Lược Thiên Ký

Chương 1503: Phiến Âm Phong Điểm Quỷ Hỏa


- Giết. . .

Lúc này phía trước tiên quan đã loạn thành một đoàn rồi, Nhiếp Cuồng Nhất nổi điên lao đến, sát khí ngập trời, mà những tiên binh tiên tướng kia vốn có chút kiêng kị đối với hắn, một mực chờ đợi coi chừng đề phòng hắn, hôm nay thấy hắn bùng nổ một thân sát khí lao đến, làm gì có ai ngồi chờ chết? Tiên mâu ngập trời đều đâm tới chỗ Nhiếp Cuồng Nhất, đạo đạo tiên quang tung hoành, cùng chiến một chỗ với Nhiếp Cuồng Nhất, hành động này của bọn hắn càng thêm chọc giận Nhiếp Cuồng Nhất, nếu như lúc trước con quái vật này còn có chút kiềm chế, thì vào lúc này đã trực tiếp liều mạng, huy phát ra thần lực không giữ lại chút nào, đại sát tiên binh.

Nhìn thấy cục diện lập tức trở nên hỗn loạn ngay cả đám người Lộc Tẩu cũng cảm thấy có chút bó tay

- Năng lực của cái Phiến Âm Phong Điểm Quỷ Hỏa này cũng quá lớn đi. . .





- Nhiếp Cuồng Nhất, ngươi thật to gan!

Lúc này tên Tiên tướng phía trên tiên quan cũng không nghĩ nhiều nữa, lúc đầu hắn còn hoài nghi đối với Nhiếp Cuồng Nhất, nhưng hiện tại thấy tên kia không nói hai lời liền xông quan, thì làm sao còn có thể tin hắn, hơn nữa cưỡng ép vượt qua ải vốn là tội lớn, hắn cũng không sợ gì nữa, nhanh chóng vỗ lan can, nghiêm nghị quát to:

- Còn chờ cái gì, nhanh chóng tập hợp đại quân, bắt tên cuồng đồ lớn mật lại này cho ta. . .

- Đại nhân có mệnh, nhanh chóng bày trận, giết cái tên cẩu nô tài này!

Bên trong đám tiên binh có người hét lớn, lập tức đánh thức nhóm tiên binh đang trong kinh hoàng, bọn họ lập tức tản ra, bày bố xếp trận, bao vây Nhiếp Cuồng Nhất ở bên trong đại sát, luồng tiên uy kia đâu phải bình thường, nó có thể khiến cho người có tu vi cảnh giới như Nhiếp Cuồng Nhất cũng cảm thấy sự uy hiếp, thêm việc hắn lại nghe được bên trong đám tiên binh, có người trái một câu "Cẩu nô tài", phải một câu "Cẩu nô tài", khiến lửa giận liên tiếp tăng lên, ban đầu hắn còn muốn thuận miệng giải thích mấy thứ gì đó nhưng bây giờ cũng đã quên, dứt khoát buông tay giết ra. . .

Quả thực bản lĩnh Nhiếp Cuồng Nhất không kém, trên thực tế bàn về tu vi, hắn cũng chỉ là một cái Chân Tiên, còn chưa đạt tới cảnh giới Thái Ất, nhưng bàn về một thân hung uy thậm chí thủ đoạn giết người, thì ngay cả Thái Ất thượng tiên đều không bằng hắn, một khi buông tay buông chân, đám tiên binh ngăn ở trước người hắn, quả thực giống như cừu non, mặc kệ cho hắn giết chóc, chỉ có điều, đám tiên binh trấn thủ Tiên quan này cũng là quân tinh nhuệ, bị thủ đoạn huyết tinh của Nhiếp Cuồng Nhất dọa cho bể mật gần chết, cũng phát huy ra năng lực xứng đáng, liên thủ vây công. . .

Trong lúc nhất thời, phía trước Tiên quan to lớn, chân cụt tay đứt, tiếng gào rú liên tục vang lên, rõ ràng đã trở thành một phương chiến trường!

Mặc dù Nhiếp Cuồng Nhất giết rất hung ác, nhưng bị đám tiên binh vây ở trong trận, xoay chuyển như nào thì hắn cũng không thoát ra khỏi lớp lớp vòng vây. . .

