnh Thiên Mộng gia thật đến, Thần Ngưu cõng liên, kim giáp mở đường, lực sĩ nâng bia, hầu tử xách ấm, ở giữa tinh vực, chỉ thấy dải lụa màu bồng bềnh, chủ tử mang tiên nô, chừng hơn trăm nhân mã, cứ như thế trùng trùng điệp điệp, thẳng bức Loạn Lưu Hải, lão ẩu áo lam vẻ mặt âm trầm, thanh sắc bất động, giống như một ngọn núi lửa lúc nào cũng có thể bộc phát, khi tới trước Loạn Lưu Hải, mới chầm chậm dừng lại.

Lúc này Loạn Lưu Hải cũng không phong bế, cột cửa khoảng chừng hai lần vẫn tinh, trung môn mở rộng, nhưng ở trung môn, có tầm mười con cóc to lớn ngồi xổm, trên lưng đứng mấy Tiên Binh mặc giáp trụ, nghiêm phòng tử thủ, có khí thế vạn người không thể khai thông!

Mà lần này Ám Ảnh Thiên Mộng gia là quang minh chính đại đến “lấy công đạo”, không có giống như mấy lần trước trực tiếp ngạnh xông quân doanh, mà theo đủ lễ tiết, dù ba Tiên Binh kia, ở trước mặt bọn hắn lộ ra không chịu nổi một kích, nhưng cũng không có cứng rắn xông lại, mà sau khi lão ẩu áo lam hét lớn một tiếng, liền do tiên sứ dưới trướng đưa lên bái thiếp, chính thức cầu kiến Đế Lưu!

- Người Mộng gia, mong rằng thứ tội, Đế Tử đang lúc bế quan, bái thiếp của ngươi, ta cũng không biết đưa cho ai!

Tiên Tướng là một nam tử mặc giáp trụ màu đen, sau lưng cõng thiết cung và một ống cốt tiễn, tóc phiêu tán rơi xuống, tiên khí trên người dập dờn, xem ra tối đa cũng chỉ là Chân Tiên hạ phẩm, nhưng thanh thế mênh mông cuồn cuộn, trong đám người Mộng gia, tối thiểu nhất cũng có bốn năm người có được khí tức Thượng Tiên, lại có vẻ không kiêu ngạo không tự ti, cầm bái thiếp trong tay, chỉ cúi đầu quét qua, liền cười nhạt nói.

- Bế quan?

Lão ẩu áo lam ngồi ngay ngắn ở trên tiên liên, nhắm mắt dưỡng thần, nghe vậy mở mắt, ánh mắt oán độc, trầm giọng quát:

- Trong một tháng này, mỗi lần ta tới hắn đều bế quan, nhưng ba ngày trước còn không phải bị lão thân buộc hiện thân? Bây giờ lão thân theo lời hắn nói, chờ ba ngày, đường đường chính chính trước tới bái phỏng, hắn vẫn còn muốn dùng biện pháp này kéo dài thời gian? Hừ hừ, là ỷ vào thân phận Đế Tử, không để người Mộng gia ta vào mắt sao, chớ có hồ ngôn loạn ngữ, nhanh chóng kêu Đế Lưu ra cho ta...

Những người khác thấy thế, đều nghị luận ầm ĩ, thần sắc có không hiểu, có cúi đầu cười khổ.

Hiển nhiên, rất nhiều người đều nghĩ giống như lão ẩu áo lam, cho rằng vị Đế Lưu điện hạ kia là có chút hối hận ba ngày trước cuồng ngôn, thời điểm người Mộng gia chân chính đến đây đòi hỏi, lại muốn mượn cớ bế quan, tránh mà không thấy...

Mà đối mặt lão ẩu áo lam khí thế cường hoành, Tiên Binh thủ vệ cũng chỉ có thể lắc đầu cười khổ, nói:

- Mộng trưởng lão, không phải tiểu tướng khinh ngươi, nhưng Đạo Chủ nhà ta thật là bế quan, ngươi nói chuyện lại lớn, tiểu tướng cũng không dám đi quấy rầy Đạo Chủ, dù sao bái thiếp của ngươi ta tiếp cũng không biết đưa cho ai, một là ngài tiếp tục chờ, hai là trở về, ngày mai lại đến đi!

Nghe được lời này, lão ẩu áo lam càng phẫn nộ, ánh mắt âm trầm nhìn Tiên Tướng, mang theo sát khí trầm tĩnh, trầm giọng nói:

- Chỉ là tiểu tướng, cũng dám cợt nhả ở trước mặt lão thân, nếu như ta muốn đi vào, ngươi cho rằng ngươi ngăn được ta?

Hắn đường đường là Thái Ất Thượng Tiên, tiên uy rung động, làm chúng tiên đều biến sắc.

