Lược Thiên Ký

Chương 1099: Cửu đại cấm khu


Ra khỏi Thần Tiêu đại điện, Phương Hành liền tự tới một ngọn núi cao của Phong Thiện sơn ngồi xếp bằng, lẳng lặng đợi.

Nhiệm vụ mà Thần Chủ đưa ra tất nhiên là đơn giản, mấy cái lệnh kỳ liền phái bọn họ ra, chỉ là cụ thể nên làm như thế nào lại cần tự bọn họ tự mưu đồ. Cấm khu sở dĩ được gọi là cấm khu chính là vì ngay cả Thần tộc cũng không dễ xâm phạm, dĩ nhiên, đối với phần lớn cấm khu thì không ai tin bọn họ có thể vĩnh viễn ngăn cản được sinh linh Thần tộc xâm nhập. Chỉ có điều nếu Thần tộc muốn quy mô lớn xâm phạm bọn họ, chung quy sẽ phải trả một cái giá không nhỏ. Nếu tất cả sinh linh cấm khu đồng thời bắt đầu phạm tới, Thiên Nguyên đại lục tất sẽ rơi vào đại loạn. Trận đại loạn đó thậm chí không phải ba đại Thần Vương trấn chủ Thiên Nguyên có thể bình định được.

Trông cậy vào một vài sinh linh Thiên Nguyên đi đánh tan cấm khu căn bản là thiên phương dạ đàm, là làm khó người.

Phương Hành tin Thần Chủ sẽ không buồn chán tới mức làm khó bọn tiểu bối bọn họ, như vậy, nếu ông ta đã bố trí như thế, tất sẽ để lại một đường!

- Ngươi đừng nên trí thân sự ngoại!

Quả nhiên có người tìm tới Phương Hành rồi, chỉ có điều làm hắn có phần ngoài dự liệu là người tới là chân truyền của Tiểu Tiên giới – Tiết Lệnh Đồ. Gã rõ ràng là tới truyền lời thay, thân thể như tháp sắt mang theo một loại khí phách hoang mãng, sắc mặt lạnh lùng nghiêm nghị, ngoại trừ thỉnh thoảng thoáng nhìn để Phương Hành thấy rõ gã đang trào hỏi hắn ra thì những người khác nhìn qua gã đều chỉ thấy tâm cao khí ngạo, một đệ tử của Tiểu Tiên giới không thèm để Phương hành vào mắt:

- Ta phụng mệnh của Hung Đạo sư huynh đến đây khuyên ngươi một lần cuối cùng, chuyện liên quan đến tính mệnh, nhất định đừng đi nhầm một bước nào!

Trong lòng Phương hành hiểu, ở trên Phong Thiện sơn này khả năng khắp nơi là cơ sở ngầm, gã không dám biểu lộ ra thái độ thật, mình cũng không thay đổi sắc mặt, chỉ cười hì hì nói:

- Ồ, vậy ngươi nói cho ta nghe thử, rốt cục là làm thế nào mới coi là đi sai một bước?

Tiết Lệnh Đồ nói:

- Thân là nhân tộc nhưng lại không trợ giúp Hung Đạo sư huynh, đó chính là sai, vô cùng sai!

- Ah

Phương Hành cười nhẹ một tiếng nhưng lại không mở miệng, dáng vẻ chê cười, người người đều nhìn thấy rõ ràng.

Vẻ mặt của Tiết Lệnh Đồ lạnh lùng nói:

- Nhân tộc muốn giữ được một chút hi vọng sống thì nhất định phải có một vị Thần Vương!

Phương Hành hơi nghi hoặc ngẩng đầu nhìn gã một cái, cười nói:

- Ta không nói mình không tính làm Thần Vương mà!

Vẻ mặt của Tiết Lệnh Đồ có phần cổ quái nhìn Phương hành, sau đó giả vờ bình tĩnh nói:

- Ngươi không làm được Thần Vương!

- Dựa vào cái gì?

Phương Hành trợn trắng mắt nhìn sang gã, cười lạnh một tiếng.

- Chỉ bằng vào hai thứ, một là ngươi không có căn cơ, hai là không có ai ủng hộ!

