Lược Thiên Ký

Chương 1606: Trưởng lão nhà người ta


Bên trong ba đại lễ mà Đế Thích chuẩn bị cho Thần Chủ lại chỉ có cái thứ ba này là nổi bật nhất vì có huyết duệ của Quảng Thành Tiên Vương, cũng là thứ có thể làm Thần Chủ động lòng nhất. Nhưng thứ khác như tiên dược ngộ đạo hay rương của Đế Lưu cũng như nhau, tuy có giá trị cao nhưng Thần Chủ lại không thèm để vào mắt, chỉ có phần đại lễ thứ ba này làm cho nàng cảm thấy có hứng thú, thậm chí còn hơi có chút chờ mong. Chỉ là nàng và Phương Hành cùng Thanh La tiên tử hiển nhiên không có ai dự liệu sẽ gặp phải tình cảnh như vậy. Trong quan tài chứa phần đại lễ thứ ba này lại trống rỗng...

Huyết duệ của Quảng Thành Tiên Vương mà Đế Thích chuẩn bị đâu rồi?

Dù thế nào thì cũng không thể ngay từ đầu gã đã định hiến cho Thần Chủ một cái quan tài không làm đại lễ thứ ba được chứ?

Khi đó Đế Thích cũng không biết hiệp nghị giữa Đế Lưu và Thần Chủ, vẫn tràn đầy chân thành có lòng muốn kết minh...

- Ta... Ta cũng không biết, chỉ biết là hắn đã sớm chuẩn bị xong quan tài này rồi, chưa từng nói có được nó từ đâu...

Nhìn thấy Thần Chủ và Đế Lưu đều nhìn về phía mình, sắc mặt của Thanh La trắng bệch, vội vàng lắc đầu nói.

- Ha ha, hắn đã chết, trong chuyện này rốt cục là muốn làm gì thì cũng không bao giờ biết được đáp án nữa...

Phương Hành cũng nhíu chặt mày nghĩ một lát, nở nụ cười gượng rồi lắc đầu nói với Thần chủ:

- Xem ra phần đại lễ thứ ba này ngươi không có được rồi, chỉ có điều trong quan tài này mặc dù không có huyết duệ của Quảng Thành Tiên Vương tuy nhiên lại có một bộ thi thể của Đế Tử người mang huyết mạch của tiên đế để cho ngươi tế trận, có cơ hội có được Hỗn Độn Tiên Viên trong tay, vẫn là khá hời rồi, ta đã sai người lên Tiên chu của Đế Thích tìm kiếm, nếu trận đồ mà hắn hiến cho ngươi chỉ có một nửa, như vậy một nửa kia hẳn là đang trên người của hắn, hoặc là đang ở trên Tiên chu!

Thần chủ nghe xong cũng khẽ gật đầu, trầm tư một lát rồi phất tay đóng bộ quan tài lại, thản nhiên nói:

- Cũng tốt!

Lúc này đám Thông Cổ Tiên Vương đã mang thi thể của Đế Thích qua đặt ở bên trong quan tài trong suốt, để lại cho Thần Chủ. Đến lúc này bọn họ cũng đều đã hiểu ra kế hoạch của Thần Chủ, cũng muốn mưu tính Hỗn Độn Tiên Viên. Chuyện này đối với sinh linh Thần Tộc cũng là một việc cực kỳ lớn. Cần phải biết, sinh linh Thần tộc trời sinh có thần thông, thậm chí còn không có gì giàng buộc, chỉ cần trưởng thành là được. Cho dù là cường giả xưng bá một phương tinh vực nhưng bọn họ trưởng thành thì cũng cần tài nguyên, hoặc có thể nói là thức ăn sẽ không thể tự nhiên mà sinh trưởng được.

Trước khi chúng tiên xưng bá ở Tam Thập Tam Thiên, rất nhiều sinh linh Thần tộc chính là dựa vào tiên dược ngộ đạo để làm thức ăn.

Mà nay trong sinh linh Thần tộc càng lúc càng khó có cường giả xuất hiện, một nguyên nhân rất lớn chính là bởi vì chúng tiên chiếm các loại tiên dược ngộ đạo, bọn họ cũng không có cách nào tìm được thức ăn thích hợp. Đừng nói là mau chóng trưởng thành, có thể duy trì sinh mệnh cũng không dễ dàng gì rồi!