Mà ở dưới loại cục diện này, Nhiếp Cuồng Nhất càng điên cuồng hơn!

Dù sao lúc trước hắn cũng hiệu trung với Đế Lưu, về sau lại hiệu trung với Đế Thích, nên hiểu rất rõ uy lực tiên binh đại trận, biết rõ tiên binh đại trận bực này, hoặc là trực tiếp giết đi ra ngoài, hoặc là sẽ bị vây chết ở trong trận, không cần biết ngươi là Thái Ất thượng tiên hay là Đại La Kim Tiên, chỉ cần bị tiên binh vây khốn, không có dùng ưu thế áp đảo giết ra lớp lớp vòng vây, vậy cũng chỉ có kết cục bị vây chết!

Ít nhất, trong Ba Mươi Ba Thiên vẫn truyền lưu một câu nói, chư tiên đều tin tưởng không nghi ngờ!

Câu nói kia chính là, mười vạn tiên binh đủ để khốn giết Đại La Kim Tiên!

Cũng chính bởi vậy, Nhiếp Cuồng Nhất mới nóng ruột, dùng hết toàn lực hướng thẳng tứ phương, tàn sát hết tiên binh hắn nhìn thấy!

Hắn muốn tàn sát bọn họ, không cho bọn họ chính thức vây khốn mình!

Nhưng đám tiên binh kia đều nghiêm chỉnh huấn luyện, càng thêm tinh thông trận pháp, nên lúc này cũng cắn răng chịu đựng, muốn vây khốn cái tên điên này!

- Tộc trưởng đại nhân. . .

Cũng đúng lúc này, bên trong tinh vực đối diện Tiên quan, xuất hiện khói thuốc súng cuồn cuộn, thần quang tung hoành, tám trăm thần nô theo sát sau lưng Nhiếp Cuồng Nhất đã đến, bọn hắn cấp tốc chạy tới, nhìn thấy tràng cảnh trước mắt thì thực sự kinh hãi, nghĩ thầm vị tộc trưởng điên cuồng này hung ác đối với người khác thì cũng thôi đi, tại sao lại gây chuyện với Tiên tướng trấn thủ Tiên quan, đây chính là tội lớn đấy, nhưng họ chỉ dám nghĩ trong nội tâm, chứ không dám khuyên bảo, dù sao bình thường Nhiếp Cuồng Nhất cũng hỉ nộ vô thường, nửa điên nửa ma, động cái là muốn giết người, thật sự là hung uy cực thịnh. . .

- Cẩu nô tài, còn không thúc thủ chịu trói, ngươi xem thần nô dưới tay ngươi cũng không dám tới giúp ngươi, cùng nhau làm loạn. . .

Lúc này ở bên trong mảnh chiến đoàn kia, lại có một thanh âm hét lớn, như là đang uy hiếp Nhiếp Cuồng Nhất.

Nhưng một câu uy hiếp như vậy, lại làm cho tám trăm thần nô lập tức thay đổi sắc mặt. . .

- Không có biện pháp rồi. . . Lên đi!

Mấy tên thần nô cầm đầu Quỷ Nham tộc liếc nhau một cái, im lặng cười khổ, sắc mặt thảm đạm.

Bọn hắn thật sự hận chết người nói ra câu vừa rồi, vốn bọn hắn còn đang suy nghĩ có tiến lên hỗ trợ hay không, dù sao đối nghịch cùng tiên binh tiên tướng trấn thủ Tiên quan, mạnh mẽ xông qua Tiên quan chính là trọng tội, nhưng sau khi câu nói kia vang lên, bọn hắn không ra tay cũng không được, ai cũng biết tâm tư Nhiếp Cuồng Nhất hẹp hòi như kim châm, lúc này bị người chê cười một câu, tất nhiên sẽ ghi tạc trong nội tâm, nếu như những người mình thật sự không ra tay trợ giúp hắn mà nói, sau này hắn nhớ lại, tất nhiên mấy người cầm đầu sẽ bị hắn hành hạ đến chết. . .

- Ai dám làm tổn thương Tộc trưởng đại nhân của ta. . .