Tiết Lệnh Đồ trầm giọng nói:

- Ngươi tự có chỗ không tầm thường, hiện nay trong đám sinh linh của Thiên Nguyên cũng được cho là một vị kỳ tài, chỉ tiếc ngươi quá ngông cuồng ngạo kiều, hỉ hả không nghiêm túc, nhìn như đang dạo chơi nhân gian, kỳ thực hoàn toàn không có tâm anh hùng, thân là sinh linh của Thiên Nguyên lại không suy nghĩ vì khí vận của Thiên Nguyên, thân làm nhân tu lại không tranh đoạt vận mệnh cho nhân tộc, người như ngươi thực sự là...

Gã trầm mặc trong khoảnh khắc, khó nén hận ý trong lời nói:

- Uổng phí một thân kỹ năng!

Nhìn biểu hiện nghiêm túc của gã, trong chốc lát Phương Hành cũng thấy có chút buồn cười, đánh giá gã, không nói chuyện.

- Từ sau khi xác định khí vận thiên địa không bắt đầu ở sinh linh Thiên Nguyên ta, Tiểu Tiên giới chúng ta liền bắt đầu suy tính cho vận mệnh của nhân tộc rồi!

Tiết Lệnh Đồ lại nói vô cùng chính nghĩa:

- Mười hai vị lão giới chủ từ ban đầu cũng đã xác định một việc, muốn sinh linh Thiên Nguyên dưới sự thống ngự của Thần Đình để tiếp tục phát triển, hận ý ngập trời của nhân tộc đối với vô số Thần tộc thì vô cùng nhỏ nhoi, chỉ có thể cầu được sống trong chỗ chết, quật khởi một vị Thần Vương của nhân tộc, từ cục diện bây giờ ngươi cũng nên nhìn ra Thần tộc bất mãn với nhân tộc, sinh linh Thần tộc giáng tới Thiên Nguyên đã ngay lập tức sắc phong hai vị Thần Vương, Thương Lan Hải một vị, Hồng Hoang Cốt điện một vị, nhưng chỉ có nhân tộc là không có một ai!

- Mà Tiểu Tiên giới bọn ta hiện tại mọi hành động này là đang hy vọng có thể có được một vị Thần Vương cho nhân tộc!

- Vì thế, chúng ta đã phải trả giá cao hơn trong tưởng tưởng của những người ngoài như các ngươi nhiều!

Nghe đến đây, Phương Hành giơ tay lên cản gã lại:

- Ta chỉ muốn biết, người các ngươi chọn làm Thần Vương là ai?

Tiết Lệnh Đồ trầm mặc một lát, chậm rãi nói:

- Đương nhiên là Hung Đạo sư huynh!

- Ha ha ha ha

Phương Hành cười lạnh nhưng không nói thêm lời nào.

Tiết Lệnh Đồ trầm mặc một lát rồi tiếp tục nói:

- Ta khuyên ngươi tốt nhất đừng khinh thường Hung Đạo sư huynh, hắn chính là một Thần Vương của nhân tộc được mười hai vị giới chủ của Tiểu Tiên giới bồi dưỡng ra được, chúng ta tuy là sư huynh đệ nhưng một thân kỹ năng của hắn đâu chỉ hơn bọn ta gấp trăm lần? Tất cả tài nguyên của mười hai Tiểu Tiên giới đều tập trung lên người hắn, thậm chí chư vị giới chủ, không tiếc pháp lực độ kiếp của mình để thi triển Giá Y quyết tẩy luyện căn cơ cho hắn, trước sau đã tẩy luyện mười hai lần đã sớm đúc lên căn cơ vô thượng của hắn. Lúc mười hai tuổi, Hung Đạo sư huynh đã dựng thành tiên cơ, lúc mười năm tuổi hắn đã đan thành cửu pháp, lúc hai mươi mốt tuổi tu vi của hắn đã có Kim Đan cửu chuyển, cũng trở thành vô địch Nguyên Anh tới nay, thọ nguyên của hắn gần ba trăm nhưng một thân thực lực lại sớm đã không dưới chư vị giới chủ rồi, ngạo thị trong đám người tu hành cùng thế hệ.

Giá Y quyết?

Nghe được cái tên này, ngay cả Phương Hành cũng không nhịn được mà ngẩn ra, ánh mắt có chút hoài niệm.