Nếu Thần Chủ có thể đoạt được Hỗn Độn Tiên Viên vào tay, bất luận bên trong có Thái Hư bảo thụ hay không, đối với bọn họ thì đều là đại sự. Ít nhất, bảo đảm nhất định sẽ có tài nguyên tiếp tế tiếp viện, làm cho sinh linh Thần tộc có cơ hội xuất hiện nhiều cường giả hơn. Đương nhiên, nếu thật có thể cướp được Thái Hư bảo thụ trong truyền thuyết thì càng tốt hơn, thậm chí có thể một lần hành động đã giải quyết được vấn đề tài nguyên cho sinh linh Thần tộc cũng khó nói trước được.

Tài nguyên, tài nguyên chính là căn cơ, chính là mạch máu.

Cho dù là mạo hiểm xông vào Đa Bảo Tiên hà ở bên Thiên Nguyên vô cùng nguy hiểm, hay là Thần Minh, thì cũng vì tài nguyên!

Nghiêm túc mà nói vẫn là do Minh quân của Đại Tiên Giới tương đối bình tĩnh, không bức thiết giống như Thiên Nguyên cùng sinh linh Thần tộc!

Dĩ nhiên, điều này cũng bởi vì Đại Tiên Giới dường như luôn chưa nghe nói với tin tức về “Hỗn Độn Tiên Viên”, ngay cả Đại Xích Thiên tộc, đối với chuyện này cũng chỉ có Đế Thích là hiểu hơn một chút. Đám Tử Huyền Tiên soái cũng chỉ tới vì bình loạn mà thôi...

- Ha ha, Đế... Đế Lưu điện hạ...

Thần Chủ nhìn thi thể của Đế Thích, ánh mắt nhàn nhạt chuyển về phía Phương Hành, dường như cũng có ý cười khó nín được nhưng nét mặt lại vẫn duy trì nguyên trạng, cũng xưng hô như tước không nói gì để vạch trần thân phận của hắn:

- Trước khi ta có được Hỗn Độn Tiên Viên, làm phiền ngươi trước tiên ở lại trong Thần Minh của ta! Hỗn Độn Tiên Viên xuất hiện lúc nào ai cũng không biết được, nhưng tóm lại sẽ ở thượng du của Đa Bảo Tiên hà, mà nay thứ có thể hình thành uy hiếp ta cũng chỉ có Thiên Nguyên cùng với Tiên quân của Đại Xích Thiên tộc trú đóng ở Đa Bảo Tiên hà mà thôi

Nếu đã nói toạc tất cả ra thì Thần Chủ cũng không thừa nước đục thả câu nữa mà nói thẳng mục đích của mình ra.

Đến lúc này, Phương Hành coi như đã hiểu dự định cụ thể của Thần Chủ, xem ra, Thông Cổ Thần Vương có phần đa tâm rồi. Thần Chủ cũng chưa có dự định chính xác kết minh với Đại Xích Thiên, hoặc có lẽ là kết minh là thật nhưng còn có mục đích khác. Bà ta đã thôi diễn tất cả, phát hiện ra tinh vực mà Tiên quân của Đại Xích Thiên đóng quân, cách mình vẫn quá gần. Nếu thật là Hỗn Độn Tiên Viên xuất thế thì lúc bà ta tranh đoạt với Thiên Nguyên, phía sau lưng sẽ dễ dàng bị Đại Xích Thiên thừa dịp, kết quả thậm chí có thể không gianh được Tiên Viên mà còn bị Đại Xích Thiên thừa dịp hỗn loạn mà công kích, trả một cái giá lớn!

Cũng chính vì vậy, nàng mới đưa ra tín hiệu thiện ý nào đó với Đại Xích Thiên, nương vào cái danh hợp công Thiên Nguyên để ký kết liên minh công thủ, thậm chí còn mượn cơ hội giam Đế Tử trong quân của mình. Từ đó, đợi khi Hỗn Độn Tiên Viên xuất thế, đại quân Tiên quân phản ứng lại thì sẽ không có cách nào đoạn đường lui của nàng làm nàng hai mặt thụ địch nữa. Đế Tử lưu ở trong Thần Minh của nàng chính là nhân chất tốt nhất!