Ngay cả Tiên Tướng kia, sắc mặt cũng trắng bệch, vận chuyển pháp lực mấy lần, mới thoáng bình tĩnh lại, sau đó ngẩng đầu nhìn lão ẩu áo lam, âm thanh lạnh lùng nói:

- Mộng trưởng lão là Thái Ất Thượng Tiên, tiểu tướng tự nhiên không phải đối thủ của ngài, có lẽ ngài động ngón tay, liền có thể nghiền chết tiểu tướng, chỉ bất quá không có những biện pháp khác, tiểu tướng vâng lệnh thủ cửa, ai cũng không thể vào, nếu ngài xông vào, tiểu tướng chỉ có liều mạng ngăn cản, đương nhiên, ta là không ngăn được ngươi, thế nhưng tội xông vào quân doanh, phải do người Mộng gia các ngươi gánh, không biết có thể gánh hay không?

- Ngươi...

Sắc mặt lão ẩu áo lam đại biến, nộ khí thăng thiên, nhưng lại thật lâu chưa từng mở miệng.

Chỉ là trong lòng âm thầm suy nghĩ:

- Người trong Cáp Mô quân này, mỗi một cái đều coi trời bằng vung sao?

Tiểu Tiên Tướng nói không sai, hắn còn thật không dám xông vào, trước đó không có mệnh lệnh của Đế Tử, người Mộng gia hắn đến náo, đám người Lộc Tẩu không dám cự tuyệt bọn hắn ở ngoài cửa, nhưng hôm nay, Đế Lưu đã hạ lệnh, vậy người Mộng gia là tuyệt đối không dám xông vào...

Quân doanh tiên luật, đây là ai cũng không dám khinh thường!

- Tốt, Đế Lưu bế quan đúng không, vậy ngươi gọi Lộc trưởng lão ra!

Nửa ngày sau, lão ẩu áo lam chỉ có thể tạm liễm tức giận, trầm giọng quát khẽ.

Tiểu Tiên Tướng kia nghe vậy cười khổ một tiếng:

- Vạn mong thứ tội, Lộc trưởng lão cũng bế quan!

- Nói hươu nói vượn, nơi nào có trùng hợp như thế, tiên quan họ Văn đâu, Tiên Tướng họ Mã đâu, Bán Tiệt Tiên Tướng đâu?

Lão ẩu áo lam giận dữ hét lớn, liên thanh quát hỏi.

Trước đây đến náo loạn mấy lần, bà đã khá hiểu rõ nội tình.

- Ha ha, thật không khéo, đều bế quan...

Tiểu Tiên Tướng kia cười cực kỳ khách khí, nhưng người nào thấy cũng có loại xúc động muốn đánh hắn một trận.

Lão ẩu áo lam nghe xong lời này, thì càng nhận định Đế Lưu đang tránh mà không thấy, sắc mặt âm trầm xuống, hơi suy ngẫm, mới thấp giọng cười nói:

- Thật là một cái cớ thật hay, bất quá cũng không thể tất cả Tiên Tướng đều bế quan đi, nếu như vậy, vậy ai đến xử lý quân vụ? Tiểu Tiên Tướng, lão thân đến hỏi ngươi, hiện tại trong quân Đế Lưu, Tiên Tướng chưa bế quan còn có ai?

Tiểu Tiên Tướng kia nghe vậy càng cười to, nói:

- Tiểu tướng họ Tưởng tên Tuần, trong Cáp Mô quân ba mươi sáu Tiên Tướng, bài danh thứ ba mươi sáu, ngài cũng có thể gọi ta Tưởng Tam Thập Lục, hiện tại các vị kia đều bế quan, xử lý sự vụ trong Cáp Mô quân chính là tiểu tướng, nếu như ngài nhất định muốn tìm người để hỏi, vậy chỉ có thể là ta...

- Ngươi?

Lão ẩu áo lam nghẹn họng, hồ nghi đánh giá hắn.

Chúng tiên nghe vậy, trái tim có chút chấn kinh, lại nghe Tiểu Tiên Tướng kia nói hắn ở trong Cáp Mô quân bài danh ba mươi sáu, đây chẳng phải là nói ở trước mặt hắn còn có ba mươi lăm vị Tiên Tướng?

Mà tu vi của hắn đã là Chân Tiên, chẳng lẽ ba mươi lăm vị kia, đồng dạng cũng là Chân Tiên? Trong ba trăm Cáp Mô quân, liền có ba mươi sáu vị Chân Tiên, đây đã là con số rất kinh khủng!

Đương nhiên, ba mươi sáu Chân Tiên, nhưng không có một Thái Ất, cái này cũng nói rõ lực lượng của Cáp Mô quân mất cân bằng nghiêm trọng!

- Vậy thì tốt, Tưởng Tam Thập Lục, nếu ngươi làm chủ, vậy nhanh mở trung môn, để cho chúng ta đi vào!

Trong lòng lão ẩu áo lam không biết suy nghĩ gì, sâm nhiên mở miệng quát lạnh.