Từ lúc ở Thanh Vân tông hắn cũng đã nghe nói tới Giá Y quyết rồi, đó là một loại thuật pháp huyền bí, sau khi tu hành pháp quyết này, đối với bản thân người tu hành cũng không có tác dụng quá lớn nhưng lại có thể tôi luyện căn cơ cho người khác. Nói trắng ra là đó là một loại pháp môn hi sinh chính mình giúp người khác tăng cường thực lực, cũng là một pháp môn đào tạo hậu bối vô thượng trong các loại pháp môn trên thế gian. Cho dù là một tu sĩ cảnh giới Kim Đan thi triển Giá Y quyết cho người khác hiệu quả vô cùng kinh người rồi, cho dù là một đạo thống của Thần Châu, chỉ sợ cũng không có mấy tiểu bối có thể có phúc duyên này, mà truyền nhân Hung Đạo của Tiểu Tiên giới lại có được mười hai vị tru sĩ độ kiếp thi triển cho Giá Y quyết thì sẽ vô cùng đáng sợ.

Ở một mức độ nào đó chuyện này đã có thể lý giải được một hai, mười hai vị giới chủ này đã phân một nửa tu vi của bản thân cho gã.

Tiết Lệnh Độ nhìn thấy vẻ suy ngẫm trên mặt Phương Hành thì trong bụng nhẹ đi một chút, biết ma đầu kia vẫn hiểu chuyện mà gã tiết lộ cho hắn nên liền tiếp tục nói:

- Mà đó chỉ là căn cơ của Hung Đạo sư huynh mà thôi, có lời đồn thuở nhở hắn đã dựng cho mình mục tiêu, chính là quật khởi trong Thần Đình, trở thành vị Thần Vương đầu tiên của nhân tộc dưới thống ngự của Thần Chủ, vì mục tiêu này mà hắn từng tự tay giết nữ nhân yêu mình nhất để làm kiên định tâm chí, đã từng đeo kiếm hành tẩu nghìn vạn tinh vực tỏng tinh không mênh mông chỉ vì muốn ma luyện đạo hạnh của bản thân, thậm chí từng ở trong tinh không minh mông nhận được truyền thừa của mộ vị cổ tiên, hiện tại thực lực thâm sâu khó lường.

- Đối với hắn, chuyện trở thành Thần Vương đã sớm vô cùng kiên định, cho dù là ai muốn ngăn cản hắn đều phải chuẩn bị trả một cái giá rất lớn, hiện nay Tiểu Tiên giới cùng chư tu của Thiên Nguyên đều đã bí mật phụng hắn làm chủ, vậy ngươi có nguyện trợ giúp hắn không?

- Thật là một người nằm vùng tốt bụng!

Phương Hành không khỏi cảm thán trong lòng, nghĩ thầm Tiết Lệnh Đồ này qua đây đoán chừng nhiệm vụ trên người chính là một câu nói sau cùng này, muốn xem thử có thể thay Hung Đạo chiêu mộ mình hay không, nhưng gã vẫn tận tâm nói một trận, dường như là đào hết phần mộ tổ tiên của Hung Đạo lên rồi. Trong lòng nín lại ý cười, cố ý giả bộ mặt lạnh nói:

- Ta không muốn giúp hắn thì sẽ thế nào?

- Vậy ngươi phải tự giải quyết cho tốt đi!

Tiết Lệnh Đồ gầm nhẹ một tiếng, uy hiếp:

- Ngươi cho rằng đánh cấm khu đơn giản như vậy sao? Cửu đại cấm khu có thể ngăn cản được bước chân Thần tộc, nào có một ai đơn giản? Nếu ngươi liên thủ với Hung Đạo sư huynh, dưới sự phân công của huynh ấy tập hợp lực của Tiểu Tiên giới cùng với lực của chư đạo thống Thiên Nguyên đã đầu phục Thần Đình, đánh vào cấm khu có danh tiếng hơi thấp còn có mấy phần khả năng thành công, nhưng nếu chỉ dựa vào một mình ngươi muốn đánh vào cấm khu một phương căn bản là đang nằm mơ, đừng nói là thành công, cho dù mất mạng cũng có thể! Cho dù thực lực của ngươi không tầm thường nhưng ngươi hoàn toàn không có có binh, không có tướng, ,uốn hoàn thành nhiệm vụ mà Thần Chủ ban ra, trừ phi là chạy lên biển đuổi theo con rùa!

Nói rồi gã cười lạnh một tiếng xoay người rời đi, vô cùng dứt khoát.

Nhưng Phương Hành và Dao Trì tiểu công chúa đều ngẩn ra, nhìn nhau, có cảm giác dở khóc dở cười.



