Lược Thiên Ký

Chương 1705: Đảo loạn Lục Ma Thiên




- ... Trời ạ, Đế Tử quả nhiên là Đế Tử a, chiêu này làm thật cao minh!

- Mặc dù nói ra lời này, thu phục Lục Ma Thiên phiền phức nhiều hơn không ít, nhưng địa vị của Đại Xích Thiên đã ổn định!

- Ranh giới thấp nhất của Đại Xích Thiên ta, vốn chính là thu phục một ma đầu, mà bây giờ, mục tiêu này có lẽ đã đạt thành!

- Nói cách khác, từ khi Đế Tử nói ra lời này, Đại Xích Thiên đã đứng ở thế bất bại!

Hai vị Tiên Quân của Đại Xích Thiên nghe xong, mắt thấy Đế Tử mắng Đại Ngục Ma Chủ Bạch Hàm Thi và Đế Tử phi của Thái Huyền Thiên á khẩu không trả lời được, đã hoàn toàn ngây dại, nhìn Cực Nhạc Ma Chủ Mạc Si Nhi thần sắc yên lặng, Bạch Hàm Thi giận dữ, Đế Tử phi của Thái Huyền Thiên xấu hổ khó tả, tức giận khó bình, lại nhìn Đế Tử nhà mình đứng chắp tay, phong khinh vân đạm, trong lòng sinh ra ý kính nể, lúc đầu tâm tình tuyệt vọng, bây giờ đã kích động tới cực điểm...

Mà Phương Hành thì quay đầu nhìn Mạc Si Nhi sắc mặt âm tình bất định cùng Bạch Hàm Thi trầm ngâm không nói, trong lòng cực kỳ đắc ý.

Hắn biết, lát nữa vô luận cục diện biến hóa như thế nào, thì mục đích của mình cũng đã đạt đến.

Tình huống Đại Xích Thiên xém chút bị đá ra khỏi cục, là biến hóa hắn hoàn toàn không dự liệu được, vì mặc dù hắn mang thân phận Đế Tử Đại Xích Thiên, nhưng chưa từng đứng ở góc độ của thân phận này cân nhắc qua, tự nhiên không trải nghiệm đến mưu lược và nguy cơ trong đó, có chút xuất kỳ bất ý, thế nhưng sau khi cục diện này xuất hiện, trong lòng của hắn cũng không cảm thấy thất lạc, trái lại thoáng có chút đắc ý!

Đứng ở góc độ của người khác, có lẽ vẫn nghĩ vị Đế Tử này đến là vì lôi kéo Cực Nhạc Ma Chủ Mạc Si Nhi, mứu tính cho Đại Xích Thiên, chỉ tiếc, những người kia nghĩ sai bét, Phương Hành căn bản không có cân nhắc qua lôi kéo Mạc Si Nhi!

Bởi vì coi như lôi kéo được, vậy đối với hắn cũng không có một chút chỗ tốt!

Đến Lục Ma Thiên, hắn là vì thay tiểu hồ ly giết Bạch Hàm Thi, mà sau khi gặp Thần Tú, liền có chủ ý khác!

Tiểu hòa thượng đã muốn độ hóa sáu ma đầu này, vậy mình đương nhiên phải giúp hắn độ hóa!

Mà cái giúp này, không có phương pháp khác, mặc dù hắn là Phật môn đệ nhất Kim Cương Hộ Pháp, lại không biết niệm kinh, cũng không biết truyền đạo, chỉ biết giết người giật đồ, bây giờ sự tình cũng đơn giản, hắn biết sáu ma đầu kia phàm là có một chút ý niệm khác, thì sẽ không nghĩ tới xuất gia làm hòa thượng, thời điểm hắn ở Linh Sơn Tự gặp qua, làm hòa thượng phần lớn là người không còn đường lui, như vậy phương pháp bày ở trước mặt mình rất đơn giản, trực tiếp hủy sạch tất cả hi vọng của sáu ma đầu, bức bọn hắn không còn đường lui...

Chỉ có làm sáu ma đầu lâm vào tuyệt vọng, Thần Tú mới có khả năng độ hóa bọn hắn!

Mà đối với mình, hắn cũng không lo lắng gì, vừa rồi mình nói những cái kia, đương nhiên là có thành phần nói láo, thậm chí có thể nói, đại bộ phận là hù dọa, nếu mấy ma đầu kia quy thuận đến một phương Đế Cung nào đó, coi như Đế Cung muốn giết bọn hắn, cái kia chỉ sợ cũng không phải sự tình nhất thời bán hội, không chừng là sau trăm ngàn năm, trong thời gian ngắn sẽ không có thay đổi gì!

Nhưng dù như thế, tai hoạ ngầm chính là tai hoạ ngầm, hiện tại sáu ma đầu đều ở vào thời điểm tâm tình hoảng sợ, nghe lời này của mình, thì càng khó nâng cờ, hắn đoán chừng, những lời mình nói này, mấy ma đầu kia đã nghĩ qua, cũng có lo lắng phương diện này, chỉ là nếu nói nguyên bản bọn hắn lo lắng chỉ có ba phần, như vậy nghe lời này của mình, sẽ lớn gấp mười gấp trăm lần!