- Không mở được!

Tưởng Tam Thập Lục cười khổ, nâng đỡ cung tiễn, bất đắc dĩ nói:

- Không có mệnh lệnh cấp trên!

Lão ẩu áo lam:

- ... Là ngươi nói hiện tại ngươi làm chủ!

Tưởng Tam Thập Lục:

- Thế nhưng ta được mệnh lệnh là không thể mở trung môn!

- Ngươi...

Lão ẩu áo lam giận tím mặt, nàng đường đường Thái Ất Thượng Tiên, Mộng gia đại trưởng lão, quyền cao chức trọng, thân phận siêu nhiên, kiềm chế tính tình cùng Tiểu Tiên Tướng kia nói mấy câu, sao có thể khoan nhượng đối phương trêu đùa?

Hỏa khí trong lòng vừa thăng lên, lập tức muốn hạ lệnh, để cho người ta cưỡng ép xông mở trận môn, nhưng lúc này, xa xa lần lượt có tiếng quát lớn truyền ra, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy ở trong tinh vực, có một đội nghi trướng không kém Mộng gia chút nào bay đến, những nơi đi qua, tinh vực hiện đầy sương lạnh, vô số sương khí huyễn hóa linh cầm dị thú, lực sĩ tiên tử che kín tinh vực, ngay cả mấy ngôi sao nhỏ ở xung quanh, vào lúc này cũng bị băng sương phong tỏa, như là băng cầu...

- Ba vị trưởng lão của Ám Sương Thiên Tuyết Bộ, đến đây tiếp kiến Đế Lưu điện hạ!

Trong tầng tầng sương khí kia, ba vị lão tiên bạch bào khí cơ mênh mông cuồn cuộn, đung đưa mà đến, giáng lâm ở trước Loạn Lưu Hải, nhìn về phía lão ẩu áo lam, ba lão tiên bạch bào nhẹ nhàng gật đầu, rõ ràng là nhận biết nàng...

- Ha ha, Ám Sương Thiên các ngươi cũng tới!

Lão ẩu áo lam cười nhạt, nhìn ba lão tiên mở miệng.

- Đế Lưu điện hạ đã đáp ứng cho cái giao phó, Ám Sương Thiên ta tự nhiên phải đến!

Trong tinh vực, trái tim chúng tiên vây xem đều hơi kích động, nghĩ thầm càng ngày càng náo nhiệt.

- Tộc chủ thứ ba của Cửu Lĩnh Phượng Hoàng Thiên, đến đây tiếp kiến Đế Lưu điện hạ, lấy cái giao phó!

Còn chưa nói xong, lại có tiếng hét lớn vang lên, chỉ thấy trong tinh vực, thế mà bay tới một con Thải Phượng, to lớn vô biên, giống như tiên thuyền, cách rất gần, mới phát hiện đó chỉ là một huyễn ảnh, trung tâm thình lình bao vây hơn mười vị Tiên Nhân, cầm đầu là một nam tử anh tuấn uy vũ, chắp hai tay sau lưng, khí cơ bức người, những nơi đi qua, trong tinh vực lưu lại vệt lửa, Tiên Nhân cách bọn họ gần, tiên bào trên người trở nên khô ráp, thậm chí bốc khói, có dấu hiệu cháy lên, bị hù liên tiếp lui về phía sau...

- Chân truyền thứ ba của Thượng Thanh Thiên Thái Nhạc Thiên Tông Tần Hoài Dương, đến đây tiếp kiến Đế Lưu điện hạ, lấy cái giao phó!

Nhân mã của Cửu Lĩnh Phượng Hoàng Thiên chưa đứng vững, lại có tiếng hét dài vang lên, thình lình lại có một phe nhân mã đến, bất quá người đến chỉ rải rác ba người, một vị tóc trắng phơ, nhưng mặt như nam tử trẻ tuổi, bên người đi theo hai đồng tử, bàn về phô trương, là yếu nhất trong sân, thế nhưng trong nháy mắt hắn xuất hiện, nhân mã của Ám Ảnh Thiên, Ám Sương Thiên, Cửu Lĩnh Phượng Hoàng Thiên, đều người người ghé mắt, quay đầu nhìn về phía hắn, trong lúc nhất thời, tinh vực một mảnh trầm mặc, thế mà ngay cả một tiếng nói cũng không có!

- Thất Muội Thiên Phong Hỏa Đồng đến đây tiếp kiến Đế Lưu điện hạ, hắc hắc, đòi một lời giải thích!

Không đợi chúng tiên kịp phản ứng, lại có một mảnh hỏa vân theo sát tới, lần nữa chiếm cứ một chòm sao.

Chín đại thế lực của Đại Xích Thiên nhất mạch, thình lình đến năm phương, đều đằng đằng sát khí, đến tìm Đế Lưu muốn một câu trả lời thỏa đáng!






Bạn cần đăng nhập để bình luận