Phương Hành móc móc lỗ tai, cười gượng nói:

- Tên khốn kiếp đó một câu cuối cùng là đang mắng ta sao?

- Không phải mắng, mà là thật!

Dao Trì tiểu công chúa lại từ từ phản ứng lại, thấp giọng nói:

- Sau một hồi hắn vừa nói ta lại nghĩ tới, ta từng nghe ba vị cô cô nói rồi, cửu đại cấm khu của thế gian thực lực có mạnh có yếu, mạnh nhất đương nhiên là tịnh Thổ, mà yếu nhất nghe nói là một con rùa khổng lồ trên mặt biển, nghiêm túc mà nói căn bản đó không phải là một cấm khu mà chỉ là một con yêu quy đà có rất nhiều sinh linh Thiên Nguyên vì muốn tránh đại nạn mà trốn vào biển sâu, nếu có thể tìm được nó vậy dĩ nhiên cũng coi như đã công phá một cái cấm khu rồi, họ Tiết này thật ra lại để lộ tin tức quan trọng nhất của bọn họ biết cho ngươi, bằng vào lực lượng bây giờ của chúng ta đúng là một cấm khu duy nhất có khả năng công phá.

- Một con rùa khổng lồ cũng coi như một cấm khu?

Phương Hành nghe xong lại vô cùng kinh ngạc, hỏi tỉ mỉ vài câu.

Cũng may Dao Trì tiểu công chúa bình thường ngây thơ nhưng lại có bản lĩnh đã từng gặp là không thể quên, mà trước đây sau khi Thần tộc giáng lâm, tiền đồ của Phù Dao cung chưa biết rõ, ba vị tiên cô xác thực đã tích được không ít tài liệu. Nàng là một người thích náo nhiệt, ở bên cạnh nghe được không ít, lúc này lại trở thành quân sư bên người Phương Hành, giúp hắn phân tích tình huống. Thì ra, chư đại cấm khu của thế gian cũng không phải mỗi cấm khu đều có cao nhân tọa trấn, hoặc là đứng đầu cửu đại cửu khu cũng chẳng qua là truyền miệng mà thôi, thực lực căn bản không cùng một cảnh giới.

Nói đến cửu đại cấm khu chỉ cần có thể cản trở bước chân của Thần tộc là được.

Cường giả như Thiên Ma của Tịnh Thổ, nhai chủ Tù Tâm nhai đều thực sự là kỵ hiềm của Thần tộc, chỉ có điều nếu xâm phạm vào biên giới thì sẽ có nhiều cơ duyên tạo hóa hơn, hoặc một vài lời đồn thần bí. Ví dụ như cấm khu đệ nhất thế gian thật ra là một cái tàn trận mà đạo thống thượng cổ để lại, còn có vài sinh linh vì tránh né truy sát của sinh linh Thần tộc mà trốn vào trong tàn trận, trong lúc vô ý kích hoạt tàn trận lại trở thành một bảo địa một phương có thể chống đỡ được sinh linh Thần tộc. Nếu như cấm khu thứ tám nằm ở một vùng đất cằn cỗi của Thần Châu Đông Vực chỉ có ba vị lão tu Nguyên Anh am hiểu thuật độn thổ dựng mê cung trong lòng đất, nương vào địa thế để ngăn cản sinh linh Thần tộc truy sát.

Những cấm khu này đối với đại đa số sinh linh Thần tộc chỉ hiểu được dùng nhiều lực thì sẽ hết đường xoay xở, nhưng đối với tu sĩ nhân tộc có học thức uyên thâm thì đều có thể dựa vào trận thuật hoặc thôi diễn để mạnh mẽ phá vỡ, bên trong cũng không có bao nhiêu chiến lực.

Dĩ nhiên, cho dù là những cấm khu này đều không phải một người là có thể công phá được, cần rất nhiều nhân lực vật lực đi thôi diễn, cuối cùng thậm chí còn phải tổ chức nhân thủ đi thăm dò, thậm chí là những cấm khu khác chắc có cao thủ tọa trấn hoặc là binh hùng tướng mạnh thì càng không phải một mình hắn có thể mơ ước tới được. Sau một phen tìm tòi nghiên cứu thật đúng là như Tiết Lệnh Đồ nói.

Nếu mình muốn hoàn thành nhiệm vụ của Thần Chủ, trừ phi lên biển tìm con rùa kia!

Bạn cần đăng nhập để bình luận