Đến lúc đó, Đại Xích Thiên chỉ có thể trơ mắt nhìn nàng đi đoạt Hỗn Độn Tiên Viên, nói không chừng còn bị buộc phải đánh yểm trợ giúp nàng nữa!

Mà bây giờ mặc dù nàng đã biết Đế Lưu là Phương Hành nhưng vẫn muốn giữ hắn lại chỗ này...

Duy chỉ có như thế mới có thể đảm bảo đến lúc cần thiết, Đại Xích Thiên sẽ không thể hành động thiếu suy nghĩ.

- Như vậy nói cách khác, ta vẫn phải ở lại đây chờ?

Phương Hành ngẩng đầu nhìn Thần Chủ, bỗng nhiên nở nụ cười:

- Nếu ngươi thật sự lấy được Hỗn Độn Tiên Viên, có thể phân cho ta một ít không?

Thần Chủ cúi đầu nhìn hắn, cười nói:

- Ta sẽ không phân cho... Đế Lưu điện hạ!

Phương Hành nghe xong thì hơi ngẩn ra, hiểu ý của Thần Chủ.

Vậy dĩ nhiên là nói nếu nàng thật sự có được Hỗn Độn Tiên Viên, bạn cũ như Phương Hành có thể được chia chút lợi ích rồi!

Nhưng nếu lấy thân phận là Đế Lưu thì sẽ không có cái gì cả!

- Vậy được! Chỉ có điều ta cũng thật sự cần những thứ này...

Hiện tại Phương Hành cũng biết không thể nhiều lời được, giọng thấp thở dài, gật đầu đồng ý.

- Vậy ngươi đi làm việc trước đi, ta cần làm tốt tất cả chuẩn bị đã, sẽ mau chóng bày đại trận tiếp dẫn Hỗn Độn Tiên Viên tới, sau khi ngươi lấy được nửa tấm trận đồ kia thì mau chóng đưa tới cho ta, bằng không chỉ dựa vào trận ý của ta để thôi diễn ra một nửa trận đồ kia thì cần có thời gian mấy tháng, có lẽ bắt đầu từ nửa tháng trước, Hỗn Độn Tiên Viên lúc nào cũng có thể xuất hiện, ta đã không đợi kịp nữa rồi, hiện tại ta chỉ hy vọng có thể bày được đại trận tiếp dẫn trước khi Hỗn Độn Tiên Viên xuất hiện, nếu bên cạnh ngươi có trận sư cao mình thì có thể đưa ta mượn dùng chút!

- Dễ thôi, dễ thôi, lát nữa ta bảo hắn qua đây!

Phương Hành gật đầu cười, chắp hai tay sau lưng đi ra ngoài, chuẩn bị bảo Lộc Tẩu tới giúp nàng một tay.

Đây cũng là một nhược điểm hiện giờ của Thần Chủ, dưới tay nàng có không ít cường giả, cũng có rất nhiều chủng tộc, có thiên phú thần thông vô số dạng, có thể nói là vô cùng khó đối phó. Thế nhưng, sinh linh Thần tộc vẫn là sinh linh Thần tộc, trong mắt rất nhiều Tiên nhân thì đều coi bọn họ như man di, nhưng trời sinh bọn họ đều có thần thông cường đại, nhưng ở trận ý, đan đạo, phù triện, khí pháp... lại dốt đặc cán mai.

Sau khi cười hì hì đồng ý với thỉnh cầu của Thần Chủ, sau khi ra khỏi Thần điện thì vẻ mặt của Phương Hành cũng từ từ thu liễm lại.

Sắc mặt lại có vẻ vô cùng nặng nề, thấy được Thần Chủ coi trọng Hỗn Độn Tiên Viên như thế, hắn cũng nhớ lại sự sắp xếp của Đế Thích.

- Nếu thật phải làm như thế, đoán chừng bà già này cũng sẽ không bao giờ nhận đứa con trai là ta nữa...

Hắn cảm thán trong lòng, nét mặt có vẻ thổn thức.

Chỉ có điều hắn lại nhanh chóng an ủi chính mình:

- Không sao cả, ban đầu cũng không phải thân thiết gì lắm...

...

...

- Đạo chủ, vạn sự đều đã sắp xếp xong xuôi rồi!