- Nhanh, không tiếc tính mạng, cứu Tộc trưởng đại nhân ra. . .

Mấy người cầm đầu bên trong tám trăm thần nô, không kịp nghĩ nhiều, kiên trì vọt vào bên trong chiến đoàn!

Ầm ầm!

Lần này tràng diện càng hỗn loạn, ước chừng tiên binh phía dưới Tiên quan có ngàn người, tuy đã chuẩn bị tốt, thực lực mạnh mẽ, nhưng vây khốn Nhiếp Cuồng Nhất đều thập phần tốn sức, khi tám trăm thần nô gia nhập chiến đoàn, thì càng lộ ra vẻ cố hết sức, cục diện gần như thiên về một bên đè ép xuống, đám Tiên binh trong tiên trận bị tám trăm thần nô trùng kích xuống, đã không có khả năng vận chuyển lại, nguyên một đám kinh hãi lạnh mình, bị Nhiếp Cuồng Nhất dẫn suất tám trăm thần nô ép về hướng đại môn Tiên quan, nội tâm kêu gào, gần như khóc rống lên!

- Cẩu nô tài! Cẩu nô tài! Các ngươi dám phạm ta?

Lúc này một thân hung tính của Nhiếp Cuồng Nhất cũng cường thịnh tới cực điểm, từ trong lớp lớp vòng vây của tiên binh ra thân ra, hai mắt âm trầm, giận dữ gầm lên, trong ánh mắt gần như muốn phun ra hỏa diễm thực chất, một bên gào thét, một bên vung thạch kiếm giống như là tấm lụa hướng về phía Tiên quan trảm tới!

Một kiếm này của hắn, trảm lên ba chữ"Cẩu nô tài" trên mặt Tiên quan! Nhưng dưới cái nhìn của mọi người, hành động này rõ ràng là đại nghịch bất đạo, muốn mạnh mẽ vượt qua ải!

- Lớn mật!

Lúc này sắc mặt Tiên tướng phía trên Tiên quan đã âm trầm tới cực điểm, hắn cũng không dám để cho cái tên điên này tổn hại Tiên quan, dù sao quy củ của Đại Xích Thiên cũng rất nghiêm, nếu Tiên quan chỗ hắn trấn thủ bị tên điên này hủy, như vậy tướng thủ quan như hắn, cũng khó tránh khỏi nghiêm trị, hơn nữa đến thời điểm này, hắn đã không chút nghi ngờ Nhiếp Cuồng Nhất thật sự phản bội Đế Thích đại nhân rồi, sự nghi kị trong tâm bị diệt hết, bỗng nhiên chiến ý đại thịnh, từ phía trên tiên quan phủ xuống dưới, trong tay đã nhiều hơn một cây trường thương lóng lánh tinh mang. . .

- Nhiếp Cuồng Nhất lớn mật, còn không mau mau nhận lấy cái chết!

- Vèo!

Dù sao hắn cũng là Thái Ất thượng tiên, một kích đánh úp này, khiến tinh khôngbị nghiền nát, sinh sinh đỡ một kiếm kia của Nhiếp Cuồng Nhất!

- Bắn tên! Bắn tên! giết chết toàn bộ đám phản nghịch này!

Mà vào lúc này, mấy vị trưởng lão phía trên tiên quan đã nghiêm nghị hét lớn, chỉ huy tiên binh cầm cung!

Thời điểm Tiên tướng đại nhân trấn thủ Tiên quan tự mình ra tay, cũng là một cái tín hiệu, cái kia chính là toàn lực ra tay, không lưu tình chút nào!

- Rầm rầm. . .

Phía trên tiên quan, có vô số người cưỡi mây, từng loạt từng loạt tiên binh tinh nhuệ hiện thân, thậm chí còn có người trực tiếp cưỡi mây bay về phía các phương vị trong tinh không, tất cả cầm Đại Lực Ngưu Ma Thần Cung, Huyền Cốt Lạc Nhật Tiễn, theo một tiếng hiệu, kéo căng dây cung bắn tên, vô số thần tiễn sắc bén có linh tính gào thét, hướng về phía tám trăm thần nô bên trong chiến đoàn vọt tới, dưới thần tiễn bực này, tám trăm thần nô cũng khó có thể ứng phó, một mảnh tiễn vũ bay qua, có chừng hơn trăm thần nô trúng tên, có người chết thảm tại chỗ, có người gào khóc không thôi. . .