Tối thiểu nhất, sẽ không có người gan lớn đến tất cả trứng gà thả cùng một giỏ?

- Về phần Cực Nhạc Ma Chủ nên làm như thế nào...

Mắng Đế Tử phi của Thái Huyền Thiên ngậm miệng xong, Phương Hành mới cười tủm tỉm nhìn Mạc Si Nhi, nói khẽ:

- Bản Đế Tử nên nói đều đã nói, nếu muốn nói có đề nghị gì, cái kia là cái gì cũng không cần làm...

- Ừm?

Cực Nhạc Ma Chủ Mạc Si Nhi vốn cho rằng Phương Hành sẽ mượn cơ hội khuyên nàng quy hàng Đại Xích Thiên, như vậy nàng sẽ phát hiện sơ hở trong lời nói của vị Đế Tử này, nhìn thấy ý tưởng chân thật trong nội tâm của hắn, bởi vậy mới có câu hỏi này, lại không nghĩ rằng, vị Đế Tử kia trả lời hoàn toàn vượt quá dự liệu, trong lòng nhất thời nao nao, sau đó cười tủm tỉm nói:

- Vậy bản cung phải tiếp tục chờ sao?

Hai vị Tiên Quân của Đại Xích Thiên cũng không nhịn được nhìn Phương Hành, không biết Đế Tử có ý gì.

Bất quá trải qua chuyện vừa rồi, bọn hắn đã không dám tự mình đoán bừa niệm đầu trong lòng Đế Tử...

- Cái gì cũng không làm, không phải nói ngồi im chờ đợi!

Phương Hành cười nói:

- Ý của ta là lúc đầu ngươi muốn làm gì thì làm cái đó, có thù tiếp tục báo thù, có oán tiếp tục báo oán, nên quan sát thì tiếp tục quan sát, dù sao trời sập xuống luôn có người cao gánh, ngươi gấp cái gì chứ?

Nói đến chỗ này, hắn bỗng nhiên cười quỷ dị, quay đầu nhìn Cực Nhạc Ma Chủ Bạch Hàm Thi.

Bạch Hàm Thi bị ánh mắt hắn nhìn trong lòng run rẩy, lạnh lùng nói:

- Đế Tử có gì chỉ giáo?

Nhưng Phương Hành không để ý tới hắn, quay đầu nhìn Cực Nhạc Ma Chủ Mạc Si Nhi, cười nói:

- Này là cơ hội diệt trừ tử địch rất tốt a, lúc đầu không phải Cực Nhạc Ma Chủ vẫn muốn làm thịt con hổ trắng này sao? Hiện tại hắn đưa tới cửa, ngươi cần gì bị cục diện hoảng loạn trước mắt làm váng đầu, chuyện sau này sau này hãy nói, không bằng động thủ làm thịt con hổ này, bản Đế Tử có thể giúp ngươi áp trận...

- Ngươi...

Sắc mặt Đại Ngục Ma Chủ Bạch Hàm Thi đại biến, một nửa là tức giận, một nửa là bị hù sợ!

Hắn không nghĩ đến Đế Tử Đại Xích Thiên này chẳng những dám nói, hơn nữa còn dám làm, thế mà ở loại cục diện này, muốn thuyết phục Cực Nhạc Ma Chủ Mạc Si Nhi động thủ với mình, con mẹ nó quá phiền phức rồi, bây giờ mình là xâm nhập lãnh địa của Cực Lạc Thiên, ở trên địa bàn của đối phương, vạn nhất Mạc Si Nhi thật điên lên, lại có Đại Xích Thiên tương trợ, vậy không chừng mình thật có khả năng sẽ lưu ở nơi này...

- Ha ha...

Cực Nhạc Ma Chủ Mạc Si Nhi liếc qua Bạch Hàm Thi, làm con hổ trắng này tê cả da đầu.

Nhưng nàng chỉ là liếc qua, sau đó khẽ cười nói:

- Đế Lưu điện hạ nói đùa, ân oán giữa ta và Bạch Hổ Quân nhất thời khó nói rõ, chẳng qua hiện nay hắn đã vứt bỏ hiềm khích lúc trước, đưa tới hạ lễ, nếu ta còn dây dưa không bỏ, chẳng phải là để thiên hạ chế nhạo sao? Hôm nay nói cũng đủ nhiều, trước dừng ở nơi đây, chư vị ở xa tới là khách, Mạc Si đã bày tiên yến chờ đợi...

- A, như vậy là xong?

Chúng tiên đều giật mình, ánh mắt phức tạp, Bạch Hàm Thi càng muốn nói cái gì đó.

Nhưng Mạc Si Nhi khẽ vẫy tay, không để bọn hắn nói nữa, thản nhiên nói:

- Dù sao chư vị đến là vì xem lễ, có chuyện gì không thể đợi Mạc Si nạp thiếp xong lại nói sao? Hay là nói... các ngươi ngay cả chút thành ý như vậy cũng không có?

- Mạc tỷ tỷ...