Sau khi rời khỏi Thần điện, Phương Hành tới trong chiến trường, Lộc Tẩu nhanh chóng tiến tới đó bẩm báo, mặt mày là sự vui mừng, chỉ có điều cũng có chút lo lắng:

- Tám ngàn Xích Tiêu quân của Đế Thích, của cải quả nhiên không tầm thường, tuy trong trận chiến này đã hủy diệt không ít Tiên chu pháp bảo nhưng sau khi thống kê thì số lượng tài nguyên còn lại vẫn vô cùng dọa người, vừa rồi lão phu cũng chỉ kiểm lại qua loa chút thôi, nhưng cũng cmar thấy hơi hoảng sợ, tu hành mấy nghìn năm, cho tới nay thực sự chưa từng thấy nhiều tài nguyên Tiên gia như vậy bao giờ...

- Cắt, tên nhà quê này...

Phương Hành khinh bỉ nhìn Lộc Tẩu một cái, làm Lộc Tẩu nghẹn lời nửa ngày không nói lên lời.

Lắc đầu rồi trực tiếp không để ý tới ông ta nữa, cau mày nói:

- Vấn đề cũng rất nhiều, ba nghìn Xích Tiêu quân của Đế Thích đã bỏ khí giáp chịu thua, nên giết hết hay thu vào trong Tiệt đạochúng ta? Tiên quân của năm đại thế lực, Thất Muội Thiên tộc đã bị bốn tộc khác giết sạch rồi, bốn tộc khác lúc này cũng đang ở bên ngoài ngàn dặm để đợi ý chỉ, chỉ cần một lời của ngươi thôi, là dẫn bọn họ về đây hay là cho bọn họ ở lại đó chờ ngươi điều khiển? Nếu như đại quân tập kết ở đây thì không biết Thần Chủ có chỗ nào kiêng kỵ không?

- Muốn trở về?

Phương Hành nghe xong thì hơi lắc đầu, cười nói:

- Suy nghĩ nhiều rồi, nào có đơn giản như vậy!

Nói rồi, hắn trầm ngâm một lát rồi nhẹ lẩm bẩm:

- Chỉ tiếc không biết cụ thể thì lúc nào Hỗn Độn Tiên Viên mới xuất hiện...

Lộc Tẩu vừa thấy hắn bắt đầu nghiêm túc suy nghĩ vấn đề thì lạnh cả xương sống, vội vàng giảm thấp giọng nói:

- Muốn cướp của ai?

- Cái gì mà cướp của ai?

Phương Hành trừng mắt lên giận dữ nhìn Lộc Tẩu, chỉ có điều sau đó lại nhanh chóng biến sắc, thấp giọng nghiêm túc nói:

- Lát nữa ngươi tới Thần điện một chuyến, Thần Chủ muốn bố trí đại trận tiếp dẫn, cần ngươi hỗ trợ, chỉ có điều lúc ngươi giúp nàng thì...

Lộc Tẩu nghe xong lời của hắn thì sắc mặt cũng hơi cổ quái:

- Ngươi bảo lão phu giở trò quỷ khi bố trí đại trận cho Thần Chủ?

Phương Hành gật đầu:

- Đúng rồi!

Lột Tẩu suýt nữa tức giận tới nhảy dựng lên:

- Bà ta là nhân vật nào chứ, nếu mà phát hiện ra thì cái mạng này của lão phu giữ được không hả?

Phương Hành ngẩn ngơ:

- Ngươi là Đạo đồ của Tiệt đạota, mạo hiểm tính mạng có là gì, ngươi xem trưởng lão nhà người khác còn chết được kia kìa...

Lộc Tẩu lại lắc đầu:

- Cho dù ngươi nói trưởng lão nhà ai làm gì cũng vô ích, lão phu sẽ không đi!

Phương Hành nhất thời bị chọc tức, hận sắt không rèn thành thép được mà nhìn Lộc Tẩu:

- Ta chưa từng gặp trưởng lão nào không chịu thua kém giống ngươi...

Lộc Tẩu cũng bị chọc tức, không tỏ ra yếu kém chút nào:

- Ta còn chưa từng thấy đạo chủ nào không nói đạo lý như ngươi vậy...

- Ngươi lại còn dám mạnh miệng...

- Ta cứ tranh luận thì làm sao?

- Ai ôi... ta đây liền nói đạo lý với ngươi cho rõ vậy!

Bạn cần đăng nhập để bình luận