- Ta muốn mạng của ngươi. . .

Nhiếp Cuồng Nhất thấy thế, ánh mắt càng biến thành một mảnh huyết tinh, lửa giận khó kiềm chế, hắn khàn giọng gầm nhẹ một tiếng, lao đến chỗ tên Thái Ất thượng tiên!

- Chết tiệt là ngươi!

Tên Thái Ất thượng tiên kia cũng cầm thương hét lớn, xa xa đánh tới, quét ngang một mảnh tinh vực, chiến đấu cùng Nhiếp Cuồng Nhất.

Cùng lúc đó, đại môn Tiên quan "Két.." một tiếng mở rộng ra, tiên binh đóng quân bên trong cầm thương cầm kích, cuồng mãnh tiến ra, cùng một ngàn tiên binh bên ngoài trong ngoài liên hợp, chiến đấu với tám trăm thần nô dưới trướng Nhiếp Cuồng Nhất đấu thành một đoàn, nhân số bọn hắn đã nhiều, thực lực lại mạnh, hơn nữa có cung thần trợ uy, tương trợ từ xa, tám trăm thần nô lập tức bại lui về phía sau, nhưng tám trăm thần nô cũng không tầm thường, dưới tình thế cấp bách, lại bị ép dốc sức liều mạng, nên song phương nhất thời khó phân cao thấp, địch ta không phân biệt, phía trước Tiên quan biến thành một mảnh huyết tinh, tinh vực huyết bạo thành biển. . .

- Ha ha, xem ra nhất thời nửa khắc đánh không xong, cái này cũng quá nóng tính đi. . .

Trong tình cảnh hỗn loạn này, Phương Hành lại chậm rãi đi tới Tiên thuyền neo đậu bên cạnh Tiên quan, phất phất tay áo, mang Tiên thuyền nhét vào trong tay áo, sau đó chắp hai cánh tay, nhàn nhã dạo chơi hướng về phía Tiên quan đi đến, lúc này hắn vẫn đang thi triển ẩn thân chi pháp, thân hình như ẩn như hiện, cộng thêm tu vi hơn người, hai người duy nhất có khả năng uy hiếp được hắn ở bên trong chiến trường này đang đấu với nhau, người bên ngoài căn bản không sờ được đến cái bóng dáng của hắn, cứ như vậy mặc hắn nghênh ngang đi vào Tiên quan!

Sau khi đi qua Tiên quan, lại đi hơn mười dặm, hắn mới lấy Tiên thuyền ra, tự mình ngồi lên, chậm rãi đi về phía trước.

Lưu lại một mảnh chiến loạn ở đằng sau, tiếng giết rung trời, huyết hải bao trùm. . .

- Đã xảy ra chuyện gì?

- Tiên quan có biến, nhanh chóng tới cứu viện!

- Mau mau, đừng nói là địch tập kích, muốn đoạn đường lui của chúng ta chứ?

Khi Phương Hành đi về phía trước, bất ngờ có một đội tiên binh cấp tốc chạy tới, tất cả đều nhận ra Tiên quan có biến, nên chạy đến cứu viện, cả đoàn người quy củ nghiêm ngặt, thậm chí còn có người vội vã chạy tới, liếc nhìn thấy đám người Phương Hành cưỡi Tiên thuyền, biết rõ đây là tiên thuyền của Đại Xích Thiên nhất mạch, cũng không đem lòng sinh nghi, mà nhanh chóng đặt câu hỏi:

- Xảy ra chuyện gì?

- Ai nha, bên kia có một tên điên muốn xông quan, đã đánh nhau cùng tiên tướng trấn thủ Tiên quan, giết máu chảy thành sông rồi!

Phương Hành từ trong tiên thuyền nhô đầu ra, tiếc hận lắc đầu, cẩn thận nói:

- Có lẽ tình cảnh rất thảm, các ngươi tranh thủ thời gian qua xem đi. . .

Bạn cần đăng nhập để bình luận