Đế Tử phi của Thái Huyền Thiên nhịn không được tiến lên một bước, nhẹ nhàng mở miệng, nhưng chỉ nói nửa câu, lại vô ý thức quay đầu nhìn Phương Hành.

Phương Hành nhìn nàng cười hắc hắc, vị Đế Tử phi kia lập tức nói không được nữa.

Chúng tiên thấy Cực Nhạc Ma Chủ đã lên tiếng, cũng chỉ có thể đứng dậy cáo lui, đi Thiên Điện dự tiệc, chỉ là nội tâm rất lo lắng.

Ngắn ngủi một canh giờ, thế cục quả thực biến ảo khó lường, đầu tiên là Bạch Hổ Quân bỗng nhiên đến thăm, sau đó Đế Tử phi của Thái Huyền Thiên cũng tới, lộ ra dã tâm Đại Thương Thiên và Thái Huyền Thiên muốn đá Đại Xích Thiên ra khỏi cục, sau đó Đế Tử Đại Xích Thiên nói lí do thoái thác, làm lòng người bàng hoàng, thậm chí còn giật dây Cực Nhạc Ma Chủ xử lý Đại Ngục Ma Chủ Bạch Hàm Thi, quả thực để cho người ta cảm giác ngoài ý muốn, bất quá cuối cùng, Cực Nhạc Ma Chủ vẫn không có làm ra tuyển chọn, dùng lễ nạp thiếp làm lý do trì hoãn thời gian, thật không biết trong nội tâm nàng nghĩ như thế nào!

Nhưng cách làm của nàng, đã có chút phù hợp lời nói của vị Đế Tử kia, để nàng tiếp tục ngắm nhìn, không biết đây có phải đại biểu nàng đã bị Đế Tử Đại Xích Thiên thuyết phục không, mà điểm này, cũng chính là sự tình để Bạch Hàm Thi và Đế Tử phi của Thái Huyền Thiên lo lắng...

- Ha ha, Bạch mỗ vậy mà không biết, nguyên lai Đế Tử không thích ta như thế, còn muốn hại tính mệnh của ta?

Thời điểm ra Tiên điện, Bạch Hàm Thi rơi chậm hai bước, cùng Phương Hành sóng vai, có chút âm lãnh nhìn Phương Hành.

Rất rõ ràng, vừa rồi trên Tiên điện Phương Hành nói, đã triệt để chọc giận vị ma đầu này.

Người tu hành cầu trường sinh, coi trọng nhất chính là tính mệnh, huống chi là một phương Ma Chủ?

Mặc dù hắn biết mình không thể trêu vào Đại Xích Thiên, cũng sẽ không chủ động trêu chọc Đại Xích Thiên, nhưng sau khi bị người lộ ra sát cơ, vẻ hung ác trong lòng có chút kiềm chế không được, dù sao coi như là Đại Xích Thiên, hắn sợ cũng chỉ là Tiên Đế, ngay cả ba vị Tiên Tôn chỉ sợ cũng không thể để tên ma đầu này kiêng kỵ, lại càng không cần phải nói vị Đế Tử trước mắt ngay cả Đại La Kim Tiên cũng không đạt tới!

Phương Hành nở nụ cười, phong khinh vân đạm nói:

- Ta chính là muốn giết ngươi, Bạch Hổ Quân không tin sao?

- Ừm?

Bạch Hổ Quân lạnh lùng liếc mắt nhìn hắn, hung tính lộ ra, nổi giận phừng phừng.

Nghe hắn nói, các vị Tiên Quân của Đại Xích Thiên sắc mặt đại biến, vô ý thức dựa sát vào Phương Hành.

Bọn hắn rõ ràng cảm nhận được sát cơ trên người Bạch Hàm Thi, rất sợ đối phương ở dưới cơn nóng giận, xuất thủ gây bất lợi cho Đế Tử!

Nhưng lúc này, Phương Hành lại cười một tiếng, lấy ra một cái Hồ Lô, nhìn rất bình thường, đập vào trong ngực Bạch Hàm Thi, sau đó không quay đầu lại đi thẳng về phía trước, thản nhiên nói:

- Nghe nói Bạch Hổ Quân thích rượu ngon, đây là ta sớm vì Bạch Hổ Quân chuẩn bị, nếu Bạch Hổ Quân vừa ý, vậy đến hành cung tìm ta nói chuyện!

- Hừ, giả thần giả quỷ, muốn làm thứ gì?

Bạch Hàm Thi chau mày, cười lạnh một tiếng, còn muốn hỏi lại, đã thấy Phương Hành cưỡi mây đi xa.

Tâm hắn không vui, nhìn hồ lô kia bình thường như thế, cũng không để ở trong lòng, nhưng do dự một chút, cuối cùng không có trực tiếp ném đi, tiện tay mở nắp, đưa tới chóp mũi ngửi một cái, sau đó sắc mặt đại biến, vội vàng uống một ngụm nhỏ, sắc mặt càng chấn kinh, giống như gặp ma, bờ môi run lên, ngơ ngác nhìn bóng lưng Phương Hành đi xa.






Bạn cần đăng nhập để bình luận